CHƯƠNG 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngược đãi người bệnh không phải là chuyện New có thể làm, cho nên cậu tạm thời đình chiến với Tay, nếu không đình chiến thì cậu sẽ làm gì? Cậu thực sự không thể bỏ rơi anh! Cậu thực sự không bao giờ có thể bỏ lại anh một mình, chứ đừng nói đến Tay ... rất có thủ đoạn.

“Buổi sáng em có muốn uống…khụ…khụ khụ…uống sữa đậu nành hay sữa bò?” Tay mới sáng sớm tỉnh dậy liền bắt đầu đóng vai người bạn trai tốt với hai mươi bốn chữ hiếu.

New cố kìm lại ý muốn vỗ nhẹ vào lưng anh, vì không để lộ sự lo lắng của mình, quay lưng lại với anh, lạnh lùng nói,  “Sao cũng được”

Tay đã quen với thái độ lạnh nhạt của New nên điều này cũng không hề làm giảm sự nhiệt tình của anh, anh lập tức xuống giường làm vệ sinh cá nhân, sau đó mở cửa đi ra phòng bếp.

New nhíu mày nằm trên giường nhìn lên trần nhà lơ đãng, tại sao hai người lại phải ở chung nhà, ngủ chung giường trong tình huống khó xử như vậy?

"Khụ khụ khụ... khụ khụ khụ"

Tiếng ho của Tay đánh vào màng nhĩ New kéo cậu về thực tại, anh ho đến mức khiến cậu khó chịu liền chùm chăn qua đầu nhưng vẫn có thể nghe rõ, cậu không chịu nỗi nữa nên ngồi dậy mở cửa đi ra phòng bếp.

"Khụ khụ khụ..." Tay trên trán vẫn đổ mồ hôi, rõ ràng tốc độ di chuyển chậm hơn bình thường, cảnh tượng này khiến cho New càng khó xử, cậu ghét Tay cố gắng như vậy để lấy lòng cậu.

Nhưng anh thật sự không hề giả vờ đáng thương trong chuyện này, anh chỉ đơn giản là muốn đối tốt với cậu hơn một chút, giống như trước đây, anh nóng lòng muốn truyền đạt sự chân thành của mình cho New thấy, anh muốn New quên đi điều đó, những điều làm cậu khó chịu.

“Qua bên kia ngồi xuống đi” New giật lấy quả trứng từ tay anh, giọng điệu có vẻ thiếu kiên nhẫn.

Tay cảm thấy thụ sủng nhược kinh vì hành động của New, thái độ dịu dàng của New mang lại cho anh hy vọng, trong tích tắc anh thậm chí còn có suy nghĩ, anh sẵn sàng bị bệnh như này cả đời để đổi lấy sự đối xử dịu dàng của New dành cho mình.

Trong lòng Tay nở một đóa hoa mang tên hạnh phúc, anh rất kỳ vọng đến gần hạnh phúc duy nhất trong đời mình, sau đó từ phía sau ôm lấy eo cậu, “Hin”

New cảm thấy phòng ngự tâm lý của mình đang dần sụp đổ, cậu bắt đầu thèm muốn sự dịu dàng của anh, những cảm xúc trong quá khứ đó lại bắt đầu khuấy động, nhận thức này khiến cậu cảm thấy sợ hãi.

Tay coi sự im lặng của New như một sự đồng ý rõ ràng giữa hai người, cằm anh đặt lên vai New, mùi hương thuộc về cậu nuốt chửng anh từng chút một, khiến Tay không thể không hôn lên mặt New, hừm! Nó có cảm giác mềm mại và ngọt ngào như kẹo dẻo khi anh hôn nó, giống như trước đây vậy.

“Tay Tawan!”

New đang muốn bày trứng rán lên đĩa, nhưng động tác ngoài ý muốn của anh khiến tay cậu run lên một chút, sau đó cậu phiền chán đẩy anh ra, “Đừng hiểu lầm, tôi làm việc này không phải xuất phát từ sự chân thành hay là vì yêu anh, mà là vì tôi thấy anh đáng thương, tôi tội nghiệp anh vì anh đã cố chấp muốn giữ lấy một người không bao giờ yêu anh nữa”

/Không bao giờ yêu anh nữa.../

Tay tựa hồ rơi vào vực thẳm, một vực thẳm không đáy. Tất cả sức mạnh và sự kiêu ngạo của anh bị đánh tan thành từng mảnh, anh cảm giác như bản thân không còn giữ được tôn nghiêm và sự tự tin nữa ...  

Nhìn thấy vẻ mặt bị tổn thương của Tay, trái tim không nghe lời của cậu lại nhói lên một cái, bản thân có nhất thiết nói ra những lời sát thương vậy không? Tại sao lại biến bản thân trở thành Tay vào năm năm trước?

