Chương 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chậm đã, tôi cũng muốn mua nó!"

Nhân viên công tác nghe thế thoáng dừng tay "Thật xin lỗi, cái này đã được hai vị khách kia thanh toán, chúng tôi không thể bán cho người khác."

Cô gái liếc mắt nhìn Santa và Lưu Vũ còn đang xem các mặt hàng khác ở phía xa, sắc mặt khẽ biến, nhịp tim bỗng chốc gia tốc, nhưng cô vẫn bình tĩnh cười nói "Vậy tôi chọn cái khác."

Trong lòng thầm nghĩ, hai người này... rất quen mắt!

Santa và Lưu Vũ hoàn toàn không biết về sự xuất hiện của cô gái này, hai người đã chọn được món ưng ý, sau khi thanh toán và ký tên xong cả hai liền rời khỏi trung tâm mua sắm.

Vào buổi tiệc mừng tuổi của ông Uno, khách mời đến rất đông, trong đó bao gồm cả họ hàng gần xa và những doanh nhân trong giới.

Lâu đài Basttia yên tĩnh thường ngày bỗng chốc náo nhiệt hẳn.

Santa và Lưu Vũ đều lo ứng phó với khách mời, mỗi khi có người đến mời rượu Santa sẽ là người uống cùng họ, ly rượu trên tay Lưu Vũ giống như chỉ để trưng diện vậy, cậu không hề động đến một giọt.

"Anh đừng uống nữa, không tốt cho dạ dày."

Santa ôn nhu cười nói "Cũng không thể để em uống thay anh."

Thấy cậu nhăn mày hắn vội nói tiếp "Không sao đâu, anh biết chừng mực mà, dù sao hôm nay cũng là ngày vui, người ta mời rượu không thể không nể mặt, đúng không?"

"Nói chung là anh không được uống nhiều."

Lưu Vũ nói xong liền liếc mắt sang người đứng cạnh "Để Lưu Chương uống thay anh."

Lưu Chương bên cạnh nghe thấy "..."

Santa cười cười "Như vậy sao được, cậu ấy cũng không uống được mấy ngụm."

Lưu Chương vui vẻ phấn chấn, chỉ có thằng bạn này là hiểu ý hắn.

Lưu Vũ lại không cho là đúng nói "Tửu lượng anh ta rất tốt, hôm trước còn ở nhà chúng ta uống hết ba chai rượu vang em vất vả đặt hàng từ Pháp về cơ mà."

Lưu Chương "..." Hắn chọc phải con mèo thù dai rồi à?

"Được rồi, được rồi, vậy để cậu ta uống thay anh cũng được."

Lưu Chương "..." Hắn cảm tưởng như chính mình đang bị thằng bạn thân bán đi, lại còn bán miễn phí luôn.

Santa và Lưu Vũ vui vẻ rời đi để lại Lưu Chương xoay vòng vòng với khách mời, hai người tìm một chỗ ít người ngồi xuống ăn trái cây. Được một lúc thì Santa bị gọi đi chỉ còn lại Lưu Vũ ngồi bấm điện thoại.

Một người đàn ông bước đến ngồi cạnh cậu, hắn bắt chéo chân, cả người dựa hẳn một bên kề sát vào người Lưu Vũ.

"Người đẹp, uống một ly chứ?"

Lưu Vũ thản nhiên buông điện thoại, cầm lên ly nước trái cây "Dạ dày không tốt, tôi chỉ uống nước trái cây."

Nói xong liền nâng cổ uống một ngụm, người đàn ông tà mị nhìn lên chiếc cổ trắng ngần cùng xương quai xanh câu dẫn lòng người, cái lưỡi vô thức liếm môi như đang chuẩn bị thưởng thức con mồi.

"Anh có thể biết mối quan hệ giữa em với Santa không?"

Lưu Vũ mỉm cười rạng rỡ sau đó thu lại nụ cười, sắc bén nói "Không!"

Cậu biết người này là ai, nhưng ở đây không tiện vạch trần cho lắm.

