2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi tập nhảy Lưu Dã không cẩn thận làm chân bị thương phải bó thạch cao.

Trong buổi tập luyện cho trận chung kết, Nhậm Hào quan tâm nên đã mượn một chiếc xe đẩy hàng cho anh. Vào lúc mọi người đang nghỉ ngơi, Lưu Dã ngồi nhìn hắn đang ngủ gật ở xe đẩy hàng bên cạnh.

Khi Nhậm Hào đang bàn bạc với vũ công nên đẩy xe hàng như thế nào, Lưu Dã ngước mắt lên nhìn vũ công kia, trong mắt toàn là ý biểu thị: Cậu có thể đẩy tôi như cách em ấy đẩy không?

Mấy đứa em cũng rất thích đẩy xe lăn cho Lưu Dã, Trương Nhan Tề với Hạ Chi Quang lúc nào cũng ầm ĩ muốn đẩy xe lăn với tốc độ cao.

Sau đó Nhậm Hào thấy không yên tâm nên hắn tự mình đảm nhận nhiệm vụ này.

Lúc phỏng vấn ở thảm lục, chỉ cần Lưu Dã nhìn Nhậm Hào 1 lần thôi, hắn cũng biết ý đưa cái loa lớn cho anh cầm.

Trên sân khấu đêm chung kết, khoảnh khắc Nhậm Hào cầm tay Lưu Dã đưa lên, tim của anh đã lỡ một nhịp.

Anh nhìn mấy cái máy bay giấy đang nằm ở vị trí hơi xa, muốn duỗi tay lấy chúng, chưa kịp thực hiện thì Nhậm Hào ở bên cạnh đã đưa máy bay giấy tới cho anh.

Mười đứa em trai nắm tay tạo thành vòng tròn xung quanh anh, vừa nhảy vừa hô rất nhiệt. Thế mà Lưu Dã vẫn thấy được đôi mắt dịu dàng của Nhậm Hào nhìn về phía mình.



Sau khi tẩy trang tắm rửa đều xong hết, như thường lệ Lưu Dã lại lướt siêu thoại. Ánh mắt của mấy cô gái này đúng tinh tường, một bóng hình nho nhỏ cạnh bên thôi mà cũng soi ra được.

"Vào cái khoảnh khắc mà Hào ca nâng tay của Dã ca lên ấy, cái vẻ mặt kia tựa như đang muốn nói là nhìn thấy chưa, đây là người của tôi."

Lưu Dã nhìn đi nhìn lại cái gif đã được cắt ghép, thêm cả dòng chữ này nữa làm anh không thể nào khép miệng lại được, ngay cả khi Triệu Nhượng bước tới bên cạnh anh cũng không hề hay biết.

"Dã ca, chúng ta đi ngủ thôi."

"A a a, Triệu Nhượng, em vào lúc nào đấy?"

"Em mới vào, mà em mệt rồi, chúng ta nên đi ngủ thôi, anh ngủ ngon."

Triệu Nhượng đưa tay tắt đèn, sau đó chui vào trong chăn.

Lưu Dã nghĩ Triệu Nhượng chắc không nhìn thấy gì đâu, thế là anh cũng yên tâm tắt điện thoại đi ngủ.

Một lát sau, khi Triệu Nhượng đã nghe tiếng thở đều đều của Lưu Dã, cậu cuộn mình trong chăn mở cuộc hội thoại nhóm gồm 9 người có tên là "Hào Tình Nhã Trí hôm nay có phải là mỹ đế* không?" ra.

(*美帝 từ gốc nó là thế này, kiểu một từ trong giới ship couple, có nghĩa là trong vòng ship couple thì couple được gọi là mỹ đế là couple chiếm vị trí bá chủ)

Tiểu giao Nhượng: "Chuyện lớn đây!!!!"

Là mãnh nam chứ không phải Yên tiểu man: "Có chuyện gì xảy ra!"

Hôm nay Quang Quang không làm nổ tung: "Anh đang dựng thẳng lỗ tai nhỏ để nghe đây."

