Chương 38

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Theo danh sách xuất nhập cảnh mấy tuần qua, thời gian nạn nhân tử vong Lưu Vũ còn ở nước ngoài, không thể trở về để gây án.

Vị cảnh sát biết lúc đó mình đã vu oan cho người ta nên không khỏi cảm thấy có lỗi, hắn đành phải chạy khắp nơi điều tra để trả lại công bằng cho người ta.

Lưu Vũ vẫn như cũ đến công ty, người trong công ty cũng biết cậu bị vu oan nên rất quan tâm cậu làm cậu có hơi hoảng, vì từ trước đến nay cậu không quá quan tâm đến những thứ này, kiểu như đã bao bọc mình lại, ngoại trừ Santa thì ai cũng không thể.

Lại không ngờ cũng có ngày cậu lại cảm động vì những hành động nho nhỏ của mọi người xung quanh, có phải cậu nên mở lòng hơn không?

Dưới lớp nguỵ trang kiên cường và lạnh nhạt thì tính cách tồn tại bên trong chỉ như một đứa con nít, chỉ là người được cậu hoàn toàn dựa dẫm ỷ lại là ai mà thôi.

Lý Lạc Kỳ có chút sợ Lưu Vũ, cô là người thông minh lại còn từng quản lí một công ty lớn, ít nhất cũng sẽ có chút máu mặt, cô đã nhờ người điều tra qua Lưu Vũ.

Nhưng ngược lại càng đào sâu cô lại càng sợ hãi con người này, những người có quan hệ thân mật với Santa đều sẽ bị Lưu Vũ âm thầm chia rẽ, thủ đoạn cao tay làm ai cũng không nghi ngờ tới.

Trên thương trường lại là một người ngoan độc, phải nói cô không bằng một gốc của Lưu Vũ, nếu đấu với cậu cô sợ mình sẽ thất bại thảm hại.

Lúc cô đang suy nghĩ miên man thì Lưu Vũ đã đến trước mặt, cậu gõ gõ cạnh bàn nhằm gây sự chú ý từ cô.

"Phó giám đốc không được mất tập trung."

Lý Lạc Kỳ nhìn cậu như nhìn thấy một sát nhân, cô sợ hãi nói năn lấp bấp "Xin lỗi, tôi... tôi làm việc ngay."

Lưu Vũ nở nụ cười, nhưng trong mắt Lý Lạc Kỳ thì nụ cười này rất đáng sợ.

"Cô điều tra tôi?"

"Hả... làm sao... làm sao có thể, tôi không có điều tra cậu."

"Hy vọng như lời cô nói."

Mấy ngày sau đó, vì áp lực công việc lại thêm căng thẳng khi đối mặt với Lưu Vũ, Lý Lạc Kỳ không chịu nổi nữa mà sinh bệnh.

Sau khi khỏi bệnh cô liền lập tức từ chức không làm nữa, Lưu Vũ cứ thế loại trừ được thêm một người.

"Em còn chưa làm gì cô ta cơ."

Santa chỉnh tóc cho cậu rồi nói "Vậy không phải là đỡ tốn sức sao?"

"Sau này anh nên đeo mặt nạ khi đi ra đường đi, nếu không lại thu hút thêm nhiều ong bướm, em lại phải bận rộn cùng họ đối chiến."

.....

Lưu Vũ một mình lái xe ra ngoại ô, cuối cùng dừng lại ở một khu rừng rậm rạp, cậu không hề sợ hãi mà bước thẳng vào bên trong.

Người đàn ông đang đưa lưng về phía cậu, ung dung hút điếu thuốc lá, hắn nghe tiếng động liền quay người lại "Lưu tiểu thiếu gia hẹn tôi ra đây làm gì?"

Lưu Vũ điềm tĩnh nói "Giải quyết ân oán của hai nhà."

"Giữa hai nhà chúng ta có gì mà phải giải quyết?"

"Đừng chối nữa, là anh hãm hại tôi, muốn tôi vào tù như cách anh đã làm với cha tôi vào 17 năm trước."

Vương Nghiệp vỗ vỗ tay "Tôi thấy cậu nên làm biên kịch thì hơn, tài dựng chuyện của cậu quá giỏi."

"Tôi không dựng chuyện, căn bệnh Catatonia đã bán đứng anh rồi, đó là một chứng bệnh bạo lực, nhưng là bạo lực thể xác, tự bạo lực chính mình, không thể gây ra hành vi cố ý giết người."

"Vậy thì sao? Không phải cha cậu cũng bị phán ngồi tù đó sao?"

Lưu Vũ từ trong túi lấy ra tổng cộng sáu hoá đơn với chất giấy mỏng vàng ố, có lẽ nó đã tồn tại hơn 15 năm.

"Đây chính là hoá đơn thanh toán tiền từ một cây ATM ở ngoại ô, tổng cộng có sáu cái, bên trên có ghi rõ người gửi là Vương Nhiếp cha của anh, người nhận là một vị thẩm phán và năm vị bồi thẩm đoàn của phiên toà năm xưa."

Vương Nghiệp mặt biến sắt muốn chạy tới giành lấy hoá đơn, Lưu Vũ đã nhanh tay né kịp, hắn tức giận đến phát điên rồi lớn tiếng nói "Vậy thì sao, là tôi giết chết thằng điên kia rồi vu khống cho cha cậu đó, ai bảo ông ta đúng lúc đi ngang đó làm gì. Còn cái tên Liễu Phi kia, vốn dĩ chẳng muốn đụng đến, tại nó đắc tội tôi trong lúc dằn co lỡ tay giết chết thôi."

Lưu Vũ nhíu mày nói "Cho nên anh muốn lần nữa thoát tội, anh biết rằng hôm đó sở thí nghiệm bắt tay vào nghiên cứu, chất thải từ sở nghiên cứu chứa axit có thể làm tăng quá trình phân huỷ xác chết, nên anh đã nhét cậu ấy vào bao bố rồi mang đến cống thoát nước. Tôi nói đúng chứ?"

Vương Nghiệp thấy mọi thứ đều bại lộ cũng không cần phải giữ nữa "Phải thì sao, tất cả là do tôi giết, thật trùng hợp là cả cha cậu và cậu đều trở thành kẻ gánh tội thay, hahaha."

"Ai là người phải gánh tội còn chưa biết đâu."

Lúc này xung quanh xuất hiện rất nhiều cảnh sát, còn có Santa, hắn đến gần kéo cậu vào lòng trước sự kinh ngạc của Vương Nghiệp.

"Mày dám!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net