Chương 35: Thêm một lần nữa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấy tên tiêu đề thì đoán xem chương này ngọt hay ngược 😆

________________

Kể từ ngày hôm đó thì Hani nhập viện cũng được 2 ngày. Sức khỏe cũng có phần khấm khá hơn, dù ở trong viện nhưng luôn luôn cầm chiếc laptop và xem xét Đống giấy tờ ở công ty mà Minho mang đến. Cánh cửa phòng bật mở, nhìn lên là Minho, trên tay cậu ta là một tập hồ sơ. Nhìn lướt qua thì nghĩ đó là công việc nhưng cho đến khi Minho mở miệng nói
- Ahn tổng, tôi đã điều tra tất cả về cô Park Junghwa. Đây là tất cả mọi thứ thông tin về cô ấy - Minho đưa cho cậu tập hồ sơ, Hani gập chiếc laptop lại rồi mở tệp hồ sơ ra đọc qua, Minho nói tiếp - Thật lạ ở chỗ, quá khứ của cô ấy có liên quan đến Ahn tổng, từ 6 năm về trước Ahn tổng là một hiện tượng khá nổi tiếng nhưng theo thời gian thì đó chỉ là một hiện tượng thoáng qua. Đây là USB về Ahn tổng ngày trước, thật sự Ahn tổng chính là nữ hoàng fancam 20 triệu view ngày đó?
- Tôi không biết, chẳng có bất cứ ấn tượng gì về nó cả. Đưa chiếc USB cho tôi

Nhận lấy chiếc USB trên tay Minho rồi cắm nó vào máy laptop của mình, mở đoạn video trong đó ra xem. Hani không khỏi giật mình, đây chẳng phải là cậu sao? Sao lại không có chút kí ức vì về nó cả. Còn có cả 4 thành viên trong EXID, chuyện này là sao?

[Không nên có GIF hoặc video ở đây. Cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để xem nó.]

Ngồi xem lại đoạn video đó rất nhiều lần nhưng vẫn không nhớ ra chút gì, việc cậu đã từng đứng trên sân khấu cùng họ đều rất lu mờ.
- Tôi xin phép đi giải quyết nốt công việc - Minho cúi nhẹ đầu chào, thấy Hani gật nhẹ đầu rồi mới bước ra khỏi phòng. Hani rút tệp hồ sơ ra bắt đầu đọc. Nhìn thấy dòng chữ đã từng là người yêu của chính bản thân mình mà Hani không khỏi thấy lạ. "Junghwa và mình đã từng yêu nhau sao?" Đọc hết cả tệp hồ sơ đó thì cũng đã qua trưa, cất vào sâu bên trong cặp đựng tài liệu để mang đi. Cầm chiếc áo khoác treo trên giá mặc vào, cũng may cậu có dự trù bảo Minho mang quần áo đến nhưng đúng là người tính không bằng trời tính. Cậu ta đưa thiếu áo, đành mặc tạm chiếc áo bệnh nhân còn thay chiếc quần của bệnh viện thành một chiếc quần jean màu đen. Khoác tạm chiếc áo dạ ra ngoài rồi đi khỏi bệnh viện. Bắt một chiếc taxi rồi ngồi lên, mở điện thoại nhắn tin cho Minho

From Ahn Tổng

Cậu gửi cho tôi tất cả lịch trình của nhóm EXID, hơn nữa là từ nay về sau họ sẽ thuộc bộ phận quản lí của tôi và thêm nữa hay cho tôi số điện thoại của tất cả bọn họ.

Hani muốn làm rõ chuyện này, rút cuộc mối liên hệ giữa họ là gì. Vào ngày đó, Điều gì đã mang họ cách xa nhau. Phải điều tra cho rõ ngọn ngành. Thấy điện thoại nhận được thông báo.

From Minho

Tôi đã gửi tất cả những thứ Ahn tổng yêu cầu vào trong Mail cho cô. Có việc gì thì Ahn tổng cứ nói.

