Chap 56

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi ba người chạy tới bệnh viện Nghiên Hy đã bị đẩy vào phòng sinh .
Hàn Canh túm lấy Đông Hải , là cậu ta đưa Nghiên Hy vào bệnh viện , liên miệng hỏi Nghiên Hy bị làm sao .
“Chị dâu , chị dâu đột nhiên nói đau bụng , em lập tức đưa chị ấy vào viện , bác sĩ nói có lẽ là sinh non .” Lý Đông Hải cũng rất hoảng sợ , nếu nhỡ Nghiên Hy cùng đứa con có mệnh hệ gì , hắn sẽ là kẻ mang tội .
“Sinh non…” Hàn Canh mở to hai mắt , nghi hoặc nhìn Đông Hải “ Nghiên Hy sao lại là cậu đưa tới ?”
“Không phải mẹ nói con bé phải ngoan ngoãn ở nhà sao…” Đinh Ngọc Dung cũng gấp đến độ vẻ mặt mờ mịt , đầu tiên là con trai gây chuyện , giờ là con dâu sinh non , loạn rồi .
“Chị dâu tìm tới cảnh cục…” Lý Đông Hải nhỏ giọng .
“Cô ấy biết chuyện ?” Hàn Canh sắc mặt đột nhiên thay đổi .
“Không , chị dâu chỉ nghi ngờ thôi , nghi là chúng ta lừa chị ấy .” Đông Hải thở dài , cũng không phải lần đầu tiên lừa chị ấy , âm mưu này thật sự quá vô liêm sỉ .
Hàn Canh trầm mặc , Nghiên Hy là người mẫn cảm như vậy , xảy ra chuyện nhất định sẽ cảm nhận được , xem ra chuyện này khó giấu được nữa .
Thế nhưng sự tình đã đến mức này còn có thể dối trá được sao ? Hắn thực sự muốn còn tiếp tục dối trá sao ?
Chán nản tựa lưng lên tường bệnh viện cúi đầu không nói .
Đinh Ngọc Dung đi tìm bác sĩ hỏi tình hình Nghiên Hy , Hàn Khiếu Khôn yên lặng nửa ngày , nghiến răng nghiến lợi .
“Nghiên Hy nếu xảy ra chuyện gì , tao vĩnh viễn sẽ không nhận mày là con .”

Khoảng chừng một giờ sau , phòng hộ sinh mở cửa .

Hộ sĩ ôm trong lòng một đứa trẻ con đi tới , Hàn Canh vội vã tiến lên .
“Chúc mừng , mẹ tròn con vuông .”
Hàn Canh đỡ lấy thân thể nhỏ bé kia ôm vào trong lòng , mở to hai mắt nhìn khuôn mặt đứa nhỏ .
Khuôn mặt đứa trẻ mới sinh rất nhiều nếp nhăn , trên đầu đã có tóc , con mắt nhắm tịt vào với nhau .
Con gái …Đây chính là con gái của hắn .
Một loại cảm giác kỳ dị từ đáy lòng dội lên , là loại cảm giác thần kỳ khó có thể miêu tả .
Hắn chưa bao giờ có cảm giác chân thực như vậy , Hàn Canh , mày trở thành cha rồi .
“Con gái…Tiểu Hi …”
Hắn không quên , Nghiên Hy từng nói , nếu như sinh con gái , sẽ gọi Hàn Hy .
Họ Hàn của anh ,tên Hy của em .
Hàn Canh ngây ngốc ôm con gái đi vào phòng dưỡng bệnh , Nghiên Hy sinh xong đã chuyển đến phòng này .
Cha mẹ được lên chức ông bà đi bên cạnh , có cháu gái tâm tình hưng phấn , bọn họ cũng tạm thời quên đi chuyện phiền não .
Hàn Canh giơ đứa nhỏ ra trước mặt Nghiên Hy , ôn nhu nói với nàng “Nghiên Hy , xem xem , con gái chúng ta này .”
Nghiên Hy vươn tay muốn bế con , thân thể khẽ động , thuốc gây mê lại bắt đầu hết tác dụng , thân thể nhất thời đau đớn .
“Em đừng động , vết thương rất đau phải không ?” Hàn Canh vội vàng ngăn cản .
