Phiên Ngoại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tối của năm năm sau.

"Bà xã đang làm gì vậy?" Minh Hạo khéo léo luồn tay qua eo Gia Thụy.

"Đợi chút nha, Thụy sắp làm xong cơm rồi." Cậu quay lại nhìn anh.

Cười.

Bốn mắt nhìn nhau.

Hạnh phúc.

Môi gần chạm môi.

Hơi thở nhẹ nhàng.

Cuốn nhau vào biển yêu.

...

"Daddy, papa hai người đang làm gì vậy?" Tiếng trẻ con thì phải.

....

"Dâu Tây, con ra đây làm gì vậy?" Anh chạy thật nhanh, bế con bé lên (o.O)

"Con đói." Con bé trề môi, giận dỗi.

"Đợi papa chút, sắp xong rồi." Cậu cười nhẹ, khẽ quay lại với ánh lửa hồng bên bếp, mặt vẫn còn thoáng ửng hồng.

"Trong lúc đó Daddy chơi với con nhé!" Anh nhanh tay kéo con bé ra một góc.

~.~*.*~.~*.*~.~*.*~.~*.*~.~*.*~.~

"Dâu Tây, tối nay con ngoan ngoãn ngủ ở phòng con đi." Mặt anh nhăn nhó.

"Hông, con muốn ngủ với papa." Con bé vênh mỏ lên.

"Thôi mà con gái. Con hại Daddy một tháng nay rồi. Ngoan, nghe lời Daddy đi ha." Anh nhìn nó cầu khẩn.

"Nghe lời Daddy con có lợi lộc gì?" Đưa tay lên cằm suy nghĩ.

"Daddy cho con tiền tiêu vặt." Anh cười.

"Bao nhiu?" Con bé mắt long lanh.

" 2.000." - Anh nói.

" 2.000 ư?" - Chu mỏ rồi lập tức mắt treo trên cành cây.

"Vậy 4.000? " Anh hỏi.

Nhưng,...

Hình như mắt con bé không ở đây thì phải >"<, vẫn còn phiêu lãng theo từng cơn gió nhẹ khẽ lùa trên cành cây ngoài cửa sổ =.=

"Giá cuối 5.000, không thêm đâu." Anh nhăn nhó.

"Để coi thế nào." Con bé đưa tay lên cằm.

'Hình như vẫn hơi ít'

Chợt!

Trên đầu nó hiện ra một vị tiên bé nhỏ, có đôi cánh thiên thần

Giống một tinh linh nhỏ.

*Ngốc. Nhận đi, lấy 5.000 ấy.* Tinh linh khẽ rỉ tai con bé.

*Ít lắm* Con bé đáp lại.

*Nhưng con không nhận thì Hạo sẽ đổi ý đấy. Ổng hem có tiền đâu.* Tiếng nói vẫn thì thầm.

*Được rồi.* Con bé trề môi.

"Được, con nhận lời nhưng ngoài ra. Mai Daddy cho con đi ăn kem nha." Con bé cười.

"Được. Daddy hứa." Anh cười tươi.

"Móc tay nào."

Hai ngón tay út khẽ lồng vào nhau.

Một vững chắc mạnh mẽ.

Một bé xíu dễ thương.

~.~*.*~.~*.*~.~*.*~.~*.*~.~*.*~.~

"Hai pa con đang làm gì vậy?" Tiếng Gia Thụy vang lên.

"Ah! Không có gì phải không Dâu Tây." Anh cười nhìn cậu trong khi lấy tay đẩy nhẹ con bé, nó quay sang lườm lườm.

"Hai pa con ra ăn cơm đi." Cậu cười hiền.

"Ra ăn cơm đi Dâu Tây." Anh hớn hở đuổi theo cậu.

Trong khi đó, con bé vẫn chần chừ.

*Ít tiền quá* Con bé chu mỏ lên *Tại cô nói nên con mới lấy đó.*

*Thì con làm vậy là đúng.* Một ánh sáng đậu nhẹ lên mái tóc con bé.

*Nhưng ít tiền quá, lại không được ngủ với papa.* Con bé nhìn lên đốm sáng trên đầu.

*Tối nay cô cho con coi cái này, hay lắm.* Đốm sáng hiện lên, tinh linh bé xíu cười.

*Thật? Cô hứa rồi đó nha.* Cười tươi.

....

"Dâu Tây, sao còn không ra ăn cơm." Tiếng cậu gọi

"Dạ. Con ra liền." Lon ton chạy vào phòng ăn.

....

Trong phòng ăn.

"Umma này, mai umma có làm cơm nổi cho con không?" Con bé chợt hỏi.

PHỤT!!!

Minh Hạo ho sặc sụa khi nghe con bé nói câu đó.

"Hạo sao vậy?" Cậu lo lắng nhìn anh.

"Papa à Daddy.... uhmm....uhmm..."

Con bé nhanh nhẩu nói nhưng bị bàn tay to oành của anh bịt kín miệng.

"À ý Dâu Tây là dạo này anh hay ho quá." Anh cười nhưng đôi mắt lại hướng nhìn con bé như muốn nói "Mách lẻo là xấu tính lắm đấy con iu."

"Ỏ ay....ỏi ồm....on aaa...." con bé nhìn anh lườm lườm

"Không có gì, phải không Dâu Tây?" Ánh mắt anh như muốn nói "Muốn appa cắt tiền tiêu vặt không?"

'Ánh mắt sát thủ quá, nguy hiểm.' Con bé nghĩ thầm.

"Âng...úng...ạ!" Con bé nhìn cậu, bật lên thành từng tiếng khó khăn.

