1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Một chiếc fic vui vẻ hài hước, toi edit vì hqyz là 1 mà vì nhóm chat của R1SE là 10. Mỗi lần đọc đến đoạn nhóm chat là cười xỉu =))))
Vì đây là fic vui thôi nên không đặt nặng vấn đề logic quá, chủ yếu đọc để giải trí. Fic này có lẽ toi edit sẽ không được thuần Việt như mấy fic khác vì có yếu tố đu idol và mấy ngôn ngữ mạng.

---------------------------

"Dã ca, anh đang xem cái gì mà cười vui dữ vậy?"

"Ôi mẹ ơi, tên nhóc thối này doạ anh sợ muốn chết, tự nhiên từ đâu nhảy ra nói chuyện vậy hả?"

Lưu Dã nhanh chóng tắt màn hình điện thoại đi, duỗi tay đánh nhẹ Triệu Nhượng một cái.

"Em gọi anh mấy lần luôn nhưng mà anh không nghe." Triệu Nhượng oan ức lắm, Triệu Nhượng muốn nói ra.

"Khụ khụ, em tìm anh làm gì?"

"Gọi anh xuống ăn cơm chiều, hôm nay Hào ca làm cơm."

Lưu Dã sau khi nghe tên Nhậm Hào thì biểu cảm trở nên mất tự nhiên, tay anh giả vờ sờ mũi, bước chân theo Triệu Nhượng xuống lầu.


"Quang Quang, em ngồi ở đây, Triệu Nhượng em ngồi đối diện anh, Dã ca anh ngồi cạnh Hào ca đi." Công dân Trạch Tiêu Văn nhiệt tình "chỉ huy" chỗ ngồi cho mọi người.

"Anh ngồi đây, Triệu Nhượng em qua kia ngồi đi." Lưu Dã ngồi xuống chỗ đối diện Trạch Tiêu Văn.

Mọi người bắt đầu ăn cơm, 11 nam tử hán đã ăn cơm thì không nên nói chuyện.

Nhậm Hào chia cho mỗi người một bát canh xương sườn hầm khoai tây.

"Nhậm Hào, anh thiên vị quá đáng!" Trạch Tiêu Văn chỉ vào bát canh Nhậm Hào đang đưa cho Lưu Dã.

Bát canh của mấy đứa em chỉ có nửa miếng sườn với khoai tây, còn bát của Lưu Dã thù xương sườn chất đầy thành bát, ở lớp dưới là vài miếng khoai tây nhợt nhạt lấp ló.

"Xuỳ xuỳ xuỳ, Lưu Dã nhà anh dạo này gầy rồi, phải bồi bổ nhiều thêm, không thì đến một lúc gió thổi cũng bay mất."

"Uây, nhà anh." "Gầy." "Phải bồi bổ." Yên Hủ Gia, Trương Nhan Tề và Hạ Chi Quang chuẩn xác bắt được những từ ngữ quan trọng, thế là cả đám ngồi đối diện nhốn nháo cười.

Lưu Dã yên lặng nghe nhưng lỗ tai vẫn đỏ lên, lúc anh duỗi tay nhận lấy bát canh Nhậm Hào đưa thì đầu ngón tay vô tình xẹt qua ngón tay của hắn.

"Ăn cơm, ăn cơm. Mấy đứa đều là lão đại hết rồi đấy à."

Anh lớn của nhóm thẹn thùng rồi.

Mọi người cúi đầu cười trộm lại tiếp tục ăn cơm.

Nhậm Hào nhìn gương mặt ngày càng ửng hồng của Lưu Dã, cố gắng nén xuống cảm giác muốn nhếch khoé môi lên.

Cảm giác nơi đầu ngón tay, sự ồn ào của mấy đứa em, mấy bài đăng anh thấy trên mạng hai ngày nay. Tất cả những thứ này làm anh cúi đầu ngày càng thấp, anh cảm nhận được tai mình sắp bốc cháy mất thôi, thế là nhanh chóng lùa cho xong bát cơm.


"Anh ăn xong rồi." Nói xong anh chạy nhanh lên lầu.

"Dã ca bị sao thế?" Hà Lạc Lạc vẫn đang gặm một cái xương sườn, mơ hồ không hiểu gì.

"Dạo gần đây anh cũng thấy Dã ca là lạ." Châu Chấn Nam nhíu mày.

"Triệu Nhượng em nói thử xem có phải dạo gần đây Dã ca có chút kỳ quái không?"

Triệu Nhượng suy tư một lúc, "Gần đây Dã ca luôn chăm chú xem gì đó trên điện thoại, đôi khi đỏ mặt, đôi khi thì tươi cười như xuân sắp về, nhiều lần em gọi anh ấy còn không nghe được."