Bọn họ trước đây đã từng bàn luận xem lựa chọn nên sinh theo kiểu nào , Hàn Canh chủ trương mổ đẻ , sợ sinh bình thường Nghiên Hy sẽ khổ cực , nhưng Nghiên Hy muốn sinh bình thường , nàng muốn cảm thụ từ đầu tới cuối quá trình sinh con , đau đớn nhưng chính là hạnh phúc .
Thế nhưng cuối cùng bệnh viện phải mổ để lấy đứa bé ra .
Quá trình sinh được gây tê , cũng không có cảm giác quá đau đớn , nhưng ước mơ của nàng bị lật đổ , cảm giác có điểm mất mát , bởi vì chồng nàng , cha của con nàng không có bên cạnh để cùng nàng trải qua khoảnh khắc thiêng liêng ấy .
Thế nhưng bây giờ thấy được chồng , đã nhiều ngày không gặp , cảm giác mất mát không hề biến mất ngược lại càng trầm trọng .
Sự xuất hiện của Hàn Canh trước mặt , chỉ có một lý do để giải thích .
Anh ấy thực sự lừa dối nàng .
Vì sao …?
.
”Anh không phải bây giờ đang ở bên ngoài phá án sao ? Sao lại kịp trở về ?” Mở miệng hỏi , thanh âm suy yếu , nhưng ngữ khí chất vấn một điểm cũng không suy yếu .
Hàn Canh sửng sốt , không biết làm sao trả lời .
Đinh Ngọc Dung xấu hổ nhìn mặt con trai , vội vàng hòa giải , bế đứa bé trong tay Hàn Canh .
“Nghiên Hy con xem , cháu gái xinh chưa này , mẹ nhìn nó giống con nhiều hơn , sau này nhất định sẽ xinh đẹp như con .”
Nghiên Hy miễn cưỡng cười cười “Mẹ , trẻ con mới sinh , mặt mũi còn nhăn nheo , sao nhìn thấy giống ai .”
“Ai bảo thế , mắt rất to , ông Hàn nhìn xem có đúng không ?”
Nghiên Hy nhìn ông bà nội ôm cháu , không tiếng động khẽ thở dài , mắt hướng Hàn Canh mang theo ánh nhìn u oán cùng hoài nghi .
“Nghiên Hy bây giờ chuyện trọng yếu là phải chăm sóc thân thể , phụ nữ , giai đoạn ở cữ là quan trọng nhất , nếu như trong tháng mắc bệnh gì sẽ ảnh hưởng đến cả đời .” Nghiên Hy nghe mẹ chồng căn dặn , lặng lẽ gật đầu , không tiếp tục tra hỏi Hàn Canh .
Thời gian sẽ cho nàng biết rõ mọi chuyện .
“Đông Hải , lần này tôi lại thiếu cậu một cái ân .” Hàn Canh từ phòng bệnh đi ra nói với Đông Hải lời cảm ơn .
”Canh ca , coi như hết , em cũng không dám nhận nợ ân tình , em kham không nổi .” Lý Đông Hải cười khổ , hai ngày nay mọi chuyện đã vượt qua mọi khả năng tiếp nhận của hắn .
“Đông Hải , thực sự xin lỗi , tôi lôi cậu vào chuyện này .” Hàn Canh cũng cười khổ .
“Chuyện đã qua thì cho nó qua đi , ai bảo anh là anh của em . Nhưng sau này , đừng …đừng nói em giúp anh những chuyện thế này , em không có mặt mũi gặp chị dâu , em sau này làm thế nào để chịu tội với chị ấy .” Đông Hải nhìn khuôn mặt tiều tụy của Hàn Canh , xem ra Canh ca hai ngày nay sống cũng không dễ chịu gì , sớm biết có lúc này sao lại làm ra mấy chuyện kia .
“Canh ca , đừng xem thường ngày em hay trêu đùa anh , nhưng trong lòng em vẫn luôn kính trọng anh như anh trai , em mới vào cục là anh giúp đỡ em rất nhiều , em chưa từng quên . Thế nhưng …ngày hôm nay , là em trai , em có điều không thế không nói .” Thần sắc trịnh trọng nhìn Hàn Canh , ngữ khí thành khẩn .
