CHƯƠNG 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lời kể của Can.

Tôi vui vẻ bước vào trong vòng đu quay. Tôi chưa từng thấy sợ độ cao. Thực ra, ở trên cao như vậy lại càng khiến tôi thấy hứng thú hơn.

"Em có tin được rằng lần cuối chị đi vòng đu quay là khi mới chỉ có 9 tuổi không??" P'Wan nói khi tôi ngồi vào vị trí bên cạnh chị ấy. Chỉ là, tôi nhận ra Good ngồi dịch qua một bên để lại chỗ cho tôi bên cạnh nó quá muộn.

"Và chị sợ khi đang ngồi trên vòng đu quay sao??" Tôi hỏi chị ấy.

"Sẽ không khi có em ngồi bên cạnh chị" P'Wan cười nhẹ.

Câu nói đó đã đánh mạnh vào trái tim tôi. Tôi lập tức bị đánh bại bởi giọng nói nhẹ nhàng ấy.

Vô tình, tôi liếc sang nhà thấy Good. Nhìn nó có vẻ không vui chút nào.

Có phải nó nghĩ P'Wan đang tán tỉnh tôi không??

P'Wan nắm chặt tay tôi khi vòng quay bắt đầu đi lên.

"Chúng ta sẽ ổn thôi mà" Tôi thì thầm vào tai chị ấy. "Sẽ rất vui đó!!"

Khi chúng tôi đang vui vẻ vì vìng quay đã đi lên tới một nửa, toa ghế ngồi của tôi dừng lại. Mấy người trông coi đang để cho các hành khách khác bước vào những toa ghế còn trống.

Trong thời gian ngắn chờ đợi đó, toa ghế của tôi đột ngột chuyển động trước khi nó đi lên. Sự chuyển động bất ngờ đó chắc hắn đã khiến P'Wan sợ hãi vì tôi thấy chị ấy dính sát vào tôi. Tôi vòng tay đặt lên vai chị ấy như một cách để bảo vệ.

Tôi nhìn xuống phía dưới và thấy một ai đó đang bước về phía lối ra, chân đi hơi khập khiễng. Lưng người đó quay lại nên tôi không nhìn thấy mặt, có điều, người đó nhìn giống Tin một cách kì lạ.

Có phải do tôi ảo giác không?? Vì lý do gì đó, tim tôi bắt đầu đập mạnh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Khi chuyến đi kết thúc, hệ thống loa của trường báo rằng hội chợ sẽ đóng cửa trong 30 phút nữa.

"Em có cần làm gì nữa trước khi về không??" P'Wan hỏi tôi.

"Em...phải...tới...phòng...vệ...sinh...đã..." Good nói.

"Em cũng vậy"

"Vệ sinh ở đằng này" P'Wan chỉ về phía bên trái. "Chị cũng đi vệ sinh đã. Gặp lại nhau tại cổng vào của bãi gửi xe nhé!!"

"Được rồi, cứ như vậy đi ạ" Tôi nói và đi phía sau Good tới thẳng phòng vệ sinh nam.

Sau khi tôi và Good đã làm xong việc, chúng tôi bắt đầu bước đi thẳng tới cổng vào bãi đỗ xe.

Suốt chuyến đi chúng tôi đều im lặng. Tôi có cảm giác là Good đang có điều gì muốn nói, nhưng nó đều đang cố giữ lại.

"Nói ra đi, bạn tôi" Tôi nói, vỗ nhẹ lưng nó vài cái.

Nó dừng bước và nhìn thẳng vào mắt tôi. "Có... phải... mày... thích... chị... tao... rồi... không??" Nó hỏi, đặc biệt nhấn mạnh vào chữ 'chị'.

"Đương nhiên là không!!!" Tôi nhanh chóng phản bác, dù rằng đôi má đã nóng tới muốn cháy lên rồi.

Nó tiếp tục lẳng lặng bước đi. "Tao... thấy... vui... khi... biết... điều... đó" Good nói với tôi như vậy đó, dù rằng tôi có thể nghe trong giọng nói nó không có chút tin tưởng nào.

'Chết tiệt, Can!!! Mày đừng có tự đưa mình vào trong nguy hiểm nữa!!' Tôi tự nói với chính mình. Nếu như lúc này tôi không thể thoát khỏi sự quyến rũ của P'Wan, tôi sẽ gặp phải hai kẻ thù lớn: Một bên là Good, bên còn lại, thì chắc chắn là Tin rồi, và cả hai người đó đều rất đáng sợ...

Chúng tôi đợi môt lúc tại cổng vào bãi đỗ xe trước khi nhìn thấy P'Wan chạy vội về phía này.

"Can, chị muốn cảm ơn vì em đã dành cả ngày hôm nay cùng với Good và chị" P'Wan nói khi hai chúng tôi vào xe.

"Không đâu" Tôi nói. "Đó là vinh hạnh của em"

Như mọi khi, tôi ngồi cạnh P'Wan và lại tiếp tục đánh vật cùng cái dây an toàn. Nhưng lần này, tôi để cho P'Wan giúp thắt dây, còn tôi thì ngồi im dựa vào ghế cho tới khi chiếc dây an toàn được thắt chặt để tránh tình trạng như hồi sáng. Tuy nhiên, tôi không thể nhịn được cảm giác say đắm với mùi trên tóc cùng với hương nước hoa trên người chị ấy. Điều này khiến tôi yếu đuối như muốn ngã khỏi ghế.

'Bình tĩnh đi nào Can' Tôi tự cảnh cáo chính mình.

Chuyến đi về nhà nhanh giống như chúng tôi bay đi vậy. Tôi bắt đầu thấy tiếc cho một ngày kết thúc quá sớm. Trong lòng có cảm giác cả ngày dành bên cạnh P'Wan quá ngắn.

Khi về tới gần nhà, trái tim tôi giống như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy.

Đặc biệt là khi nhìn thấy xe của Tin đang đỗ ngay trước của nhà. Trước khi P'Wan dừng xe lại, tôi đã nhìn thấy Tin bước ra trước mũi xe chờ tôi, tay nó khoanh chặt trước ngực báo hiệu điềm gở, khuôn mặt tối sầm lại cau có nặng nề.

P/s: Mình thấy có người hỏi rằng tại sao lâu chưa dịch chap mới ở truyện này. Mình rất xin lỗi về việc đó, thực ra mình dừng là do đã đọc hết bản gốc và không thích cái kết nên đã định Drop luôn bộ này. Trong hôm nay mình sẽ đăng hết bộ này và các bạn sẽ hiểu tại sao mình định dừng. Cảm ơn vì các bạn vẫn tiếp tục theo dõi và chờ đợi. Iu thưn <3

"Unplanned & Unintentional" được dịch từ bản gốc tiếng Anh cùng tên của tác giả anneofwhitleybay Nếu muốn REUP truyện yêu cầu nói với tôi trước và phải Credit anneofwhitleybay là tác giả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net