Chương 5 (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu Vũ khẽ cắn răng cởi liền hai cúc áo, hai đầu vú tinh xảo nhỏ nhắn rơi vào tầm mắt Santa. Môi lưỡi nóng bỏng quấn lấy, khẽ nhay cắn liếm láp, chậm rãi thưởng thức. Đầu vú của Lưu Vũ vốn đã rất mẫn cảm, sao có thể chịu được sự đùa giỡn như thế. Sống lưng bị liếm đến tê dại, vòng eo đang thẳng tắp đột nhiên mềm nhũn nằm ngửa ra giường.

Santa nhanh chóng đè người lên muốn lập tức kéo người ra khỏi đống quần áo, quần áo còn sót lại trên người bị thô bạo kéo xuống, mấy viên cúc bắn ra ngoài không biết rơi xuống chỗ nào đó phát ra âm thanh lanh lảnh. Lưu Vũ đột nhiên cảm thấy có chút sợ hãi, xoay người định chạy trốn lại bị người nắm lấy mắt cá chân kéo về dưới thân.

"Đừng sợ." Santa dán sát tại xương bướm của cậu nhẹ giọng an ủi. Từng cái hôn rơi xuống trên lưng, Lưu Vũ kéo một góc chăn che đi đôi mắt, cảm cảm thấy bản thân bây giờ thật sự giống như đang vểnh mông cho người ta đè, thật là quá xấu hổ...

Dưới lưng được kê thêm cái nệm êm, bàn tay to tách khe mông của cậu ra lại chậm chạp không tiếp tục động tác.

Lưu Vũ khẽ cắn môi, không nhịn được mà lên tiếng, "Đừng nhìn nữa."

"Bé yêu, đẹp mà."

Một luồng khí nóng ướt phả vào vị trí kia, Lưu Vũ cảm thấy hô hấp của Santa ngày một gần. Cậu không tự chủ co càng chặt hơn, không ngờ lại có thứ trơn trượt dán vào, dùng lực hút một cái.

"A~~" Lưu Vũ thốt ra tiếng kinh hô quyến rũ, có chút nghẹn ngào nói, "Đừng, dơ..."

"Không dơ, bé yêu rửa rất sạch sẽ." Santa xức một chút dầu bôi trơn vào miệng huyệt, một lần nữa lại đè người lên, vừa nhìn khuôn mặt của cậu, vừa đút một ngón tay vào.

"Đau không?" Anh quan tâm hỏi.

Lưu Vũ nhẹ nhàng lắc đầu. quay mặt né tránh ánh mắt của anh.

Santa lại tiến vào thêm một ngón, bên trong hơi co rút nhưng nội bích lại có chút chất lỏng trợ giúp động tác bên trong của anh.

"Bé yêu, em...em đã bôi trơn rồi?" Santa có chút không dám tin, bé yêu của anh thật là muốn mạng người ta mà. Vừa cài hết toàn bộ nút áo như thánh thần không thể xâm phạm, lại vừa tự mình bôi trơn để giúp anh tiến vào nhanh hơn.

Lưu Vũ đỏ mặt triệt để, ấp úng trả lời, "Lúc rửa rấy...thuận tiện..."

Santa vừa kinh ngạc vừa vui mừng, "Bé yêu, em đúng là rất yêu anh mà."

Santa lại cho thêm một ngón tiến vào, Lưu Vũ có chút đau, khẽ cau mày lại không nhịn được mắng, "Đồ ngốc, em nếu không yêu anh thì sao...lại cùng anh như thế này..."

"Như thế nào?" Santa dán sát vào tai cậu chất vấn, "Chúng ta như thế nào?"

Ngón tay của anh ở phía trong Lưu Vũ ra ra vào vào, còn hùng hổ dọa người như thế. Lưu Vũ vừa thẹn vừa tức lại vừa đau, vành mắt lẳng lặng đỏ lên, từng giọt nước mắt lóng lánh rơi xuống.

"u rồi ư?" Santa bị dọa đến mức không dám động đậy, vừa đau lòng hôn lấy nước mắt cậu, vừa xin lỗi "Xin lỗi bé yêu, xin lỗi..."

