HTTB part 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
trước:

"Đại ca, huynh lại bắt đầu bài cũ rồi! Cứ khi nói đến chuyện đàn bà huynh lại có bộ dạng như vậy a! Trời ạ, chịu không được huynh!"

Tử phát nam tử nhìn Đế Thiên Hồn phía sau lưng trên mặt lộ ra một tia nụ cười cảm kích, thấp giọng nói:

"Thiên Hồn, cám ơn ngươi!" Nói xong thân ảnh nháy mắt đã biến mất, lúc hiện ra đã tới cạnh Thiên Hồn.

Linh khí đậm đặc tựa hồ đối với họ không có chút ảnh hưởng, hai người vẫy cánh thân ảnh đã xuất hiện tại cách đó mấy trăm dặm, hai khuôn mặt anh tuấn đứng trên bầu trời xanh biếc, lại còn có những đám mây màu trắng khiến cảnh vật càng xinh đẹp.

"Đại ca, Cha lệnh cho huynh đem một trăm cái đầu Tu La nhân về, huynh định làm thế nào?" Đế Thiên Hồn nhìn căn phòng nhỏ phía dưới và đám Thiên nhân trong lòng ngực không khỏi hào khí đại phát.

Tử phát nam tử nhíu mày, suy nghĩ một lát rồi trầm giọng nói:

"Ta là không vô cớ mà sát sinh! Cha biết rõ ta không muốn giết người nhưng lại bức bách ta thật khiến ta khổ não mà!"

Đế Thiên Hồn không có tiếp lời nhìn những ngọn núi khổng lồ đang hiện ra chậm rãi trước tầm mắt, nhẹ giọng nói:

"Hay tại Thiên Khanh này đưa Tu La tộc nhân phân tách ra, theo như lời cha nói Thiên Khanh này sản sinh ra mỹ nữ và nam nhân xấu xí, mà chúng ta Thiên nhân anh tuấn có thừa lại không có đến một người đàn bà xinh đẹp!"

"Cho nên, sẽ có một ngày ta lĩnh đại quân Thiên nhân đạp bằng Thiên Khanh! Đưa tất cả mỹ nữ trở về!" Hắn phất tay, khuôn mặt đầy vẻ kiên định.

Tử phát nam tử thấy Thiên Hồn nói như thế trong lòng cũng thầm than đệ đệ này sát tâm đúng là quá nặng, nhíu mày cũng không đáp lại.

Thấy tử sắc nam tử sắc mặt không tốt, Đế Thiên Hồn vội vàng thu lại cái bộ dáng phóng khoáng vừa rồi cười nói:

"Ba vạn đầu người, không tính là nhiều huynh không cần quan tâm, chuyến này đi ta chỉ cần mang về mấy mỹ nữ hưởng thụ ta đã thoả mãn rồi!"

Tử phát nam tử cười không đáp, ánh mắt lộ ra vẻ cảm kích nhìn Thiên Hồn đồng thời trong con mắt trong suốt mang theo tia bất mãn đối với cha hắn chỉ là rất khó phát hiện!

________________________________________

MTR01

31-07-2009, 02:20 PM

HẬU TINH THẦN BIẾN

Tác giả : Bất Cật Tây Hồng Thị

Quyển 11 - Chuyển sinh thiên giới

Chương 20: Thiên khanh

Dịch giả : SnowLion

Chính tả : bagiatam

Nguồn : BoyzoneVn

Khi bọn người Lão hắc từ trạng thái tu luyện tỉnh lại thì sắc trời đã sáng dần, bầu trời xa xa tản ra quang mang cực kì tuyệt mỹ.

Tần Vũ đứng trong nhà, toàn thân quần áo màu xanh, mái tóc dài bay bay trong gió sau lưng dáng người cao lớn cực kì anh tuấn.

Dưới chân hắn sáu đạo năng lượng cổ quái màu bạc, nhìn bên cạnh thì sáng rực, nhìn bên trên thì giống như dòng nước uốn lượn loé ra quang mang thuần khiết khiến mọi người mê hoặc.

