chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Halou mụi ngừi, hôm nay là giáng sinh rồi, chúc mọi người có 1 ngày lễ vui vẻ bên gia đình, người thân nha

Vào truyện thôi nào
 

             -----------------------------------

" con khỏe hơn chưa? " - Yukiko

" con khỏe rồi ạ " - Kageyama

Nhìn cậu bây giờ đã ốm hơn so với trước, mỗi khi tới giờ ăn thì cậu đều không chịu ăn, tới món cà ri mà cậu yêu thích mà vẫn bỏ thì rất đáng lo ngại. Từ 1 cậu bé hoạt bát, hay nô đùa bên người chị của mình, bây giờ chỉ còn 1 cậu bé ít nói, không còn năng động như trước nữa.

" con có đói không, ba con đang đem đồ ăn lên, con ráng ăn 1 chút nhé " - Yukiko ráng nặng ra nụ cười gượng gạo nói với con mình

" con muốn uống sữa, không muốn ăn đâu " - Kageyama

" con ăn 1 chút đồ ăn rồi mẹ lấy sữa cho con được không? " - Yukiko

" vậy.... Con sẽ ráng ăn ạ " - Kageyama nở 1 nụ cười tươi

Tuy cậu bây giờ rất yếu nhưng nó lại không lấn át được vẻ đẹp này, như 1 thiên thần giáng thế

" được được, chờ ba con đem đồ ăn lên rồi mẹ đút con ăn nhé " - Yukiko. Bà cảm thấy rất vui vì con trai mình đã chịu ăn rồi, nụ cười trên môi của bà bây giờ không phải là nụ cười gượng gạo ban nãy, mà là nụ cười của hạnh phúc

_ tua _

Hiện tại cậu đang là học sinh năm nhất trường cao trung Karasuno

Trong khoảng thời gian mà cậu lớn lên, đã có rất nhiều chuyện xảy ra.

Chúng ta cùng quay trở lại thời gian trước nhé

Sau lần Kageyama ngất xỉu khoảng 2 năm, thì cậu lúc này 8 tuổi

Trong 1 lần dạo quanh khu vườn hoa hồng mà mẹ trồng, cậu đã bắt gặp 1 vật gì đó màu đen thui nằm xõng xoài trên đất, nhìn kĩ thì sẽ thấy nó đang bị thương, cậu nhanh chóng bế nó lên và chạy đi lấy hộp cứu thương để băng bó cho nó, sau đó cậu nhìn nó, nó cũng nhìn cậu, 2 cặp mắt nhìn nhau chằm chằm ( tui: rồi rảnh quá hay gì mà ngồi nhìn nhau như 2 đứa người yêu đánh mắt đưa tình dị trời ;-; )

" nè ngươi là con gì thế? Sao mà toàn thân đen thui như cục than vậy? " - Kageyama

* mình có nên nói chuyện với thằng nhóc này không? Sợ là nó sẽ sợ mình thôi " - cục đen thui

" mà ta quên, ngươi làm gì biết nói, thôi ta vào nhà đây " - Kageyama

" nè, cảm ơn " - cục đen thui

" h-hả, ngươi vừa mới nói sao?!!!! " - Kageyama

* chắc là giống với mấy đứa con nít khác thôi * - cục đen thui

" trước giờ ta chưa thấy con nào biết nói như ngươi cả, ngươi kì lạ thật đấy " - Kageyama

" ể???? " - cục đen thui

* nó không sợ mình??? * - cục đen thui

" mà ngươi tên gì thế? " - Kageyama

" ta tên là Fuun, và ta là quạ " - Fuun

" quạ sao? Chào ngươi Fuun, ta là Kageyama Tobio " - Kageyama

" mà sao ngươi bị thương thế " - Kageyama

" ta đang bay thì bị ai đó bắn trúng nên mới bị thương và rơi xuống sân nhà ngươi " - Fuun

" thì ra là thế, mà ngươi có nơi ở không? " - Kageyama

" ta không có " - Fuun

" vậy ngươi có muốn theo ta không, ngươi ở chung với ta " - Kageyama

" như vậy có được không? Ta không muốn con người biết về ta " - Fuun

" vậy ta không phải người à? " - Kageyama

" cái này là do ta bất cẩn nên mớ8 rơi xuống sân nhà ngươi " - Fuun

" mà chi ta hỏi cái này " - Fuun

" ngươi hỏi đi " - Kageyama, cậu đang ngắm nhìn những bông hoa hồng xinh đẹo đang đứng phơi nắng ngoài vườn

" tại sao ngươi lại không đi chơu như bao đứa trẻ khác, mà lại ở nhà chơi 1 mình như thế này? " - Fuun

" nói cái này có thể ngươi sẽ không tin, nhưng ta từ nhỏ đã cí thể nhìn thấy những vong hồn, những linh hoìi không thể siêu thoát mà ở lại nhân gian này, nhờ nó mà ta không thể kết bạn, ở trường lúc nào cũng chỉ chơi 1 mình, những người xung quanh thấy ta như vậy nên tránh xa ta, không ai muốn làm bạn với ta nên ta đành ở nhà như vầy thôi " - Kageyama

* nhìn thấy vong hồn???!!!!! Không lẽ nào!!!!!! * - Fuun

" ôi chủ nhân kính mến của tôi, sau những ngày tìm kiếm, cuối cùng tôi cũng tùm thấy ngài rồi " - Fuun. Bất chợt Fuun đứng phắt dậy cuối người chào Kageyama

Chủ nhân? Tại sao Fuun lại nói như vậy?

" n-ngươi nói gì vậy? Chủ nhân gì ở đây??? " - Kageyama

" ngài không cần biết đâu, hãy cho tôi ở bên và bảo vệ ngài, Kageyama-sama "

" ngươi muốn ở lại với ta cũng được, còn nguơi không thích có thể đi, mà đừng gọi ta ta là chủ nhân hay thêm kính ngữ đằng sau, chỉ cần gọi ta là Kageyama được rồi " - Kageyama

" được ạ " - Fuun
 
                  ------------------------------

Nếu các bạn thắc mắc tại sao Fuun lại gọi Kageyama là Chủ nhân như vậy, và sao lại thấy Fuun nói tìm kiếm rất lâu mới thấy thì cùng đón chờ chap sau để biết được nguyên nhân nha

Các bạn nhớ nhấn vào cái ngôi sao nha, đừng có xem chùa nữa, không là tui buồn tui khók á :'))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net