Chương 16: Mối quan hệ - Hôn nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi hôn xong, tôi đột nhiên kinh hãi, thế mà tôi hôn Giang Tự thật! Tôi đỏ mặt định vùi mình vào trong chăn nhưng Giang Tự đã kéo tôi ra.

"Anh làm gì vậy?" Giang Tự cố nén cười, túm lấy tôi đang muốn trốn, em đã tốt hơn nhiều. Giờ đang ngồi dậy vươn vai.

Rõ ràng tôi là người chủ động mà, sao tôi lại xấu hổ thế này. Tôi thầm nghiến răng nhìn Giang Tự.

Giang Tự xuống giường, đang thay quần áo.

Em chẳng thèm tránh đi, cứ thế cởi áo lộ ra thân trên trần trụi, từ góc độ của tôi thì chỉ có thể nhìn thấy tấm lưng trơn bóng của em, cơ bắp cánh tay rõ ràng, xương bả vai đường nét duyên dáng, thậm chí lúc cúi đầu còn lộ ra đường nét sống lưng.

Tôi lặng lẽ nhắm mắt lại.

Giang Tự thay áo xong, quay đầu lại thì thấy bộ dáng nhắm mắt giả chết của tôi, buồn cười đi tới, quỳ xuống bên giường cúi đầu nhìn tôi.

"Anh ngại à?" Giang Tự cười nói, "Anh vừa mới chủ động hôn em cơ mà? ”

Lông mi tôi run rung nhưng vẫn không mở ra.

"Nếu anh đã nhắm mắt lại rồi, vậy em thay quần." Giang Tự cười nói, thật sự mở tủ quần áo.

Nghe thấy tiếng vải cọ xát, tôi vẫn không nhịn được mở mắt ra.

Giang Tự đã mặc xong quần, là một cái quần thể thao, em đang buộc dây quần.

Có lẽ là do hiện tượng cương cứng buổi sáng vẫn chưa hết, tôi có thể nhìn thấy một chút biên độ giữa quần.

"Anh nhìn lén em." Giang Tự nhìn về phía tôi, nhướng mày.

"Không có!" Tôi vội vàng phủ nhận, " Lúc anh mở mắt ra em đã thay xong rồi! ”

Trong mắt Giang Tự hiện lên ý cười, không trêu chọc tôi nữa. Tôi đi theo xuống giường, trở về nhà mình rửa mặt.

Giang Tự gửi tin nhắn cho tôi, bảo tôi rửa mặt xong sang ăn sáng.

Sao nhìn cứ như vợ chồng mới cưới vậy nhỉ, tôi âm thầm phỉ nhổ bản thân nhưng vẫn thay quần áo đi qua.

Giang Tự nấu bữa sáng rất đơn giản, cháo trắng, trứng luộc, còn có một đĩa bánh bao và dưa muối. Tôi ngồi xuống trong im lặng và bắt đầu bóc trứng.

Tôi vừa ăn vừa nhìn Giang Tự, em vừa nghe từ vựng vừa ăn sáng. Tôi luôn muốn hỏi chuyện buổi sáng, lại ngại mở miệng.

Trong lòng thở dài, tôi ảo não chấm miếng bánh bao vào trong bát cháo.

Giang Tự ngẩng đầu nhìn tôi, khẽ mỉm cười, nhưng tôi không nhìn thấy.

Trong khoảng thời gian này Giang Tự nghỉ học quá nhiều, mặc dù lớp 12 đã ôn tập gần như xong, nhưng em vẫn quyết định trở lại lớp học

Tôi có chút mất mát, dù sao đây cũng là khoảng thời gian tôi ở bên Giang Tự lâu nhất, một khi em đi học, thời gian chúng tôi gặp nhau sẽ quay trở lại trước đây, chỉ có thể nhìn trộm mỗi tối, và cuối tuần ở chung ngắn ngủi.

"Em sắp nghỉ đông rồi." Giang Tự thu dọn đồ đạc, nhìn tôi nói.

Tôi nhìn em, chợt dấy lên lòng can đảm.

"Giang Tự..."

Tôi gọi em, Giang Tự dạ một tiếng.

"Chúng ta, bây giờ là..." Tôi bị kẹt vỏ, lúng ta lúng túng, lo lắng nhéo ngón tay, “Chúng ta đang hẹn hò à?”

