HTTB part 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hậu tinh thần biến quyển 9 :Hồng Quân giới

Nguồn : 2T

Dịch giả : bachmicongtu

Biên tập: bachmicongtu

Chương 15: HOa Tra

Trong một căn phòng tại Thiên Tôn thành

Chu Viêm vung tay lên, một mảnh không gian trước m ắt lập tức mở ra, bên trong một thanh kiếm đang nằm im lìm. Thanh kiếm thoạt nhìn rất bình thường, ba tấc chiều rộng, dài ba thước ( gần một mét) thân kiếm được bao phủ bởi làn khí màu xám mờ nhạt.

"Ha Ha, cuối cùng dung hợp thành công." Chu Viêm vung tay một cái, thanh kiếm liền nắm trong tay, nhẹ nhàng vuốt ve thân kiếm, cảm nhận được trên thân kiếm này thỉnh thoảng truyền đến một lực lượng khổng lồ.

Chu Viêm gật gật đầu thỏa mãn, tiếp tục tự nhủ: ''Uy lực của thanh kiếm này đã không thua kém với nhất lưu Hồng Mông linh bảo a."

........................

"Đây là Lưu Quang điện sao?" Hai huynh đệ Tần Tư và Hồng Quân nhìn thấy trong một sơn mạch hoang vu trước mắt kia nổi lên một cung điện thật lớn.

" Không sai, Lưu Quang không thích thành trì, chính tại trên núi xây dựng cái đại điện như thế, các ngươi cũng đừng coi thường Lưu Quang này, hắn lòng dạ độc ác, lại lĩnh ngộ được bộ phận Thời Gian Đảo Thối Pháp Tắc, khoảng cách đến Thiên Tôn cũng không còn xa." Băng Phong ở phía sau nhắc nhở nói.

"Băng Phong nói không sai, đối mặt với Lưu Quang, nhất định phải cẩn thận ứng phó, ngươi chỉ cần cho hắn cơ hội, hắn sẽ giết ngươi bằng sát chiêu." Ngao Phương cũng nghiêm túc nói.

Hồng Quân mỉm cười nói:

"Hai vị tiền bối yên tâm đi, cho dù hắn hiểu được Thời Gian Đảo thối Pháp Tắc thì cũng không có chỗ sử dụng, hắn không phải Thiên Tôn, lại không có linh bảo, muốn công phá phòng ngự của chúng ta cũng khó khăn." Hồng Quân tự tin nói.

"Lại hỏi lần nữa, các ngươi thật sự không cần chúng ta hỗ trợ sao?" Ngao Phương hỏi. Trước đó hai huynh đệ nói muốn tìm Lưu Quang gây phiền tóai, mấy người cũng có phần lo lắng, Băng Phong, Ngao Phương cùng Lam Diệp lại muốn trực tiếp tới hỗ trợ. Ba người bọn họ mặc dù không hiểu biết Thời Gian Đảo Lùi Pháp Tắc, nhưng ba người nhất định có thể kiềm chế Lưu Quang, cùng Lưu Quang đánh ngang tay. Nhưng nào ngờ bọn họ vừa mới đưa ra cái ý kiến này đã bị hai huynh đệ cự tuyệt. Lý do cự tuyệt thi thoảng vẫn còn vang lên trong đầu ba người, đó chính là " Bọn họ là con của Tần Vũ"

Chỉ có một câu nói cực kỳ đơn giản, nhưng lại đem đến cho hai người cực kỳ tự tin. Phương Sùng cho rằng đây là lẽ đương nhiên, đơn giản nghĩ rằng hai huynh đệ là con của Thiên Tôn, tự nhiên sẽ không kém. Trong những người này cũng chỉ có Tả Thu Mi mới biết được thành tựu của Tần Vũ, nhưng nàng cũng không nói cho bất cứ người nào.

"Tiền bối, cảm ơn các người đã mang chúng ta tới đây, xong việc chúng ta sẽ trở lại Ám Yêu Cốc" Tần Tư cười nhạt nói, trong ánh mắt vẫn là vô hạn tự tin.

