TG2 - CHƯƠNG 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TG2 – CHƯƠNG 8:

Cố Linh Hải tát anh ta một cái, làm anh ta bị ngất xỉu.

"Em không sao chứ? Nó có làm em bị thương không?" Cố Linh Hải kiểm tra toàn thân Tô Niên, không thấy có vết thương nào mới thở phào nhẹ nhõm: "Anh về nhà không thấy em, còn tưởng em mang mấy đứa nhỏ ra ngoài."

Nếu không phải ngửi được mùi hồ ly chưa được xử lý sạch sẽ của Cố Phụ Thanh trong phòng khách, thì có lẽ phải tới buổi tối anh mới phát hiện có chuyện rồi.

Anh cho rằng Cố Phụ Thanh chỉ là một chuyện con cỏn nên anh không nhắc đến anh ta trước mặt Tô Nien nữa, Cố Linh Hải cũng chỉ nói một câu về anh ta, nói anh ta bị tộc trưởng nhốt trong phòng tối cấm túc một trăm năm.

Tô Niên sẽ ra sữa, mấy ngày nay không chỉ muốn giữ con mà còn phải giải quyết các vấn đề trong game của cậu, đổi mới trò chơi, đẩy mạnh cốt truyện trong game, sửa chữa bug, cậu bận đến mức chân không chạm đất. Có mấy lần còn cho bú sai, cho nhóc lớn bú rồi lại cho bú lần nữa, làm nhóc nhỏ đói bụng khóc ầm ĩ.

Cố Linh Hải trở thành người thừa kế của Cố thị cũng phải xử lý rất nhiều chuyện, nhưng dù gì anh cũng là yêu tinh, ngoại trừ thời gian cho bú thì đều do anh giữ hai đứa nhỏ cả.

"Mẹ nó, không được không được." Tô Niên đã liên tục làm việc mười tám tiếng, cậu vừa gõ xong dòng số liệu cuối cùng liền ngã phịch trên ghế, nếu cứ tiếp tục như này chắc cậu sẽ chết bất đắc kỳ tử quá.

Cậu không từ chối lời cầu hôn của Cố Linh Hải nữa, tiện thể đưa game của mình cho anh xử lý, dù sao dưới Cố Linh Hải có rất nhiều người giỏi, có ngu mới không cần.

Rốt cuộc cũng có thời gian rảnh, hai đứa trẻ cũng có người chăm sóc, mấy tháng nay bọn họ bận bịu sự nghiệp của mình nên đã lâu không làm, hiện giờ rảnh rang thì bỗng dưng thân thể rơi vào hư không.

Tô Niên cho bú xong, cậu đưa hai bé hồ ly vào phòng trẻ con ở bên cạnh, giờ này Cố Linh Hải vừa về đến nhà, là yêu tinh nên dù có làm việc cả ngày cũng không cảm thấy mỏi mệt.

Cố Linh Hải ôm chặt cậu, nói: "Ngày kết hôn định ở ba tháng sau, mấy thứ như thiệp mời, phòng tân hôn và lễ phục, em muốn tự thiết kế hay anh kêu người ta làm?"

Tô Niên cũng không muốn ở không nên đáp: "Thiệp mời và phòng tân hôn thì để em, còn lễ phục thì anh tìm người thiết kế đi."

Dù gì thiết kế thiệp mời cũng đơn giản, phòng tân hôn là hai đứa ở, còn lễ phục thì mặc để cho người ta nhìn, trước kia cậu chưa từng tiếp xúc qua việc này, lỡ đâu làm không tốt bị mất mặt thì sao?

Cố Linh Hải hiểu rõ cậu, rõ ràng bà xã của anh thông minh hơn người nhưng lại không thích bị mệt mỏi, chỉ thích từ từ làm vài thứ trong nhà, trước đây anh luôn coi trân châu như hạt cát, bây giờ sẽ không.