"Đại nhân, chẳng lẽ đây là cái mà ngài gọi là bảo bối có thể chứa vật?" Trong mắt Cam Vân hiện lên thần sắc không thể tin, bảo bối có thể chứa đựng đồ vật hắn không phải là chưa có nghe nói qua chỉ là hắn cũng không nghĩ đến Tần Vũ lại có khả năng chế ra.

Hơn nữa nó xem ra quá nhỏ bé, như thế nào có thể cất quáng thạch trong đó mà bọn Lão hắc bên cạnh cũng là kinh ngạc và rất tò mò.

"Oa... chỉ hoàn thật xinh đẹp a!" Tình Nhi mới từ trong phòng bước ra thấy dưới chân Tần Vũ loé quang mang xinh đẹp khiến nữ hài tử này thích thú trong lòng tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, vội vàng chạy đến bên cạnh Tần Vũ, vẻ mặt chờ đợi hỏi: "Vũ ca ca, đây là cho chúng ta sao?"

Tần Vũ xoay người lại trong mắt loé lên một ánh sáng rồi biến mất, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Tình Nhi thì cực kì hảo cảm nhéo nhéo cái mũi nhỏ của cô bé, cười nói:

"Tất nhiên là chuẩn bị cho các ngươi, trước tiên trích một giọt máu tươi đi đã!"

Tình Nhi không đợi bọn người Cam Vân tiến lên liền cầm lấy một cái chỉ hoàn sáo chính lên ngón tay chảy ra một giọt máu tươi cũng giống như lúc trước chiếm 'Tu La', đọng lại trên chỉ hoàn.

Chỉ thấy một đạo ánh sáng màu xanh hiện lên, chỉ hoàn nhất thời biến thành hình ảnh ảm đạm, không như vừa rồi phát ra quang mang sáng chói.

Tình Nhi há miệng, giơ cánh tay nhỏ bé lên trước mặt Tần Vũ tựa hồ muốn hỏi tại sao chỉ hoàn này lại trở nên ảm đạm rồi.

Tần Vũ bèn cười giải thích nói:

"Trử vật giới chỉ quá chói mắt cho nên trong khi luyện chế ta đặc biệt bỏ đi một trận pháp, khi các ngươi mang nó trên mình cũng không bị người khác chú ý! Để tránh những điều phiền phức không đáng có!"

Thấy năm người Cam Vân vẻ mặt khó hiểu đều cầm lấy chỉ hoàn trên mặt đất cũng học theo cách của Tình Nhi đều chích ra một giọt máu tươi nhận chủ chỉ hoàn, Tần Vũ nói:

"Trữ vật giới chỉ này tuỳ ý nghĩ mà động, muốn thu lại cái gì chỉ cần nghĩ trong đầu là được!"

Đang nói, Tình Nhi đưa giới chỉ nhắm ngay vào một cái bàn trước căn nhà mọi người đang ở quát khẽ: "Thu!"

Trên giới chỉ thanh quang chợt loé, cái bàn đá cao nửa người nhất thời không còn bóng dáng, trong đầu Tình Nhi hiện lên chiếc bàn đá trong giới chỉ, không nhịn được nói:

"Trời ơi... ca ca, chỉ hoàn này thật thần kì a!"

Bọn người Cam Vân thấy Tình Nhi sử dụng cũng tò mò làm theo, đưa giới chỉ trong tay nhắm vào các vật phẩm trong nhà, thanh quang cùng những tiếng quát khẽ không ngừng vang lên.

Tần Vũ lắc đầu không thể cười nổi, chỉ là một cái trữ vật giới chỉ cũng coi như bảo bối cùng nhau chơi đùa, xem ra những Thiên nhân này cuộc sống quả thật quá kham khổ.

Hắn không tin Thiên nhân bên trong Tử Dực thành này không có pháp bảo cất trữ, xem bộ dạng mấy người này cũng là do bọn họ ở vùng rìa thảo nguyên nên mới vậy, mà ở đây đã rất gần trung tâm thảo nguyên chẳng lẽ lại không khá hơn sao.

