Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì háo hức nên cậu đã dậy từ sớm, thay quần áo, chỉnh trang lại đầu tóc và chuẩn bị đến nhà Junghwa. Cầm điện thoại lên gọi điện cho cô
- Bình hoa, là tôi đây!

- Ừm, sao thế! - Junghwa bên đầu dây bên kia trả lời

- Tôi đang trên đường đến đón cậu nên cậu chuẩn bị đi nhé

- Tôi sẽ chờ cậu - Cô bật cười trả lời

- Ừ, tôi đi đây

Cúp máy xong, cậu bắt đầu đi xe đến nhà cô.

_________________

Hôm nay Junghwa diện trên mình một chiếc váy ren trễ vai màu trắng, làm nổi bật lên làn da trắng của cô. Khuôn mặt được trang điểm nhẹ, mái tóc được uốn lên chút ít làm nổi bật khuôn mặt thanh tú của cô. Thấy chuông điện thoại rung, cô biết là Hani đã đến. Đứng trước gương chỉnh trang lại một chút rồi đi xuống dưới.

Khi nhìn thấy Junghwa bước ra, cậu ngẩn người "Đẹp thật". Đến lại gần cô, nắm lấy bàn nhỏ nhắn của Junghwa. Hành động của cậu làm Junghwa đỏ mặt, cô khẽ quay đi chỗ khác để cho cậu không nhìn được.
- Hôm nay, cậu rất đẹp - Cậu khẽ mỉm cười nhìn cậu - Cậu hôm nay đẹp đến vậy chẳng lẽ không muốn tôi chú tâm vào thi đấu sao?
- Đừng có mơ tưởng, chỉ là một thói quen khi ra ngoài đường thôi mà

Cậu cầm chiếc mũ bảo hiểm đội lên đầu cô, cầm tay cô kéo lại gần chiếc xe của mình
- Đi thôi!
.
.
.
.
.
.
Sau khi cất xe xong xuôi, cả hai cùng sánh bước đi vào trong toà nhà thi đấu. Hôm nay, Hyelin và Solji cũng đến để xe trận đấu. Junghwa cứ nghĩ rằng mình sẽ ngồi một mình nhưng may thay lại có Hyelin với Solji nên cô sẽ có người trò truyện cùng. Hani và Junghwa chia tay nhau, cậu phải vào phòng thay đồ còn cô thì đi lên trên khán đài. Khi lên trên tìm được chỗ ngồi xong, cô lại gặp được Taehwan. Người hàng xóm mới của cô, chào hỏi với nhau vài câu rồi cũng ngồi xuống.
- Cậu quen anh ta sao? - Hyelin tò mò quay sang hỏi cô - Quen mà sao không nói năng gì với bạn bè gì cả, Junghwa cậu có coi tôi là bạn không vậy - Hyelin bĩu môi
- Không phải như cậu nghĩ đâu, anh ta là hàng xóm mới thôi - Junghwa quay sang giải thích với Hyelin
- Anh ta đẹp trai đó! - Hyelin nháy mắt với Junghwa
- Họ ra rồi kìa - Solji nhanh chóng thay đổi chủ đề, cô biết nếu chuyện này tên tai Hani chắc cậu sẽ rất buồn vì cậu biết Hani có chút tình ý với Junghwa.