Trong khi đó tinh linh nhà ta thì vẫn lăn ra cười vì thấy hai pa con nhà này chuối quá TOT

"Ngoan lắm." Anh 'dịu dàng' bỏ tay ra khỏi miệng con bé.

"Hai pa con lạ ghê, thôi mau ăn cơm đi." Cậu cười nhẹ.

...

*Ai bảo chọc ổng giận chi.* Tinh linh khẽ thì thầm trong khi con bé đang thở hổn hển vì... thiếu không khí =.=.

*Thì con nói đúng mà.* Con bé giận dỗi *Mà cô chẳng cứu con gì cả.*

*Tại cô thấy nếu cô mà vào cuộc chắc cô cũng gặp nguy hiểm quá.* Tinh linh nhăn nhó ><

*Nhưng appa có nhìn thấy cô đâu?* Con bé chu mỏ lên '______'

*Thôi, em bảo sao mà Papa không làm cơm được cho em?* Tinh linh hỏi.

*Lần trước Daddy cũng làm gì đó mà Papa hôm sau không nấu cơm cho em được.*

*Cô biết nguyên nhân.* Tinh linh cười thầm. ^"^

*Là sao cô?* Con bé tò mò.

*Con nhỏ quá, lúc nào lớn lớn cô dạy cho nghen, giờ thì ăn cơm đi. Cô phiêu một chút.* Nói rồi tung cánh bay đi.

*Kì lạ.* Con bé vẫn thắc mắc. [=__=]

~.~*.*~.~*.*~.~*.*~.~*.*~.~*.*~.~*.*~.~

Tối đó.

"Dâu Tây ngủ chưa?" Anh hỏi khi cậu vào phòng.

"Rồi. Con bé mới ngủ." Cậu nhẹ nhàng ngồi bên cạnh anh.

"Thụy mệt phải không?" Anh khẽ vuốt nhẹ giọt mồ hôi trên trán cậu.

"Một chút thôi." Cậu cười.

"Từ khi nhận nuôi Dâu Tây, chúng ta vất vả hơn nhỉ." Anh dịu dàng ôm cậu vào lòng.

"Ưhm... Thụy không sợ. Có bé Dâu Tây, có Hạo.... Thụy thật sự hạnh phúc." Cậu cũng vòng tay ôm lấy anh.

Lòng ngực anh ấm quá.

"Mà sao Dâu Tây nói tinh linh gì của nó?" Anh chợt nhớ.

"Thụy cũng không biết, lúc nãy Thụy có hỏi, Dâu Tây nói đó là thần hộ mệnh của nó." Cậu nhìn anh.

"Thần hộ mệnh?"

"Uhm. Con bé chắc cũng có bí mật của mình." Cậu vuốt nhẹ mái tóc anh.

"Uhm, vậy Thụy à mình đi ngủ đi." Anh kéo cậu xuống trùm chăn lên.

"Ý... Hạo làm gì vậy?"

"Có gì đâu, một tháng rồi mà, nhớ quá!"

"Nhỡ bé Dâu Tây nhìn thấy thì sao?"

"Không sao, con bé ngủ rồi."

....

Hý hoáy.

Lục đục.

Ồn ào.

Mà không để ý có cái bóng tròn tròn, thấp thấp đang nấp ngoài cửa.

Lấp ló.

Chần chừ.

"Mình có nên vào ngủ cùng không nhỉ?"

'Nhưng thôi, nguy hiểm cận kề. Không biết Daddy cho mình ăn đòn lúc nào.'

*Đừng vào cháu iu, để cô còn làm việc.* Tinh linh lên tiếng.

*Cô làm gì ...?* Con bé nhăn nhó.

*Cảnh nóng mà, để cô quay cho.* Tinh tinh cười gian.

*Cô kêu cho con coi cái gì mà.* Con bé mắt long lanh.

*Àh.. uhm... đợi tối nay cô quay xong cảnh nóng.... cô phi cho.* Tinh linh cười.

*Cảnh nóng.* Con bé thắc mắc.

*Uhm... đẹp mà!* Mặt gian hơn.

*Vậy bao giờ cô cho con coi?* Con bé hỏi.

*Tí nữa, giờ ngoan ngoãn về phòng đi. Đợi tí nữa đến lúc gay cấn cô làm nhiệm vụ sau ^^*

*Dạ.* Con bé gật đầu.

*Về đi, cô đọc fic cho nghe.*

*Đi liền...Yêu Papa và Daddy lắm. Chúc hai người ngủ ngon, Dâu Tây đi ngủ đây.* Lon ton chạy về phòng.

Tinh linh cũng thắp lên ánh sáng quanh mình, khẽ đậu lên tóc con bé theo nó về phòng ngủ không quên nở nụ cười hiền lành.

*Đêm nay tinh linh sẽ quay lại!*

*Nào! Giờ thì ngoan ngoãn nằm xuống ngủ đi.* Tinh linh khẽ đắp chiếc chăn mỏng ngang bụng con bé.

*Nhưng con chưa buồn ngủ, cô kể chuyện cho con nghe đi.* Con bé hớn hở.

*Được, con muốn cô kể cho nghe chuyện gì?* Tinh linh khẽ đậu trên chiếc gối nhỏ.

*Uhm. Cô nói cô biết hết chuyện hồi Papa và Daddy còn iu nhau phải không? Lần trước cô chưa kể hết.* Con bé háo hức.

*Vậy cô kể tiếp cho nghe, lần trước đến đâu rồi.* Tinh linh khẽ hỏi.

*Đến đoạn Daddy bị vào nhà tù, hix hix... thương Daddy ghê. Sau đó thế nào cô?* Con bé rơm rớm nước mắt.

*Vậy cô kể nè.*

...........

....................


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net