Nghĩ đến khu khai khoáng phía trước trong lòng Tần Vũ nóng lên một chút, sa khí tại Tử Dực thành yên ổn nếu không tìm được bọn Tư nhi sẽ tiếp tục tiến sâu vào trung tâm thành!

Theo Trịnh Triết tiếp tục đi tới khu khai khoáng, Tần Vũ nóng lòng đi đào thiên nguyên thạch, mấy người Cam Vân như trước đi tới hang động hôm trước tại khu đào quáng.

Cam Vân vẻ mặt khó hiểu hỏi:

"Đại nhân, hôm qua chúng ta đã tại đây đào cả ngày trời rồi cũng không tìm được là bao Thiên nguyên thạch sao hôm nay lại tới đây lần nữa?"

Tần Vũ nhìn sâu trong quáng động, đôi mắt hiện lên một đạo ánh sáng, nhàn nhạt nói:

"Đào quáng thạch không như các ngươi tưởng tượng đâu, chưa biết cách đào! Cứ theo cách các ngươi đào sợ rằng hôm nay cũng không thể hoàn thành nhiệm vụ!"

Nhìn vẻ mặt mơ màng của mọi người Tần Vũ cũng không giải thích thêm mà dẫn mọi người tiến vào bên trong quáng động.

Thần thức hắn chậm rãi tản ra, hôm qua Tần Vũ đã đánh dấu những chỗ có nhiều quáng thạch, dọc theo đường hầm đi tới gần năm trăm thước nơi có hố nhỏ, Tần Vũ cười nói:

"Lão Hắc, ngươi và Bạch Hổ tại chỗ này đào!"

Lão Hắc gật gật đầu, tuy trong lòng vẫn không hiểu gì nhưng vẫn phục tùng mệnh lệnh, mạnh phát lực một cuốc bổ xuống, mặt đá màu xanh phía trên toé lửa, sau hơn mười lần bổ cuốc trước mắt đã xuất hiện một khối thiên nguyên thạch hoàn chỉnh.

Nhìn ánh sáng kì dị của quáng thạch Lão Hắc há to miệng liếc Bạch Hổ thấy ánh mắt hắn cũng hiện lên hưng phấn, cũng không để ý đến Cam Vân hai mắt nhìn thiên nguyên thạch dày đặc tại đây, hai người điên cuồng đào bới.

Tần Vũ cười cười nói:

"Tốt lắm, hai người bọn họ tại đây đào, Cam Vân người và Ưng Phong, Ngưu Hùng theo ta!" Vừa nói hắn vừa bước tiếp vào sâu thêm.

Cam Vân lưu luyến nhìn hai người Lão Hắc và Bạch Hổ, tại nơi này đào bới chỉ cần một chút công phu trên tay hai người đã có thiên nguyên thạch to có nhỏ có, xem ra nhiệm vụ hôm nay không cần gắng sức cũng có thể hoàn thành rồi!

Nghĩ đến hai người cơ hồ không tốn chút sức nào có thể hoàn thành nhiệm vụ hôm nay trong lòng Cam Vân lại sinh đố kị muốn ở lại đây cùng hai người đào bới, nhưng lại lo Tần Vũ tức giận nên không thể làm gì khác hơn là cúi đầu ủ rũ đi theo Tần Vũ hướng sâu bên trong hầm đi tới.

Tiếp tục đi tới năm trăm thước, hàn khí trong hầm ngày càng nồng hậu, mùi ẩm mốc phả vào mặt, Tình Nhi không khỏi nhíu mày bịt mũi lại.

Tới đó cơ hồ đã tới chỗ sâu nhất của huyệt động (thay bằng huyệt động cho thêm phần huyền bí, hi hi), Cam Vân thậm chí có thể đoán được nơi này đã tới trung tâm của ngọn núi có chút tò mò nhìn Tần Vũ đang chậm rãi tìm cái gì trên thạch bích.

"Tốt lắm, các ngươi tại đây đào, nhớ lấy hôm nay nhất định phải tại đây đào!" Tần Vũ sau khi tìm kiếm một hồi nhìn Cam Vân sắc mặt nghiêm túc nói.