Mở Mail đọc lịch làm việc của họ, thấy bây giờ là họ đang chụp ảnh để quảng cáo cho sản phẩm mới của công ty, bảo bác tài xế quanh xe đi đến nơi đó. Trả tiền cho bác tài xong rồi đi thang máy lên tầng 9, cửa thang máy vừa mở. Đi vào bên trong trong sự ngỡ ngàng của nhân viên khác. Điều đó cũng phải thôi, một người như Ahn tổng lại đến để xem buổi chụp ảnh của sản phẩm mới. Quản lí ở đó thấy cậu đến cũng đứng dậy mà đón tiếp
- Thật quý hoá, hôm nay Ahn tổng đến đây để xem buổi chụp ảnh cho sản phẩm mới sao? - Tuy miệng cười nhưng ông ta cũng có chút run sợ, nhìn qua thì thấy Ahn tổng vẫn mặc áo bệnh nhân thì cũng đoán được phần nào cậu trốn viện tới đây, ông ta lo sợ rằng xảy ra việc gì mà đến mức tận mặt Ahn tổng đang ở viện chạy đến đây.
- Tôi đến đây có chút chuyện - Mắt cậu hướng về chỗ Junghwa đang đứng, đi lại đứng trước mặt cô. - Tôi muốn gặp Junghwa-ssi với 3 người họ một chút, có thể lui buổi chụp ảnh ngày hôm nay cho ngày mai được không? Hôm nay tôi có việc cần hỏi.

Quản lí của 4 con người kia không rét mà cũng run, gật đầu lia lịa khi ánh mắt của Ahn tổng nhìn vào. Thật sự là rất có khí chất áp người, Hani gật nhẹ đầu rồi nhìn Junghwa nói
- Tôi muốn nói chuyện với em và bạn của em, mình có thể đến quán cafe đối diện được không? - Giọng cậu trầm xuống, Junghwa nhìn kĩ con người đứng trước mặt mình. 6 năm nay chắc phải chịu cực khổ không ít, cả người gầy rộc cả đi. Khuôn mặt thì hốc hác nhưng so với hôm trước cô gặp thì có phần đỡ xanh xao hơn, trên người vẫn mặc áo của bệnh viện nên Junghwa có chút lo lắng.
- Em và mọi người sẽ đi cùng Hani, nhưng trước hết Hani đi thay cái áo của bệnh viện ra đi đã. - Biết Hani định lên tiếng từ chối nên tay cô đã đặt lên trước môi cậu - Đừng cãi em, thay đi rồi mình cùng đi. - Hani đành gật đầu chấp thuận, nhận lấy chiếc áo len mỏng của Junghwa mà đem đi thay.

Thay xong, chiếc áo thoang thoảng một chút mùi hương của Junghwa. Vừa quen thuộc lại vừa ấm áp, Junghwa nhìn cậu mặc áo của mình còn có chút rộng nên quyết định sẽ cố gắng vỗ béo cậu dù cậu vẫn còn chưa nhớ ra cô. Vì mải nghĩ mà Junghwa không biết Hani đã đứng trước mặt mình lúc nào. Hani thuận tay nắm lấy cổ tay Junghwa quay qua nói với 3 người bọn họ
- Cùng đi thôi.

Đã lâu Junghwa không được cảm nhận hơi ấm từ bàn tay mềm mại ấm áp này của cậu. Bàn tay đấy vẫn nắm chặt không buông, Junghwa đứng cạnh hỏi nhẹ
- Hani đã nhớ ra gì rồi sao?
- Không, chỉ là biết một số chuyện về quá khứ. Và chuyện tí nữa tôi sẽ nói với mọi người. Tôi cũng biết chuyện tôi là người yêu của em, vậy nên tôi cũng muốn hỏi em rất nhiều điều.

Sau khi mọi người gọi đồ xong, chọn chỗ ngồi ở chiếc bàn ở góc quán. Hyojin bắt đầu lên tiếng trước
- Cậu muốn hỏi gì có thể hỏi đi, hôm nay có gì thắc mắc thì tôi sẽ giải đáp cho cậu.
- Được, trước đây tôi đã từng cùng một nhóm với mọi người? Tôi từng là ca sĩ sao?
- Cậu và chúng tôi đã từng là một nhóm. Lúc đó chúng ta chưa phải là ca sĩ, chỉ là thực tập sinh tạm thời đi tham gia tuyển chọn vào công ty Banana Culture. Lúc đó phải trải qua nhiều vòng thi loại nên chúng ta cũng đã từng cùng nhau biểu diễn trên 1 sân khấu - Hyojin nói một cách mạch lạc vừa ngắn gọn lại còn đúng trọng tâm
- Nếu chỉ là tham gia tuyển chọn thì tại sao tôi lại có danh hiệu là nữ hoàng fancam 20 triệu view?
- Đó là buổi tuyển chọn thứ 3, biểu diễn trước 2000 nhà bình chọn quốc dân để xem phiếu bầu. Và nhờ đó mà có một fancam đăng lên và cậu trở nên nổi tiếng. - Solji ngồi đó giải thích ngọn ngành
- Vậy còn việc tôi là người yêu của Junghwa, nó là thật chứ?
- Là thật - Hyelin gật đầu nhìn cậu - Các cậu yêu nhau rất sâu đậm là đằng khác. Lúc nào cũng phải có cả 2, không thể thiếu 1 trong 2 người
- Vậy nên tại sao tôi lại bỏ đi? Tại sao tôi đang có một sự nghiệp ổn định, có một người tôi yêu. Chẳng phải tôi sẽ rất hạnh phúc sao? Tại sao tôi lại bỏ mọi người đi?

