Chương 5 (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thượng Hải, một đô thị phồn hoa phát triển nhộn nhịp, xa hoa đồi trụy. Phố Nam Kinh, chùa Tĩnh An, bến Thượng Hải, vườn Dự Viên. Khắp nơi đều là những nơi có thể đi vui chơi nhưng Lưu Vũ và Santa xuống máy bay lại về thẳng khách sạn. Thế giới bên ngoài dù có tốt đẹp cỡ nào cũng không thể bằng cùng người trước mắt đơn độc ở chung một chỗ. Trong thành thị rộng lớn này có thể tìm được một nơi nhỏ bé dừng chân cũng đã là cả thế giới của hai người.

Lưu Vũ đứng trên tầng cao của Hương Cách Lý Lạp nhìn xuống cảnh sông nước tuyệt đẹp bên dưới, cậu không hề do dự mà kéo rèm lại. Đầu lưỡi tinh nghịch thi thoảng vươn ra liếm môi châu nhỏ xinh, trên tay cũng không hề nhàn rỗi mà thu dọn hành lý một cách ngăn nắp, cẩn thận kiểm tra đồ vật bên trong phòng, thi thoảng lại liếc lên nhìn về phía cửa.

Phía ngoài vang lên hai tiếng gõ cửa, dừng một chút lại gõ thêm lần nữa. Lưu Vũ cong cong khóe miệng buông đồ trong tay xuống bước vội ra mở cửa cửa cho người kia.

Santa vội lách người vào trong rồi đóng cửa lại, ném túi trong tay xuống dưới đất cúi người xuống muốn hôn.

"Khoan!" Lưu Vũ đặt ngón trỏ lên môi người yêu, "Đợi một lát, nghe nói hiện nay rất nhiều khách sạn có máy quay lén, em đang kiểm tra nhưng chưa xong đâu."

Santa vẻ mặt sợ hãi, ngoan ngoãn nhặt túi của mình lên lẽo đẽo theo sau Lưu Vũ tiếp tục kiểm tra phòng.

Chỉ thấy Lưu Vũ cầm lấy điện thoại, quét ở ổ cắm một hồi, rồi lại quét sang đèn bàn, cả căn phòng đều được quét một lượt, bỗng nhiên đứng ở giữa phòng bất động.

Santa bất giác thận trọng hỏi "Thầy Lưu Vũ, có vấn đề gì sao?"

"Thầy Santa" Lưu Vũ ho nhẹ một tiếng, "Kết quả tìm kiếm cho thấy tất cả đều bình thường, an toàn rồi."

"Em trêu anh!" Santa duỗi cánh tay dài ôm lấy Lưu Vũ xoay hai vòng sau đó nhanh chóng đem người đè ở trên giường, Giả vờ dùng sức cắn mạnh vào cần cổ trắng nõn của cậu, "Bé yêu, em lừa anh."

Santa bắt đầu chơi xấu, cả người đều đè lên Lưu Vũ, giống như một chú cún siêu bự bám dính vào người. Sợi tóc sạch sẽ ngăn nắp cọ xát ở trên cổ cậu, cọ đế mức Lưu Vũ cảm thấy ngứa ngáy tê dại, trong mũi đều là mùi hương của Santa mà cậu yêu thích. Lưu Vũ ôm lấy người đang bám dính trên người mình, nhẹ nhàng lấy ngón tay giúp anh chải lại mái tóc.

"Anh tắm xong rồi à?"

"Ừm, phòng tắm ở đây to hơn phòng tắm trong nhà ở Bắc Kinh."

"Ừ."

Hôm nay Lưu Vũ có vẻ yên tĩnh hơn bình thường. Santa nhìn cậu thất thần, trong lòng có chút không nỡ "Bé yêu, khẩn trương lắm à?"

"Có một chút." Lưu Vũ cảm thấy bản thân giống như sắp phải tham gia một kỳ thi lớn nhưng lại không nắm chắc có thi tốt hay không. Khuôn mặt nhỏ nhắn tuấn tú nhăn lại, miệng bất giác bĩu ra.

Dù là ai đi chăng nữa khi nhìn thấy một bé yêu thơm thơm mềm mềm mùi sữa nằm trong lòng mình thì tim cũng nhũn cả ra. Còn chưa có làm mà Santa đã cảm thấy đau lòng.

Hai sống mũi cao cọ cọ vào nhau, Santa nhẹ giọng an ủi, "Bé yêu nếu như em không muốn thì lần sau chúng ta sẽ thử, đừng áp lực, có được không?"

