Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Sóc lại có chút suy tư, rơi vào trầm
ngâm thầm nghĩ kiểu người như Dư Đường mang đến cho khác cảm giác không bị bó buộc, càng không màng đến danh lợi.

Giống như một đóa hoa từ nhỏ đã được nuôi dưỡng rồi lớn lên trong lồng kính vậy. Ngày qua ngày, đóa hoa đó được chăm sóc tỉ mỉ từng chút mới có thể không hiểu về bên ngoài kia đầy rẫy sự dối trá, lừa gạt để rồi cuối cùng yên lặng mà lớn lên. Không tạo chút tiếng động lại có sức hút mê hoặc con người khi nhìn vào đó.

Sau đó, hắn cũng sửng sốt vì hắn rất hiếm khi bắt gặp được biểu cảm trên gương mặt của Dư Đường. Bình thường cậu hay lạnh lùng nhưng hôm nay lại xuất hiện những nét biến hóa mới mà hắn không biết nên nói sao cho phù hợp.

Tựa như vừa rồi trên mặt cậu xuất hiện loại cảm xúc như thương tâm, làm cho hắn nghĩ giống như bản thân đã làm chuyện ác đến nỗi trời đất cũng không tha. Nhưng ý nghĩ đó vụt tắt nhanh chóng khi hắn nhìn thấy thái độ đầy chán ghét của Dư Đường đang tìm cách thoát khỏi hắn.

Tô Sóc lập tức tỉnh táo, dùng lực nắm chặt cậu hơn lúc nãy, nhếch miệng cười khẩy nói : "Không biết ai dùng trăm phương ngàn kế để bò lên giường cùa tôi? Cũng không biết người nào lại dùng hết tâm tư, tìm đủ mọi cách để gả đến Tô gia. Thế nào? Hiện tại lại muốn đuổi người đi à . Đây gọi là chiêu [ Lạc mềm buộc chặt ] mà mọi người hay nói à?"

Trái tim của Dư Đường đau đến nỗi co thắt lại trong phút chốc tưởng như đã ngạt thở, cậu ngẩng đầu lên nhìn Tô Sóc với ánh mắt không thể tin được. Càng không biết nên nói như thế nào khi nghe những lời đó từ hắn.

Lần đầu tiên, khi hắn nhìn thấy Dư Đường cũng là vẻ mặt này là tại khu vực trong khuôn viên khách sạn gần cửa quầy bar, bên trong là nơi đón tiếp sinh viên mới tham đến tham gia buổi tiệc đêm của đại học A. Tại thời điểm đó, Tô Sóc mới vừa lên năm thứ ba đại học.

Hắn chợt nhớ ra những người bạn cùng tuổi hắn dựa vào gia đình có điều kiện đã sớm đi du học để đào tạo, bồi dưỡng nghiệp vụ chuyên môn cho bản thân hết rồi. Còn hắn thì sao? Chẳng bao lâu nữa thì hắn cũng đến lúc rời xa ngôi trường đại học này mà tiến đến kế thừa sự nghiệp của gia đình. Trên danh nghĩa thì mang tiếng là người trong nhà cùng nhau xây dựng cơ nghiệp. Nhưng sau lưng lại đâm chọt, lừa gạt để đạt được lợi ích riêng cho mình.

Càng nghĩ thì hắn lại càng không muốn ra trường đúng hạn. Đương nhiên, điều đó càng không có khả năng với chức học trưởng như hắn rồi.

Mọi người tham gia trong buổi tiệc đều chú ý đến hắn, có một số chủ động tiến về phía hắn mà chào hỏi rồi mời rượu xã giao. Trong đám người mời rượu hắn thì thành phần cũng có.

Tiêu biểu như những đàn em mới đến thật ngây thơ, đơn thuần chỉ muốn mời hắn một ly vì ngưỡng mộ chức vị học trưởng của hắn đảm nhiệm đến tận năm cuối. Hay cũng có kẻ lợi dụng cơ hội này muốn tạo mối quan hệ với hắn để sau này hợp tác lâu dài trên thương trường. Càng có người không chút ý tứ, thừa dịp hắn uống nhiều rượu mà tỏa ra tin tức tố của bản thân ẩn nấp trong đám đông, âm thầm quyến rũ hắn.

Nếu như mọi ngày thì Tô Sóc không ngại cùng bọn họ chơi đùa một chút. Dù sao thì ai ai trong đám bạn đều biết hắn yêu thích nhất là dáng vẻ năng động, tự tin lại trẻ trung, tràn đầy nhiệt huyết lại không kém phần ngọt ngào, khiêu gợi dễ bị bắt nạt khi lên giường với hắn .

Bản thân hắn cảm những mối quan hệ thể xác trên phương diện đó không có vấn đề gì cả. Bởi vì trong cuộc chơi này mọi người đã là người trưởng thành nên việc anh tình tôi nguyện, chúng ta cùng nhau lên giường thoải mái chẳng qua là chỉ giải quyết nhu cầu sinh lý của đôi bên thôi.

Vì nghe không ít lời đàm tiếu về lối sống thoải mái thích đi qua nhiều bụi hoa của con trai mình nên cha hắn càng không muốn để ý đến nữa. Thậm chí ông còn có suy nghĩ đem đứa con riêng bên ngoài giá thú của mình để về thừa kế đống gia sản này để sản nghiệp càng ăn nên làm ra còn có lý hơn. Lợi dụng danh nghĩa anh em cùng nhau [ Cạnh tranh công bằng ] để xem ai có tài năng thật sự mà phát triển nguồn lực vốn có và phẩm chất tốt để kế thừa công ty. Thì ra ông ấy lại cho rằng thằng con hư hỏng như Tô Sóc sẽ cạnh tranh không lại đứa con riêng của mình lâu nay bồi dưỡng ở bên ngoài.