"Giờ anh đi tắm phải không?" Mặt Tô Niên đỏ ửng: "Em ở trong phòng chờ anh."

Cố Linh Hải nghe hiểu ám hiệu của cậu, trước đó anh cũng rất muốn Tô Niên nhưng lúc ấy Tô Niên vừa phải giữ con vừa phải sửa game, bận tới sứt đầu mẻ trán nên anh chỉ có thể kiềm chế ham muốn của mình.

Bây giờ cậu vừa nói làm anh sắp kéo cờ, anh 'khụ' một tiếng rồi nói: "Anh tắm nhanh lắm, em vô chờ anh trước đi."

Lát nữa muốn ôm Tô Niên nên Cố Linh Hải tắm nước ấm, cả người hừng hực lên giường.

Anh đè lên Tô Niên đang úm trong chăn mỏng, vẫn như cũ hỏi: "Anh có thể hôn em không?"

Hai người đã sắp kết hôn, Tô Niên không còn chấp nhất chuyện quá khứ, cậu gật gật đầu: "Đêm nay anh cũng có thể ngủ ở đây."

"Sau này anh phải ngủ ở đây luôn!" Cố Linh Hải được voi đòi Hai Bà Trưng.

Tô Niên vẫn đồng ý, đã kết hôn thì không có lý gì phải ngủ riêng cả.

Cố Linh Hải vội vàng hôn lên cánh môi mà anh mong chờ đã lâu, gần gũi như thế làm chóp mũi anh tràn ngập mùi hương trên người của Tô Niên.

Hai đôi môi mềm mại chạm vào nhau khiến anh cảm thấy vô cùng ngạc nhiên và thích thú, Tô Niên hơi hơi hé miệng để đầu lưỡi của anh luồn vào.

Cảm giác hôn môi cực kỳ tốt đẹp, giống như cơn mưa chiều khiến cho người ta say đắm, Cố Linh Hải vô cùng hối hận, sớm biết ngọt lành như vậy thì năm ngoái khi Tô Niên đòi hôn anh thì anh nên hôn người ta đến điên đảo mới đúng!

Bọn họ sớm nên hôn môi, lên giường, nếu không phải lúc đó bị ma quỷ ám thích Lạc Như Phong thì Tô Niên đã được anh cưới về nhà, mỗi năm đều to bụng sinh hồ ly con cho anh.

Nhưng bây giờ vẫn không muộn, đợi đến khi anh chia Yêu Đan cho Tô Niên rồi, hai người bọn họ sẽ có rất nhiều thời gian để hôn nhau, làm tình, sinh con.

Tô Niên bị hôn đến thở không ra hơi, rốt cuộc nhịn không được đẩy Cố Linh Hải, lúc hai người nhả ra còn vương sợi chỉ bạc, nhìn dâm mỹ đến cực điểm.

Cậu không biết dáng vẻ thở gấp của mình hút hồn đến mức nào, Cố Linh Hải cúi đầu hôn lên trái khế của cậu, từ từ hôn dọc xuống cặp vú chảy sữa sau khi sinh.

Ngày thường cặp vú nhỏ nhắn này chỉ có bọn nhỏ mới có thể thấy chúng, anh rất kích động, đầu lưỡi liếm một cái lên một trong hai núm vú.

Tô Niên rất dễ chảy sữa, gần như đầu lưỡi vừa đụng vào là đầu vú tự động bắn sữa ra ngoài. Cố Linh Hải hút được đầy miệng sữa ngọt, tay còn lại quen thói vân vê đầu vú còn lại, kết quả bị sữa bắn đầy tay.

Thấy sữa trắng tươi ướt nhẹp cả ngực, Tô Niên rất xấu hổ: "Đừng đụng nó, bọn nhỏ cần ăn đó."

"Bọn nhỏ ăn không hết." Cố Linh Hải sâu kín nhìn cậu: "Em không biết em có nhiều sữa thế nào đâu."