Cả hai đội bắt đầu ra sân chào hỏi lẫn nhau. Đây là buổi giao lưu bóng rổ mà có rất nhiều học sinh mong chờ, đầu tiên là được xem tận đấu và thứ 2 là để gặp Young Jin. Young Jin khá là nổi tiếng với đám con gái trong trường, có tài năng chơi bóng tổ và có thân hình rắn chắc thêm với khuôn mặt khả ái. Người chủ trì bước đến và nói vào lời trước khi bắt đầu. Thêm nữa là phỏng vấn vài câu với các cầu thủ.
- Bắt đầu với Trường SOPA trước nhé! - Người chủ trì bước đến và đưa mic cho Hani - Em có thể cho tôi biết là hôm nay liệu trường SOPA có chiến thắng không?
- Xin chào mọi người, em tên là Ahn Hani, Theo ý kiến của em là có. - Cậu trả lời dõng dạc, kèm theo một nụ cười tươi
- Ồ! Tôi nghe nói đội trường Hanlim rất mạnh, các em nghĩ sao về nó?
- Đối thủ có thể mạnh nhưng hãy canh chừng bọn tôi đấy, bởi chúng tôi cũng không kém cạnh gì đâu. - Cậu nhìn về phía Junghwa, giơ ngón tay cái lên cao rồi cậu nói tiếp - Đừng lo, chúng tôi sẽ chiến thắng - Tiếng hò reo vang lên khắp khán phòng. Junghwa ngồi trên khán đài nở nụ cười thỏa mãn "Tên ngốc, Cố lên nhé!"
- Rất tự tin, có vẻ. Như SOPA đã tập luyện rất nhiều, sang đến bên Hanlim - người chủ trì cầm đưa sang cho một cầu thủ bên Hanlim - Em có thấy SOPA là trở ngại lớn không?
- Xin chào mọi người em tên là Kim Junsu, Đối với em thì SOPA không phải là một trở ngại lớn - Cậu ta cười nhếch mép - Hôm nay tôi sẽ cho các cậu thấy chơi bóng rổ thực sự là như thế nào.
- Được rồi, cả hai bên đều rất tự tin. Trận đấu chính thức bắt đầu - người chủ trì vừa ngắt lời thì cả khán phòng ngập tràn tiếng hò reo, cổ vũ

Khi trọng tài ném quả bóng lên trên không trung, Hani và một cầu thủ của đội bên nhảy lên và giành bóng, cô ta khá là cao nhưng lại chậm hơn cậu một bước. Khi cậu có được bóng cậu chuyền sang cho Hyojin. Và tất cả bắt đầu đi chuyển, Hyojin nhanh tay chuyền bóng sang cho Young Jin. Junsu rất cố gắng để lấy lại bóng nhưng Young Jin đã chuyền Sang cho Jackson, Jackson cố gắng giữ bóng và ném sang cho Jin. Nhưng thật kém may mắn là Jin lại ném trượt khỏi rổ, Hani bật lên và.... Tạo nên bàn thắng với một cú úp rổ.

Tất cả cổ động viên bên Trường SOPA đều hò hét. Junghwa không khỏi vui mừng mà đứng lên hét lớn
- Đó đúng là cô gái của tớ, Giỏi lắm Hani!!!

Hani đứng ở dưới ngước lên nhìn cô cười, Hyojin chạy đến nhảy chồm lên người cậu
- Này kền hói, cậu giỏi lắm

Phải nói trận đấu dẫn ra rất hấp dẫn và hồi hộp. Đội của Trường Hanlim chơi cũng rất hay. Cậu đã chứng minh tốt cho mọi người thấy cậu chơi bóng tốt như thế nào. Cũng phải thôi...cậu là một người yêu thể thao mà...

Khi Junsu đang giữ bóng, Hani cố gắng đuổi theo cậu ta "Chết tiệt, cậu ta nhanh thật!"  Hani thầm nghĩ. Sau đó cậu đứng trước mặt cậu ta, cậu ta ngừng di chuyển.... "Tại sao cậu ta ngừng đi chuyển? Cậu ta nhìn thẳng vào mắt mình? Chẳng lẽ đây là một ngón lừa không?" Cậu mải đắm chìm trong suy nghĩ

"Junsu, chuyền qua đây!" Cậu nghe thấy tiếng một cầu thủ khác gọi làm cậu sực tỉnh. Nhưng Junsu vẫn đứng đó. Cậu liền nhanh tay giành lấy bóng trên tay Junsu. Hani khẽ cười nói
- Xin lỗi Junsu! Cậu suy nghĩ quá nhiều rồi đấy. - nói rồi cậu di chuyển với quả bóng rồi ném một cú đập bảng và thành một bàn thắng khác. Cậu quay lại nhìn Junsu và cậu ta đáp lại bằng một nụ cười mỉm "đây là ta gì chứ?" Cậu thầm nghĩ.

