TẬP 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
gục, phải lấy nước lạnh rửa mặt, có thể tinh thần tốt hơn một chút, rồi tiếp tục đọc, mỗi người khác nhau nên dùng phương pháp khác nhau. Hoặc là trong nhà rất có không khí học hành, người thân với nhau phải đốc thúc nhắc nhở lẫn nhau, sáng sớm ai dậy trước, thì thức những người khác dậy. Chúng tôi có rất nhiều thầy cô giáo, sáng sớm thức dậy đều mở đĩa đọc tụng Đệ Tử Quy, làm hiệu lệnh thức mọi người dậy.

"Khoan vi hạn, khẩn dụng công, công phu đáo, trệ tắc thông", khi chúng ta có thể hiểu đi đôi với hành, có thể vốn là sự việc khó khăn, đều giải quyết được dễ dàng, bởi vì có trí huệ thì không sợ không có phương pháp tốt.

"Tâm hữu nghi, tùy trát ký, tựu nhân vấn, cầu xác nghĩa". Cho nên cần phải học hỏi, học hỏi cũng phải học cách hỏi như thế nào? nhưng hỏi cũng phải hỏi đúng người, nhất định người đó sự học phải tinh chuyên, gọi là "văn đạo hữu tiên hậu, thuật nghiệp hữu chuyên công", có thể hỏi tôi cách nấu ăn không? Là hỏi sai rồi đó. Nên hỏi tôi nấu mì như thế nào, vì sao? Vì khi tôi đến Hải Khẩu, một thân một mình, gọi là "đàn ông không vợ", chỉ sống một mình, cho nên quét dọn, giặt áo quần, lau nhà, nấu cơm, việc gì cũng tự mình làm, trong quá trình làm việc, khổ cực mới biết cảm ơn, nghĩ đến ai? Người mẹ vĩ đại. Khi nấu ăn, bởi mỗi ngày rất bận rộn, cho nên phải cường điệu hiệu suất, cho nên chỉ có thể nấu mì. Mỗi lần nấu một nồi nước, sau đó cắt một ít rau như thế nào, toàn bộ như thế nào? chỉ cần 20 phút đến 30 phút là có thể bưng ra một tô mì, trên mặt cho thêm một ít dầu mè vào, như vậy là tôi đã thấy mỹ mãn lắm rồi, gọi là biết đủ thường vui. Cho nên đoạn thời gian đó là tôi học nấu mì. Nhưng sau đó bởi vì rất nhiểu bạn bè công tác một chổ, nên mọi người cùng giúp đở lẫn nhau.

Cho nên hỏi phải đúng đối tượng, rất nhiều bạn khi hỏi người khác, thường thường là hỏi những người cùng ý kiến với họ, có khuynh hướng này không? Rõ ràng là bản thân không buông bỏ được, mà lại đi hỏi những người cố chấp, rồi cảm thấy rằng: anh thấy tôi cũng không sai. Gọi là "thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng", thường người ta đều rất sợ hỏi người nói trúng tim đen, mà những lời đó đều có thể lợi ích cho mình. Cho nên "tâm hữu nghi, tùy trát ký, tựu nhân vấn, cầu xác nghĩa", chỉ cần quý vị chịu có một phần tâm học hỏi, những người đức hạnh, những người có kiến thức này nhất định không ích kỷ nói cho quý vị. Nghi hoặc của quý vị càng ngày càng ít, giống như mây đen tán ra rồi, tâm trí sẽ trong sáng, trí huệ sẽ phóng ánh sáng. Cho nên là "tựu nhân vấn, cầu xác nghĩa".

Tiếp đến chúng ta xem đoạn kinh văn dưới đây, cùng nhau đọc một lần nhé:

Phòng thất thanh, tường bích tịnh, kỷ án khiết, bút nghiên chánh, mặc ma thiên, tâm bất đoan, tự bất kính, tâm tiên bệnh, liệt điển tịch, hữu định xứ, đọc khán tất, hoàn nguyên xứ, tuy hữu cấp, quyển thúc tề, hữu khuyết hoại, tựu bổ chi, phi Thánh thư, bính vạt thị, tế thông minh, hoại tâm chí, vật tự bạo, vật tự khí, Thánh dữ Hiền, khả thuần trí.