Mẹ hắn thấy vậy cũng lo lắng cứ cách hai ba hôm thì nhắc hắn đi xem mắt hay suy nghĩ về việc lập gia đình. Nhắc nhở hắn lo tập trung vào công việc làm ăn để giành lấy tài sản của gia đình, sao có thể để cho người ngoài được lấy đi đơn giản như vậy được. Vậy là mẹ hắn lên một danh sách thật tỉ mỉ cho hắn đi gặp mặt vợ tương lai.

Đa số đối tượng mà mẹ hắn giới thiệu hầu như là các tiểu thư trong các gia đình không nhiều tiền, nhiều bất động sản thì cũng có chức quyền, có địa vị nhất định trong giới thượng lưu này. Các nàng dâu mà mẹ hắn lựa chọn đều am hiểu sâu xa về kinh tế, xu hướng hiện nay của xã hội, càng có thể là hậu phương vững chắc đứng sau lưng trợ giúp hắn sau này trong kinh doanh. Bà vốn trải đường hoa sẵn cho hắn bước đi, tốn không ít tâm tư hết lần này đến lần khác khuyên nhủ hắn đi với bà. Tô Sóc lại sợ chọc giận mẹ, khiến bà không vui nên hắn cũng qua loa ứng phó với các buổi xem mắt chứ không mấy hài lòng.

Hắn mới vừa tròn 20 tuổi, còn chưa chơi chán nữa thì làm sao mà kết hôn sớm được chứ. Mấy hôm trước hắn cùng đám bạn uống rượu rồi bọn họ quay sang càn giỡn nói hắn thật hăng hái trong việc giường chiếu. Qua đêm với không biết bao nhiêu mỹ nhân hay mỹ nam lại làm những chuyện thú vị không thôi. Còn dặn hắn phải cẩn thận vì không may mà đến tai ba hắn lại không hay cho lắm.

Trời biết đất biết chỉ có mỗi hắn không biết sao chuyện ấy đến tai của ba mình. Ông tức giận đến nỗi không muốn hắn được hưởng quyền thừa kế nữa mà cãi nhau một trận lôi đình với Tô Sóc. Đáp lại sự tức giận của ông thì hắn lại lơ đễnh, bộ dáng không mấy quan tâm sự đời mà nhúng vai rồi nửa thật nửa đùa, nói : " Phải nói sao nhỉ? Bậc sinh thành đã rữa nát thì làm sao cho con cái nể phục mà nghe lời dạy bảo quan tâm này đây? Con chỉ là cảm thấy ngưỡng mộ ba vì đã cùng mẹ sinh ra con. Như người ta thường nói [ Hổ phụ sinh hổ tử ] đúng là không sai thật. "

Sau trận cãi nhau ầm ĩ đó thì hai cha con cạch mặt nhau từ đấy. Không hiểu sao khi đến những nơi náo nhiệt như buổi tiệc tối nay thì hắn cảm giác không mấy tha thiết tham gia cho lắm. Thậm chí không lưu luyến những bụi hoa xung quanh đang tỏa hương quyến rũ mình.

Hắn bắt đầu hòa mình vào buổi tiệc, cũng mọi người xã giao đôi câu. Sau một hồi làm xong các thủ tục xã giao nhàm chán thì hắn quay lưng bước ra bên ngoài để hút thuốc.

Không khí bên ngoài thật trong lành và mát lạnh khiến hắn muốn làm một điếu thuốc. Đi dạo loanh quanh tản bộ một vòng thì vừa mới đến ngoài cửa quầy bar, hắn đứng thở dài rồi tiện tay lấy cái bật lửa ra để hút thuốc.

Ai mà biết được ở đâu xuất hiện một dáng người gầy gầy, nhỏ nhắn, đang loạng choảng từ phía sau đụng vào người hắn. Người đó nhanh tay vứt điếu thuốc mới vừa đốt còn chưa kịp hút trên môi của hắn xuống đất với dáng vẻ khó chịu.

"Ở đây không được phép hút thuốc." Người nọ chợt lên tiếng.

Tô Sóc đang bị hành động của đối phương làm cho bất ngờ nên vẫn còn sửng sốt. Hắn đang suy nghĩ xem chuyện gì đang xảy ra thì người kia bỗng nhiên cười rộ lên nhìn rất ngọt ngào, cùng với đôi mắt xinh đẹp cong lên khi cười như vầng trăng khuyết thật hấp dẫn thú tính trong người hắn.

Hắn đang suy nghĩ nên trêu ghẹo vị mỹ nam này như thế nào để có thể cùng nhau vui vẻ thì không khỏi bất ngờ. Bởi vì hành động tiếp theo của đối phương đã là trực tiếp chủ động giang hai cánh tay của mình ôm lấy thân hình cao lớn của Tô Sóc.

Sau khi ôm được hắn thì không dừng lại tiếp tục khẽ nhón chân lên cao thì thầm vào tai hắn với một chất giọng mềm mại khiến lòng hắn ngứa ngáy như tiếng mèo gào gầm gừ lúc tới mùa động dục , lâu lâu cào lên cửa gỗ trong đêm, nói : "Học trưởng , mang tôi về nhà ..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net