Cam Vân nghĩ đến bọn Lão Hắc đã đào được rất nhiều thiên nguyên thạch trong lòng cũng nóng lên liền đáp ứng.

Sau khi dặn dò ba người bọn họ Tần Vũ liền mang theo Tình Nhi hướng ra phía ngoài đi ra.

Lúc này bên ngoài đã cực kì náo nhiệt, từ cửa động nhìn ra có thể thấy được rất nhiều Thiên nhân đang khổ cực đào bới, Tần Vũ mỉm cười tiện tay bố trí một lục cấp trận pháp sau đó quay lại nhìn Tình Nhi nói:

"Từ hôm nay trở đi, chúng ta tu luyện, bọn họ đào quáng!"

-o-o-o-

Phương Bắc Thiên giới, từ ngọn núi của Thiên đế ở trung tâm thảo nguyên phi hành, mỗi một lần chớp mắt bay được trăm dặm, Đế Thiên Hồn và Tử phát nam tử liên tục phi hành đã qua thời gian một năm, hiện tại đang đứng dưới chân một ngọn núi khổng lồ.

"Không thể tưởng tượng được ta lại có thể trở lại nơi này, từ khi Cha đặt cấm chế tại Thiên Thần điện ta chỉ biết nếu kiếp này chưa tu luyện thành đẳng cấp 'Hoàng' sợ rằng không có cách tới Thiên Khanh này, không có cách nào cùng các muội muội Tu La tộc làm nóng thân thể rồi!"

Nhìn ngọn núi hùng vĩ tráng lệ không thấy tận cùng kia tử phát nam tử thở dài trong lòng có vô tận cảm giác.

Đế Thiên Hồn gật đầu trên mặt lộ ra nụ cười bình thản, có chút tinh nghịch nói:

"Đại ca, huynh cám ơn ta thế nào đây? Nếu không có ta thì bây giờ huynh vẫn còn đang ở trong Thiên Thần diện lĩnh ngộ Dực Hoàng tuyệt học rồi!"

Tử phát nam tử vỗ vỗ vai Đế Thiên Hồn hung hăng nói:

"Chúng ta là huynh đệ, tất nhiên là không cần phải khách sáo! Chỉ cần ca ca ngươi đạt thành Hoàng giai đẳng cấp, nắm trong tay toàn bộ Thiên nhân nhất định là ngươi!"

Đế Thiên Hồn cười cười, đối với Chưởng khống giả Thiên nhân tộc hắn không có nhiều hứng thú lắm. Hứng thú lớn nhất của hắn vẫn là giết chóc và cướp của, điểm này ca ca hắn cũng không thể tiếp nhận.

Tử phát nam tử hai tay giang ra đứng trên đỉnh núi đón gió, lớn tiếng nói:

"Ta, Đế Tuyết Phong nhất định sẽ trở thành Hoàng giai mạnh nhất, sẽ có một ngày ta trở thành Hoàng giai!"

Một trận hào khí ngút trời từ người hắn tản ra, ánh mặt trời mờ mờ ảo ảo bốn phía, trong trời đất như chỉ có mình hắn, thanh âm vang vọng cả ngọn núi.

Đế Thiên Hồn trong lòng hiện lên một tia sùng kính, từ nhỏ tới nay vị ca ca này cùng các huynh đệ khác bất đồng, trong số mười huynh đệ cũng chỉ có hắn là thân cận nhất. Trong đầu hắn hiện lên tình cảnh khi hai người đang tu luyện, mọi người nghĩ tu vi của hắn là do sư phụ truyền thụ nhưng lại không biết công pháp tu luyện của hắn trước mắt mọi người như là nhu nhược nhưng thật ra rất mạnh, do chính đại ca truyền thụ.

Cảm thấy nguyên lực màu vàng đang lưu chuyển trong cơ thể, trong lòng Đế Thiên Hồn đối với vị ca ca này cảm kích vô cùng. Sau trăm năm thời gian ngắn ngủn hắn đã tu luyện đến cảnh giới sáu đôi cánh, là người Thiên giới tiến bộ nhanh nhất, cũng vì thế hắn mới được cha sủng ái nhất.