Câu cuối cùng rất quan trọng, quý vị đọc đến câu cuối cùng cần phải ngẩng đầu ưỡn ngực, "vật tự bạo, vật tự khí, Thánh dữ Hiền, khả thuần trí". Đoạn kinh văn này, quan trọng nhất là tự mình phải xây dựng một hoàn cảnh đọc sách thật tốt, quý vị không thể tu học, mà nơi đọc sách lại lộn xộn ngỗn ngang, như vậy quý vị ngồi xuống thì tâm có ổn định không? Không thể. Cho nên phải "phòng thất thanh, tường bích tịnh", quý vị bước vào phòng sẽ cảm thấy rất thanh tịnh, rất thoải mái. Cho nên "kỷ án khiết, bút nghiên chánh", đúng là lòng người sẽ ảnh hưởng bởi cảnh giới bên ngoài, cho nên hoàn cảnh thanh tịnh, thì trong tâm cũng thanh tịnh. Kỷ án khiết, bút nghiên chánh, tất cả các đồ đạc đều phải bỏ đúng vị trí, khi quý vị cần dùng, tâm mới không rối loạn, hoặc phải tìm hết nữa ngày.

"Mặc ma thiên, tâm bất đoan", kỳ thật bất kỳ cử chỉ nào của chúng ta đều ảnh hưởng tâm cảnh nội tại. Ví dụ nói "lập đoan chánh", con người ở thái độ này có nghĩ ngợi lung tung không? Không có. Nếu như quý vị đứng nghiêng một bên, nếu đứng như thế này, thì quý vị cảm thấy tâm mình đang như thế nào? Không biết à, lắc qua lắc lại, không biết đang động gì mà nghiêng đầu óc. Cho nên quý vị mài mực mài mực như vậy và mài sang một bên, có giống nhau không? Tâm cảnh sẽ không giống nhau. Cho nên làm gì cũng phải ngay ngắn, không được nghiêng một bên, sẽ ảnh hưởng đến tâm cảnh của một người. Cho nên họ đứng và ngồi, ngồi không ngay, đứng không thẳng, thì tâm của họ càng lúc càng phân tán, càng lúc càng ngạo mạn. Cho nên đòi hỏi chúng ta trước phải ngồi ngay ngắn, rồi mài mực cũng phải ngồi ngay ngắn. "Mài mực nghiêng, tâm không thẳng".

"Tự bất kính, tâm tiên bệnh". Khi viết chữ cũng phải cung kính viết, bằng không mỗi lần chúng ta viết chữ tâm đều rất tán loạn, học vấn có thể bị hạ thấp trong từng chút từng chút. Cho nên "Tự bất kính, tâm tiên bệnh". Bây giờ rất nhiều trẻ nhỏ viết chữ, để quyển vở nghiêng một bên, rất lạ kỳ! nghiêng một bên nó cũng viết được, điều này không phải là thiểu số. Cho nên sau này chúng nó viết chữ chắc chắn sách nghiêng qua một bên, đến lúc đó đôi mắt sẽ như thế nào? Lâu ngày sẽ bị lé. Cho nên phải kịp thời hướng dẫn cho nó, viết chữ sách phải để thẳng, bút để thẳng.

"Liệt điển tịch, hữu định xứ, đọc khán tất, hoàn nguyên xứ". Đây cũng là động vật quy nguyên, quyển sách này để ở đâu thì để cho đúng vị trí, xem xong thì bỏ lại chổ củ, lần sau xem sẽ tìm rất nhanh. Tôi tham quan phòng sách của thầy Lý Bỉnh Nam, phòng sách của thầy rất nhiều sách, mỗi quyển đều sắp rất gọn gàng ngay thẳng.