Trăng cũng có lúc tròn lúc khuyết: "Hóng."

Căn bản anh là trai đẹp: "Không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng mà anh nghe trước a a a a a."

Diêu cen cen: "Mau suo, mau suo."

Vua tình báo Tây Nam: "Diêu cen kích động tới mức nói tiếng phổ thông không được luôn."

Là Nhu Nhu mà cũng là Ninh Ninh: "Đã hơn nửa đêm rồi, có chuyện gì vậy."

Hôm nay tôi không Nam sao: "Mọi người bình tĩnh, Nhượng Nhượng em nói đi."

Tiểu giao Nhượng: "Lúc nãy em về phòng thấy Dã ca đang xem điện thoại cười đến mức hoa chi loạn phiến*."

(*hoa chi loạn phiến: theo toi tra là dùng để mô tả khi người phóng túng cười á, nên toi đang nghĩ tới cái việc cười hơi vô lại =))))))

Vua tình báo Tây Nam: "Triệu Nhượng dù anh biết em không có ý đó nhưng mà em đừng để Dã ca biết em miêu tả anh ấy như vậy."

Trăng có lúc tròn lúc khuyết: "Mặc dù nắm tay của Dã ca không đấu lại Vịnh xuân quyền của anh nhưng mà người ta cũng là một người đàn ông Đông Bắc chính thống đó."

Diêu cen cen: "Triệu Nhượng em đừng sợ kể tiếp kể tiếp."

Tiểu giao Nhượng: "Sau đó em gọi anh ấy mấy lần nhưng anh ấy không nghe, thế là em lẳng lặng đi tới gần anh ấy, rồi phát hiện được thứ trên màn hình điện thoại."

Hôm nay Quang Quang không làm nổ tung: "Đừng dừng mà! Đang là khúc mấu chốt đó!"

Căn bản anh là trai đẹp: "Quang Quang em im lặng đi!"

Tiểu giao Nhượng: "Mọi người biết Dã ca đang xem cái gì không?"

Là mãnh nam chứ không phải Yên tiểu man: "Cậu mà còn không nói là no đòn với tớ đó!"

Là Nhu Nhu mà cũng là Ninh Ninh: "Triệu Nhượng cậu học ai đặt dấu chấm câu kỳ lạ vậy?"

Hôm nay tôi không Nam sao: "Triệu Nhượng em mà còn vậy nữa là anh không cứu em được đâu."

Tiểu giao Nhượng: "Em nói em nói. Dã ca đang xem mấy cái gif, chính là cái cảnh mà Hào ca nâng tay Dã ca trong đêm chung kết tối nay đó."

Căn bản anh là trai đẹp: "???!!!"

Hôm nay Quang Quang không làm nổ tung: "???!!!"

Diêu cen cen: "Đây là Dã ca đang độ, thiếu nữ, à không, thiếu nam hồi xuân à?"

Trăng có lúc tròn lúc khuyết: "Mọi người có phát hiện ra lúc trước có một khoảng thời gian Dã ca luôn né tránh Hào ca không, nhưng mà gần đây thì lại không như vậy nữa."

Hôm nay tôi không Nam sao: "Còn có cảm giác thân thiết hơn cả trước kia nữa."

Là Nhu Nhu mà cũng là Ninh Ninh: "Đúng là dạo gần đây Dã ca với Hào ca hay dính lấy nhau lắm."

Là mãnh nam chứ không phải Yên tiểu man: "Em nhớ ra rồi, hôm nay Hào ca cứ xoay quanh Dã ca mãi, vốn dĩ là em phải đứng giữa Hào ca với Dã ca, vậy mà cuối cùng Hào ca lại đi một vòng xong quay lại đứng bên cạnh Dã ca."

Vua tình báo Tây Nam: "Cái gif Dã ca xem, không phải là lấy trong siêu thoại của anh ấy với Hào tổng chứ?"

Căn bản anh là trai đẹp: "Chắc chắn là vậy rồi! Không phải lúc trước đã nói với mọi người rồi sao, có đợt anh đứng sau lưng Dã ca, thấy Dã ca đang xem siêu thoại Hào Tình Nhã Trí đó."