Ngao Phương và Băng Phong liếc nhìn nhau, đều có chút bất đắc dĩ, Băng Phong nói "Được rồi, nếu như đánh không lại, thì lập tức thuấn di trở về Ám Yêu Cốc." Dứt lời hơi có thâm ý nhìn thoáng qua Tần Tư nói: "Tiểu Tư, ta không muốn Nghiên Nhi đau lòng thêm nữa."

Tần Tư không nói gì, chỉ là gật gật đầu.

"Được rồi đại ca, chúng ta đi thôi, nếu không đi bọn họ sẽ phát hiện ra chúng ta." Hồng Quân cười nói.

"Đi!" Tần Tư đáp ứng một tiếng, hai huynh đệ bay lên trời, không có thuấn di, không có dùng tốc độ quá nhanh, cứ chậm rãi như vậy, giống như thưởng thức phong cảnh hướng về phía đại điện bay tới.

"Người nào?" Đột nhiên trong lúc đó, trước mặt Hồng Quân và Tần Tư xuất hiện bốn người, đều là một bộ dáng hung thần ác sát.

Hồng Quân và Tần Tư nhìn nhau cười một tiếng, Tần Tư trả lời một câu đơn giản

"Chúng ta đến tìm thời cơ."

"Các ngươi thật to gan, có biết nơi này là Lưu Quang điện hay không. Là địa bàn của Lưu Quang đại đế." Bốn người này không có hoảng hốt chút nào, ngược lại là phẫn nộ quát mắng hai người. Tại Vô Danh Không Gian này lâu như vậy, còn chưa có Thần Vương nào dám đến Lưu Quang điện làm loạn.

"Biết, chính bởi vì nơi này là địa bàn của hắn, chúng ta mới đến quấy rối." Hồng Quân lạnh lùng nói: "Tránh ra, hay là chết?"

Bốn người đều ngẩn ra, không nghĩ hai người này có can đảm như vậy, chỉ có hai người mà dám đến Lưu Quang điện quấy rối, một tên đại hán trong đám phẫn nộ quát "Chết chính là các ngươi." Tiếng nói vừa dứt tay nắm chặt một cây rìu thật lớn nhắm hướng Tần Tư phang xuống.

Tần Tư khinh miệt cười, tâm niệm vừa động, không gian chung quanh trong nháy mắt cơ hồ ngưng đọng lại, tiếp đó cứ như vậy đứng chờ cây rìu bổ xuống.

Đến lúc khoảng cách giữa hai người còn chừng hai trượng, thì trên tay Tần Tư đột nhiên xuất hiện một thanh trường thương màu vàng, mũi thương đâm thẳng vào đại hán nọ, cùng lúc đó đại hán nọ kinh hoàng phát hiện tốc độ chính mình đã đạt tới cực hạn, mắt vừa thoáng nhìn thấy mũi thương sau đó không còn biết gì nữa.

" Phập" Mũi thương màu vàng trực tiếp xuyên thủng đầu của đại hán, khí kình cũng ngay lập tức đánh nát linh hồn.

Hồng Quân chưa có động thủ, chỉ lạnh lùng nhìn ba người còn lại "Tránh ra, hay là chết?" Câu hỏi vẫn như trước, nhưng lại khiến cho ba người cảm giác sợ hãi thật lớn, cái loại sợ hãi này cũng không hề kém hơn so với cảm giác Lưu Quang đại đế mang đến cho bọn họ. Trong nháy mắt đã giết một Thần Vương, đó là loại thực lực gì, hoàn toàn không phải khả năng bọn họ có thể ngăn cản.

Hai huynh đệ không để ý tới ba người đang sợ ngây người, trực tiếp từng bước từng bước vượt qua, tiếp tục hướng về phía trước bay đi.

"Lão... lão Đại, nếu chúng ta không ngăn cản thì Lưu Quang đại đế cũng sẽ giết chúng ta..." Một Thần Vương trong ba người run run nói.

"Mẹ nó, dù sao cũng chết, theo ta lên." một gã có bộ dáng như thủ lĩnh nói, sau đó trong nháy mắt liền biến mất. Trong khoảnh khắc đã xuất hiện ở phía sau Hồng Quân cùng Tần Tư, hai tên Thần Vương kia cũng theo sát sau đó.

"Hừ, muốn chết!' Hồng Quân cả giận nói. Vốn đã cho bọn họ một con đường sống, thế nhưng bọn họ nhất định tự tìm cái chết. 'Hô', Trên người Hồng Quân dũng xuất ra một dòng khí màu xanh, trong khoảnh khắc dòng khí màu xanh biến mất, một người thân mặc áo bào xanh, giống Hồng Quân y hệt trong nháy mắt xuất hiện tại trước mặt một tên Thần Vương. Tên Thần Vương nọ kinh hoàng phát hiện ra, thân thể mình đừng nói là thuấn di, mà ngay cả phi hành cũng không được. Hồng Quân người mặc thanh bào vươn tay ra, thỏai bóp nát đầu, linh hồn cũng theo đó tiêu tan. Nếu là tới quấy rối, Hồng Quân cũng không nghĩ tới ẩn dấu thực lực, nhân tiện đúng lúc để cho các thế lực lớn này biết đến, chính mình cũng không phải là quả cà chua hỏng, ai muốn làm gì thì làm.

Trong nháy mắt có thêm một màn quỷ dị, mà ngay cả Tần Tư cũng cảm thấy kỳ dị, Hoa Liên Phân Thân không có công năng định trụ không gia, khả năng định trụ không gian chỉ có....

Thỏai mái giết hai tên Thần Vương còn lại, Tần Tư thần thức truyền âm hỏi:

"Tiểu Sương, ngươi làm sao làm được."

Hồng Quân cười một tiếng, nói:

"Bí mật, huynh trước hết cứ để cho đệ giữ bí mật trong mấy ngày" Hồng Quân bây giờ còn chưa thể nói cho đại ca biết chính mình đã thực sự đã trở thành một phần tử của Tử Giới, ngay lập tức che giấu đi.

" Hừ, còn muốn giữ bí mật." Tần Tư than thở một câu đầy bất mãn.

" Đi thôi đại ca, không đi nhanh tên Lưu Quang kia chạy trốn thì không hay rồi." Hồng Quân cười nói.

''Hai tên tiểu tử này quả là có chút bản lãnh.'' Thần thức Lưu Quang đã sớm chú ý tới hai người, bốn tên Thần Vương kia, vốn đã dự tính xem như vật hy sinh. Chẳng qua cũng chỉ muốn xem thực lực của hai người.

''Hừ, thực lực đúng là mạnh, nhưng chỉ thế này mà muốn xông vào Lưu Quang điện của ta, có chút xem thường Lưu Quang ta rồi.'' Lưu Quang sầm mặt lại tự nhủ.

"Hoắc Đông, Trâu Mục, đến phòng ta." Hoắc Đông, Trâu Mạc, là hai tên Thần Vương được Lưu Quang coi trọng. Coi trọng Hoắc Đông vì hắn ứng dụng Không Gian pháp tắc, còn coi trọng Trâu Mục chính bởi vì sự cường hãn của người này. Hắn cùng với người của Ám Tinh Giới giống nhau, cho đến lúc đạt đến cảnh giới Thần Vương vẫn cứ tu luyện thân thể một cách điên cuồng, nhưng cũng chính vì thế, thân thể của hắn cường độ đủ để theo kịp với thượng phẩm Thiên Thần khí. Là một thần vương bình thường, muốn phá vỡ phòng ngự thân thể của hắn đều là một việc rất khó khăn.

"Hoắc Đông, Trâu Mục bái kiến chúa thượng." Hai người nghe được truyền âm của Lưu Quang đại đế, lập tức xuất hiện trên Lưu Quang đại điện.