"Việc Dã ca chăm chú xem điện thoại cũng không phải điều gì kỳ lạ, trước kia không phải anh ấy cũng thích xem mấy cái video về thảo nguyên hay sao?" Triệu Lỗi vừa uống canh xong lại nói.

"Không phải trước kia Dã ca xem mấy cái video thảo nguyên sẽ chia sẻ cho chúng ta cùng xem hay sao, một ngày gửi tận mấy lần, bây giờ một cái cũng không có." Diêu Sâm quơ quơ di động trên tay.

"Đúng rồi, hơn nữa bây giờ Dã ca còn không cho em nhìn điện thoại của anh ấy, em vừa mới mò lại gần thôi là anh ấy tắt màn hình luôn rồi." Triệu Nhượng giả vờ tức giận mà vỗ xuống bàn.

"Vậy thì có vẻ không đúng lắm ha, mọi người, không đúng." Trạch Tiêu Văn căm giận nhai thịt trong miệng.

"Không lẽ, Dã ca giấu chúng ta...."

"Được rồi được rồi, mấy cái đứa nhóc thích ăn dưa này, mau ăn cơm đi không thì cơm nguội mất." Nhậm Hào kịp thời ngăn chặn mấy cái ý tưởng ba hoa của đám nhỏ.

Nhưng mà, hồ ly nhỏ gần đây sao lại kỳ lạ như vậy.



Sau khi Lưu Dã xác định cửa phòng đã đóng chặt thì tim anh mới bình tĩnh trở lại.

Gần đây không phải Lưu Dã đang làm gì đó quá kỳ dị.

Chỉ là...xem qua siêu thoại một chút.

Siêu thoại CP.

Siêu thoại CP của anh.

Siêu thoại CP của anh và Nhậm Hào.

Lúc đầu anh nhân lúc rảnh rỗi không có việc gì làm chỉ định lấy account clone đi xem siêu thoại của mình thôi.

Sau đó anh vô tình thấy siêu thoại Hào Tình Nhã Trí.

Ngón tay anh do dự ấn vào.

Bài đăng đầu tiên thu hút anh là về chủ đề "Biểu tình trên gương mặt của mọi người trong nhóm khi tiếp xúc với Lưu Dã."

Bạn fan kia chỉ ra trong rất nhiều trường hợp Nhậm Hào luôn bày ra vẻ "khinh bỉ" với Lưu Dã. Ở dưới bình luận có người nói rằng cái biểu cảm này chỉ có khi Nhậm Hào đối mặt với Lưu Dã mới tỏ ra thôi.

Lưu Dã suy nghĩ một chút, vào show nhóm lần trước, phân đoạn ở trên xe buýt, khi anh bảo muốn làm thịt xào ớt cay không phải Nhậm Hào đã bày ra cái vẻ mặt đó sao.

Kéo xuống một chút, anh lại đọc được một cái bình luận: Mấy cô có cảm nhận được hay không, lần trước lúc mà Dã ca nói ảnh làm món thịt xào ớt cay đó, biểu cảm của Hào ca như vậy không phải tại vì Dã ca định làm món mà Hào ca làm ngon nhất đâu, mà là tại vì Dã ca định làm món đó với Triệu Nhượng mà không chịu làm cùng ảnh á!

Phía dưới là một loạt các bình luận như "kdl*", "Cô gái cô cũng ship đúng không!" "Vậy là Hào ca ghen tị à? Hahahahaha."

(*kdl: kiểu như là tui hiểu rồi, tui đã nhận ra được cái hint giữa họ rồi - từ lóng bên Trung)

Lưu Dã cảm thấy cái bình luận đó, dường như có một chút có lý.

Sau đó Lưu Dã lướt rất nhiều bài đăng khác, thấy được fan dùng kính hiển vi soi chiếu gấp 8 lần để xem show còn phân tích cảnh ở bờ ruộng làm anh hoảng hốt tưởng mình đã yêu đương với Nhậm Hào đã lâu, à không, có khi còn kết hôn rồi.

Trước khi ngủ, Lưu Dã đã dùng account clone của mình ấn follow siêu thoại.

Việc lướt siêu thoại này đã trở thành một hoạt động hằng ngày của Lưu Dã.

Trong siêu thoại cũng sẽ có một số fan vẽ tranh, viết truyện, mấy bức đẹp đẹp Lưu Dã đều lưu lại, khụ khụ, đôi lúc cũng vô tình...Ừm, chỉ là vô tình nhìn một tí.

Lưu Dã bình tâm lại nằm lên giường, đăng nhập vào account clone sau đó lại vào xem siêu thoại.

Có một bài mới vừa được đăng lên.

"Tình yêu của người lớn 98 quá đẹp đi, quả là hơi thở cuộc sống đáng hâm mộ."

Đính kèm:

Bình luận:

Bình luận số 1: Ôi cái ảnh cuối!!! Tui muốn nhấc cái tay trăm năm rồi chưa cầm bút của tui để viết truyện.

