HTTB part 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
lực của Trảm Không kiếm , mang đến

cho hắn mang sự tự tin cực độ.

" Phốc!" Bên này còn chưa có động thủ, đã thấy Hỏa Liên Phân Thân mặc trường bào màu xanh đã cầm trong tay Tàn Tuyết Thần Thương đâm xuyên qua thân thể của một Thần Vương, linh hồn cũng bị giảo toái, sau đó" Oanh" một tiếng, thân thể của Thần Vương kia bị uy lực của Tàn Tuyết Thần Thương oanh kích thành tro bụi.

Đẹp Trai Không Sợ Ai

07-07-2009, 10:56 AM

Hậu tinh thần biến quyển 9 :Hồng Quân giới

Nguồn : 2T

Dịch giả : xuanld

Biên tập: Đẹp Trai Không Sợ Ai

Chương 20: Hỗn Chiến

Vốn hai phe còn đang ở trong trạng thái giằng co, Hồng Quân dùng Hóa Liên Phân Thân thuấn di đi ra, nhoáng một cái đã giết chết một Thần Vương, điểm này cũng có một chút tác dụng chấn nhiếp các Thần Vương khác.

Ngoài Tần Tư, Hồng Quân, Hóa Liên Phân Thân còn có Tả Thu Mi, bốn người ngạo nghễ,hãnh diện đứng nhàn nhã nhìn hai mươi tên Thần Vương đứng ở đối diện.

"Hừ, Băng Phong, nghĩ không ra các ngươi là người ở thần giới thứ hai mà cũng am hiểu sử dụng cái loại thủ đoạn này." Lưu Quang hừ lạnh một tiếng, đối vừa tên Thần Vương vừa bị giết cũng không có một chút cảm giác nào.

"Cái gì mà thủ đoạn với cả không thủ đoạn, đây chính là thực lực của bọn ta mà thôi." Băng Phong mỉm cười nói, phía sau Ngao Phương, Lam Diệp và Phương Sùng đều là trợn tròn nhìn chằm chằm như mắt hổ đói rình mồi.

"Tốt, Băng Phong ngươi đừng tưởng thân thể mình mạnh mẽ mà không coi thần thông Thần Vương ra gì, hôm nay để lão tử đây sẽ cho ngươi hảo hảo nhận thức được khái niệm này." Lưu Quang tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã phi tới trước mặt Băng Phong, thiết kiếm trong tay trong nháy mắt biến mất, sau một khắc đã tới trước người của Băng Phong.

Băng Phong thấy trước mắt hoa lên đã thấy thiết kiếm trước mặt nhưng cũng mặc cho thiết kiếm đâm đến trên người. Thiết kiếm này bất quá cũng chỉ là trung phẩm thiên thần khí, căn bản đối với Băng Phong cũng không tạo ra được thương tổn gì.

Băng Phong mỉm cười chế nhạo: "Thế nào, phải đánh qua mới biết được thân thể mạnh thì có lợi như thế nào."

"Hừ." Lưu Quang không trả lời, khóe miệng lại nhếch lên lộ vẻ như cười làm cho người ta khó có thể phát hiện ý nghĩ trong lòng hắn. đương nhiên Lưu Quang biết đây là đang diễn trò làm cho bọn hắn không biết, đến lúc tối hậu sử dụng Trảm Không Kiếm có thể dễ dàng giết chết được một người.

"Có cần hỗ trợ không?" Ngao Phương thần thức truyền âm hỏi.

"Không cần...." Băng Phong trả lời rất sảng khoái, Ngao Phương và Lam Diệp vui vẻ đứng ở một bên quan sát."

Không gian từ lâu đã áp súc tới cực hạn, vô luận là Lưu Quang nhất phương hay Ám Yêu Cốc nhất phương bây giờ cũng không còn hy vọng sử dụng thuấn di, song phương, ba mươi Thần Vương đã đem phiến không gian này hoàn toàn áp súc lại làm cho thần thông thuấn di của Thần Vương không còn tác dụng gì cả.