Hôm nay Quang Quang không làm nổ tung: "Em cũng thấy vài lần."

Trăng có lúc tròn lúc khuyết: "Hai người bọn họ là tình trạng gì đây? Đang lưỡng tình tương duyệt à? Không phải là Dã ca yêu đơn phương chứ?"

Là Nhu Nhu mà cũng là Ninh Ninh: "Hai người bọn họ em cảm thấy không giống đang nói chuyện yêu đương lắm, nhưng mà lại càng không giống yêu đơn phương."

Diêu cen cen: "Lạc Lạc em biết được tin tình báo gì rồi?"

Là Nhu Nhu mà cũng là Ninh Ninh: "Em có một chút cảm giác là Hào ca luôn quan tâm tới mọi chuyện của Dã ca, tuy rằng bọn họ đối với tụi mình đều rất tốt nhưng rõ ràng cảm giác không giống nhau."

Tiểu giao Nhượng: "Đúng vậy, hôm nay em chỉ đẩy xe lăn có 1, 2 lần thôi, còn lại toàn là Hào ca đảm nhận hết, tụi mình chưa có đẩy thêm lần nào nữa."

Vua tình báo Tây Nam: "Có vẻ đây là câu chuyện hai bên yêu thầm nhau xưa cũ rồi."

Hôm nay tôi không Nam sao: "Có vẻ là vậy nhưng mà hai người họ không biểu hiện rõ ra chúng ta cũng khó lòng."

Căn bản anh là trai đẹp: "Vậy không được, mọi người, chúng ta giúp họ một tay đi."

Là mãnh nam chứ không phải Yên tiểu man: "Chúng ta phải giúp như thế nào? Ây, Hạ Chi Quang đâu rồi? Bình thường anh ấy nhiều trò lắm."

Căn bản anh là trai đẹp: "Cậu ấy ngủ rồi."

Trăng có lúc tròn lúc khuyết: "......."

Tiểu giao Nhượng: "......."

Diêu cen cen: "......."

Vua tình báo Tây Nam: "Hạ Chính Quang chính là cái kiểu người không đáng tin ở trong những đám người đáng tin!"

Hôm nay tôi không Nam sao: "Hôm nay mọi người đã mệt rồi, chúng ta nên đi ngủ thôi, gặp chiêu nào ta phá chiêu đó."

Là Nhu Nhu mà cũng là Ninh Ninh: "Mọi người ngủ ngon."

Là mãnh nam chứ không phải Yên tiểu man: "Ngủ ngon ngủ ngon."



Ngày hôm sau Nhậm Hào cùng Triệu Lỗi, Trương Nhan Tề và Hạ Chi Quang đi siêu thị mua đồ.

"Dã ca trong nhà hết tương ớt rồi, anh nhắn cho Hào ca nói bọn họ mua thêm về." Châu Chấn Nam dẫn đầu tiếp sức.

"Ừm."

Lưu Dã click mở khung hội thoại được ghim ở đầu, anh vừa mới đánh xong dòng tin nhắn thì Yên Hủ Gia với Trạch Tiêu Văn không biết từ nơi nào bay tới mỗi người một bên bắt lấy tay anh.

"Dã ca~~~~" Hai người đại ông chuẩn man Sơn Đông này không làm nũng anh còn thấy ổn, mỗi lần làm nũng là anh chỉ muốn đi chết thôi.

"Làm gì đó, mấy đứa mau buông tay anh ra." Lưu Dã vội vàng muốn tránh, nhanh tay khoá màn hình điện thoại lại.

"Dã ca, anh lo lắng cái gì?" Yên - vượng tử - đại đại trưng ra đôi mắt "ham học hỏi" nhìn anh.

"Ai mà thèm lo lắng, ai lo lắng đâu! Trẻ con đi sang một bên chơi!" Lưu Dã đi vào phòng bếp, còn nhém tí bị vấp ngã.

"Gia Gia, em thấy rồi đúng không?"

