Chap 2 : Snape. Thiên tài ma dược

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Không thể nào, sao cậu lại có thể làm như vậy, như thế là không đúng với công thức_

_ Đôi khi phải biết linh hoạt, tiểu thư Prewett. Điều quan trọng là làm nó nhỏ ra_

***

Sau lần xuất hiện hoành tráng của Dumstrang, mọi thứ trong trường, một cái máy vận hành khá hoàn hảo với những sự việc lặp đi lặp lại, nay lại thay đổi theo một chiều hướng khác. Dumstrang, học viện của nghệ thuật hắc ám, là một học viện lớn, những học sinh được cử đến đều là thiên tài của cả thế hệ học sinh, hiển nhiên chiếm đóng vị trí hạng nhất trong hầu hết các môn học, hiện tại chỉ còn Độc Dược khối năm 3.

"Prewett tiền bối!"

Vừa sáng ra, Alexandra đã nhận được hàng loạt lời hỏi thăm, cả từ Dumstrang lẫn Hogwarts.

"Igor Karkaroff, phải không?" Alexandra hỏi, chìa tay ra trước cậu nhóc ốm yếu gầy gồ, so với những nam sinh khác của Dumstrang căn bản là khác một trời một vực.

Cậu nhóc kém tuổi cô một tuổi, là một mầm non mới chớm, theo lời của giáo sư Vincent, cậu ta có tiềm năng nhưng chưa đủ quyết tâm.

"Vâng ạ." Cậu nhóc luống cuống, bắt lấy tay cô, "Tối qua chị ngủ tốt chứ?"

"Tốt, tốt lắm." Alexandra nói, "Em muốn -"

Chưa kịp nói xong, Alexandra đã bị Marcus kéo đi, "Tóc đỏ, nếu còn không nhanh lên thì sẽ muộn mất tiết độc dược đấy."

"Biết rồi." Chỉnh trang lại đầu tóc, cô càu nhàu, sau đó liền đi theo Marcus xuống lại hầm.

***

"Hôm nay là buổi đầu tiên các trò Dumstrang tới đây học, vì vậy, các trò hãy cùng nhau học tập nhé." Giáo sư Slughorn, người trong mắt các học viên ngoại quốc là một người béo quá mức, nói, "Độc dược là một môn học mĩ miều, nếu có thể trao đổi kiến thức hai bên thì sẽ càng đẩy nhanh sự thăng hoa trong luyện chế độc dược của các trò."

Tiết học bắt đầu bằng lí thuyết, sau đó là ghép nhóm đôi.

"Này Marc, tôi và cậu cùng trường, chi bằng -" Alexandra đang định mở miệng thì Marcus đã tay trong tay với một cô gái của nhà Slytherin, nom có vẻ khá xinh đẹp.

"X-Xin lỗi, tôi làm cùng nhóm với cô ấy rồi. Với cả, tôi và cậu chẳng phải là đối thủ sao, chung nhóm sao thi được?"

Còn một mình, Alexandra nhất thời luống cuống, suốt mấy năm qua, cô luôn làm nhóm với Marcus hoặc một số bạn nữ trong trường, chẳng bao giờ cần phải đi bắt chuyện với ai.

Bỗng, một nhóm học sinh nam Gryffindor tiến tới, dẫn đầu là cậu con trai tóc nâu bù xù, trên mặt treo nụ cười tinh ranh cùng với cặp kính tròn càng làm tăng lên vẻ điển trai của cậu ta, 3 cậu phía sau cũng không hề kém cạnh, mỗi người một vẻ.

"Bạn học, hân hạnh."

"Cậu là ..."

"James, James Potter. Còn đây là Sirius Black, Peter, Remus Lupin."

"Hân hạnh, Alexandra Prewett." Alexandra gật đầu.

Sirius chủ động tiến lên trước, "Có vẻ cậu vẫn chưa có nhóm, chi bằng lập nhóm với tớ?"

"Được thôi."

Quay ra phía sau, Sirius ngầm giơ tay chữ "V" về phía đám bạn.

***

"Cậu đã ép con sâu đó ra chưa?" Alexandra hỏi.

"R-Rồi." Sirius nói, trên tay vẫn cầm một con sâu nhớp nháp, khuôn mặt không dấu được sự bức bối và kinh tởm.

Alexandra liếc nhìn số chất dịch trong bát, gật đầu, "Thôi được rồi, đưa cho tôi."

Nhận lấy bát dung dịch, Alexandra liền đổ nó vào vạc rồi khuấy, "Tiếp theo, giúp tôi nghiền sỏi đi."

Không muốn mất điểm trước người đẹp, Sirius liền nhận lấy phận nghiền sỏi.

"Cốc"

"A!" Alexandra ôm lấy phía sau cổ.

Rồi, cô nhận ra thứ được bắn vào cổ mình chính là thứ sỏi mà cô nhờ Sirius làm.

Thấy cô lườm mình, Sirius chỉ có thể cười trừ, nó quá là cứng mà.

"Haha, Alexie, cậu mà cũng có ngày này cơ đấy." Marcus cười chế giễu.

Alexandra nhặt viên sỏi lên, hoàn toàn bỏ lời nói đầy ý khinh khỉnh của Marcus ra ngoài, đáp lại, "Dung dịch của cậu, sắp nổ đấy."