"Định" một thanh âm cực kỳ lạnh nhạt vang lên, không gian, thời gian nơi Hồng Quân mấy người đang đứng hoàn toàn dừng lại, hai mươi tên Thần Vương trong lòng mừng rỡ nhanh chóng phi đến chém giết.

"Phá!" ngay lúc các Thần Vương sắp tiến đến phía trước người, Tả Thu Mi quát ra một tiếng 'phá',hiệu quả của Thời Gian Tĩnh Chỉ hoàn toàn tiêu mất, không gian, thời gian hoàn toàn khôi phục lại bình thường, đồng dạng đã lĩnh ngộ Thời Gian Tĩnh Chỉ pháp tắc, Tả Thu Mi phá giải thần thông Thời Gian Tĩnh Chỉ của Thần Vương khác, quả thực là dễ như trở bàn tay.

"Phốc" vừa mới giải trừ Thời Gian Tĩnh Chỉ, kim sắc trường thương của Tần Tư đã đâm vào đầu của 1 Thần Vương, trực tiếp giảo nát linh hồn. "Hừ, chẳng lẻ các ngươi tưởng rằng chỉ có các ngươi lĩnh hội được Thời Gian Tĩnh Chỉ pháp tắc sao?" Tần Tư khinh thường nói.

Chính mình sở hữu nhất lưu hồng mông linh bảo Tần Tư căn bản không sợ bất luận kẻ nào công kích, cho dù là cực phẩm thiên thần khí của Trì Quân, căn bản cũng không phá được phòng ngự của Hỏa Nguyên Linh Châu, Hồng Quân lại càng không cần phải nói, chính mình bây giờ thân thể đều là màu xám vật chất cấu thành, linh hồn lưu lại một nửa trên Hóa Liên Phân Thân, nên càng không cần lo lắng đến vấn đề an toàn của mình.

"Oanh long long!" trên bầu trời vật chất màu xám đột nhiên quay cuồng nổi lên, những tia chớp màu xám thỉnh thoảng lại lóe ra.

'"Ca sát sát " hơn mười đạo tia chớp to như cánh tay bổ xuống giữa một đám Thần Vương, những tia chớp này có thể giết chết Thạch Thừa Thiên một cách đơn giản nhưng đối với các Thần Vương lại không có tác dụng nhiều lắm, chỉ làm nhiễu loạn tâm trí cúa bọn họ mà thôi.

Lưu Quang dùng thiết kiếm lại chém tới trên người Băng Phong, Băng Phong lảo đảo lui lại mấy bước, công kích của Lưu Quang đích xác là cường hãn, mặc dù không thể gây thương tổn cho Băng Phong nhưng cũng giúp cho Lưu Quang vững vàng chiếm thượng Phong.

"Có muốn hỗ trợ hay không?" Ngao Phương lại hỏi.

"Nói nhảm, nhanh lên đây đi nếu không mạng già này chắc sẽ giữ không được." Băng Phong đỏ mặt tía tai, nếu cứ như vậy tiếp tục thì đến cuối cùng năng lượng trong cơ thể sẽ tiêu tán, duy trì không được bao lâu nữa.

"Ha ha, ta tới đây." Ngao Phương nói xong, thân thể hóa thành một đạo kim sắc quang mang. "bồng!" Kim sắc quang mang mạnh mẽ đánh vào thân kiếm của Lưu Quang, một bộ phận năng lượng của Lưu Quang phân ra đỡ đòn thay cho thiết kiếm nếu không có một bộ phận lực lượng này thì trung phẩm thiên thần khí vừa rồi chắc là đã vỡ nát .

Thân hình Ngao Phương xuất hiện giữa không trung trong hình dạng con người chỉ là cả người bao trùm một tầng kim sắc lân phiến cứng rắn đây chính là trạng thái chiến đấu tốt nhất của Ngũ Trảo Kim Long.