"Không cần đâu." Lưu Vũ quả quyết từ chối, cậu đã hạ quyết tâm rồi. Thò đầu ra là một đao mà rụt đầu vào cũng là một đao*. Sớm hay muộn cũng không tránh được sẽ bị đè, vẫn là để anh vào nhanh mà ra cũng nhanh. Lưu Vũ dùng lực bật người dậy, từ trên giường phịch một tiếng nhảy xuống cầm lấy cái túi nhỏ đã được chuẩn bị từ trước, trên mặt tràn ngập sự hăng hái còn có một vài phần coi thường cái chết, "Bây giờ em đi tắm, đợi em đấy."

(*Trong bản gốc có ghi 伸头一刀,缩头也是一刀, ý chỉ những việc dù có làm hay không thì kết quả cũng vẫn giống nhau, vậy tại sao lại không thử?)

Santa nhìn theo cái tai đỏ chót và bóng lưng hoảng hốt của cậu nhịn không được mà cười thành tiếng. Bé yêu của anh thật là quá mức đáng yêu rồi. Santa vẫn nhớ trận battle của sân khấu đầu tiên, tai Lưu Vũ cũng đỏ như vậy. hai người gần nhau đến thế, ngay cả hô hấp cũng quấn quýt hòa vào nhau.

Hai vương giả đấu vũ rất hiếm khi dựa sát vào nhau như thế. Bước nhảy mạnh có cường độ cao thì toàn thân đều là mùi mồ hôi, dục vọng thắng thua rất mãnh liệt, Santa nhảy đã hai mươi năm, trên sân khấu anh đều nắm chắc mọi thứ. Mà ngày hôm đó lúc dựa sát Lưu Vũ anh đã ngửi thấy một mùi hương tươi mát nhàn nhạt lại ngập tràn sự mê hoặc.

Ống tay áo màu xanh nhạt quấn lấy vòng eo thon mảnh xoay tròn nhảy múa trước mắt anh. Đó là lần đầu tiên trong hơn hai mươi năm Santa thất thần trên sân khấu. Anh thừa nhận, là anh thấy sắc nổi lòng tham. Trong chớp mắt đó anh không hề nghĩ đến phải giành chiến thắng như nào mà lại ảo tưởng muốn có được người này.

Nhưng cho dù thế nào đi nữa, Santa lúc đó không bao giờ có thể tưởng tượng được bản thân sẽ có một ngày đứng ở ngoài phòng tắm chờ Lưu Vũ bước ra và cùng anh hoan ái. Vừa nghĩ đến Lưu Vũ trước mặt người khác ôn hòa giữ lễ nhưng lại liên tục mất kiểm soát ở dưới thân mình, Santa cảm thấy bụng dưới nóng bừng, cả hô hấp cũng nặng nề hơn mấy phần.

Lưu Vũ vừa mới đẩy cửa đã nhìn thấy Santa đứng đợi ở bên ngoài, đôi bên đều bị dọa cho khiếp sợ, mặt liền đỏ trong nháy mắt.

"Tắm...tắm xong rồi?"

"Ừm." Lưu Vũ vặn khăn trong tay một vòng, âm thầm lùi lại nửa bước đứng dựa vào tường, khẩn trương nuốt nước miếng.

Tóc của cậu đã được lau khô một nửa, có một giọt nước thèm thuồng sắc đẹp từ trên ngọn tóc rơi xuống, thuận theo cần cổ chui vào trong quần áo.

Santa duỗi ngón tay cái ngăn chặn sự xâm phạm của giọt nước, đầu ngón tay thô ráp xoa nắn cọ xát chỗ đó cho đến khi làn da mỏng manh hơi đỏ lên. Anh mới nhận ra hôm nay Lưu Vũ thật tận lực, ở bên trong phòng tắm đã thay sang bộ đồ ngủ dài tay, ngay cả cúc áo cũng cài đến nút cao nhất, chỉ lộ cái cổ trắng nõn nhỏ nhắn và khuôn mặt khẽ ửng hồng.

Dường như trong phòng nóng lên mấy độ, Santa cảm thấy cuống họng mình hơi khô, ngay cả giọng cũng trở nên khàn khàn. Đột nhiên anh có một ý tưởng không tệ lắm, "Bé yêu."

"Sao...sao thế?" Lưu Vũ không chịu ngẩng đầu lên, chỉ nhìn chằm chằm vào cúc áo trước ngực của Santa, khẩn trương dựa sát vào bức tường đằng sau.

Santa cười thầm, không mang ý tốt hỏi cậu, "Rửa sạch rồi sao?"

Lưu Vũ xấu hổ liếc anh một cái, dùng sức cắn răng, cậu còn lâu mới trả lời cái câu hỏi này.