Junghwa vẫn nhập ngừng không nói gì, chỉ lặng lẽ ngồi yên. Hani quay sang bên cạnh nhìn cô nói
- Tôi cần câu trả lời từ em, tại sao tôi lại bỏ mặc em mà đi. Đừng im lặng như vậy, tôi cần em nói.
- Là do bố của Hani.
- Bố tôi sao? Ông ấy đã làm gì?
- Ông ấy đã biết chuyện em và Hani yêu nhau, ông ấy đã bắt Hani phải từ bỏ ước mơ của mình mà quay trở về nhà. Ngày đó Hani nhất quyết một mực không đi nhưng tại vì Hani không muốn nhìn thấy em bị đau mà chấp nhận ra đi. Cho đến bây giờ thì cái ngày khai trương buổi triển lãm thì đó là ngày đầu tiên trong quãng thời gian 6 năm Hani mất tích em được gặp lại Hani.

Hani vẫn ngồi đờ người ra đó, cái quái quỷ gì đang xảy ra với cậu chứ? Đúng thật là trớ trêu mà. Cậu phải đối mặt với Miso như thế nào, hơn nữa cậu phải bù đắp và chuộc lỗi cho Junghwa. Cậu đã để cho thanh xuân của một người con gái đem lòng yêu mình, cái bây giờ cậu cần đó chính là nhớ lại mọi việc và giải quyết cho xong vấn đề này. Ngẩng đầu lên nhìn mọi người rồi mỉm cười nói
- Xin lỗi vì quãng thời gian qua đã làm ra nhiều điều tội lỗi như vậy, có trách cứ mắng chửi thì cứ thoải mái mà làm. Tôi sẽ chuộc lại tất cả lỗi lầm mình gây ra - Cậu nhìn Junghwa, nắm lấy đôi bàn tay của cô - Xin lỗi em, tôi xin lỗi vì bắt em phải đợi tôi quá lâu rồi. Tôi sẽ cố gắng nhớ lại và cho đến khi đó mình cùng hẹn hò nhé, từ hôm nay tôi sẽ bắt đầu theo đuổi em Junghwa.

Junghwa bật khóc ôm chặt lấy Hani, Hani không biết phải nói gì, chỉ biết vỗ về ôm lấy tấm lưng nhỏ bé của cô. Mùi gỗ tuyết tùng quen thuộc, cô nhớ tất cả mọi thứ về con người này. Bây giờ được ở cạnh bên là một niềm an ủi lớn.
- Đồ ngốc, tại sao bây giờ Hani mới tìm đến em chứ? - Junghwa khóc nấc lên ôm chặt lấy người cậu như thể sợ cậu sẽ lại một lần nữa biến mất
- Đã bắt em phải chịu khổ rồi, đợi tôi thêm một chút thôi. Khi nhớ ra, tôi sẽ lại về với em thôi. Chẳng phải bây giờ tôi đang theo đuổi em sao? Ahn Hani của em đang ở bên cạnh em này. - Giọng Hani ôn nhu dỗ dành, Junghwa đánh nhẹ vào người cậu
- Đã thế, em sẽ càng phải khắt khe. Cho Hani thấy có lại em sẽ khó thế nào. Hani chuẩn bị dần đi là vừa. - Junghwa rời khỏi cái ok ôm những vẫn còn sụt sịt. Hani bật cười, đã lâu rồi cậu không được cười nhiều như vậy. Lấy tay mình lau nước mắt vương trên má cô nói
- Được rồi, tôi sẽ theo đuổi em và làm cho em đổ tôi thêm một lần nữa.

"Getting back together"

_____________________
Thỏa mãn chưa, sắp về với nhau rồi. Sắp rồi

Thank for reading

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net