Tất cả đều là do ca ca âm thầm trợ giúp a! Đế Thiên Hồn trong nháy mắt hiện lên một tia ôn tình, ca ca của hắn hôm nay đã đạt tới bảy cánh, nếu không phải là ca ca hắn áp chế tu vi sợ rằng trong vòng ngàn năm có thể đạt tới tám cánh!

'Băng Băng! Hừ', trong đầu Đế Thiên Hồn hiện lên hình ảnh một người trẻ tuổi, trong lòng thầm mắng, nếu ca ca ta muốn đột phá nhất định đột phá tám cánh sớm hơn hắn! Tên kia tự kiêu hai ngàn năm có thể đột phá tám cánh, tự xưng là trong giới thanh niên không có bao nhiêu địch thủ! Nhưng lại không biết ca ca chỉ là không muốn cái danh tiếng kia mà thôi, thật là buồn cười a!'

"Nghĩ cái gì vậy?" Tử phát nam tử thấy Đế Thiên Hồn trên mặt lộ ra thần sắc nghiêm trọng liền tiến tới vẻ mặt tò mò hỏi.

Đế Thiên Hồn ánh mắt lộ sát ý, hận hận nói:

"Băng Băng cậy cha sủng ái lại cướp binh mã từ tay chúng ta, hôm nay Thiên khanh này là do hắn cai quản!"

Nhắc tới Băng Băng mắt Đế Tuyết Phong loé lên một tia sáng lạnh như băng, thường ngày tuy hắn vốn không thích sát sinh nhưng nghĩ đến người màu cánh vàng kia bất đồng trong lòng cũng lộ sát ý mười phần.

"Cứ để cho hắn kiêu ngạo đi, tám cánh, hừ! rất ngông cuồng a?... Lúc trước thì không cần nói, cho dù là bây giờ ta cũng có thể giết ngươi!" Nghĩ đến trong linh hồn chính mình tản ra ngọn lửa nóng cùng lạnh xen lẫn hắn nhất thời tràn ngập tự tin.

________________________________________

MTR01

31-07-2009, 02:22 PM

HẬU TINH THẦN BIẾN

Tác giả : Bất Cật Tây Hồng Thị

Quyển 11 - Chuyển sinh thiên giới

Chương 21: Quáng động Thiên nguyên thạch

Dịch giả : SnowLion

Chính tả : bagiatam

Nguồn : BoyzoneVn

Trịnh Triết ngẩn người, khi thấy bọn người Tần Vũ đưa tổng cộng hai ngàn bốn trăm khoả thiên nguyên thạch ở trước mặt thì không những là hắn mà ngay cả bọn tuỳ tùng phía sau cộng thêm toàn bộ Thiên nhân tại khu khai thác đều ngây người!

"Đại nhân, tổng cộng hai ngàn bốn trăm khoả, mời nghiệm thu!" Cam Vân nhìn sắc mặt Trịnh Triết nở nụ cười nham hiểm. Những điều Tần Vũ vừa nói khiến hắn tươi như hoa.

"Hôm nay chúng ta giao nhiều một chút, nguyên nhân là bốn chúng ta tìm được chỗ quáng thạch dày đặc, sau khi bọn chúng tiếp nhận chắc chắn sẽ yêu cầu chúng ta dẫn tới động quáng thạch! Sau đó ta sẽ chuyên tâm luyện chế một ít vũ khí tương đối lợi hại cho các ngươi!"

Hai mắt Lão Hắc đăm đăm đứng một bên si ngốc, vũ khí lợi hại a, đại nhân lại chuyện chế vũ khí gì nữa?

Qua hai lần luyện chế, Tần Vũ đã khiến bọn họ cực kì tin tưởng đồng thời cũng làm cho bọn họ hoàn toàn có lí do tin tưởng chính là chỉ cần Tần Vũ nói thì nhất định sẽ làm, cho tới nay chưa từng nuốt lời.