Trong ánh mắt Lưu Quang lộ ra một tia âm ngoan, lạnh nhạt nói:

"Có người đến Lưu Quang điện làm loạn, chúng ta đi gặp mặt một chút."

Hoắc Đông cúi đầu nói:

" Vâng chúa thượng, hình như... hình như còn có tên tiểu tử kia."

Lưu Quang liếc mắt nhìn Hoắc Đông:

"Như thế nào, một thương trước kia vẫn chưa quên được sao?" Từ trên nét mặt Hoắc Đông, Lưu Quang nhìn thấy được vẻ lo lắng của Hoắc Đông cùng,... một chút sợ hãi.

Hoắc Đông trên đầu toát ra từng giọt mồ hôi, nói "Thuộc hạ không dám."

"Hừ, không dám là tốt, theo ta đi ra ngòai xem một chút." Dứt lời Lưu Quang đứng lên, trong nháy mắt biến mất. Hoắc Đông cùng Trâu Mục cũng thuấn di theo sát đi ra ngoài.

Trên bầu trời Lưu Quang điện. Hồng Quân cùng Tần Tư song song đứng thẳng, Lưu Quang dẫn theo Hoắc Đông và Trâu Mục đứng ở đối diện.

"Ngươi chính là Lưu Quang?" Tần Tư chỉ vào Lưu Quang đang đứng ở giữa hỏi.

"Không sai, là ta." Lưu Quang lạnh lùng trả lời.

"Tốt, không nói lời thừa, Hồng Mông linh bảo đang ở trong tay ta, có bản lĩnh ngươi tới mà lấy." Tần Tư vừa nói, kim thương trong tay còn quơ quơ.

"Cái này phải lấy." Lưu Quang lớn tiếng quát. Đồng thời thần thức truyền âm cho Hoắc Đông và Trâu Mục: "Hai người các ngươi, vây lấy tên tiểu tử kia cho ta." Hoắc Đông cùng Trâu Mục nghe được mệnh lệnh, trong nháy mắt đã vây quanh Hồng Quân.

Trâu Mục đánh giá tên Thần Vương bình thường trước mắt " Xú tiểu tử. Khuyên ngươi bỏ đi ý định chống cự, đừng để huynh đệ chúng ta quá phí sức."

"Hừ!" Hồng Quân hừ lạnh một tiếng, Tàn Tuyết Thần Thươn đã xuất hiện trong tay, thân thương chuyển hướng về phía trước, có chút giống như chiêu thức Kinh Thiên Nhất Côn, chỉ thấy trên Tàn Tuyết thần thương ấy đột nhiên nổi lên từng điểm từng điểm huyền hoàng, rồi chỉ trong thoáng chốc, Trâu Mục kinh hãi phát hiện không gian chung quanh thân mình đều giống như bị cố định lại, không thể thuấn di, thậm chí không thể phi hành.

Huyền hoàng khí sinh ra từ vũ trụ sơ khai, dũng mãnh ổn định ngũ hành âm dương. Dùng để cố định một bộ phận nhỏ không gian, quả thực là dễ dàng.

Tàn Tuyết thần thương sau khi hấp thu được một lượng lớn huyền hoàng khí, liền xuất hiện một cái đặc tính - Tỏa Đinh (tập trung không gian.)

"A~~~" Trâu Mục chỉ kịp kêu to một tiếng, liền bị Tàn Tuyết thần thương kéo theo một mảng vết rách không gian dập nát.

Ở bên này Lưu Quang đang đánh nhau cùng Tần Tư nhưng lại chau mày, bên cạnh người này (Tần Tư), trong tay lại cũng là một kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo, còn có nhàn nhạt Huyền Hòang chi khí, nhìn qua mặc dù không đáng chú ý, nhưng dường chứa trong nó một lực lượng khổng lồ.

"Định!" Trong lúc Hồng Quân đang muốn chuyển hướng giết Hoắc Đông, Lưu Quang cuối cùng nhịn không được dùng Thời Gian Tĩnh Chỉ pháp tắc. Đưa tay muốn đoạt lấy kim sắc trường thương trên tay Tần Tư, đồng thời một khối không gian tháp hãm hình thành từng vết rách không gian, tiếp đó cả người Hồng Quân đều bị vết rách không gian xé nát.