Santa phía bên này thấy cậu cùng người khác nói chuyện hắn liền gấp không chịu được, nói một tiếng 'xin lỗi' với vị khách kia rồi chạy đến bên cạnh Lưu Vũ "Tiểu Vũ, em đang làm gì, người này là ai?"

Lưu Vũ đứng lên ôm lấy Santa "Hắn muốn biết quan hệ của chúng ta, em có nên nói ra không?"

Một câu nói tưởng vô tình nhưng lại là cố ý, mục đích muốn cho người nghe biết được mối quan hệ giữa cậu và Santa không hề đơn giản.

Santa nhìn người nọ sắc mặt không mấy tốt, cũng không để ý quá nhiều, người yêu thích vẻ ngoài của Lưu Vũ có rất nhiều, không cần vì kẻ đó mà mệt tâm làm gì.

"Mặc kệ đi, theo anh vào phòng nghỉ ngơi một lát."

"Ừ."

.....

Santa và Lưu Vũ bước ra khỏi phòng nghỉ ngơi của lâu đài, bên ngoài vẫn còn náo nhiệt, khách mời hết nhóm này đến nhóm khác lần lượt kéo đến, nhân viên bồi bàn đều đang rất bận rộn đi đi lại lại.

Không ai có thể từ chối lời mời của gia tộc Uno, cũng không ai là không mang theo tiểu bối trong nhà, nhìn qua cũng biết rõ ý đồ của họ.

Santa cũng bất lực lắm, một đám con gái cứ xoay quanh hắn, hết hỏi cái này đến hỏi cái kia, hắn sợ Lưu Vũ ghen nên không dám tiếp xúc nhiều liền trốn tránh đến khu của các lão tiền bối.

Lưu Vũ với vẻ ngoài xinh đẹp đến nao lòng cũng thành công thu hút rất nhiều ong bướm, nhưng ngược lại cậu ung dung hơn nhiều vì phía trước cậu luôn có hung thần Santa dùng thân cản gió.

"Nóng lắm sao?"

Lưu Vũ nghe Santa hỏi có chút khó hiểu nhìn hắn, hắn không nói gì mà lấy tay đặt lên eo cậu, áo ren trắng ướt đẫm mồ hôi dính chặt vào cơ thể cậu tạo một đường cong khiến người nhìn vào chỉ muốn khi dễ một phen.

"Ướt hết rồi."

Lưu Vũ đưa tay ra sau eo sờ sờ, cậu mỉm cười rồi nắm lấy bàn tay của người nào đó đang đặt trên eo mình, hành động tuỳ ý mà thân mật.

"Biết thế em sẽ không mặc bộ này."

Santa vẫn không cam lòng mà sờ mó eo cậu "Một lát nữa thay đồ đi, anh không muốn người ta nhìn thấy dáng vẻ này của em."

"Được rồi, ông tướng của tôi ơi."

Hai người vui vẻ nói chuyện trên hành lang, lại không may chạm mặt phải người đàn ông lúc nãy.

Gã ta vẫn như ban đầu, cợt nhã và dung tục, vừa nhìn thấy Lưu Vũ hắn ngay lập tức nở nụ cười đi đến.

"Hô, mỹ nhân của tôi, em đi đâu đấy?"

Lưu Vũ vốn không muốn nói chuyện với người này trước mặt Santa, nhưng đột nhiên nhớ lại sự việc lúc còn học đại học, Santa đã từng nói không muốn cậu giấu mọi việc trong lòng, muốn cậu chia sẽ cùng hắn.

Lưu Vũ hít sâu một hơi, nắm tay Santa đang tức giận muốn kéo cậu đi nơi khác.

"Chúng ta đã gặp nhau ba lần rồi."

Lưu Vũ vừa nói ra, cả người đàn ông kia và Santa đều kinh ngạc không thôi.

Cậu chậm rãi nói "Một lần là vừa nãy, một lần là ngay bây giờ, và lần còn lại chính là... 17 năm trước, chúng ta đã gặp nhau ở toà án đấy anh Vương."

—————
Tới công chiện tiếp nè 🙂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net