"Hừ, như thế nào, một người đánh không lại định dùng hai đánh một sao." Lưu Quang thối lùi ra phía sau một khoảng cách rồi cười lạnh nói.

"Hai đánh một thì đã sao, dù sao thì chúng ta cũng không phải để cho người ta nện cho đến mức phải quỳ xuống để xin tha thứ." Ngao Phương cười nhạo nói.

Lưu Quang nhất thời sắc mặt thay đổi, một đống lời đồn. Không tưởng được hai vị thủ lĩnh của Ám Yêu Cốc cũng biết dùng lời đồn để đả thương người." Liếc qua phía Lam diệp và Phương Sùng, Lưu Quang lạnh giọng nói. "Ta thấy tốt nhất là các ngươi bốn người cùng lên một lúc đi, khỏi phải đang đánh giữa chừng lại chạy tới ."

"Hảo, chúng ta sẽ theo như lời ngươi nói." Lam Diệp và Phương Sùng trong chớp mắt phi tới, Phương Sùng bộ dáng không đổi, toàn thân khải giáp màu đen chính là do vũ mao hóa thành chiến y. Lam Diệp vẫn như trước trên người chỉ là y phục ngũ sắc bó sát thân thể, từ bê ngoài nhìn lại là một tầng ngũ thải quang mang lưu chuyển, ẩn hiện bất phàm chứng tỏ 1 tầng phòng ngự cực mạnh.

"Hảo! ha ha ha ha." Lưu Quang không một chút sợ hãi. ngược lại ha ha cười to, cả người hiện lên vạn trượng hào khí. "Hôm nay ta một địch bốn để xem thực lực của Ám Yêu Cốc các ngươi như thế nào."

Hôm nay, trong 5 người thì có đến bốn người hiểu được Thời Gian Tĩnh Chỉ nên đối với Thời Gian Tĩnh Chỉ là không hề có tác dụng, không gian lại bị áp súc cực độ nên tất cả đều không có cách nào thuấn di. năm Thần Vương cơ hồ đồng thời như những thiên thần bình thường chiến đấu, khe vỡ không gian cùng với không gian tháp hãm thỉnh thoảng cũng xuất hiện, cơ hồ đều không thể làm gì được đối phương, Lưu Quang đã không hỗ danh được xưng Thần Vương cực mạnh của đệ nhất thần giới. Một mình chống lại Ám Yêu Cốc bốn người đều là siêu cường Thần Vương mà cũng khó phân thắng bại.

"Sất" một tiếng vang nhỏ, cũng không thấy Tả Thu Mi làm động tác gì, không cần vũ khí, chỉ là giơ tay khẽ nhẹ nhàng múa lên như tiên nữ tán hoa, Thần Vương trước mặt ánh mắt lập tức trở nên trống rỗng, sau đó cả thân thể rơi xuống phía dưới.

Một cổ chân linh nhàn nhạt bay về phía bầu trời, đây chính là phương thức chiến đấu của Tả Thu Mi, mặc dù chính mình không thích giết chóc nhưng không phải là không biết giết người, Tả Thu Lâm liều mạng nghiên cứu linh hồn dùng để giết người còn Tả Thu Mi lại chuyên tâm nghiên cứu linh hồn là dùng để cứu người. Với hai người là 2 mục đích hoàn toàn trái ngược. nhưng là ý nghĩa giống nhau, vô luận là Tả Thu Mi hay là Tả Thu Lâm. đối với linh hồn nghiên cứu đã phi thường thấu triệt, muốn giết hay muốn cứu tất cả chỉ là một ý niệm của họ mà thôi.

"Lợi hại, nghĩ không ra giết người còn có thể đẹp như vậy." Bên cạnh, Hồng Quân nhìn thấy nhịn không được than thở. Tả Thu Mi động tác cùng với thân pháp rất khinh linh phiêu dật. thoạt nhìn thì trông rất đẹp mắt.

"Sách sách" Tuyết hành một bên đang xem cuộc chiến thầm nghĩ . "A Mì thật sự là ngày càng xinh đẹp ( =)) )."