Cậu ta đến gần Hani và nói
- Đây mới chỉ bắt đầu thôi Hani-ssi! Chuẩn bị đón nhận việc tiếp theo đi- nói xong cậu ta quay đi - Jaeyoung, Minho, tất cả mọi người tập hợp - cậu ta gọi đồng đội của mình

Jackson chạy đến, vỗ vai cậu hỏi
- Cậu ta nói gì với cậu đấy Hani, nói mình biết đi!
- Không có gì đâu, đấu tiếp thôi - Cậu lấy khăn bông lau mồ hôi trên mặt mình
- Ừm - Jackson ậm ờ quay đi

Junghwa ngồi trên khán đài trò chuyện với Taehwan rất nhiều, có vẻ đã thân hơn trước. Cô cười nói với Taehwan rất nhiều, tất cả những hành động đó đều lọt vào mắt cậu, chán nản di chuyển để giành bóng lần nữa. Tất cả những lượt bóng sau, cậu không thể giành được bóng, hơn nữa còn ném hỏng rất nhiều. Tỉ số 2 bên trở lại về mức cân bằng.

- Không sao chứ? - Young Jin chạy tới bên cạnh hỏi han
- Không có gì đâu, chỉ là hơi mất tập trung chút thôi. - Cậu cố gắng nở một nụ cười gượng - Tiếp tục thôi Young Jin

Trận đấu ngày càng trở nên căng thẳng, cả hai bên đều ngang tài ngang sức... Trên khán đài giờ đây đều đang nín thở xem trận đấu vào những phút cuối

Khi cậu nhận được bóng, cậu nhận ra toàn bộ cầu thủ bên Hanlim vây quanh cậu, còn tất cả mọi người thì lại ở quá xa. Tất cả mọi người đều có vẻ đã mệt lử. Cậu lúng túng cầm bóng

- Ném cú ném 3 điểm đi, ít nhất cũng đá có Jackson đứng ở dưới rổ rồi - Young Jin hét lớn

Cậu cố gắng bật nhảy lên cao nhất có thể để ném bóng vào rổ, cậu cảm thấy một cú thúc và một cơn đau buốt ngay lập tức ngay sau bên sườn trái của cậu. "Chết tiệt". Khi chân cậu tiếp đất thì chúng không nâng đỡ toàn bộ cơ thể của cậu, vì thế cậu ngã bổ nhào xuống sàn. Cậu thử chạm lấy sườn mình và đó là cả một cơn buốt đau nhói

Junghwa đứng trên khán đài vẫn còn đang bị sốc. Cô đứng đờ người ra nhìn con người đang nằm trên sân "Cậu không được bị thương, cậu đã hứa rồi mà! Không được chứ đồ ngốc"

Bên dưới sân Young Jin rất tức giận, cậu tiến đến chỗ Junsu và ẩn vào vai cậu ta
- CẬU BIẾT LÀ KHÔNG NÊN LÀM NHƯ VẬY MÀ! - Young Jin hét lớn, khi nhìn thấy Hani ngã xuống thì cậu đã rất sợ. Vì trong lòng Young Jin cậu đã thầm thích Hani
- Đó chỉ là tai nạn thôi mà - Junsu cười nhếch mép

Cậu cố đứng dậy nhưng không thể. Cơn choáng bắt đầu ập đến
- Này kền hói, cậu không sao chứ? - Hyojin đến bên cạnh lay người cậu
- Không....sao.....đâu - Cậu cố gắng hớp lấy không khí vào phổi. Cậu thở dốc
- Bị đến vậy còn nói không sao nữa, mọi người hay lui ra một chút cho cậu ấy có không gian để thở đi

