Tên đói khổ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

i. Gã là con trai quý tộc, cũng không hẳn, gã không muốn được gọi như thế. Gã sống cuộc đời riêng mình, theo cách khác biệt.

.

Ethan Lee ngồi gác chân trên ghế, người gã đung đưa theo tiếng nhạc khiêu vũ, gã chơi đùa cùng với những con rối. Thứ mà gã luôn miệng gọi là "Tình yêu" gã đắm chìm vào nó, xem nó như một người bạn, người tình hoặc một thứ nào đó không được đặt tên.

Hằng ngày, những ánh vàng cam chiều tà, tấm lụa lấp lánh trải dài từ từ buông xuống, màu đen cô độc dần hiện lên, soi rọi là ánh trăng rực rỡ. Như một nghi thức, Ethan đều luôn ở sẳn thư viện, ngân nga những khúc nhạc không lời, đùa giỡn, khiêu vũ cùng chúng. Đám người hầu đều theo lệnh, vẫn đúng giờ đưa thức ăn, trà đến cho gã, nhưng gã chẳng hề đụng đến, khi trà đã nguội, thức ăn đã lạnh gã chẳng dùng mà đem bỏ tất. Kẻ hầu không một ai dám cãi mệnh lệnh gã đưa ra, dù không thể chấp nhận, không hề có thật cũng cắn răng làm theo.

Ethan Lee từ khi lên 7 đã có niềm đam mê với những chiếc mặt nạ đầy sặc sỡ đến quái dị, từ những chiếc mặt nạ khiêu vũ đến chiếc mặt nạ đầy ghê rợn đến rách nát. Gã cũng yêu những con rối, những đứa con buộc chặt linh hồn gã, những người gã tin tưởng để trò chuyện hằng đêm, gã yêu chúng, gã gọi đặt tên cho chúng như một con người, gọi chúng mỗi ngày bằng cái tên "Tình yêu" dù chẳng ai hiểu được, chẳng dám hiểu hay tìm kiếm câu trả lời

"Thưa cậu Ethan, ngài Brett có gửi lời đến muốn tỏ lòng mời cậu đến dinh thự của ngài dự tiệc. Xe đã được chờ để đón ngài bên dưới"

- 'Ta biết, tên Brett đần độn, với chiếc cằm nhọn kia luôn khoác lác với cha mẹ ta từ thởu còn bé' Ethan Lee khoác áo, gã lên xe ngựa đến vinh thự gia đình Brett. Trong chuyến đi, gã không ngờ mình bắt gặp được một con cừu non, trắng nỏn chạy ào vào cổ xe gã. Một cú va đập mạnh, gã gào lên như những gã quý tộc khác.

- 'Tôi xin ngài-xin ngài'

Gã vừa liếc mắt nhìn đến con cừu con trước mặt, một tên nghèo nàn, người đầy vết thương khắp người, đầy tôn trọng van xin ngài cứu giúp. Kẻ kia chạy như bắn, lao vào xe ngựa gã, nó chạy như không dám nhìn lại, người lấm lem bùn đất, người đánh xe tỏ lòng thương xót muốn giúp đỡ, chưa kịp đến gần Ethan Lee đã ra lệnh quay xe và trở về, đưa kẻ vừa gây rối vừa nãy về cùng.

Tên đói khổ, gã chưa biết tên, nên trong đầu liền nghĩ ngay đến ấn tượng đầu tiên gặp gỡ. Người ngồi nép sát đối diện gã, da trắng mịn, nhưng những vết thương, bộ dạng không tươm tất làm gã không để tâm đến nhiều, gã chỉ muốn về!

Gã đoán, đây là một tên nông dân nghèo có lẽ bị đám buôn bán hàng hoá rao bán, vừa trốn thoát được nên lao vào gã như tên bắn. Gã đã đúng, nhưng người kia chẳng còn nhớ gì về mình nữa, nó chỉ còn nhớ mình đã lớn lên ở vùng quê phía Đông, tên là Jake Sim, hình như vậy, chỉ có thế.