Chỉ mất một khoảng thời gian không lâu, hai mươi mốt Thần Vương Lưu Quang mang đến chỉ còn lại mười sáu người, may mắn duy nhất chính là bảy Thần Vương đã lĩnh ngộ liễu Thời Gian Tĩnh Chỉ pháp tắc là chưa có người nào chết.

"Hô" Trì Quân thân thể đột nhiên gia tốc, cả người giống như một viên lưu tinh, trong chớp mắt đã tới trước mặt Tả Thu Mi, tâm niệm vừa động, trong tay chiếc búa nhỏ chợt lớn lên thoáng cái đã bổ xuống.

Tả Thu Mi thân thể vẽ thành một đường cong dễ dàng né tránh giá một kích này. trì quân đuổi theo sát không tha, hai người quấn lấy nhau cùng một chỗ.

"Định!" Ba Thần Vương đồng thời sử dụng Thời Gian Tĩnh Chỉ pháp tắc, nhất thời, không gian, thời gian bên người Hồng Quân và Tần Tư đều bị cố định.

"Bất hảo, nhanh đi hỗ trợ." Băng Nghiên cuống quýt nói, thấy Tuyết Hành không có động tác gì liền chỉ vào Tuyết Hành mắng to. "Ngươi có là nam nhân không? còn không mau qua hỗ trợ, đừng quên đàn bà của ngươi cũng đang chiến đấu ở đó đấy."

Tuyết Hành vẫn không thèm để ý, khoanh hai tay, hướng về phía Hồng Quân và Tần Tư hai người nhếch nhếch miệng ý bảo Băng Nghiên nhìn xem.

Ba Thần Vương sử dụng thời gian pháp tắc sau đó đồng loạt triển khai các loại công kích. thiên thần khí, không gian tháp hãm, đồng loạt nhắm vào thân thể huynh đệ hai người giáng xuống.

Nhưng là có tác dụng sao?

"Hô" dị thường quỷ dị. Hồng Quân thân thể đột nhiên động đậy trong tay đột ngột đã xuất hiện cây trường thương có chứa huyền hoàng khí .

"Phốc! Mũi của cây trường thương thoáng 1 cái đã xuyên qua đầu của 1 Thần Vương "Như thế nào.... có thể?" Tên Thần Vương này đến chết cũng không thể hiểu được Hồng Quân như thế nào lại phá được Thời Gian Tĩnh Chỉ pháp tắc.

"Hừ, Thời Gian Tĩnh Chỉ pháp tắc không phải lúc nào cũng có tác dụng." Hồng Quân lạnh giọng nói. từ khi phát hiện năng lượng màu xám tinh thuần có thể bất chấp pháp tắc. Hồng Quân cũng từng thử nghiệm qua, quả nhiên, thân thể do năng lượng màu xám cấu thành cũng có thể hoàn toàn bất chấp pháp tắc. Trong trường chiến đấu này ưu thế không cần nói cũng biết.

"Phá!" Trong tay cầm Tàn Tuyết Thần Thương vung lên huyền hoàng khí nhè nhẹ tràn ra. Thời Gian Tĩnh Chỉ pháp tắc trong nháy mắt đã bị phá.

Tần Tư ngay khi được giải trừ Thời Gian Tĩnh Chỉ pháp tắc, lập tức bay đến bên cạnh Tả Thu Mi giúp bà giải vây.

"Như vậy còn làm như thế nào đây? Mấy người Thần Vương do Lưu Quang mang đến nhất thời trong lòng chán nản muốn bỏ đi, thuấn di không thể dùng, Thời Gian Tĩnh Chỉ pháp tắc cũng mất tác dụng, đối phương còn có lợi khí nhất lưu hồng mông linh bảo, hoàn toàn không phải một người có thể đối diện chiến đấu, chính mình phá không được phòng ngự của đối phương, cho dù đến nhiều Thần Vương cũng vô dụng.

