Tên đói khổ (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

i. Jake sim là tên của em, gã muốn gọi em bằng cái tên mới, cũng không hẳn là tên, chỉ là muốn mọi người biết em là "Tình yêu của ta"

___

Đêm trải dài đến tận tờ mờ sáng, Ethan thức giấc bởi tiếng động lớn đến từ cửa phòng, tiếng chân, tiếng xô đẩy của những gia nhân, mọi âm thanh đổ dồn trước cửa, jake sim không còn lựa chọn nào khác, cả đêm qua thay vì được ngủ yên giấc trong căn phòng mới, những chiếc giường chẳng có chỗ cho những kẻ làm biếng, họ đã rỉ vào tai nhau như thế!
"Những người làm chăm chỉ mới xứng đáng được ngủ một chỗ sạch sẽ và gọn gàng" Jake đành chịu, em đem cả thân mình nằm trước cửa phòng Ethan có lẽ em không biết, hoặc cố tình. Cái lạnh chạm vào xương thịt, em co rúm như một con chuột đang chết cóng, run rẩy và tội nghiệp, như một tên ăn xin đơn độc, hay có thể nói giống một kẻ cố tình lấy lòng thương xót từ ngài Ethan, em đã nằm yên giấc đến sáng. Đám gia nhân phải nhanh chóng kéo em đi trước khi tiếng ồn ào làm ngài thức giấc.

Chẳng ai có thể qua mặt được, Ethan vừa bật dậy mở toang cửa, đám người làm đã rút hết xuống tầng dưới, mọi thứ như chưa từng có bóng dáng, tiếng thở hay xáo động nào. Chỉ còn sự yên tĩnh và sạch sẽ.

"Chào ngài Ethan, cầu chúc ngài có một ngày tốt lành!" Bọn người làm co rúm, chúng sợ ngài sẽ nhận ra bộ dạng mất ngủ của em như hôm trước, chúng chỉ dám vừa làm việc thật chăm chỉ avừa cúi mặt, tránh mọi ánh mắt hay sự tra hỏi khắc khe của ngài.

Gã chẳng đáp lại, đến trưa bóng dáng của jake dường như biến mất khỏi dinh thự, chẳng rõ họ đã đưa em đi đâu, gia nhân làm việc chăm chỉ như thường ngày, họ giặt giũ, lau dọn từ tách trà, đĩa hay cả những con rối. Ethan vứt xó chúng một bên, gã có thể đang không vui, hoặc đang chán chường. Chẳng ai dám hé răng, không dám hỏi hay đả động đến.

-'Thưa ngài, hôm nay ngài không mang "Tình yêu" đến sao?' Jake vừa đến, vào buổi sáng em rút đi, như biến mất khỏi dinh thự, chẳng khác nào một người đã mất bóng, chẳng thể nào nhìn thấy em vào buổi sáng hay cả buổi trưa, jake chỉ đến khi em có việc cần làm.

-'Ta không cần "Tình yêu", hôm nay không cần chơi đùa. Ta nghĩ ta đang cảm cúm, cơn nhức đầu kéo đến mỗi khi ta thở, từng nhịp thở bị bao phủ bởi cơn đau, cứ như từng thứ một xuyên thẳng vào đầu. Ta có dự cảm không tốt lắm'

-'Ngài không khỏe sao?' Jake tiến đến gần hơn, gã tựa lưng trên chiếc ghế mềm mại, màu đỏ tía, linh hồn gã như bám chặt vào ghế, gã không nhúc nhích, miệng gã rít lên vài tiếng rên rỉ, nặng nhọc

-'Thưa ngài, có lẽ điều ngài cần không phải là "Tình yêu" nữa. Ngài cần một tình yêu thật sự, một tình yêu đến từ một trái tim thuần khiết' Gã cười khẽ, gã hỏi em biết "Thuần khiết" nghĩa là gì không? Em chỉ nói mình không hiểu, nhưng em nghĩ đó là điều mà gã cần hơn nhất, một điều mà gã có tha thiết, van xin cũng chưa từng biết được. Jake nhìn gã, hay em đang cảm thấy thương xót gã, thương xót một gã quý tộc khác thường với những kẻ khác.

-'Ta chẳng cần"Tình yêu" nữa, ta sẽ tìm được tình yêu thuần khiết như ngươi nói ở đâu?'

-'Tình yêu luôn có mặt ở mọi nơi, mọi nơi ngài bước đến, mọi nơi ngài đem tấm lòng chân thành và sự nhân ái.' Gã bất ngờ, ngỡ em không phải đang lừa gạt gã chứ? Em trông chẳng giống người đang mất trí, từng hành động đến lời nói như phản đối lại em.

-'Ta cho em một cái tên, hãy để ta gọi em là 'Tình yêu của ta' nó khác với thứ 'Tình yêu' kia, ta muốn nhận được thứ tình yêu thuần khiết như em đã nói'

Ethan lâng lâng cái cảm giác kì lạ vừa nãy, gã nhìn em, nhắm nghiền mắt lại, mùi hương từ cổ tay em thoảng ra, mọi thứ rõ ràng hơn khi gã nắm chặt cổ tay em. Mùi hương tiến đến, xâm chiếm dần mọi tế bào của gã, gã hít vào thật nhanh rồi thở ra một hơi dài. Jake hấp dẫn gã, đúng như gã đã từng nghĩ em khác với tên tù tội chạy trốn, hay kẻ lang thang, cướp bóc, lừa đảo. Gã không nghi ngờ em, về mọi thứ, gã cho rằng em nói sự thật, dẫu em có đang giả vờ. Gã giữ tay em, rồi hỏi

-'Đêm qua, em ngủ ở đâu?'