- 'Gửi đến Brett, hôm nay ta Ethan Lee ốm nặng, ta xin gửi lời xin lỗi cùng với chút lòng thành, tạ lỗi'

Ethan nói với đám người làm đang chờ trước cổng, gã bước xuống, đi thẳng vào mặc cho người kia rụt người, lẻo đẻo theo sau gã. Đám giai nhân xì xào, dò hỏi kẻ rách rưới vừa đến là ai

Jake được tắm rửa, quần áo cũng được thay tươm tất, sạch sẽ. Người rách rưới lúc nãy, giờ đây khác hẳn, da trắng nõn, khuôn mặt đầy sắt bén, mọi thứ được phơi bày, jake được quản gia dặn dò phải đến phòng chào thiếu gia, phải tạ ơn, và tỏ lòng cảm ơn vì lòng nhân ái giúp đỡ của ngài. Jake ngoan ngoãn nghe lời, em đến cửa, gõ cửa nhưng không lời hồi đáp. Nhắm mắt cho qua, jake vô ý bước qua phòng khi chưa được cho phép. Đám người làm, theo dõi từng hành động, chúng liếc mắt, nhìn trộm theo, đắc ý khi jake làm sai lời dặn dò, chúng reo hò, mừng rỡ nói "Một tên đần độn"

- 'Thưa ngài, tôi tên Jake Sim, cảm ơn ngài từ tận đáy lòng đã cứu rỗi cuộc đời của một kẻ-'

Jake phá tan bầu không khí lãng mạn giữa gã cùng với "Tình yêu" đang khiêu vũ. Gã dừng lại, nhưng chẳng quát tháo hay gào lên với em.

- 'Ta biết, ngồi xuống, ngươi nói xem ngươi có thể làm được việc gì?' Jake nghe lệnh, em ngồi xuống nền gạch, quỳ xuống trả lời

- 'Thưa ngài, tôi không nhớ mình có thể làm được gì hữu ích cho ngài, nhưng tôi có thể mua vui cho ngài, tôi có thể nhảy-'

Em đáp, đôi mắt pha lê, đầy kiêu hãnh cắm trực diện vào ánh nhìn của gã, em nói mình có thể nhảy, khiêu vũ cùng với thứ mà gã gọi "Tình yêu" em đều làm được cả

- 'Ngươi bị bán cho tên thương gia nào rồi sao? Mua vui?' Gã nâng cằm em, cười đắc ý

- 'Tôi không biết thưa ngài, tôi không biết nó là gì, nhưng tôi sẽ làm nếu ngài cần, và nếu có tiền!'

- 'Ta trả ngươi 3 đồng, mỗi ngày đến đúng giờ, khiêu vũ cùng với "Tình yêu" và chăm sóc chúng'
Gã dứt lời, đứng bật dậy, xoay người về phòng để em ở lại. Gã không quên dành lời khen, người kia trông sáng dạ hơn gã nghĩ, gã cho rằng mình là người chăn cừu nhưng chẳng rõ cừu non đội lốt sói hay kẻ ranh ma nào nữa.

__

:Tên đần độn, được trả hẳn 3 đồng để chơi đùa cùng với cái món đồ chơi quái dị của ngài Ethan!

:Khiếp, tên đói khổ đó lừa gạt ngài Ethan chúng ta rồi.

:Hắn làm được gì chứ? 3 đồng vào mỗi ngày sao? Trong khi đám hầu hạ chúng ta phục vụ những quý tộc từ nhiều đời để nhận 10 đồng mỗi tuần, tên đáng chết!

Đám người làm, bàn tán xôn xao, chúng rì rào từ sáng đến tối mịt. Chúng căm phẫn, và hành hạ em, Jake phải ở trong một gác xếp nhỏ, bên ngoài được khóa lại, đến giờ ăn sáng, trưa em đều nhịn. Chỉ duy nhất được dùng bữa khi chiều đến, khi em phải làm việc.

- 'Đêm qua ngươi có ngủ không? Bộ dạng lấm lem, tiếng ồn ào từ bao tử, bụi bẩn đầy người.'

Ethan cáu giận với em, gã không chấp nhận được bộ dạng không sạch sẽ chạm vào những món đồ chơi mà gã yêu quý, gã đuổi em về phòng mình, căn dặn một tên hầu đưa em đến chỗ ngủ khác, không được đem những thứ bụi bẩn đến đây nữa, ra lệnh em phải tươm tất, thơm tho, gọn gàng.

'Về đi, hôm nay không phải làm!'

Một tên hầu già, chân tay yếu ớt. Thuật lại những lời vừa rình mò mà nghe được, đám người làm cười khúc khích, cười giỡn khiêu khích khi thấy em vừa rời phòng.

:Oắt con, mày chẳng lừa được ai mãi đâu, ngài Ethan đã quá nhân từ khi không ra lệnh nhấn người mày vào nước, tên đáng chết!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net