"Không...không sao..." Chỗ đó của Lưu Vũ vẫn còn ngậm lấy ngón tay của Santa, không tự nhiên vặn vẹo eo, "Cũng không đau như vậy, anh...tiến vào đi."

"Thật? Có thể ư?" Santa thử thăm dò chuyển động ngón tay vài lần, vách ruột bao bọc chặt chẽ, còn chưa tiến vào cũng có thể tưởng tượng lúc đi vào sẽ mất hồn đến như nào.

"Có...có thể, em muốn anh...đi vào." Lưu Vũ vừa nói xong đã đem mặt úp vào trong ngực của Santa, chỉ lộ ra hai cái tai đỏ ửng.

Santa lấy dầu bôi trơn một lần nữa bôi lên cự vật của chính mình, đặt tại cửa huyệt phấn nộn phì nhiêu.

"Bé yêu, anh yêu em." Quy đầu đẩy mạnh một cái chen vào bên trong vách ruột chật hẹp.

"A..." Lưu Vũ vấn bị đau đến kêu thành tiếng, "To quá..."

Santa muốn rút ra, nhưng anh biết tiến ra hay rút vào đều sẽ khiến Lưu Vũ càng đau hơn, vẫn là nên đợi cho cậu thích ứng. Santa đưa tay xuống phía dưới thân Lưu Vũ, cầm lấy vật nhỏ mềm mại mà chơi đùa, tay còn lại nhào nặn vân vê đầu vú mẫn cảm của cậu, cho đến khi cậu thoải mái gọi tên mình Santa mới chậm chậm đẩy phân thân tiến sâu vào bên trong. Lặp đi lặp lại như vậy vài lần cuối cùng cũng hoàn toàn tiến vào. Bên trong thịt mềm ẩm ướt ấm áp vây quanh bốn phía, ôm ấp cắn mút lấy cự vật, sảng đến mức Santa hít sâu một hơi, da đầu có chút tê dại.

Liều mạnh áp chế xúc động muốn điên cuồng rong ruổi xuống, Santa hạ giọng hỏi "Đau không?"

Trên trán Lưu Vũ rịn ra một tầng mồ hôi mỏng, yên lặng cảm nhận một chút, trước đó cậu đã bôi trơn mà Santa lúc khuếch trương cũng rất kiên nhẫn cho nên ngoại trừ cảm giác bị dị vật xâm nhập cũng không có đặc biệt đau nhức gì. Lưu Vũ thu tay về, vuốt ve khuôn mặt Santa, hôn nhẹ lên môi anh, ôn nhu như mọi khi "Thực sự không đau, anh cứ động đi."

"Thật sự?" Santa không tin cho lắm, bán tín bán nghi nhìn cậu.

Lưu Vũ không biết lấy linh cảm từ đâu, cảm thấy bản thân tự mình động cũng như thế. Cậu chầm chậm lắc lư cái eo, vặn vẹo người một chút.

Cái mông trắng nõn hồng hào cứ nhích tới nhích lui trước mắt Santa kích thích huyết mạch toàn thân phun trào. Bàn tay to nắm lấy cái eo không biết trời cao đất rộng, phân thân rút ra một nửa rồi lại hung ác cắm vào.

"A~~" Cảm giác đau xót cùng trướng đầy khiến cho Lưu Vũ không nhịn được mà kêu thành tiếng.

Santa vừa đổi góc độ khác đâm vào, vừa ghé vào tai cậu trêu chọc, "Đúng là không nên làm ở ký túc xá, nếu không em sẽ kêu mọi người tỉnh dậy mất."

Lưu Vũ xấu hổ giận giữ cắn môi dưới, lại không biết làm thế nào, vừa nãy không biết đâm đến chỗ nào, đâm đến mức eo cậu tê dại, không khỏi kêu rên ra tiếng.

"Ở chỗ này." Santa thì thầm, sau đó hai tay đè ép vai của cậu không cho trốn thoát. Nam căn thô to hướng về vị trí lúc nãy mà hung ác đâm vào. Anh biết Lưu Vũ rất thoải mái, vách thịt vì ham ăn mà cắn mút siết chặt lấy âm hành của anh, đến nỗi rút ra cũng cần phải dùng chút sức lực.

