Chương 37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phiên toà bắt đầu, luật sư bên bị cáo cũng tức là người đại diện cho Lưu Vũ đứng lên tường thuật lại vụ đánh đập năm đó.

Ông đưa ra tất cả bằng chứng chứng minh Lưu Vũ không hề có ý giết người, con hẻm tuy vắng vẻ nhưng cách mấy phút sẽ có người đi qua, làm sao cậu có nhiều thời gian để gây án.

Luật sư bên nguyên cáo cười khẩy rồi đứng lên chậm rãi nói "Đầu tiên, bị cáo cùng nạn nhân có xích mích về vấn đề tình cảm, chính là họ cùng yêu một người đàn ông."

Luật sư nói xong cả phiên toà liền ồ lên một tiếng, Santa thoáng nhìn Lưu Vũ bắt gặp ánh mắt của cậu cũng đang nhìn mình, cả hai như muốn trấn an nhau, ánh mắt đặc biệt ôn nhu như nước.

Gã luật sư tiếp tục đưa ra chứng cứ "Cha của Liễu Phi cũng tức là Liễu Triết từng là luật sư cãi thắng vụ kiện giết người 17 năm trước, bị cáo năm đó là Lưu Thành Đức, cha của Lưu Vũ, điều này chứng minh Lưu Vũ đối với Liễu Phi chính là oán hận sâu đậm."

"Lưu Thành Đức năm đó giết người còn mang theo căn bệnh Catatonia, chứng bạo lực. Theo điều tra của cảnh sát, Lưu Vũ cũng di truyền căn bệnh này từ cha nên khó tránh khỏi có điểm tương đồng như vụ án 17 năm trước."

"Cho phép tôi mời thêm nhân chứng, Liễu Triết."

Liễu Triết mặc quần áo của tù nhân được cảnh sát mang ra toà, ông ta ngồi trên ghế ánh mắt câm hận nhìn Lưu Vũ.

"Liễu Triết, ông còn nhớ Lưu Vũ không?"

"Tất nhiên là nhớ."

"Vậy ông còn nhớ những gì Lưu Vũ nói khi đến nhà giam gặp ông không?"

"Cậu ta cho rằng tôi vu khống cha cậu ta, nên muốn đến tra hỏi, tôi nói tôi không biết gì cả thì cậu ta liền đem con trai tôi ra uy hiếp. Thật không ngờ tới lòng dạ cậu ta lại ác như vậy, cuối cùng vẫn giết chết con tôi, còn bỏ nó ở cống thoát nước." Liễu Triết vừa nói vừa khóc.

Lần này Lưu Vũ khó tránh khỏi tội, cậu híp mắt nhìn Liễu Triết còn đang giả vờ khóc lóc thảm thương, khinh bỉ cười.

Lúc quan toà chuẩn bị phán tội thì bên ngoài đột nhiên có người xông vào.

"Chậm đã, tôi có thể làm chứng!"

Người đến là Lâm Đan, phía sau còn có Lưu Chương.

Thẩm phán trầm giọng nói "Cô có thể làm chứng sao?"

Lâm Đan lớn tiếng nói "Phải, tôi có thể làm chứng người cuối cùng gặp Liễu Phi không phải là Lưu Vũ."

Tình thế đảo ngược, vị luật sư nguyên cáo có vẻ hơi tức giận "Cô đừng nói bừa."

"Tôi không nói bừa, vì tối ngày hôm đó tôi có gặp qua Liễu Phi."

Luật sư bị cáo "Mong cô nói rõ hơn."

Lâm Đan đưa ra một tấm ảnh chụp, bên trong ảnh chính là cô và một người bạn đang vui vẻ ăn kem.

"Ngày xx cũng chính là ngày vụ đánh đập xảy ra, tối đó tôi cùng bạn đến chợ đêm ăn uống có chụp lại vài tâm ảnh để giữ lại kỉ niệm, lúc chụp xong bức ảnh này tôi có hơi hoảng hốt vì người đứng phía sau mặt mũi bầm dập, khoé miệng còn có chút máu, tôi và người bạn lập tức đến hỏi thăm, cậu ta không những không cảm ơn còn cáu gắt chửi mắng chúng tôi là kẻ điên. Tôi cùng cậu ta xảy ra dằn co, vô tình đánh rơi thẻ sinh viên, tôi lúc đó mới biết cậu ta tên Liễu Phi."

"Trên ảnh còn có ngày tháng rõ ràng, cậu ấy đứng ngay phía sau tôi."

"Dằn co cũng không có kết quả gì tôi liền bỏ qua, lúc đấy cậu ta còn rất khoẻ mạnh."

Đã có nhân chứng và vật chứng rõ ràng chứng minh Lưu Vũ không phải là người cuối cùng gặp Liễu Phi, người đàn ông quái dị sau lưng Santa dường như không chịu được nữa mà âm thầm rời khỏi toà án.

Lưu Vũ xem như vô tội được thả ngay tại chỗ.

Lúc về đến nhà liền bị Santa đè ra làm cho một trận để thoả mãn rồi mới ôm cậu ngủ đến tận sáng.

Tâm trạng nặng nề mấy ngày nay cuối cùng cũng có thể thả lỏng, cả hai đều phóng túng đến người làm đi ngang qua nghe thấy cũng phải đỏ mặt thẹn thùng.

"Có phải là Vương Nghiệp muốn hại em không?" Santa hôn trán cậu rồi hỏi.

"Anh biết?"

"Vụ án của em với cha em năm xưa khá giống nhau, đều lấy lý do về căn bệnh Catatonia ra làm chứng cứ, nói không phải cùng một người làm thì khó mà tin được."

"Nhưng nhà họ Vương có người làm chức cao trong sở cảnh sát, em điều tra mấy năm vẫn không tìm ra được sơ hở nào. Huống chi về thời gian tử vong của Liễu Phi cũng có vấn đề."

"Em không cần quan tâm, để anh xử lí."

"Santa..."

"Ừm?"

"Nếu bắt được hung thủ thật sự thì cha em sẽ được thả ra, đến lúc đó... chúng ta kết hôn đi."

Santa thoáng dừng một chút sau đó bật cười "Được, được, theo ý em."

.....

Phía bên cảnh sát, sau khi nghe tin Lưu Vũ vô tội vì có người đứng ra làm nhân chứng, vị cảnh sát hôm trước còn khinh bỉ cậu hiện tại lại nảy sinh lòng nghi ngờ.

Hắn lại nhớ đến lời của Lưu Vũ ngày hôm đó "Cống thoát nước là nơi mọi chất thải quy về, pháp y các anh làm sao chắc chắn người đó đã chết 2-3 năm?"

Ý của cậu là gì?

Vị cảnh sát đột nhiên nghĩ thông liền chạy đến tìm pháp y để hỏi, vị pháp y cũng khá kinh ngạc sau đó nói rằng "Cái này phải giao cho bên pháp chứng, nhờ họ làm một cuộc thí nghiệm giữa nước thường và nước được lấy tại cống thoát nước, như vậy mới biết chính xác độ phân huỷ của xác chết."

Hắn nghe thấy liền ngay lập tức đến phòng pháp chứng, sau mấy lần thử nghiệm mới cho ra kết quả chính xác nhất, quả nhiên... Liễu Phi chỉ chết cách đây một tuần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net