Ngoại trừ lúc sinh ra biến thành người ngắn ngủi, sau đó hai bé hồ ly con vẫn luôn duy trì hình dạng hồ ly, ban đầu chỉ có 0.9 kg nhưng trong ba tháng bú sữa của Tô Niên đã nặng đến 2 kg.

Tuy nói thế nhưng bị chơi ra sữa vẫn làm cậu thấy rất thẹn thùng, Tô Niên cắn môi, cố gắng không nhìn hình ảnh trước ngực mình, rốt cuộc dung dịch gột rửa của Cục Quản Lý Thời Không cường hóa cái gì vậy hả? Tốc độ mang thai không thấy nhanh hơn, mà tốc độ chảy sữa của thế giới mới còn mau hơn so với thế giới cũ.

Cố Linh Hải lại liếm âm hộ của cậu, anh ngậm viên đậu vào miệng đùa giỡn một phen rồi nhả ra, tiếp đó tuốt 'gà nhỏ' của cậu rồi dùng đầu lưỡi luồn vào lỗ hoa liếm láp vách thịt dâm.

Đầu lưỡi ướt át thọc vào rút ra trong âm hộ, tuy cũng thấy sướng nhưng vẫn không đủ dài để thọc vào tận bên trong.

"Anh có thể dùng nguyên hình không?" Cố Linh Hải hỏi Tô Niên bị liếm tới phát ngốc.

Rõ ràng Tô Niên không quá tỉnh táo, nếu không sẽ không đồng ý Cố Linh Hải biến thành hồ ly lớn đè lên người cậu.

Hồ ly chín đuôi vô cùng xinh đẹp đè trên người thanh niên, bày ra tư thế giao phối đặc trưng của động vật, anh dùng chân trước cố định đôi tay của Tô Niên, sau đó hơi ngồi xổm xuống, gậy thịt thô to ở bụng dưới thò ra từ túi thịt, tản ra hơi thở nóng rực.

Lỗ hoa cảm nhận được nguồn nhiệt lập tức khó nhịn khép khép mở mở co rút lại, như đang rất gấp muốn ăn gậy thú lớn hơn so với con người này.

"Ư..." Tô Niên lo lắng nắm chặt lông hồ ly, Bạch Hồ hạ thấp người, đầu gậy to lớn cắm vào lỗ hoa căng chặt của loài người, hồ ly sảng khoái đến mức nhe răng.

"Lớn quá...Chậm, chậm một chút."

Bạch Hồ liếm liếm Tô Niên an ủi cậu, dưới thân lại thêm sức mạnh mẽ thọc vào, Tô Niên chỉ cảm thấy phía dưới của mình sắp hỏng rồi, thịt âm hộ bị gậy thú lấp đầy không một kẽ hở, chỉ dùng mũi thở vẫn không đủ mà cậu còn há miệng để giảm bớt sự đau đớn.

Dùng hình thú để làm tình rõ ràng sướng hơn nhiều, hồ ly liên tục phát ra tiếng 'hừ hừ hừ', sau khi thọc vào toàn bộ thì bắt đầu mạnh mẽ giữ chặt bà xã xinh đẹp của mình để giao phối, chín cái đuôi hưng phấn không ngừng đong đưa trên không, nhìn vừa quỷ dị vừa sắc tình.

"Phụt phụt phụt..."

Dương vật thô dài của hồ ly thuận lợi ra vào trong lỗ hoa trơn mềm của con người, mỗi lần rút ra đều kéo theo một ít thịt non, còn khi thọc vào thì kéo theo môi âm hộ vào. Tô Niên ôm lấy hồ ly, miệng liên tục gọi tên Cố Linh Hải, cầu xin anh chậm một chút, nhưng chỉ khiến hồ ly càng phấn khởi hơn.

Tô Niên đột nhiên rên lên một tiếng, eo nhỏ sụp xuống: "Tử cung, đâm vào tử cung rồi...đầy quá, thật khó chịu..."