"Này... như thế nào có nhiều như vậy?" Trịnh Triết khó khăn lắm mới thốt nên lời nhìn đám thiên nguyên thạch ánh mắt như là không thể tin.

"Đúng vậy đại nhân, chúng ta hôm nay tìm được quáng động dày đặc nên đào nhiều một chút!" Thanh âm Cam Vân có chút quái dị, phảng phất cố tình ép cổ họng đồng thời có ý cười cười.

"Quáng thạch dày đặc? Chỗ nào?" Trịnh Triết trong mắt nhất thời bốc ra lửa, quáng động dày đặc thiên nguyên thạch, nếu ngày nào cũng có thể đào được nhiều Thiên nguyên thạch như vậy khoảng cách giữa hắn và Kim Tư tướng quân sẽ càng gần a...

Hung hăng nhìn Tần Vũ, Trịnh Triết nghĩ hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp qua một thanh niên nam tử mà hắn lại nhìn không thấu. Thậm chí người thanh niên nam tử này còn gây cho hắn loại áp bức mãnh liệt khiến hắn không dám lớn tiếng.

Đây là cảm giác mà Trịnh Triết cho tới giờ gặp rất ít, mặc dù hắn là Thiên nhân ba cánh nhưng Trịnh Triết dựa vào năng lực hơn người trong số Thiên nhân chiếm được quyền khống chế khu khai khoáng, thủ đoạn thâm sâu vô cùng.

Nhưng mà Tần Vũ cho hắn có chút áp lực.

Cam Vân vẻ mặt nịnh nọt tiến tới trước mặt Trịnh Triết, ghé vào tai hắn nói:

"Đại nhân, quáng tàng ngay trong động phía sau ngài, chúng ta có thể tìm thấy nhiều thiên nguyên thạch như vậy cũng là nhờ hồng phúc của đại nhân a!"

Trịnh Triết nhìn thoáng qua Cam Vân không hề nhìn Tần Vũ cười nói:

"Ngươi gọi là Cam Vân đúng không?"

Cam Vân vội vàng gật đầu lui về phía sau hai bước, cung kính nói:

"Tiểu nhân là Cam Vân! Tại hạ cũng chỉ là muốn tốt cho bản thân, cho nên... hắc hắc, đại nhân ngàn vạn lần không nên thấy kì lạ!"

Trịnh Triết gật gật đầu nói:

"Ngươi cũng có lòng, được rồi, trước tiên thu xết đồ đạc đi theo ta!"

Cam Vân trong lòng rất sung sướng nhưng trên mặt lại giả bộ kinh ngạc, cuống quít đa tạ!

Trịnh Triết khoát tay phái hai binh lính đi vào trong sơn động xem xét, kết quả cả hai người lần lượt há to miệng.

Tần Vũ đã bố trí trong sơn động quáng tàng dày đặc đúng là có thể đào ra rất nhiều Thiên nguyên thạch.

Trở lại chỗ ở, Lão Hắc việc đầu tiên là lấy từ trong trữ vật giới chỉ ra ba ngàn khoả thiên nguyên thạch. Tất cả mọi người hai mắt sáng lên nhìn thiên nguyên thạch xếp thành núi nhỏ, cơ hồ phủ kín cả khoảng sân trên mặt cười như nở hoa.

Cam Vân hung hăng sớm cũng đã lấy ra thiên nguyên thạch, thấp giọng nói:

"Để cho ta đi theo hắn, mẹ nó, như vậy thật không có tiền đồ! Lại còn phải nói cái gì đó ta muốn đi theo đại nhân nữa!"

Lão Hắc châm chọc:

"Cái tên Trịnh Triết kia cũng giống ngươi có ba đôi cánh nhưng lại chẳng biết liêm sỉ thu ngươi làm thuộc hạ thật khiến cho người khác cười a!"

Ba người kia cũng đã tới, mọi người bắt đầu hưng phấn thảo luận xem đại nhân luyện chế cho vũ khí gì.