"Em cảm thấy với đôi mắt vượng tử to tròn của em, chắc chắn không thể nhìn nhầm!"

Hai người mừng rỡ bóp chặt tay đối phương, cố nén tiếng hét do kích động mà tạo thành.


Là mãnh nam chứ không phải Yên tiểu man: "!!! Không biết đây là kinh hỉ hay là kinh hách nữa!!!"

Trăng có lúc tròn lúc khuyết: "Màn thầu, đừng úp úp mở mở nữa, mau nói em thấy gì rồi!"

(*Gia Gia hay được gọi bằng cái biệt danh là tiểu màn thầu Vượng tử)

Là mãnh nam chứ không phải Yên tiểu man: "Tụi em vừa mới thực hiện theo chiến lược thì thấy được màn hình nền của khung trò chuyện giữa Dã ca với Hào tổng."

Vua tình báo Tây Nam: "Là ảnh nào!!!"

Căn bản anh là trai đẹp: "Là cái ảnh lúc chúng ta ở Đồng Trại, Hào ca đứng ở trên cầu còn Dã ca đang bước trên mấy hòn đá giữa sông, ánh mắt Hào ca nhìn Dã ca rất thâm tình."

Hôm nay tôi không Nam sao: "Chính là cái ảnh này phải không, em với Lạc Lạc tìm nửa ngày."


Diêu cen cen: "Quá dịu dàng, quá thâm tình, ôi ôi ôi!"

Là Nhu Nhu mà cũng là Ninh Ninh: "Dã ca bên này xem như đã rõ rồi, Hào ca bên kia mọi người nghĩ cách thử xem."

Tiểu giao Nhượng: "Chúng ta nên uyển chuyển ám chỉ thôi, Hào ca thông minh như vậy chắc chắn hiểu mà."

Căn bản anh là trai đẹp: "Hạ Chi Quang ở bên các cậu đâu? Sao không thấy nói chuyện?"

Vua tình báo Tây Nam: "Không xong rồi! Cái tên nhóc Hạ Chi Quang thích ăn dưa này đã trực tiếp nói chuyện đó với Hào tổng rồi!"

Tiểu giao Nhượng: "?????"

Diêu cen cen: "?????"

Là mãnh nam chứ không phải Yên tiểu man: "?????"

Là Nhu Nhu mà cũng là Ninh Ninh: "?????"

Căn bản anh là trai đẹp: "Biết ngay mà! Hạ Chi Quang cái tên ngốc này!"

Hôm nay tôi không Nam sao: "Phản ứng của Hào ca như thế nào?"

Vua tình báo Tây Nam: "Dường như anh ấy ngạc nhiên một chút, sợ ngây người khoảng 1 giây, sửng sốt tiếp 1 giây, sau đó là cười, anh ấy cười! Cười vô cùng vui vẻ! Tuy cũng chỉ có 1 giây thôi nhưng vẫn bị vua - kính lúp soi 8 lần - Tây Nam anh đây bắt được! Bây giờ vẻ mặt của anh ấy trở lại như bình thường rồi, cứ như không có gì xảy ra cả!"

Trăng có lúc tròn lúc khuyết: "Báo cáo! Hạ Thiết Cương đã bị tôi khống chế rồi!"

Diêu cen cen: "Hào ca như vậy là sao đây, là thích đúng không! Đúng không!"

Là mãnh nam chứ không phải Yên tiểu man: "Đồng ý kiến!"

Là Nhu Nhu mà cũng là Ninh Ninh: "+1"

Tiểu giao Nhượng: "Đồng ý."

Hôm nay tôi không Nam sao: "Đợi lát nữa tới giờ cơm xem sao."

Vua tình báo Tây Nam: "Tụi anh sẽ quay về nhanh thôi."


Vào giờ cơm, 9 người cậu nhìn tôi tôi nhìn cậu, ánh mắt như có dòng điện phóng tới giao lưu với nhau.

Nhưng không một ai mở miệng nói chuyện.