"Đừng có mơ tưởng bỏ đi, chẳng lẻ các ngươi quên đã từng phát thệ trước mặt ta hay sao?" Thanh âm Lưu Quang vang lên trong tai các Thần Vương, lúc này mới làm cho bọn hắn nhớ lại lúc đầu thần phục Lưu Quang thì đã bị bức bách phát thệ.

"Mẹ kiếp, liều mạng." Một tiếng rống to, một người, Thần Vương từ trong đám người bay ra, trong nháy mắt phi tới trước mặt Hồng Quân.

"Oanh!" Một trận âm thanh rung trời vang lên, Hồng Quân còn chưa kịp giơ tàn tuyết lên, tên Thần Vương kia ngay lập tức đã tự bạo, cách đó không xa năng lượng cuồng bạo xé toạc ra vô số vết nứt không gian trong nháy mắt đã vây quanh Hồng Quân.

Lưu Quang hài lòng nở nụ cười. Đối với những Thần Vương này dù có sống hay chết cũng không sao quan trọng nhất là bọn chúng thực hiện được mục đích của mình là được.

"Tiểu Sương." Tần Tư hơi nôn nóng. Thần Vương tự bạo không thể coi như trò đùa. cho dù nhất lưu Hồng Mông linh bảo có lợi hại cũng chưa chắc đã chống được Thần Vương tự bạo.

Bên này mọi người đều thoáng sửng sốt, kể cả những Thần Vương do Lưu Quang mang đến , "Chẳng lẽ chỉ có tự bạo mới có thể giết được đối phương sao?" Tất cả mọi người đều trâm tư lo lắng đối với thực tế này mặc dù biết tự bạo có thể giết chết đối phương, thậm chí biết làm thế bên mình sẽ không phải chết nhiều người như vậy nhưng là ai dám tự bạo? Nguyện ý tự bạo?"

Năng lượng cuồng bạo ba động chậm rãi biến mất, lộ ra toàn cảnh chiến trường ban đầu, thân ảnh Hồng Quân đã hoàn toàn biến mất ngay cả Tàn Tuyết Thần Thương cũng đã mất đi tung tích.

Đẹp Trai Không Sợ Ai

10-07-2009, 09:01 AM

Hậu tinh thần biến quyển 9 :Hồng Quân giới

Nguồn : 2T

Dịch giả : Đẹp Trai Không Sợ Ai

Biên tập: Đẹp Trai Không Sợ Ai

Chương 21: Nhược điểm của Hồng Quân

"Tiểu Sương!" Tần Tư bi thống gào lên, trong mắt đã tràn ngập tơ máu, nhìn chằm chằm vào đám Thần Vương kia nói:

"Các ngươi... Tất cả các ngươi, đều phải bồi táng cùng đệ đệ ta!" Vừa dứt lời, thân ảnh Tần Tư đã xuất hiện tại bên cạnh một tên Thần Vương, trường thương kim sắc chứa đầy phẫn nộ đâm ra, trong nháy mắt đem thời gian gia tốc vận dụng đến mười vạn lần, tên Thần Vương kia còn chưa kịp phản ứng, đã bị Tần Tư một thương đâm chết.

"A!" Tần Tư điên cuồng gào to, Tàn Tuyết Thần Thương, Hóa Liên Phân Thân đều đã không còn thấy, Tần Tư thậm chí còn không dám nhớ lại một màn mới vừa xảy ra kia.

" Nguy rồi, hắn điên mất rồi!" Một Thần Vương lo lắng nói. Trong tay có Hồng Mông Linh Bảo , Tần Tư một khi điên cuồng lên , đích xác làm cho người ta đau đầu.

" Tiểu Tư......" Băng Nghiên khóe mắt lấp lóe ánh lệ, trong ánh mắt tràn ngập quyết tâm, thân thể nhoáng lên, đã đến bên người Tần Tư.

" Tiểu Tư, ta cùng ngươi sóng vai chiến đấu." Băng Nghiên nói xong, cả người dâng lên một trận kim quang, ngay cả làn da cũng liền biến thành màu vàng.