“Canh ca , Kim Hi Triệt em đã gặp anh ta , đúng , anh ta là một người có mị lực , anh ta nếu là phụ nữ không chừng so với chị dâu còn đẹp hơn , nhưng anh ta vĩnh viễn kém chị dâu , bởi anh ta là đàn ông . Anh ta là đồng tính , nhưng anh cũng là đồng tính sao ? Em không tin . Anh . Anh đường đường là một nam tử hán đứng trong trời đất , sao có thể giống với kẻ giả đàn bà yêu nhau . Anh chỉ là bị khuôn mặt của anh ta mê hoặc , đừng nói anh , ngay cả em nhìn thấy anh ta cũng có chút thất thần . Một người đàn ông như vậy , không đồng tính thì cũng nhất định là kẻ gây tai họa .” Lý Đông Hải càng nói càng căm giận, người đời nói hồng nhan họa thủy * , bây giờ đến đàn ông cũng không đáng tin nữa .
“Hơn nữa , anh cũng không phải không biết anh ta là loại người thế nào , sinh hoạt cá nhân hỗn loạn , bây giờ còn hít thuốc phiện , anh ta đã trở thành cái bộ dạng gì rồi ? Bây giờ anh ta ở cùng với anh , giống như đang chết đuối vớ được cây cứu mạng , anh ta sống chết sẽ không buông tha anh , anh ta có được mấy phần thật tình ? Em cũng không tin ,một người đàn ông có thể đối với một người đàn ông khác có bao nhiêu thật lòng . Anh đã quên sao , cái lần ở quán bar đó , anh ta cùng hai thằng đàn ông ..một chỗ . Anh xem , anh ta đã đem anh hại thành cái bộ dạng thế nào , anh có biết những người ở cục lý nói có bao nhiêu khó nghe không ?…Quên đi , mặc kệ đám người đó ,thế nhưng chuyện này rõ ràng là anh ta hại anh , vốn anh có tương lai sáng lạn , mà hiện tại….”Lý Đông Hải thở dài , Hàn Canh bị buộc thôi việc tạm thời không nói nữa , bây giờ quan trọng nhất là phải thuyết phục anh ấy . Nhìn Hàn Canh cúi đầu yên lặng , lại tiếp tục nói .
“Anh , anh đừng nghĩ em nói chuyện khó nghe , chúng ta là đàn ông , vốn một nửa đã là động vật , cái gì nghĩ trong đầu cũng không quan tâm , giới tính , tình yêu cơ bản không phải là chuyện quan trọng , nhưng không thể đảo lộn . Người anh yêu chắc chắn là chị dâu , không phải anh đã kết hôn với chị ấy sao ? Kết hôn không phải là chuyện nhỏ . Đó là lời hứa chân thành nhất của một người đàn ông với một người phụ nữ . Hai thằng đàn ông ở với nhau có khả năng sao ? Có khả năng kết hôn sống tới già sao ? Căn bản không có cái gì là tương lai ngoại trừ chút vui vẻ thể xác , qua rồi chả còn cái gì nữa , tình với yêu , đều sạch ráo .”Muốn bảo hắn tin tưởng hai người đàn ông nảy sinh tình cảm , trừ phi có thể khiến hắn cam tâm tình nguyện trở thành đồng tính hắn mới có thể tin ! Hắn thật không nghĩ ra , hai nam nhân sao có thể ở với nhau ?
“Sở dĩ , anh …Đừng hồ đồ nữa , bây giờ quay đầu còn kịp , anh đi nói chuyện với chị dâu đi , chị dâu cũng không phải người không thấu tình đạt lý , chị chắc chắn tha thứ cho anh . Hơn nữa cháu bé cũng sinh rồi , anh nói xem ba người một nhà nhất định sẽ hạnh phúc sống tốt , đây là thứ người đàn ông kia có thể đem đến cho anh sao ? Anh ta chỉ có thể đem đến sỉ nhục , gây tai họa cho anh thôi !”
Lý Đông Hải vỗ mạnh lên vai Hàn Canh .
“Anh , quyết tâm cắt đứt với anh ta đi !”
.
.
* hồng nhan họa thủy : tương đương với sắc đẹp là mầm của tai họa .
Các tai họa được xếp từ cao xuống thấp : Thuỷ, hoả, đạo, tặc.
Hồng nhan được ví với hoạ thuỷ, là cái hoạ lớn nhất. Ngoài ra còn tiềm ẩn một ý nghĩa, “thủy” bao giờ cũng mềm mại, thân cận, không có những biểu hiện đáng sợ như lửa, trộm cướp và chiến tranh nhưng hiệu quả tàn phá thì “hết sạch”.( theo yh)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net