"Hừ, không chịu nổi một kích." Thần thức cảm nhận được Hồng Quân đã bị xé nát, tay của mình cũng sắp đụng tới kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo kia.

" Rẹt " Chính lúc này, trên bầu trời năng lượng màu xám một trận quay cuồng, một đạo lôi điện trong nháy mắt đánh xuống, khiến Lưu Quang thụ thương, trong chớp mắt lúc đó, Thời Gian Tĩnh Chỉ Lưu Quang đang duy trì cũng bị phá hỏng

bachmicongtu

01-07-2009, 09:55 PM

Hậu tinh thần biến quyển 9 :Hồng Quân giới

Nguồn : 2T

Dịch giả : bachmicongtu

Biên tập: bachmicongtu

Chương 16: Thời gian tĩnh chỉ

''Lôi Điện!'' Lưu Quang chau mày, thần thức trong nháy mắt điều tra, nhưng không có phát hiện những gi mà hắn đang nghĩ.

"Phương Sùng, nếu tới thì lộ diện đi, ẩn núp nhưu vậy, không giống tác phong của Ám Yêu Cốc các ngươi."

Cường độ của Lôi Điện trong Vô Danh Không Gian này, Thần Vương của Thần Giới thứ hai cũng chỉ có Phương Sùng có thể sử dụng đến mức độ này, còn như Lôi Phạt Thiên Tôn nhất hệ, ở Vô Danh Không Gian này thời gian ngắn ngủi còn chưa có lĩnh ngộ được bao nhiêu lực lượng thuộc về thiên phạt này.

" Lưu Quang, ngươi quá xem thường huynh đệ chúng ta rồi đó." Thanh âm của Hồng Quân vang lên, đồng thời một đoàn vật chất màu xám rất nhanh bay đến trước mặt Lưu Quang, trong nháy mắt đã biến thành hình dạng của Hồng Quân.

"... không chết?" Lưu Quang khiếp sợ nói, vừa rồi hắn rõ ràng trông thấy Hồng Quân bị cuốn vào vết rách không gian, bây giờ lại có thể đoan chính đứng trước mặt hắn.Thân thể của Hồng Quân xảy ra chuyện gì? Hình như là vật chất màu xám kia biến thành hình người đứng trước mặt hắn . Điều đó khiến cho Lưu Quang có chút không cách nào tiếp nhận. Đừng nói Lưu Quang, mà ngay cả Tần Tư ở một bên cũng trợn tròn mắt nhìn, tác dụng của Hoa Liên Phân Thân hắn biết, nhưng từ lúc nào Hoa liên biến thành màu xám??

"Không Gian Tháp Hãm tầm thường cũng muốn nghĩ giết đựơc ta, hình như là quá xem thường ta thì phải." Hồng Quân nói, thần thức đột nhiên phát hiện Hoắc Đông ở bên cạnh cũng đang kinh ngạc nhìn mình, Hắn mỉm cười, tâm niệm vừa động, thanh bào Hoa Liên Phân Thân trong nháy mắt xuất hiện phía sau Hoắc Đông, Tàn Tuyết Thần Thương thuận thế đâm ra.

"Hoắc Đông, cẩn thận." Lưu Quang lập tức thần thức truyền âm cho Hoắc Đông. Nếu như Hoắc Đông lại chết đi, thuộc hạ của mình có lẽ sẽ chẳng còn tên nào có năng lực.

Hoắc Đông nhận được thần thức truyền âm của Lưu Quang tức thì chợt tỉnh, muốn thuấn di né tránh, nhưng hắn hỏang sợ pháp hiện, không gian chung quanh thân mình tựa hồ như đều bị cố định lại, đừng nói thuấn di, muốn cử động một chút cũng khó khăn.