" Tiểu Tư, Nghiên nhi, bình tỉnh một chút, Tiểu Sương còn sống." Thanh âm của Tả Thu Mi đột nhiên vang lên trong đầu hai người.

Tần Tư thoáng giật mình mọt cái, không dám tin tưởng hỏi Tả Thu Mi:" Thu Mi nãi nãi, ngài nói chính là sự thực ?"

" Ân, ta có thể cảm giác được linh hồn của hắn, chính là Tiểu Sương có thể có kế hoạch riêng của chính mình , không hiện thân mà thôi."

Tần Tư lập tức khôi phục bình tĩnh, kích động nói:" Thu Mi nãi nãi, cám ơn ngài."

Xoay người lại thấy nước mắt lấp lánh trong mắt Băng Nghiên, Tần Tư không được nén được một trận đau xót trong long:" Nghiên nhi, không có việc gì rồi, ngươi đi về trước , nơi này giao cho ta là được rồi."

Băng Nghiên tâm tình trầm ổn lại một chút, cũng nghe lời, trực tiếp lui trở lại bên người Tuyết Hành ,lặng lẽ xem xét chiến trường, thỉnh thoảng nhìn hai bên xem một chút. Nàng không có nghiên cứu cao như vạy về linh hồn, căn bản không cảm giác được sống chết của Hồng Quân.

" Hô!" Đột nhiên trong lúc đó, bên trong bầu trời một mảnh năng lượng màu xám liền hiện ra, trực tiếp trải rộng khắp cả cái chiến trường hỗn chiến kia, sau khoảnh khắc, tất cả mọi người kinh hãi phát hiện ra,Không Gian Pháp Tắc chính mình lĩnh ngộ hoàn toàn không có tác dụng.

" Này...... Đây là năng lượng màu xám kỳ quái trên bầu trời đó."

" Phắp tắc chúng ta lĩnh ngộ đều không thể sử dụng......" Mấy Thần Vương hét lớn.

" Muốn tự bạo lấy đi tính mạng của ta, còn không có dễ dàng như vậy." Theo thanh âm xuất hiện, một khối năng lượng tinh túy màu xám xuất hiện trên chiến trường , trong nháy mắt biến thành bộ dáng của Hồng Quân , Tàn Tuyết Thần Thương cũng nguyên vẹn nắm ỏ trong tay.

" Hừ, đến lúc rồi." Lưu Quang thẳng đến phân ra một tia thần thức chú ý tình huống bên kia , thật sự nhịn không được, lén đổi xuất ra Trảm Không kiếm,nhưng hình dáng vẫn là hình dáng của thanh thiết kiếm kia.

" Phương Sùng, tiếp ta một kiếm!" Lưu Quang giờ phút này khoảng cách tới Phương Sùng gần nhất, tuy là yếu nhất trong mấy người, nhưng không có biện pháp, chỉ có thể lấy Phương Sùng khai đao trước.

Phương Sùng cười lạnh một tiếng, liên không hề nghĩ ngợi, để lộ vị trí thân thể tốt nhất ngạnh tiếp Lưu Quang chém tới . Đạt tới cấp bậc Thần Vương cấp bậc , thân thể của siêu cấp thần thú , cũng không phải là một kiện Trung Phẩm Thiên Thần khí bình thường có thể thương tổn .

" Phương đại ca, cẩn thận, thanh kiếm kia có điểm cổ quái." Thần thức Hồng Quân trong nháy mắt ngắn ngủi phát hiện trên thân Trảm Không kiếm có một tia năng lượng màu xám.

Nhưng là, do không gian đã bị cực độ áp súc, không thể thuấn di, chỉ dựa vào thời gian gia tốc phi hành, căn bản tránh không thoát được một kiếm của Lưu Quang .