Hồ ly chịch vừa mạnh vừa nhanh, tử cung đã lâu không được thăm hỏi dễ dàng bị gậy thú chọc mở, dương vật dã thú làm bừa làm loạn trong tử cung bé nhỏ, thay đổi đủ góc độ đâm tất cả các góc của tử cung.

Tô Niên bị chịch đến khóe miệng chảy nước, nước mắt sinh lý ngăn không được rơi xuống, đáng chết là cơ thể của cậu rất thành thật phản ứng lại, 'gà con' phía trước cứng chảy nước, âm hộ mum múp co rút lấy lòng gậy thịt lớn đang bắt nạt mình, lỗ đít dâm cũng cực kỳ thèm khát, cứ luôn mấp máy theo lỗ hoa đang bị chơi nát.

Thời gian kéo dài của hình thú không bằng con người, khoảng chừng nửa tiếng sau, Bạch Hồ đè chặt Tô Niên, gầm nhẹ bắn vào một lượng lớn tinh dịch.

Lần đầu tiên Tô Niên bị bắn đến nỗi bụng nhỏ trồi lên, tử cung không thể chứa nhiều tinh dịch đến vậy. Sau khi Bạch Hồ rút dương vật, tinh dịch không ngừng theo miệng âm hộ chảy ra, chảy qua lỗ đít rồi chảy xuống ga giường.

Nếu không phải lồng ngực cậu còn hô hấp thì nhìn Tô Niên tựa như người đã bị chịch chết trên giường rồi vậy.

Nhưng có vẻ như Bạch Hồ vẫn chưa muốn buông tha cậu, gậy thú lại cương cứng lần nữa để ngay lỗ đít của cậu, Tô Niên giãy giụa muốn ngồi dậy nhưng cả người không còn sức lực, cuối cùng vẫn bị hồ ly ấn xuống thọc vào.

"Khốn nạn hức..." Tiếng chửi bậy cuối cùng bị bao phủ bởi tiếng chịch kịch liệt của hồ ly.

Hôn lễ được cử hành đúng ngày, làm người ta không dự đoán được là Tô Niên lại có thai, cậu không quá ngạc nhiên với chuyện này. Dù sao thế giới trước cũng là sau khi sinh đứa con đầu, tỉ lệ thụ thai cho lần sau cao hơn nhiều, vì vậy mới ba mươi mấy tuổi lại sinh thêm hai đứa.

Thế giới này chắc cũng không khác gì mấy, hơn nữa hiện giờ cậu còn trẻ hơn, có lẽ sẽ sinh nhiều hơn mấy đứa.

Không sao cả, dù gì cũng nuôi nổi, với lại thân thể cậu đã trải qua gột rửa nên sinh sản không quá gian nan.

Vui mừng nhất không ai hơn tộc trưởng Hồ tộc, bởi vì Cố Linh Hải hơn hai trăm tuổi nhưng vẫn được tính là tiểu bối trong tộc, nghĩ cũng biết xác suất sinh sản trong tộc như thế nào rồi.

Lúc cậu hơn ba mươi mấy tuổi, Tô Niên được Cố Linh Hải đút nửa viên Yêu Đan, tuổi thọ lập tức kéo dài tới mấy trăm tuổi, cũng may hiện giờ tỉ lệ mang thai của cậu đã bằng 0, nếu không mười nhóc hồ ly sẽ có thêm mấy đứa em trai em gái mất.

Lần đầu tiên Tô Niên sống lâu như vậy trong một thế giới, nếu không có hệ thống thì chắc cậu đã sắp quên mất mình còn nhiệm vụ, Cố Linh Hải giống Hùng Nhập Phong ở thế giới trước cưng chiều cậu một đời, cuối cùng một người một yêu được an táng trong nghĩa trang Hồ tộc.

END THẾ GIỚI 2. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net