"Tuy hữu cấp, quyển thúc tề; hữu khuyết hoại, tựu bổ chi". Quý vị bỏ đúng chổ rồi, khi nào cần lấy thì rất tiện. Rồi cũng phải cần quý tiếc sách, "hữu khuyết hoại", phải nhanh chóng sửa lại, bởi ngày xưa sách rất khó tìm, nên họ quý tiếc gấp đôi mình bây giờ, có quyển nào bị hư, họ nhanh chóng đem nó sửa lại. Bây giờ kỷ thuật in ấn rất phát đạt, nhưng cũng không vì phát đạt, mà chúng ta không tôn trọng sách, không quý tiếc sách, như vậy cũng không đúng. Cho nên chúng ta làm một ít hộp sách để sách không bị bẩn, hoặc là chúng ta làm tủ sách, để tuổi thọ của sách dùng được lâu hơn, đây là bảo vệ sách.

"Phi Thánh thư, bính vật thị, tế thông minh, hoại tâm chí". Không phải sách của Thánh Hiền, nhất định không được xem. Bởi vì chúng ta cũng nói đến thà rằng suốt năm không đọc sách, không được một ngày gần tiểu nhân. Tiểu nhân ở đây không phải chỉ có người, mà còn chỉ cho điều gì? Sách. Vì sao thà rằng suốt năm không đọc sách, không được một ngày gần tiểu nhân? Giống như một giọt nước trong, chúng ta giọt vào đó một giọt mực, bao lâu? Có thể chưa đến một giây. Quý vị phải mất bao nhiêu thời gian đem giọt mực này thanh lọc ra? Có thể gấp 10 lần thời gian, có thể gấp 100 lần, thậm chí thời gian rất lâu cũng không dễ, cho nên đề phòng ô nhiểm rất quan trọng. Phải đề phòng ô nhiểm cho chính mình, cũng đề phòng ô nhiểm cho con cái, cũng phải có lực phán đoán sách nào tuyệt đối không được xem, bảo đảm nhất là trước phải đọc kinh sách đã ấn chứng chân lý mấy ngàn năm. Con cái xem ti vi quý vị phải tuyệt đối giúp nó tắt, không được xem những tiết mục ô nhiểm, những tiết mục sát đạo dâm vọng, điều này chúng ta phải làm tốt.

"Vật tự bạo, vật tự khí, Thánh dữ Hiền, khả thuần trí". Chúng ta cũng phải kỳ vọng bản thân, luôn rèn luyện bản thân, phải có tín tâm, bởi vì "con người sanh ra, tánh vốn thiện", chỉ cần thông qua sự tinh tấn không giải đãi của chúng ta, chắc chắn khế nhập được cảnh giới của Thánh Hiền. Đương nhiên căn bản là ở chổ tín tâm, cho nên chúng ta tuyệt đối có tín tâm; rồi có tín tâm với ai nữa? Phải có tín tâm với Thánh Hiền; đến ai nữa? Tín tâm đối với thầy cô. Quý vị cũng cần có tín tâm với con cái của mình, quý vị phải có tín tâm với tất cả những người thân. Bởi vì mỗi người đều có tâm vốn thiện. Cũng cần có tín tâm với trang Đại Phương Quảng Văn Hóa Công Ích, bởi vì khi chúng tôi vừa bắt đầu thành lập, những đồng bào ở đây sợ chúng tôi chỉ làm hai ngày rồi bỏ đi, chúng tôi an ủi họ, chúng tôi đã làm nhất định phải làm đến cùng. Cho nên chúng tôi đồng tâm hiệp lực. Năm nay chúng tôi thành lập học viện internet, cho nên sẽ có rất nhiều Câu Chuyện Đức Dục, còn có như Ngủ Chủng Di Quy, có Tứ Thư, những môn học như vậy chúng tôi sẽ sắp xếp ở học viện internet. Đến lúc đó mọi người có thể cùng nhau học tập, cùng nhau thâm nhập lời giáo huấn của Thánh Hiền. Cho nên mọi người phải có đủ tín tâm, gọi là "đức bất cô, tất hữu lân", "bốn biển đều là anh em vậy", cuối cùng còn có một câu, phải gánh vác trách nhiệm là bắt đầu trưởng thành, cho nên phải học cũng phải dạy.