Các bình luận trả lời bình luận 1:
Đại đại, cô đặt bút đi.

(Đại đại: cái từ này toi không biết nên giải thích như thế nào, thường thì bên Trung fans cũng hay gọi nhau như thế, vốn là dùng để gọi người lớn hơn nhưng mà giữa fans với nhau thì kiểu gọi vui ấy)

Bá đạo tổng tài cùng với vợ nhỏ của anh ấy?

Chàng trai! Anh trốn không thoát khỏi em đâu!

Có phải mùi hương trên người Dã ca rất thơm không? Tui cũng muốn 414!

(*414: cái này toi tra không ra và cũng không hiểu luôn, toi chỉ tra được 414 là ngày Lễ tình nhân đen ở bên Trung Quốc - là ngày lễ cho những người độc thân quý phái, sang chảnh nhưng nó không liên quan gì đến nội dung fic)

Cô gái ở lầu trên! Gan cô big lắm!

Mùi rượu vang đỏ x mùi lá thông

Ha ha ha ha ha...cái mùi kia

....

Bình luận số 8:

Cái ảnh sửa nón kia cũng quá tự nhiên rồi! Giống như mấy cặp chồng chồng già sống với nhau đã nhiều năm vậy!

Bình luận số 9:

Ánh mắt Hào tổng nhìn Dã ca ở ảnh 1, ôi chúa ơi, wsl...

(*wsl: tui chết đây)

....

Lưu Dã xem xong tim cũng đập mạnh, thế là mấy ngày nay anh luôn né tránh ánh mắt của Nhậm Hào, tiếp xúc thân thể mà tránh được là anh cũng tránh luôn.

Lúc đầu Lưu Dã còn nghĩ mình xem siêu thoại CP giữa mình với đồng đội như thế này, trong tâm anh cũng có chút áy náy.

Nhưng mà bây giờ xem ra.

Anh thật sự như bọn họ nói, đối xử với Nhậm Hào không giống những người khác.

Nhân cách thứ hai của Lưu Dã chỉ có một mình Nhậm Hào có thể kích nó bộc phát.

Anh luôn dịu dàng với mấy đứa em, chỉ có "đấm tay đá chân" với một mình Nhậm Hào.

Có những lời anh không thể nói được với mấy đứa em, đối mặt với Nhậm Hào anh đều nói ra hết.

Chỉ cần nhìn một cái Nhậm Hào đã có thể biết anh đang nghĩ gì.

Rõ ràng anh lớn hơn Nhậm Hào 2 tuổi nhưng dường như trước mặt hắn, Nhậm Hào mới là anh trai.

"Xong rồi, thua cuộc."

Hình ảnh đã được lưu lại~

Anh mở điện thoại ra, tìm tới khung trò chuyện của hai người trên WeChat, thay đổi ảnh nền trong cuộc trò chuyện thành bức ảnh ở bờ ruộng kia.

Sau đó anh ghim cuộc trò chuyện của Nhậm Hào lên đầu tiên.

Sự kiện chúc mừng kỷ niệm 1 năm có vài hoạt động, sau khi Lưu Dã nghĩ kỹ thì không cố tình tránh tiếp xúc với Nhậm Hào nữa.

Thậm chí có đôi khi anh còn chủ động đi trêu chọc Nhậm Hào.

Ở show nhóm khi Nhậm Hào chọn anh 2 lần, lúc ấy thật ra trong lòng anh đã sớm nở hoa.

Biểu tình của mấy đứa em cho thấy đứa nào cũng có vẻ biết chuyện gì đó.

Lúc ở vườn bách thú, khi Nhậm Hào đang vuốt ve chuột túi, Lưu Dã cũng thuận thế ngồi xuống chụp hình để hoàn thành nhiệm vụ, trong đó có một bức hình anh chụp dính góc mặt của Nhậm Hào, chuyện này là Lưu Dã cố tình làm vậy.

Khi mọi người cùng nhau chơi trò chơi, anh thừa cơ lúc Nhậm Hào bị bịt mắt mà vỗ mông hắn vài cái.

Khi Nhậm Hào bảo anh tránh khỏi chiếc xe điện của hắn, anh cũng giả vờ bất động thanh sắc, không thèm động đậy.

Ở livestream mừng sinh nhật 1 năm, Lưu Dã ngốc nghếch bị Nhậm Hào trốn ở cửa quệt bánh kem lên mặt cũng không hề tức giận, anh vẫn hi hi ha ha cười nói quay về trường quay.

Vào tiệc mừng công Sáng tạo doanh 2020, anh cũng muốn đứng bên cạnh hắn.

Lưu Dã chỉ muốn có thêm nhiều đoạn hồi ức cùng với Nhậm Hào.

Không khát cầu tương lai, chỉ mong cho hiện tại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net