"Hả?" Marcus quay ra nhìn, vừa lúc thấy cô bạn cùng nhóm chuẩn bị đổ nguyên liệu vào, "Dừng lại!"

Alexandra cười, "Ái chà, dung dịch có vẻ không ổn rồi đấy."

Quay trở lại với công việc của mình, Alexandra nghiền viên sỏi ra, rồi cắt nó bỏ vào trong vạc. Hoàn thành các quy trình còn lại, Alexandra lấy một lọ dung dịch nhỏ, chắt lọc phần dung dịch nằm ở đáy vạc và đưa lên bàn giáo viên.

Ngay lúc ấy, một cô gái nhà Gryffindor với mái tóc đỏ cũng mang sản phẩm của mình lên, một cô gái xinh xắn và dịu dàng. Tuy nhiên, điều khiến cô thật sự chú ý là chất lượng của dung dịch. Nếu điều chế thật hoàn hảo, dung dịch "Sleeping Draught" sẽ có màu xanh lá đậm, của cô cũng giống vậy, nhưng lại lẫn chút tạp chất đen từ nước sên, còn của cô bạn ấy, cô hoàn toàn có thể nhìn xuyên qua lớp kính, nói cách khác, thành công tuyệt đối.

Không nghĩ ngợi nhiều, Alexandra đặt lọ dung dịch lên bàn và trở về chỗ. Đến gần hết tiết học thì toàn bộ các nhóm mới mang thành phẩm lên, hầu hết đều có màu khác, nếu không tính một số thành viên bên Gryffindor thậm chí làm nổ vạc của mình.

"Được rồi." Giáo sư Slughorn nói, "Các em đều đã hoàn thành tốt, trừ một số trường hợp, sản phẩm tốt nhất thuộc về nhóm của trò Snape và Evans, xếp sau đó là hai nhóm của các học sinh Dumstrang, không thể không kể đến sự tiến bộ của trò Black."

Toàn bộ đều vỗ tay, một số Gryffindor thì huýt sáo.

"Tuy nhiên, vì dung dịch Felix Felicis chỉ có một nên nó sẽ thuộc về nhóm của trò", Giáo sư giao lọ dung dịch cho Snape.

Kết thúc tiết học, Alexandra nhanh chóng cầm theo sách vở đi đến trước mặt Snape và Lily.

"Chào, tôi là Alexandra Prewett."

Snape đang nói chuyện dở với Lily, thấy có người đến chào hỏi liền quay sang, thì ra là học sinh bên Dumstrang, "Có chuyện gì không, vì tôi sắp muộn tiết tiếp theo rồi."

"Làm sao cậu có thể làm được như vậy?" Alexandra bỏ ngoài tai việc Snape ngầm ý đuổi cô đi, vẫn theo hỏi, "Rõ ràng tôi đã làm đúng liệu trình nhưng vẫn có tạp chất, còn của cậu lại trong như vậy?"

Mắt Snape hơi mở to, trong số những học sinh đồng trang lứa, không có ai để cậu đánh giá cao, hoàn toàn là một lũ kém cỏi chỉ biết học cho qua môn, lần đầu tiên có người thật sự chú tâm xem xét dược liệu của mình, vì vậy, cậu đồng ý bỏ ra chút thời gian.

"Snape, mình đi trước nhé." Lily nói.

"Ừm, tạm biệt." Snape đáp, rồi quay sang Alexandra, "Không phải lúc nào cũng dựa vào lí thuyết đúng chứ? Tất cả chỉ là tương đối, còn phải xét tới những thứ có thể ảnh hưởng tới sự phản ứng."

"Sao tôi chưa từng nghĩ tới nhỉ?" Alexandra cười tươi, cầm lấy tay Snape, "Cậu tên là gì vậy? Tôi kết cậu rồi đó."

Snape rụt tay lại rất nhanh, "Chúng ta không thân, tiểu thư Prewett."

"Thất thố rồi." Alexandra thu tay lại, "Vậy, cậu có thể nói tên cho tôi chứ?"

"Snape, Severus Snape." Cậu nói, rồi nhanh chóng bỏ đi, đuổi theo bóng lưng cô gái tóc đỏ kia.

"Này, Alex, nói chuyện với ai đấy?" Sau khi từ biệt cô nàng nhà Slytherin kia, Marcus định tiến lại chỗ Alexandra thì thấy cô đang hoan hỉ cầm lấy tay một thằng nhóc yếu ớt, điệu bộ có vẻ rất tự nhiên.

"Một thiên tài, theo tôi thấy." Alexandra nói, "Đến đây thì, lần này tôi thắng rồi nhé?"

"Gì chứ?" Marcus nhún vai, "Mới chỉ một lần, hơn nữa, cũng đâu chiếm được nhất bảng Độc Dược, có gì hay ho?"

Alexandra nói, "Đúng, cơ mà, năm học này sẽ rất thú vị."

Ở phía sau, Sirius nhìn theo Alexandra đang sánh vai với Marcus, lông mày nhíu lại, "Thằng Snivellus đó..."

"Này, Padfoot, muốn dạy dỗ nó không?" James nói.

"Được, sau giờ học, được chứ?"

------

[Tác phẩm được đăng duy nhất tại Wattpad]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net