Giang Tự cười ra tiếng, đi tới trước mặt tôi, "Còn chưa tính. ”

Tôi ngẩng đầu lên nhìn em.

Giang Tự nhẹ nhàng ngậm lấy môi dưới của tôi, hôn lên đó, thì thầm: “Làm bạn trai em nhé?”

Tôi chưa kịp trả lời, em lại nhẹ nhàng cắn một cái, "Như vậy mới tính. ”

Mặt tôi lặng lẽ đỏ bừng.

Cái này không giống với cái hôn hời hợt của tôi lúc trước.

"Hỏi anh đó, anh đồng ý không?" Giang Tự dán vào môi tôi cười nói.

"Đây ... Đây là nụ hôn đầu tiên của anh..." Tôi lẩm bẩm.

"Thật à? Nhưng buổi sáng có hôn qua". Giang Tự cách xa một chút, cười nói, "Không đúng, buổi sáng cũng không tính, lần trước anh ở bệnh viện trộm hôn em. ”

Tôi trợn tròn mắt, "Em tỉnh trước rồi! ”

Giang Tự vâng một tiếng, lại tiến lại gần hôn tôi, ngậm môi dưới của tôi, thỉnh thoảng cắn một cái, "Lúc ấy mệt quá không muốn mở mắt, không ngờ anh lớn mật tới vậy..."

"Sáng nay cũng rất táo bạo… em còn tưởng em mới là người chủ động trước..." Em hôn môi tôi, hôn mặt tôi đỏ đến rối tinh rối mù.

Chân tôi mềm nhũn.

Giang Tự cười nói, "Anh đừng lảng sang chuyện khác, anh còn chưa nói có đồng ý hay không. ”

"Em… Em đã hôn nhiều như vậy rồi.." Giang Tự nắm lấy eo sắp mềm nhũn của tôi, ôm tôi, tôi có chết cũng không ngờ có ngày mình được một người nhỏ hơn tôi mấy tuổi ôm hôn vào trong lòng như vậy, trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy xấu hổ đến hận không thể giấu đi.

"Vậy em coi như anh đồng ý rồi nhé." Giang Tự híp mắt cười, ôm tôi đến bên giường ngồi xuống, tôi bị ép ngồi vào trong lòng em.

Giang Tự đang mặc áo khoác đồng phục học sinh, tôi bị em ôm hôn, không tự chủ được nắm lấy cổ áo khoác của em.

"Há miệng..." Giang Tự nhéo cằm tôi, buộc tôi phải mở răng ra. Em nhẹ giọng cười, nhéo cằm tôi, vươn đầu lưỡi vào, móc lấy đầu lưỡi tôi mà mút.

Tôi vòng tay qua cổ em, thực sự không ngờ nụ hôn nghiêm túc đầu tiên lại mãnh liệt đến vậy.

Nước miếng không tự chủ được trào ra khỏi khóe miệng, tiếng thở dốc cùng tiếng nước của hai người vang lên rất lâu.

"A, sưng lên rồi." Giang Tự cuối cùng hôn lên môi tôi một cái, dùng ống tay áo lau khóe miệng tôi.

Vải cọ xát lên môi, hơi ngưa ngứa.

Tôi bị hôn đến mức khóe mắt đỏ hoe, mi dưới ươn ướt, nắm lấy cổ áo Giang Tự thở hổn hển.

Giang Tự bế tôi lên, đặt sang bên cạnh rồi lại hôn tôi thêm một phát.

"Em còn hôn nhẹ à Giang Tự..." Tôi trừng mắt nhìn em.

Giang Tự cười nói: "Đúng vậy, bị anh phát hiện, vậy chúng ta lại hôn đi."

Em lại tiến lại gần hôn tôi, thậm chí còn liếm liếm khe môi tôi.

"Được rồi, em phải đi học." Giang Tự tiếc nuối sờ sờ khuôn mặt đỏ bừng của tôi, "Sắp trễ rồi. ”

Em sửa sang lại đồng phục học sinh, đeo ba lô, véo môi tôi rồi cười tươi rời đi.

Tôi mím môi, cảm nhận được cảm giác hơi đau, không nhịn được nằm xuống quấn mình trong chăn, vùi mình vào trong.

Khóe miệng nhếch lên.

-----

Tác giả có lời muốn nói:

Sầm Tố: Vừa xác nhận mối quan hệ với bạn trai nhưng ẻm lại phải đi học.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net