Lưu Vũ bị th* đến mức rên rỉ liên tục, nước mắt sinh lý cứ tuôn ra ào ào, đùi cậu phát run, toàn thân không tự chủ được mà run rẩy.

"Dừng...dừng lại, Santa..."

"Gọi anh là gì?"

"Santa, A~~~"

"Gọi chồng ơi."

"..." Lưu Vũ ngượng ngùng mím môi, cậu sợ bản thân sẽ thốt ra tiếng. Cây gậy thịt kia vẫn còn ở trong cơ thể cậu loạn xạ chà sáp, vừa cứng vừa nóng khiến cả người cậu cũng trở nên khô nóng, cậu đã nói từ bỏ rồi mà vẫn dùng sức đâm vào điểm mẫn cảm đó. Mỗi khi Santa rút ra cậu cảm thấy trống rỗng ngứa ngáy khó nhịn. Khi tiến vào lại cảm thấy đau xót trướng đầy, sướng đến mức không biết làm gì cho phải. Cậu chỉ có thể vặn vẹo cơ thể trong vô vọng, phát ra âm thanh mà chính bản thân mình nghe cũng cảm thấy xấu hổ.

Nước mắt nóng hổi thuận theo khóe mắt chảy xuống, Lưu Vũ ấp úp gọi "Chồng ơi..."

"Em nói gì?" Santa ôm cậu lên, niết niết khuôn mặt cậu, phía dưới vẫn ra vào như cũ, một chút cũng không ngừng.

Lưu Vũ hô lớn, "Chồng ơi, không muốn..."

"Không muốn chồng ư? Không thể được." Santa cố ý hiểu sai ý cậu, mang theo tay của cậu di chuyển xuống phía dưới nơi gắn kết của hai người, "Em xem em cắn anh chặt như vậy, chồng em sắp rút không ra nổi rồi."

Lưu Vũ dùng sức lắc lắc đầu, trước mắt là một mảng mơ hồ, ý thức trở nên tan rã, dán vào lồng ngực cường tráng của Santa không ngừng xin tha, " Chồng ơi nhẹ chút...xin anh đó, em không được rồi...."

Santa ôm chặt lấy Lưu Vũ đang không ngừng run rẩy, hạ thân phía dưới không ngừng hung ác va chạm, miệng lại dịu dàng an ủi, "Sẽ không đâu, vợ là giỏi nhất, em là số một, đúng không?"

Lưu Vũ liên tục lắc đầu, làm tình mà cũng có thi hơn thua ư? Ai cần loại hạng nhất này chứ?

Đang lúc Lưu Vũ muốn từ bỏ xin tha thứ, cũng không tiếp tục mở miệng thì Santa lại gọi một xưng hô khiến cậu càng thêm xấu hổ.

"Đội trưởng..."

Lưu Vũ ngơ người một lát rồi bỗng dùng sức dãy dụa. Santa lại thuận theo thay đổi tư thế, cầm lấy hai chân của cậu gác lên trên vai mình tiến vào vị trí càng sâu hơn. Lưu Vũ bị Santa giam cầm dưới thân điên cuồng ra vào. Trong căn phòng chỉ còn tiếng va chạm của da thịt cùng âm thanh nghẹn ngào nức nở. Cậu đột nhiên rên rỉ một tiếng, âm hành thanh tú không bị va chạm cuối cùng cũng bắn ra.

Một dòng dịch trắng bắn tung tóe lên cơ bụng của Santa sau đó từ từ chảy xuống. Santa vươn đầu ngón tay quệt một chút nếm thử, "Ngọt quá."

Lưu Vũ mệt mỏi nhắm mắt, trượt từ trên người Santa nằm mềm nhũn trên chiếc giường êm ái. Cậu đã cạn kiệt sức lực lại nghe thấy Santa cắn cắn vành tai không cho cậu ngủ, "Đội trưởng, thoải mái không?"

Lưu Vũ trong mũi hừ một tiếng, cậu thật sự mệt quá, có thể lập tức ngủ luôn. Nhưng Santa không cho phép, nhét cây gậy dầm dề dính nước chưa hưởng thụ đủ vào trong tay cậu, "Bé yêu, anh vẫn còn chưa bắn đâu, không cho phép em ngủ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net