Nhân viên ý tế chạy đến đỡ cậu lên cáng và đưa vào phòng y tế. Mọi người không khỏi lo lắng vì tình trạng của cậu. Nhân viên y tế phải dùng máy trợ thở để cho cậu có thể hô hấp dễ hơn. Tệ hơn là bên Sườn trái có một mảng bầm khá lớn. Khuôn mặt cậu trở nên nhợt nhạt vì cú thúc đó. Chắc có lẽ cú va chạm đó rất mạnh

Junghwa chạy xuống dưới chỗ Hani nằm, khẽ lay nghe người cậu. Trong lòng dấy lên một nỗi đau
- Mở mắt đi mà, đừng nhắm nghiền mắt như vậy. Cậu đã hứa sẽ an toàn mà. Sao lại nằm ở đây chứ - Junghwa nắm chặt lấy tay cậu - tỉnh lại đi, làm ơn!
- Tôi....ổn mà,...đừng lo lắng - cậu nặng nề nói ra từng câu trấn an Junghwa
- Đồ ngốc, cậu biết tôi lo lắng lắm không hả - cô đánh nhẹ vào vai cậu
- Tôi...xin lỗi! Đừng...giận - Cậu khó nhọc nói
- Được rồi, cậu nghỉ đi. Đừng nói nữa, tôi không giận đâu - cô vẫn nắm chặt lấy bàn tay cậu

Một lúc sau Hyojin với mọi người cũng kéo vào theo. Cậu cố gắng gồng mình ngồi dậy nhưng bất thành
- Nằm đó đi, đừng cử động! - Hyojin bước đến ấn cậu nằm xuống
- Còn....trận đấu, sao mọi người.....lại ở đây chứ? - Cậu lo lắng hỏi
- Đừng lo, chúng ta thắng rồi! Junsu bị truất quyền thi đấu vì gây thương tích. Nên 4 đứa bọn mình đấu với 4 người bọn họ cũng không khó khăn gì. SOPA thắng rồi - Young Jin cười nói - Nghỉ ngơi cho tốt đi, đừng có lo
- Này kền hói, cậu bị thương ở đâu vậy? Cú đó tên Junsu thúc mạnh lắm đấy!
- Ở đây,...Nó đau thấu trời thấu đất luôn - Cậu chỉ vào mạng sườn bên trái

Junghwa ấn vào vết thương của cậu làm cậu la oai oái
- ĐAU ĐẤY BÌNH HOA!
- Một phần cho cậu biết là cậu đã thất hứa với tôi - Junghwa tức giận nhìn cậu - Biết là đau mà sao còn cố
- Cậu hứa là không giận mà! - Cậu oan ức kêu - sao bây giờ lại cáu
- Nhưng tôi lại cáu lại rồi!

Câu nói của Junghwa làm mọi người bật cười, cậu nghệch mặt nhìn cô bĩu môi.
- Này bình hoa, người con trai ngồi trên khán đài với cậu là ai. Nói chuyện quên cả trời đất luôn, Tôi đứng đó nhìn cậu mà cậu còn không biết - Hani giận dỗi nhìn cô
- Yah, tuỳ cậu nghĩ như thế nào thì nghĩ!

Hani ngồi đó chỉ biết ngậm cục tức xuống bụng. Lúc đi thì cậu trở Junghwa, lúc về thì lại là Junghwa đèo.
- Yah, ai cho cậu ôm tôi vậy hả tên ngốc - Hani ngồi lên xe rồi ôm lấy Junghwa làm cô giật mình.
- Sườn tôi đau, ngồi không vững. Cho tôi ôm trên đường về một lúc thôi - Junghwa đành ậm ừ cho qua "Chỉ là cậu ta đau nên dựa một lúc thôi, sẽ không có gì cả".
- Giữ chặt nhé! - Junghwa nhỏ giọng nói nhưng trong lòng lại rất nhộn nhịp
- Ừm - Cậu nhích lên ôm chặt hơn

"Tên ngốc này hơi quá đà rồi đấy"

________________
Chào mọi người, đã xong thêm một chương nữa. Hãy tiếp tục ủng hộ mình nhé. ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net