Các vị! chúng ta có thể bắt đầu làm từ sự tu thân của chính mình, thêm bước nữa là giúp đỡ, trong gia đình của chúng ta, trong phường xã của chúng ta, mỗi tuần chúng ta có thể dạy con cái một lần, vậy có khó không? Không khó. Đã có rất nhiều tài liệu để chúng ta tham khảo, làm việc gì cũng phải theo tình thế mà làm, đừng nên quá phức tạp. Đến ba người thì dạy ba người, đến năm người thì dạy năm người. Có một số phụ huynh, rất sẳn lòng học chung với con cái, chúng ta có thể thông qua cơ hội này làm với họ một số câu thông giáo dục gia đình. Câu thông thấy rằng mọi người cùng nhau học tập rất tốt, quan sát việc thiện lẫn nhau, có thể học hỏi lẫn nhau, thì có thể tổ chức cho những phụ huynh này, cố định mỗi tuần lễ cùng nhau thảo luận một tiết học, huân tập thời gian dài, họ được tiến bộ, chúng ta thì sao? Cũng tiến bộ. Cho nên rất nhiều việc đều có thể nước chảy thành sông, chúng ta đừng nên quá nóng vội.

Cuối cùng chúng ta học tập học vấn của Thánh hiền, cũng phải hiểu rằng vì sao phải học Thánh Hiền? "đại học chi đạo, tại minh minh đức, tại thân dân, tại chỉ ư chí thiện", cho nên cuộc sống cần phải tự giác, giác tha, giác hạnh viên mãn. "Minh minh đức" tức là để tánh lương thiện vốn có của mình được biểu lộ rõ ràng, gọi là minh minh đức. Khi một người đã minh minh đức, có trí huệ rồi, tự nhiên có thể tề gia, trị quốc, bình thiên hạ, nên có thể thân dân. "Thân" này là chỉ cho sự yêu thương, ngoài ra còn có một ý nữa là "tân", tân dân, tức là khiến cho những thân hữu bên cạnh chúng ta có thể "ngày mới, ngày ngày mới, lại ngày mới", điều gì ngày ngày mới lại ngày mới? Là tư tưởng, quan niệm, đức hạnh. Khi chúng ta không ngừng nâng cao bản thân, giúp đỡ người khác đến cùng, một lòng tận tụy đến hơi thở cuối cùng, thì có thể "chỉ ư chí thiện".

Cuối cùng lấy một câu giáo huấn của Mạnh Tử, chúng ta hy vọng lẫn nhau, Mạnh Tử nói "quân tử sở dĩ dị dữ tiểu nhân giả, dĩ kỳ tồn tâm giả". Quân tử và người thường không giống nhau là ở chổ tâm của họ, bởi vì "quân tử dĩ nhân tồn tâm, dĩ lễ tồn tâm; nhân giả ái nhân, hữu lễ giả kính nhân; ái nhân giả, nhân hằng ái chi; kính nhân giả, nhân hằng kính chi". Cho nên lúc nào chúng ta cũng phải lấy nhân, lấy lễ, lấy lời dạy của Thánh Hiền để trong tâm, nhất định đức hạnh sẽ không ngừng nâng cao. Vả lại học Thánh hiền có vất vả lắm không? Không, bởi vì chắc chắn sẽ có càng nhiều người yêu thương quý vị, càng nhiều người lễ kính quý vị. Cho nên khi chúng ta có thể không ngừng dùng tâm này đối diện những người xung quanh chúng ta, tin rằng gia đình chúng ta, hoàn cảnh công tác của chúng ta, thậm chí xã hội của chúng ta, càng lúc càng hài hòa, càng lúc càng đoàn kết.

Tiết học này chúng ta giảng đến đây. Cám ơn tất cả quý vị!

Hết tập 40


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net