Lưu Dã thấy hôm nay mấy đứa em có gì đó quái quái.

Nhậm Hào thu hết mấy ánh mắt kia vào đáy mắt mình, sau đó nhìn Lưu Dã đang ngồi đối diện nhàn nhạt mà nở nụ cười.


Sau khi ăn xong, vì trò hợp tác xấu xa của mấy đứa em mà Lưu Dã bị ném đi rửa chén cùng với Nhậm Hào.

Hai người không ai nói gì, chỉ có tiếng loạt xoạt của bát đũa.

Nhậm Hào nhớ lại lời của Hạ Chi Quang lúc nãy, thế là hắn lau nước trên tay, đi tới bên cạnh Lưu Dã.

"Lưu Dã, em hỏi anh chuyện này."

"Chuyện gì?" Lưu Dã ngoài miệng mặc dù giọng điệu vẫn rất nhẹ nhàng, nhưng anh không dám ngẩng đầu nhìn Nhậm Hào.

Nhậm Hào chống tay ở trước bồn rửa bát, vây Lưu Dã vào trong lòng.

Lưu Dã bị ép phải ngẩng đầu lên nhìn Nhậm Hào.

"Nói chuyện thì nói, đừng có áp sát anh vậy."

"Em không làm vậy thì sợ anh chạy mất." Nhậm Hào xấu xa thì thầm nhỏ vào tai Lưu Dã, "Anh thích em đúng không?"

"Ai thích em, nói bậy gì đó!"

"Nếu anh không thích em thì sao lại dùng ảnh chụp của chúng ta làm ảnh nền trò chuyện?"

"Anh anh anh, anh thấy cái ảnh đó đẹp! Không đúng! Sao mà em biết được?"

"Hạ Chi Quang nói em nghe." R-1-S-E nhưng cũng không do dự khi bán đồng đội mình.

"Hạ! Chi! Quang! Em ấy mà biết là nguyên nhóm biết hết rồi!" Lưu Dã nắm chặt tay nghiến răng giận dữ.

"Nói như vậy là anh thừa nhận rồi?"

"A...." Lưu Dã nhận ra đây là cái bẫy mà Nhậm Hào giăng.

Nhậm Hào nhìn Lưu Dã xù lông không nhịn được đưa tay xoa đầu anh, sau đó vững vàng ôm Lưu Dã vào lòng.

"Nhậm...Nhậm Hào?" Bây giờ Lưu Dã ôm cũng không được, mà không ôm cũng không được, tay không biết phải đặt chỗ nào chỉ đành nắm góc áo của mình.

"Lưu Dã, dựa vào em đi. Ở trong lòng em, anh mãi mãi có thể là một đứa trẻ, anh muốn làm gì thì làm cái đó. Lưu tiểu Dã, Lưu Dã, Tiểu Dã, A Dã, em cũng thích anh."

Hốc mắt Lưu Dã đỏ lên, anh đưa tay vòng lấy eo Nhậm Hào, chôn mặt vào vai hắn.



Hôm nay tôi không Nam sao đã sửa tên nhóm thành "Hào Tình Nhã Trí là thật đó"

Lúc này trong hội thoại nhóm đang nổ tung bởi tin nhắn, mọi người truyền nhau mấy ảnh ở nhà bếp vừa chụp trộm được cùng với video.



Lưu Dã dùng account clone đăng một bài trong siêu thoại Hào Tình Nhã Trí.

"Bọn họ là thật đó."

Trước kia không mong chờ tương lai, chỉ khát cầu hiện tại.

Bây giờ mong mỏi hiện tại, lại càng trông đợi tương lai.

END.

-----------------------

Editor: Tính ra thì toi edit cái fic vì cái đoạn chat kia nhưng mà toi edit ra thì nó không buồn cười như đọc bản raw nữa :<
Tính ra cái fic này khó edit nhất là nickname của trong group chat, thứ 2 là mấy cái ngôn ngữ mạng =)))))

Toi vừa xem video anh Dã té, thương thì thương nhưng mà buồn cười quá =))))) ôi người anh của toi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net