vẻ ngoài bị cấm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Harry tỉnh dậy thấy bản thân nằm trên 1 chiếc giường êm ái khác xa với tưởng tượng của cậu

Nhưng cả căn phòng bị che phủ bởi màn đêm tối tăm , harry chỉ có thế thấy 1 vài tia sáng qua khe rèm cửa từ ngoài vào

Harry đứng dậy nhẹ nhàng đi ra chỗ ánh sáng chiếu rọi qua khe rèm kia

Ló mắt qua khe hẹp nhỏ harry nhìn thấy đường phố vui vẻ tấp nập nhưng có gì đó rất lạ

"Sao mọi người đều làm việc giống như những cái máy được lập trình? Tại sao họ lại sợ hãi nhìn về phía kia"

Vừa nói harry vừa nhìn về phía họ e sợ thì thấy những phù thủy nam cao lớn và trên tay họ là những hình xăm con rắn với đầu lâu

"tử thần thực tử?vậy là cuối cùng tom vẫn sa ngã?"

Harry gằn ra từng chữ khi nhớ lại những hình ảnh ghê rợn lũ đó từng mang lại cho cậu

Bỗng tiếng cánh cửa kẽo kẹt mở ra, harry giật mình quay lại thấy hình ảnh 1 người phụ nữ trẻ tuổi nhưng hoảng hốt khi thấy cậu vén rèm cửa nhìn ra ngoài

Người phụ nữ vội vã kéo tay cậu kéo ra đằng sau cô rồi khép thật kĩ cái rèm lại

"Daniel mẹ đã dặn là không được nhìn ra ngoài rồi mà"

Harry cũng nhận ra người này là mẹ mình ở thế giới này và tên của cậu không phải harry potter nữa mà là daniel potter

Trong kí ức của thân thể này, cậu nhóc này luôn bị cấm đi ra ngoài dù cho chỉ là nhìn qua cửa sổ thôi cũng không được phép 

cơ thể harry nhập vào trước đây là 1 cậu bé ngoan ngoãn và nghe lời khác biệt hoàn toàn với harry xốc nổi , điểm giống nhau duy nhất là ngoại hình cậu nhóc này giống harry hồi còn trẻ như đúc

Harry kéo tay mẹ mình, hỏi 1 cách cẩn trọng

"Mẹ......tại sao con không được phép ra ngoài ạ?"

mẹ hơi chết lặng rồi kéo harry nhìn thẳng vào mắt mình 

"mẹ sẽ giải thích với con daniel, nhưng con phải thật bình tĩnh và tuân thủ con hiểu chứ?"

harry gật đầu với vẻ mong chờ

mẹ hít 1 hơi thật sâu rồi bắt đầu giải thích, từng câu từng chữ vô cùng chậm để nhấn mạnh với harry điều này quan trọng đến mức nào 

"chúa tể đã ra 1 điều luật rằng, bất cứ đứa trẻ nào có ngoại hình tóc đen mắt xanh lục đều sẽ bị bắt đến dinh thự của ngài, nhưng ta và cha con không thể điều đó xảy ra được con là con trai duy nhất của bọn ta daniel"

harry bất ngờ nhưng mặt không biến sắc hỏi lại 

"nhưng sẽ đến lúc con phải đi học nữa, không thể ở mãi trong nhà được"

mẹ gật đầu rồi kéo harry vào nhà tắm 

"ta sẽ nhuộm tóc cho con, còn về phần mắt thì hãy đeo lens các người cai quản sẽ không nghi ngờ con khi đến trường, à đúng rồi cuối tháng này con sẽ nhập học hogwarts, phải thật cẩn thận ở bất cứ đâu được chứ?"

harry gật đầu rồi để mẹ nhuộm tóc đeo lens cho mình

rất nhanh từ chàng trai tóc đen mắt xanh lục đã trở thành chàng trai với mái tóc vàng lộn xộn cùng đôi mắt màu xanh dương trông vô cùng hút hồn

harry trước khi quay về phòng hỏi lại mẹ 

"về những người cai quản"

"đó là những phù thủy với hình xăm đặc trung của chúa tể ở trên tay, họ vô cùng quyền lực nên tốt nhất đừng dính líu gì tới bọn họ"

harry gật đầu rồi trở về phòng lòng mang vô vàn rối rắm


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net