'Oanh!' Kinh Thiên Nhất Côn được dùng bằng thương đâm ra, không gian bị huyền hoàng khí cố định từng tấc từng tấc một vỡ vụn, thân thể Hoắc Đông ngạnh sanh với nhất côn nhanh chóng nổ mạnh, tan nát như chưa từng tồn tại.

''Phân thân?'' Lưu Quang mới vừa cẩn thận dùng thần thức quan sát qua Hồng Quân, biết Hồng Quân có phân thân, nguyên vốn tưởng rằng, chính mình dùng Không Gian Tháp Hãm quấn nát cho dù không phải bản thể thì phân thân phân thân nhất định bị nghiền nát, không có nghĩ đến, bất luận là bản thể hay là phân thân, cũng đều không có bị tổn hại chút nào.

"Lưu Quang, Ám Yêu Cốc ta từ trước đến nay chưa từng trêu chọc ngươi, ngươi lại năm lần bảy lượt phái người đến quấy rối, chúng ta người của Thần Giới thứ hai, cũng không phải ngươi cứ muốn khi dễ là khi dễ." Hai người chiếm thượng phong, Tần Tư cầm thương mà đứng, oai phong lẫm lẫm nói.

"Hừ, hai tên tiểu tử các ngươi còn càn rỡ, chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ dựa vào hai người các ngươi, có thể tại Lưu Quang điện của ta tùy ý muốn làm gì thì làm sao?" Hoắc Đông và Trâu Mục chết đi, tựa hồ đối với Lưu Quang căn bản không tính là cái gì.

"Nga?" Hồng Quân không coi là gì nói: "Lưu Quang, có hậu chiêu gì cứ việc đánh ra, huynh đệ chúng ta sẽ bồi tiếp."

"Hừ, tiểu bối không biết sống chết." Lưu Quang căm hận nói: " Mặc kệ, cho dù các ngươi có mạnh thế nào, hai người xông vào Lưu Quang điện của ta, chính là muốn chết."

Thanh âm Lưu Quang vừa dứt, phía sau đã đứng đầy Thần Vương, đếm lướt qua, cũng khoảng tám chín mươi vị.

"Đại ca, đến hôm nay chúng ta phải đại khai sát giới rồi." Hồng Quân mỉm cười nói, đối mặt với tám chín mươi vị Thần Vương do Lưu Quang thần thức truyền âm gọi tới, chẳng có ý sợ hãi chút nào. Tần Tư cũng là không thèm để ý, châm chọc cười nhạo Lưu Quang nói:

"Lưu Quang, ta còn tưởng rằng ngươi có sát chiêu gì, hàng rào cuối cùng của ngươi không phải là những loại thần vương này chứ." Đích xác, không có vũ khí lợi hại hơn, ngay cả phòng ngự đều không thể phá vỡ, cho dù có nhiều Thần Vương hơn nữa cũng vô dụng.

"Hừ!" Lưu Quang cười lạnh nói: "Có dung được hay không cũng không phải là dùng miệng lưỡi định đoạt được, đợi đó ta sẽ cho ngươi biết thế nào là lợi hại, lên cho ta." Lưu Quang hạ lệnh một tiếng, phía sau tám chín mươi vị Thần Vương hoàn toàn vây Hồng Quân và Tần Tư vào trong.

" Giết!" , Lưu Quang hét lớn một tiếng, nhìn lại những Thần Vương đó, một đám người đều vung lên vũ khí, bất kể là Thần khí hay là Thiên Thần khí, đồng loạt hướng ba người xông vào chém giết

"Bùng! Uỳnh" tất cả các thanh âm là binh khí va chạm với nắm đấm, đao sắc đâm vào thân thể, hai huynh đệ từ đầu đến cuối không cần ngăn cản, hoàn toàn dựa vào thân thể đã coi như tất cả mọi công kích đều không hề để ý, bọn họ chỉ quan tâm đến việc giết địch, giết càng nhiều càng tốt.

Lưu Quang nhếch mép lộ vẻ tươi cười:

"Hừ, để cho các ngươi chết."