Nghe được thanh âm của Hồng Quân , Phương Sùng gằng gượng khống chế thân thể hơi nghiêng một chút ." Khách!!" Trảm Không kiếm vón là từ đỉnh đầu chém xuống , bởi vì Phương Sùng nghiêng sườn một chút,thân kiếm Trảm Không kiếm theo bả vai của Phương Sùng nhoáng cái phân Phương Sùng bổ ra thành hai nửa, theo kiếm phong lướt qua , một cái khe nứt thật lớn xuất hiện. Phương Sùng may mắn kịp thời né qua đầu tránh thoát, nếu không này một phần linh hồn này cũng sẽ bị đánh tan. Không có màu xám máu chảy ra, cũng không có các loại cơ quan nội tạng rơi ra, một nửa thân thể đã không có linh hồn khống chế kia trong khoảnh khắc bị hút vào cái khe hở không gian .

" Hừ, may cho ngươi , lần sau sẽ không được may mắn như vậy đâu." Lưu Quang căm hận nói, nếu không có Hồng Quân kia một tiếng hô to, Phương Sùng hôm nay chắc chắn phải chết dưới kiếm của mình.

" Đây là...... Hồng Mông Linh Bảo?" Băng Phong kinh dị kêu lên.

" Không!" Một thân lân giáp màu vàng Ngao Phương nghiêm túc nói: "Không phải Hồng Mông Linh Bảo, trên thân kiếm này không có Hồng Mông linh khí, nhưng thanh kiếm này của hắn tuyệt đối lợi hại hơn nhất lưu Hồng Mông Linh Bảo." Tuy không có Hồng Mông linh khí, nhưng Ngao Phương bằng vào uy lực Trảm Không phát ra vừa rồi, cũng đã phán đoán ra đẳng cấp vảu thanh kiếm này.

" Thế thì nguy rồi." Lam Diệp cũng chau mày lại, ba người không dám đến gần Lưu Quang , thậm chí xem ra còn đang trông chờ, còn Phương Sùng, đã sớm thối lui ra một bên chữa trị thương thế.

" Ha ha, ha ha ha." Lưu Quang cầm Trảm Không trong tay, thỏa chí cười to:" Băng Phong, Ngao Phương, Lam Diệp, ta đã nói rồi, mấy cái phương pháp tu luyejn thân thể của mấy người các ngươi căn bản là vô dụng, Thần Vương phải dựa vào chính là pháp tắc, linh bảo."

"Ca sát!" Lưu Quang quay đầu lại nhìn, năng lượng màu xám vốn vây khốn đám Thần Vương thế nhưng bắt đầu chậm rãi tiêu tán.

" Cái này...... Thanh kiếm này lại lợi dụng năng lượng màu xám luyện chế ra ." Hồng Quân có vẻ kinh ngạc dị thường , hắn cũng am hiểu luyện khí, cũng không là không nghĩ tới dung hợp loại năng lượng màu xám này vào luyện chế vũ khí, chính là nhiều năm qua nhưu vậy nhưng Hồng Quân căn bản không có tìm được nguyên liệu có thể cùng dung hợp với nhau. Hôm nay Lưu Quang xuất ra Trảm Không như thế nào năng không cho hắn giật mình.

" Trảm Không, có đặc thù hiệu quả là chém vỡ vụn bất cứ không gian nào, quả nhiên là lợi hại a." Lưu Quang trong tay nhẹ vỗ về Trảm Không, lầm bầm đích nói.

" Ha ha, có hứng thú." Hồng Quân đột nhiên cười:" Lưu Quang, không cần đắc ý, một kiện vũ khí có thể so với nhất lưu Hồng Mông Linh Bảo không tính là cái gì, ta còn có hai kiện đây." Hồng Quân vừa dứt lời, một thân áo xanh Hỏa Liên Phân Thân đứng thẳng một bên.

" Được,lấy ngươi khai đao." Thấy Hồng Quân, Lưu Quang càng thêm tức giận:" hai huynh đệ ngươi cùng lên đi, sau này lại nói ta ỷ lớn hiếp nhỏ."

Hồng Quân

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net