Santa cười khẽ trên đỉnh đầu cậu, tay to cách lớp quần áo mỏng manh thô bạo mân mê nhào nặn mông thịt, còn dám cắn vành tai cậu, không biết xấu hổ nói, "Để anh kiểm tra xem nào."

Lưu Vũ giống như con mèo con hừ nhẹ hai tiếng, vòng tay qua cổ Santa, hai người môi lưỡi tương giao, trong phòng an tĩnh chỉ nghe thấy âm thanh trao đổi nước bọt, còn có tiếng hô hấp thô nặng của Santa.

Mỗi lần thân mật cùng Lưu Vũ, Santa cảm thấy bản thân mình cứ như ăn phải xuân dược. Vừa gấp gáp vừa cảm thấy khô nóng, luôn muốn đem Lưu Vũ hung hăng nhào nặn tiến vào trong cơ thể mình, xong việc nhìn thấy ấn ký to nhỏ trên người cậu lại cảm thấy áy náy và đau lòng. Nhưng Lưu Vũ luôn mặc kệ anh, tùy anh đối với bản thân mình vừa mút vừa cắn, cặp mắt trong suốt kia cũng nhuốm đầy dục vọng khiến Santa muốn đắm chìm trong bãi xuân thủy ấy.

Quần bị kéo xuống, hạ thân trần trụi khiến Lưu Vũ bất mãn, cậu nhấc chân cọ sát vị trí giữa hai chân của Santa, đụng đến nam căn cứng ngắc nóng bỏng thì co rụt lại, sau đó chuyển qua móc lấy eo hẹp cường tráng của anh. Hai chân dùng sức quấn lấy, treo lên người Santa, âm hành thanh tú phía dưới đã căng trướng đến mức rỉ nước, bất giác cọ sát lên xuống trên eo của Santa. Mật huyệt lộ ở ngoài không khí thít chặt trong vô thức, ngón tay của Santa sờ đến nơi bí ẩn này, liên tục mát xa miệng huyệt theo vòng tròn.

Tê dại, ngứa ngáy. Lưu Vũ không chịu nổi cảm giác tra tấn này, đôi môi hồng nhuận bật ra những tiếng rên rỉ nỉ non, "Santa, đừng nghịch nữa..."

Ánh mắt Santa lại sâu thêm mấy phần, nâng mông cậu di chuyển về phía giường, áp chế suy nghĩ muốn lập tức nuốt cậu vào bụng, dù sao đêm vẫn còn dài.

Lưu Vũ bán khỏa thân bị Santa đặt lên trên giường, cậu kéo kéo áo ngủ xuống dưới che đi tiểu Lưu Vũ không biết xấu hổ, mờ mịt không rõ nhìn Santa. Santa đứng trước mặt cậu cởi quần áo, tay cầm lấy tính khí đã ngẩng cao đầu, cảm giác áp bách mười phần đứng trước mặt cậu.

Tiểu gia hỏa này to đến mức dọa người, Lưu Vũ vội vàng liếc nhìn cũng vội vàng rời mắt đi. Chuyện này mọi khi đều do Santa chủ động, không biết vì sao hôm nay động tác của anh chậm như vậy.

"Bé yêu, đến em rồi."

Lưu Vũ sửng sốt một lát rồi vội lắc đầu, "Anh... anh giúp em."

Santa cười nhẹ một tiếng, "Bình thường đều là anh giúp em cởi, hôm nay anh muốn em tự mình cởi cho anh xem." Anh nói rồi ôm người vào trong lòng. Trường thương chống vào nhau, lại trướng lớn thêm mấy phần. Santa đem phân thân hai người cùng nắm trong tay, bắt đầu từ từ chuyển động. Ánh mắt anh từ đầu tới cuối đều dừng trên người Lưu Vũ, nhìn mặt cậu đỏ đến mức sắp nhỏ ra máu, giận dỗi bĩu bĩu môi, rốt cuộc vẫn đưa tay cởi từng cúc áo đang cài chặt.

Lưu Vũ hối hận vì không mặc áo lót, càng hối hận vẽ vời cài nhiều nút như thế, cậu coi như biết thế nào là bê đá tự đập chân mình. Tay cậu có chút run, đầu ngón tay cũng lấm tấm mồ hôi cởi nửa ngày mới cởi được một cúc áo, lộ ra xương quai xanh tuyệt đẹp. Đầu lưỡi ẩm ướt nóng bỏng lập tức tiến đến, khẽ nhay cắn liếm láp, để lại một vệt nước khả nghi.

"Tiếp tục." Santa dụ dỗ, thưởng cho cậu một nụ hôn dịu dàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC