[Phần II] Chương 201: Bên trong di tích(24).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mộ Dung Hằng lúc này trong đầu chỉ muốn nhanh chóng thực hiện kế hoạch dơ bẩn của bản thân, chỉ có như vậy thì Bạch gia mới hoàn toàn nghe hắn sai sự, bởi vậy hắn cũng không thèm để ý đến những thị vệ do phụ hoàng hắn phái đến tử thương như thế nào? Dù sao có dược sư cùng luyện đan sư lo liệu, những người này còn chưa đủ tư cách để một hoàng tử tôn quý như hắn hỏi hang. Có thể nói ngoại trừ là thuộc hạ của hắn thì hắn còn phái người chú ý, còn những thị vệ khác có tướng lĩnh hoàng gia lo liệu đi. Đừng nghĩ là phụ hoàng hắn là vì muốn bảo vệ huynh đệ bọn họ mới phái những người này đi cùng, phụ hoàng không phải cũng là vì dám sát huynh đệ bọn họ sao?

Mộ Dung Hằng liếc nhìn Mộ Dung kỳ diễn một bộ người tốt bộ dáng, trên mặt hắn xem thường không hề che giấu, bọn họ ai còn không biết ai chứ? Mặt ngoài một bộ bên trong một bộ. Hắn mặt kệ Mộ Dung Kỳ như thế nào diễn, bây giờ hắn chỉ muốn tách ra với Mộ Dung Kỳ cùng Nạp Lan gia nhóm người mà thôi.

"Tứ đệ, người của hoàng huynh tìm nơi dừng chân không lớn chỉ đủ dung nạp hai đội người, đệ không phải cùng Nạp Lan gia người hợp tác sao? Đệ vẫn là cùng Nạp Lan gia người tự tìm nơi thích hợp tự trụ đi."

"Hoàng huynh nói gì vậy? Hoàng đệ cùng Khê nhi vốn có hôn ước, trên đường gặp ngỡ chiếu cố lẫn nhau có gì không đúng? Sao đến hoàng huynh nơi này lại thành hoàng đệ cùng Nạp Lan gia hợp tác ý tứ? Hoàng huynh không thấy bản thân quá đáng rồi sao?" Mộ Dung Kỳ một bộ cây ngay không sợ chết đứng chất vấn.

"Quá đáng? Ha hả, tứ đệ ngươi có hay không trong lòng hiểu rõ ràng. Còn có, nơi này không có phụ hoàng hoàng đệ ngươi đừng trước mặt hoàng huynh ta làm ra bộ dáng ủy khuất bề ngoài nhưng trong lòng thì đang mưu mô bàn tính như thế nào dẫm lên hoàng huynh ta đâu."

Phía trước hắn còn có thể mặt ngoài huynh đệ khách sáo là vì phụ hoàng còn chưa muốn lập người thừa kế, nhưng lần này thì khác rồi. Hừ, đã công khai muốn cùng hắn đoạt hắn còn khách sáo làm gì?

"Đại điện hạ ngài sao có thể nói Tứ điện hạ như vậy? Tứ điện hạ là ngài thân đệ đệ sao ngài có thể như vậy nhục mạ ngài ấy đâu?" Nạp Lan Linh Khê đứng bên cạnh nhịn không được lên tiếng.

"Khê nhi, ta tin tưởng hoàng huynh cũng không cố ý nói vậy, chúng ta vẫn là nghe lời hoàng huynh tìm nơi nghĩ chân khác đi."

Mộ Dung Hằng cũng không muốn mất thời gian nơi này tranh cãi chỉ ." Hừ." một chữ kêu ngạo đi rồi.

Mộ Dung Kỳ trong mắt âm lãnh lóe qua như lơ đãng nhìn một thị vệ đội trưởng đi phía sau Mộ Dung Hằng không xa. Thị vệ đội trưởng như hiểu ra ý tứ vô thanh gật nhẹ đầu làm đáp trả. Hành động lén lút này nhanh đến mức người đứng bên cạnh cũng không phát hiện ra có gì kỳ lạ, nhưng không đại biểu từ trước tới giờ cảnh giác cao Bạch Lam Y không nhìn thấy, chẳng lẽ chỉ có hoàng gia biết tính kế Bạch gia nàng không biết sao? Bạch Lam Y thu hồi ánh mắt môi đỏ công công, xem ra sắp có kịch vui để xem rồi.

Nạp Lan Linh Khê thấy đại hoàng tử rời đi bất mãn nói. "Điện hạ, đại hoàng tử đây là ý gì? Điện hạ ngài nói gì cũng là ngài ấy đệ đệ, ngài ấy cũng thật quá đáng rồi. "

Mộ Dung Kỳ nghe vậy nhìn về Nạp Lan Linh Khê âm hiểm con ngươi đã biến mất chỉ còn lại một bộ khó xử thở dài thâm tình nhìn nàng ta nói.

"Haizzz...dù sao cũng là ta đại hoàng huynh ta có thua thiệt một chút cũng không sao, ta chỉ sợ ủy khuất cho nàng thôi. "

Nạp Lan Linh Khê sắc mặt ửng hồng, trong mắt đầy tình ý, còn mang theo một chút đắc ý thỏa mãn nhìn Mộ Dung Kỳ. Đây là thiên kiêu tri tử mà ả nhìn trúng, luận tướng mạo, thân phận hay là thiên phú đều là thiên hạ bậc nhất, lại như vậy ôn nhu một lòng suy nghĩ cho nàng ta, đừng nói là Thanh Uyển công chúa, cho dù là Bạch Lam Y cũng không thể cùng nàng ta so sánh. Nàng ta ngọt ngào hạnh phúc nói.

"Vì điện hạ Khê nhi cho dù chịu ủy khuất cũng không sao, chỉ cần trong lòng điện hạ có Khê nhi, Khê nhi đã toại nguyện rồi. Điện hạ ngài yên tâm Khê nhi cùng Nạp Lan gia vẫn sẽ luôn đứng về phía điện hạ ngài!"

Mộ Dung Kỳ cười càng ôn nhu ôm Nạp Lan Linh Khê vào lòng nói." Nàng yên tâm, chờ nhiệm vụ lần này hoàn thành ta sẽ bẩm báo phụ hoàng chọn ngày lành tháng tốt cho chúng ta thành thân. Ta Mộ Dung Kỳ sẽ để nàng trở thành Đông Lân Quốc mọi người hâm mộ nữ nhân! "

Nạp Lan Linh Khê ôm chặt Mộ Dung Kỳ hài lòng cười. Đúng vậy, nàng ta rất nhanh sẽ trở thành Đông Lân Quốc nữ nhân đều phải hâm mộ nữ nàng.

Mộ Dung Kỳ nhìn theo Mộ Dung Hằng phương hướng âm lãnh nghĩ. Hoàng huynh hy vọng ngươi ngày mai còn đủ thực lực cùng hoàng đệ ta tranh một tranh. Hắn nghĩ đến Bạch Lam Y nữ nhân kiêu ngạo xinh đẹp câu dẫn này sớm muộn cũng sẽ thành nữ nhân của hắn mà thôi.

Đêm đến dưới ánh lửa trại, Bạch gia đệ tử như thường lệ thay phiên nhau trực đêm thì thấy đại hoàng tử thân tính đến mời thiếu chủ nhà bọn họ đến hắn trại lớn muốn thảo luận về ngày mai vào Hoàng gia trận pháp sự tình. Còn nói sự tình quan trọng đại hoàng tử chỉ tin tưởng Bạch gia thiếu chủ một người. Ý tứ rõ ràng là hắn muốn Bạch Lam Y đích thân đi...

"Tiểu cô, trời đã tối đại hoàng tử còn muốn tiểu cô người đích thân đi gặp mặt, con thấy hắn không an hảo tâm, tiểu cô người vẫn là đừng đi, Ngạo Phong thay người đi!" Bạch Ngạo Phong lo lắng nói.

Hai vị trưởng lão bên cạnh tuy không nói gì nhưng thần sắc cũng là không tốt lắm nói.

"Ngạo Phong thiếu gia nói không sai, lão phu thấy đại hoàng tử không an hảo tâm, nhưng chúng ta không có trứng cứ trứng minh cũng không thể lúc này trở mặt, không bằng lão phu dẫn theo vài trọng tâm đệ tử cùng thiếu chủ ngài đi, lão phu cũng không tin đại hoàng tử có lá gan xé rách mặt với chúng ta Bạch gia!"

Bạch Lam Y đang dựa lưng vào ghế thái sư nghe vậy môi đỏ công lên nụ cười lạnh hợp với đôi mắt đào hoa lạnh lẽo nói.
"Trưởng lão, không cần thiết! Ta xem đêm nay sẽ có trò hay diễn ra, Lam Y còn có chuyện muốn giao cho hai vị trưởng lão đi làm nữa. "

Hai vị trưởng lão nhìn nhau không biết thiếu chủ muốn bọn họ làm gì nữa...

Cũng cùng lúc này trực đêm thị vệ đội trưởng thấy không có người chú ý, hắn từ nhẫn chữ vật lấy ra vài bình dược phấn nhỏ bắt đầu đi xung quanh lén giải rác dược phấn. Làm xong mọi chuyện hắn vừa muốn rời đi, vì hắn biết qua không bao lâu xung quanh Ma thú Linh thú đều sẽ bị hương phấn dẫn dụ đến, lúc này không rời đi còn chờ khi nào nữa? Nhưng khi hắn vừa xoay người nụ cười âm ngoan còn chưa kịp thu lại thì giống như bị chuộc rút cả người đều đơ ra trừng lớn mắt, sắc mặt từ từ trở nên trắng, hắn không biết Bạch gia vài người từ khi nào xuất hiện sau lưng nữa, hắn biết bản thân xong rồi.

Mộ Dung Hằng trong liều trại chờ đợi gần một canh giờ vẫn không nghe thuộc hạ bẩm báo Bạch Lam Y đến, sắc mặt càng trở nên âm trầm. Hắn đường đường là Đông Lân Quốc đại hoàng tử, về sau là Đông Lân Quốc tương lai Quốc chủ, Bạch Lam Y là thứ gì mà năm lần bảy lượt từ chối hắn? Trong lúc hắn muốn phát hỏa thì nghe thị vệ bẩm báo Bạch Lam Y đã đến lúc này mới hòa hoãn lại sắc mặt, dù sao qua đêm nay Bạch Lam Y sẽ trở thành nữ nhân của hắn, lúc đó hắn cũng muốn xem Bạch gia còn dám từ chối hắn cầu thân không? Hắn nhanh chóng đi ra liều trại trên mặt cười tươi sủng nịnh nói.

"Muội đã đến rồi, nhanh vào trong liều trại kẻo lạnh, Ta đã cho người chuẩn bị không ít điểm tâm chờ muội đó. "

Dứt lời hắn muốn đi lên nắm lấy tay Bạch Lam Y nhưng bị nàng lơ đãng tránh ra. Bạch Lam Y trong mắt lóe qua tia chán ghét nhưng trên mặt vẫn là như thường nói.

"Điện hạ ngài khách sáo quá rồi, cũng không biết điện hạ ngài tìm ta có chuyện gì?"

Mộ Dung Hằng thấy Bạch Lam Y thái độ lạnh nhạt, tay trong tay áo xiết chặt khó chịu hỏi.

"Chẳng lẽ có chuyện ta mới có thể tìm muội? Chẳng lẽ trong mắt muội ta không xứng đứng bên cạnh muội? Ta tự hỏi ta đường đường là Đông Lân Quốc đại hoàng tử không biết có bao nhiêu con cháu thế gia nữ nhi muốn gã làm thê, nhưng ta chỉ một lòng thích muội chỉ muốn cưới muội làm Hoàng tử phi có gì sai sao? "

Bạch Lam Y nghe xong trong lòng chỉ có cười lạnh, hoàng gia hắn âm thầm đối phó Bạch gia còn ít sao? Mà hắn trong lòng bàn tính cho rằng nàng không biết? Đừng nói hoàng gia nhiều lần ám toán Bạch gia nàng, cho dù hoàng gia không ám toán, với hắn trong hoàng tử phủ làm mấy chuyện ghê tởm đó cũng đủ làm nàng ghê tởm rồi. Bạch Lam Y môi đỏ công lên nói.

"Điện hạ ngài nghĩ nhiều rồi, Lam Y dù sao cũng đã hứa hôn cho người vẫn là nên chú ý khoảng cách tốt hơn! "

"Gì? Muội vừa nói gì? Gì hứa hôn? Chuyện này muội cũng dám nói đùa? Muội không biết một khi bị người ngoài nghe thấy rồi đồn bậy, thanh danh muội cùng Bạch gia để đâu? "

Mộ Dung Hằng sắc mặt khó coi đến cực điểm, Bạch Lam Y có hôn ước hay không chẳng lẽ hắn không biết? Làm hắn tức giận là Bạch Lam Y thà hủy hoại thanh danh cũng không chịu gã cho hắn, đây chính là nhục nhã xem thường hoàng gia hắn.

"Điện hạ ngài tin hay không tin cùng ta không quan hệ, nếu ngài không có chuyện gì muốn nói vậy ta đi về trước vậy. "

Mộ Dung Hằng thấy Bạch Lam Y thật sự muốn đi liền nói. "Nếu ngày mai không có ta đồng ý muội nghĩ muội có thể thuận lợi đi vào bên trong Hoàng gia làm ra trận pháp ư? "

Bạch Lam Y nghe vậy quay đầu lại cười như không cười nói." Bạch gia vào được không, không cần điện hạ ngài phí tâm. À đúng rồi, nếu điện hạ ngài có thời gian này không bằng xử lý chuyện của mình trước đi!"

Mộ Dung Hằng còn chưa kịp hiểu Bạch Lam Y ý tứ thì trước mặt ném đến một người, hắn nhận ra trên đất chật vật người là ai. Đây không phải chính là thị vệ đội trưởng trong đội ngũ của hắn sao? Hắn tức giận nhìn người to gan ra tay với thuộc hạ hắn quát lên.

"Bạch Ngạo Phong ngươi cũng dám đánh người của bổn hoàng tử, hôm nay cho dù Lam Y muội muội cầu tình bổn hoàng tử cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi. "

Bạch Ngạo Phong nghe vậy cười nhạo nói. "Ha hả, thật là buồn cười, nếu không có Bạch gia ta phát hiện ra có người muốn hại điện hạ ngài tính mạng mà ra tay bắt lấy nội gián, nói không chừng điện hạ ngài chết như thế nào cũng không biết đâu?"

Dứt lời Bạch Ngạo Phong ném qua vài bình dược phấn đã trống ném qua cho Mộ Dung Hằng nói.

"Điện hạ ngài xem xem bên trong bình dược này là gì đi rồi hả cùng ta trách tội."
_________________________________





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bh #tutien