-'Ở phòng của mình ạ' Jake đáp, em chẳng do dự, đối với em dù trên giường hay sàn gạch lạnh cũng đều là nơi ấm áp.

-'Lạnh không?' Gã cầm tay em, gã biết em đã ngủ ở đâu. Mặc cho em có muốn trả lời thế nào, gã vẫn có thể nhìn ra em đang nói dối, dù em có muốn biện minh hay chối, cơ thể và triệu chứng mất ngủ của em chẳng thể đánh lừa gã một lần nữa.

-'Thưa ngài-'

-'Ta không trách em, nhưng nếu lần sau em vẫn cứng đầu muốn chết cống trước phòng ta, chắc hẳn là một cảnh tượng kinh hoàng vào buổi sáng. Ta không muốn thấy cảnh đó đâu jake'

-'Ngài sẽ không tống cổ 'Tình yêu của ta' ra khỏi dinh thự vì một lời nói dối phải không?'

-'Ừ!' Gã gật đầu cho qua, chẳng còn sức nhìn em nữa, gã buông tay, muốn em quay về phòng.

Gã vẫn trả em 3 đồng mỗi ngày như đã nói, dù em chẳng làm việc. Ngày qua ngày, tuần qua tuần, thời gian em ở đây cũng đến tai công tử Brett, tên quý tộc luôn đem tai ương đến cho Ethan Lee. Hắn đem chút tấm lòng giả tạo đến thăm hỏi Ethan, một chút tò mò như con chuột thối rửa, đầy tanh hôi đến tìm con cừu non mà những kẻ hầu, gia nhân luôn miệng đem kể cho người khác.

-'Nó đâu rồi nhỉ?' Brett hỏi, hắn được tiếp đãi chu đáo như mọi khi, kẻ hầu người hạ, luôn ở cạnh. Hắn tìm kiếm câu trả lời của mình, kẻ mà được Ethan đưa về, thứ bẩn thỉu, ô uế, cần loại bỏ

Gã chẳng trả lời, gã ngồi trên ghế, ưỡn ngực, ngồi ngay ngắn mặc cho tên Brett đần độn gào lên với bọn gia nhân rằng người hắn cần tìm. Hắn muốn tận mắt nhìn thấy.

-'Công tử Brett nếu không có việc gì khác, ta xin thất lễ mời rời khỏi dinh thự. Hôm nay, ta không có tâm trạng để ngồi lê đôi mách.'

-'Tên cừu non mà ngài đem về đâu rồi thưa ngài Ethan, tôi muốn được gặp gỡ, không biết liệu có phải một tên tử tù, sát nhân nào không. Tôi sẽ dùng khả năng quan sát của mình để kiểm tra, ngài không thể để thứ ô uế tồn tại trong dinh thự lỗng lẫy của mình.'

-'Tốt nhất, không nên đến chào công tử Brett đâu Jake!' Quản gia nói thì thầm vào tai em, mỗi khi có điều không may mắn nào đó xuất hiện, chắc hẳn đó là tên Brett, một tên quý tộc đầy căm phẫn với bọn dân nghèo khổ, hay đám người hầu hạ không cùng đẳng cấp với hắn. Hắn buông mọi lời nguyền rủa cay nghiệt đến với những kẻ được cho là xứng đáng nhận sự trừng phạt, từng lời hắn nói chỉ là chế giễu, móc mỉa đến Ethan. Từng những cái sở thích quái đản, kinh tởm đều người hắn nói, hắn sẽ chẳng ngần ngại nếu có nhìn thấy Jake, nếu hắn đã chú ý đến, em chắc chắn sẽ chết mòn vì hắn bào mòn mọi thứ từ Ethan đến em.

-'Mọi quý tộc không hẳn sẽ xấu xa, nhưng nếu là Brett thì có!'

-'Ngài Ethan, ngài có lẽ đã có một món đồ chơi mới rất thú vị. Khác hoàn toàn với cái thứ 'Tình yêu' thối rửa làm tôi ghê tởm. Dẫu ngài không muốn chia sẻ cho người khác, dù chỉ là một lọn tóc, hay móng tay' Hắn cười thỏa mãn với lời châm chọc của mình. Brett chẳng tìm được manh mối nào, hắn ngậm ngùi ra về. Không quên gửi lời hỏi thăm đến Ethan, hắn sẽ đến vào ngày khác, cho đến khi nào hắn tận mắt nhìn thấy em.

Brett như một mũi tên cắm chặt vào rễ cây, bám dai vào từng giấc mộng của người khác. Hắn mê đắm mọi thứ từ Ethan, hắn điên cuồng tìm kiếm những thứ chỉ để thỏa mãn rằng Ethan Lee là một kẻ đáng bị nguyền rủa và trừ khử. Mọi thứ, hắn bám Ethan như một con vật thường xuyên rình rập, nham hiểm, độc ác.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net