Tần Vũ cười đi tới một bên, hai đống Thiên nguyên thạch này ít nhất phải có hai vạn khoả, nếu vì bọn họ mà sử dụng luyện chế vũ khí thì ít nhất nửa năm nữa cũng không cần đào khoáng, mọi người có thể khổ tu một thời gian rồi!

Tình Nhi nhanh nhẹn đi tới cạnh Tần Vũ, khuôn mặt nhỏ nhắn phác hồng hưng phấn cực kì đáng yêu:

"Vũ ca ca, chúng ta đào nhiều thiên nguyên thạch như vậy rốt cục là có tác dụng gì a? Bọn họ đều nói Thiên nguyên thạch tại Thiên giới là rất nhiều, Tình Nhi không rõ!"

Tần Vũ ôn nhu vuốt mái tóc Tình Nhi, cười nói:

"Thiên nguyên thạch tác dụng rất nhiều, có thể luyện chế cho mọi người vũ khí đẳng cấp tương đối cao, còn có thể làm cho Tình Nhi một số đồ vật đáng yêu nữa...".

-o-o-o-

Tại trạch viện trong Tử Dực thành chủ phủ, Kim Tư vẻ mặt tức giận mắng:

"Các ngươi đều là lũ ăn hại, thiếu gia đã biến mất hơn một năm cho tới bây giờ cũng chưa tìm được!"

Trong mắt loé lên sát ý âm trầm, ánh mắt chậm rãi liếc người trước mặt đang quì gối, lạnh lùng nói:

"Nếu thiếu gia có mệnh hệ gì các ngươi sẽ phải chôn cùng nó!"

"Còn không mau tiếp tục tìm kiếm! Tìm không được thì đừng trở về nữa!"

Ba gã Thiên nhân ba cánh như được đại xá vội vàng dập đầu bước nhanh ra ngoài.

"Dương nhi đi đến đâu rồi? Vì sao lâu như vậy cũng không có tin tức?" Kim Tư hung hăng vỗ mạnh cái thành ghế, hận nói: "Đều trách ta ngày trước quá sủng ái hắn, thị vệ cũng tuỳ ý hắn sai khiến!"

Đang nói đột nhiên phát hiện ở đại sảnh đã có một người đứng đợi tinh quang chợt lóe thấp giọng quát:

"Trịnh Triết, vào đi!"

Trịnh Triết rất cao hứng, là cực kì cao hứng, vừa mới phát hiện quáng động có nhiều thiên nguyên thạch như vậy hắn cơ hồ ngạo nghễ trở lại, lần này tới báo cái quáng tàng kia có thể đào ra ít nhất mười vạn khoả thiên nguyên thạch!

Mười vạn khoả Thiên nguyên thạch a! Trịnh Triết chỉ cảm thấy thanh quang trong mắt đều loé lên. Một viên thiên nguyên thạch có thể tại tửu lầu hét lớn gọi đồ ăn, còn có thể đùa bỡn với một Tu La mĩ nữ, mà ba khoả Thiên nguyên thạch có thể tại Tử Dực thành mua một chỗ nghỉ ngơi.

Tác dụng lớn nhất của Thiên nguyên thạch chính là có thể mua vũ khí, trăm khoả Thiên nguyên thạch có thể mua được một kiện vũ khí cấy 'Nhân' a! Trong đầu Trịnh Triết bắt đầu phảng phất hình ảnh Tu La mỹ nữ và vũ khí.

Đứng trên đại sảnh, đối mặt với Kim Tư tướng quân thần tình lại rất khúm núm, mấy hình ảnh về Ly La mỹ nữ xinh đẹp động lòng người cũng đã biến mất, toàn thân lom khom vội vàng tiến lên cười nói:

"Tướng quân, chẳng biết chuyện gì làm ngài buồn rầu như vậy?"

Kim Tư liếc nhìn Trịnh Triết, người trẻ tuổi này là người hắn quí nhất, đồng thời cũng là do một tay hắn cất nhắc lên! Hôm nay chiếm được ưu thế ở khoáng trường khiến cho hắn trước mặt tướng quân cực kì kính nể.

Cũng nở nụ cười đáp lại, Kim Tư nhàn nhạt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net