"Định!" tiếng 'Định' của Lưu Quang vừa phát ra khỏi miệng, cả bầu trời Lưu Quang điện, thời gian tất cả đều ngưng lại bất động, những Thần Vương đang chém giết, cùng với hai huynh đệ Hồng Quân, Tần Tư ...tất cả cũng ngưng lại, không nhúc nhích.

"Hừ, lần này ngươi còn không chết." Lưu Quang lần này biết bao uất hận trong lòng, tâm niệm vừa động, không gian chung quanh thân thể Tần Tư liền bắt đầu tháp hãm. thần thông của Thần Vương, ngay dưới tình huống không có Hồng Mông linh bảo lực công kích cũng cực mạnh.

"Hô!" Lưu Quang lần nữa trợn trừng mắt, dưới tình huống ảnh hưởng của Thời Gian Tĩnh Chỉ, thân ảnh Tần Tư lại có thể tung bay một chút, ngạnh sanh phá vỡ không gian, những thuộc hạ của Lưu Quang thì nhanh chóng bị không gian quấn cho nát bấy.

"Nguy hiểm thật!" Hồng Quân vào lúc Lưu Quang sử dụng Thời Gian Tĩnh Chỉ trong nháy mắt linh hồn chìm vào không gian vật chất màu xám, tránh né Thời Gian Tĩnh Chỉ của Lưu Quang, hắn vốn tưởng rằng Lưu Quang sẽ tiếp tục dùng Không Gian Tháp Hãm đối phó với mình, như vậy cũng không đáng sợ, dù sao trên Hóa Liên Phân Thân cũng có một phần linh hồn của mình, cho dù bản thể thật sự bị cái khe hở không gian xé nát, chính mình cũng có thể phục hồi lại cơ thể. Hắn chỉ không nghĩ đến mục tiêu của Lưu Quang lần này lại là đại ca Tần Tư.

Hồng Quân đột nhiên thúc động một cổ năng lượng màu xám tinh thuần tới cực điểm, năng lượng kia không cùng một loại với thế gian pháp tắc, giúp Tần Tư khai mở vài thước không gian, lúc này mới tránh thoát Không Gian Tháp Hãm của Lưu Quang.

"Thời Gian Tĩnh Chỉ thật đáng sợ, khó trách hồi đó Thần Vương La Phàm có thể bằng vào Thời Gian Tĩnh Chỉ cư ngụ ổn định tại đệ nhất Thần giới." Hồng Quân thầm nghĩ lại mà sợ, nếu không phải vật chất màu xám này có khả năng không hạn chế của pháp tắc, đại ca chỉ sợ cũng sẽ giống như chính mình chết đi một lần rồi.

"Hô!" Lưu Quang cũng không thể mạnh mẽ duy trì Thời Gian Tĩnh Chỉ quá lâu, chỉ sau một lúc, Thời Gian Tĩnh Chỉ giải trừ, ngoại trừ hai tên Thần Vương thủ hạ của mình bị chết đi, Tần Tư ngay cả một cộng lông cũng không bị tổn hại.

Tần Tư nhìn chằm chằm vào vị trí của mình, lại nhìn nhìn thấy trên chiến trường đã mất đi hai tên Thần Vương, mặc dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng khẳng định Lưu Quang bị thiệt thòi lớn, tức cười to chế nhạo "Lưu Quang, không nghĩ tới ngươi có tài như vậy, sử dụng ra Thời Gian Tĩnh Chỉ chính là để thay ta giải quyết các thủ hạ của ngươi, cảm ơn a"

Lời này của Tần Tư vừa nói ra, những Thần Vương đang vây công bọn họ đều một đám trợn mắt há hốc mồm, bọn họ mới vừa rồi cũng đích xác nhận thấy, tại chỗ của Tần Tư trước sau xảy ra biến hóa trong Thời Gian Tĩnh Chỉ, và mới đây hai Thần Vương đang vây công kia phải gánh chịu, toàn bộ trực tiếp biến mất. Bọn họ cũng không cho rằng huynh đệ này có năng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net