Cuối cùng, hai người vẫn chưa ăn xong bữa sáng. Cho đến khi Tay và New bình tĩnh lại, cả hai đều không thoát khỏi bầu không khí ngượng ngùng, một người có quá nhiều điều để nói, một người không biết nên nói gì, nhưng cả hai đều ngầm hiểu lựa chọn sự im lặng, chỉ có im lặng mới không làm tổn thương nhau.

___ 

“Anh đến công ty xử lý một số công việc”

Có lẽ chính là dáng vẻ đau khổ ngày đó của Tay đã in sâu vào lòng cậu, khiến cậu có chút không đành lòng làm tổn thương anh nữa, nên mấy ngày nay New dần dần học được cách hòa hoãn với anh không ít, cũng giảm bớt chuyện ăn miếng trả miếng,

“Ừ”

Cậu đang ngồi trên ghế sofa xem ti vi thì Tay đột nhiên bước tới chỗ cậu, cúi xuống như chuồn chuồn lướt nước hôn lên môi cậu một cái,

“Nếu em không yêu anh nữa cũng không sao, hãy để anh yêu em”

Tay không cho New cơ hội phản bác anh, nhanh chóng chạy ra cửa, cậu nhìn theo bóng lưng Tay, ánh mắt cậu thoáng trầm xuống, trong lòng cậu bây giờ không rõ là tư vị gì, chua xót cũng không phải, vui vẻ hạnh phúc cũng không đúng, chênh vênh, trống rỗng, hay chính xác hơn là cậu đang chờ một câu trả lời, một đáp án chính xác cho câu chuyện giữ hai người.

Nhưng bản thân New biết rất rõ cậu vẫn suy nghĩ cho anh, vì cậu cho rằng mình đã thực sự làm tổn thương Tay.

Cánh cửa đang đóng đột nhiên lại mở ra, Tay thò đầu vào nói, "Anh quên nói, chiều nay anh sẽ về dẫn em ra ngoài ăn tối"

Tay lại một lần nữa bỏ chạy mà không cho New cơ hội từ chối anh, dáng vẻ của anh có chút giống cách Tay đã từng đuổi theo cậu trong thời gian mơ hồ trước đây, anh trông rất hấp dẫn, khiến người ta sinh ra ảo giác rằng được yêu thương sâu sắc.

Khi Tay rời đi một lần nữa, căn nhà lại chỉ còn lại mình cậu, tiếng ti vi vang lên đều đều, một bộ phim truyền hình với motip cũ rích nam nữ chủ vì yêu mà làm những điều điên cuồng cùng nhau, nhưng cũng đủ làm cho New thực khâm phục những kẻ vì yêu mà cúi đầu, vì yêu mà bất chấp tất cả. Chỉ có họ, mới dám lôi những ẩm thấp trong lòng ra dưới nắng, cương quyết hong khô…Nhưng rồi thì sao chứ, một đời người, đều có một hoặc vài cuộc gặp ban sơ đẹp đẽ, tiếc rằng tình cảm sâu đậm đến đâu, cũng không chống nổi sự bào mòn của thời gian…

Vạn sự chi bằng một bước lùi,
Thế gian được mất tuỳ duyên thôi…

New khẽ nhếch môi, dưới đáy mắt ẩn hiện ý cười, vừa đúng lúc bài hát kết thúc bộ phim vang lên, làm cho cậu nhận ra tập phim đã kết thúc, cũng làm cho cậu chợt nhận ra câu nói không thể giải thích được của Tay khi nãy,

/Nếu em không yêu anh nữa cũng không sao, hãy để anh yêu em/

Thì ra là đang đáp lại lời của cậu khi đó 

/…Tôi thấy anh đáng thương, tôi tội nghiệp anh vì anh đã cố chấp muốn giữ lấy một người không bao giờ yêu anh nữa/

New cáu kỉnh cầm điều khiển chuyển kênh, nhưng cậu lại thấy khuôn mặt này, làm cậu càng bực hơn!

Buổi phát sóng phỏng vấn được chia thành hai phần, phần đầu tiên là cảnh Tay công khai lên phát biểu tại lễ trao giải: "... New Thitipoom, anh rất yêu em, kể từ khi tỏ tình với em, anh đã nhận định rằng, cả đời này của anh, em là duy nhất, duy chỉ mình em, cho nên em đừng tránh mặt anh nữa"

Đoạn thứ hai là cuộc phỏng vấn sau lễ trao giải, 

“Chắc mọi người đã nghe được một số tin đồn, chúng đều là sự thật! Tôi sắp chấm dứt hợp đồng với GMM, tôi rất biết ơn GMM đã hỗ trợ và giúp đỡ tôi trong những năm qua, nhưng quan niệm, lý tưởng của chúng tôi có rất nhiều điểm tương phản, tôi càng muốn làm nhiều hơn về mảng âm nhạc, nhưng con đường hiện tại không phù hợp với kế hoạch của tôi, hy vọng mọi người càng quan tâm đến tác phẩm của tôi hơn về cuộc sống cá nhân của tôi. Hiện tại, tôi cũng đã thành lập công ty âm nhạc, tiếp theo tôi sẽ tập trung sáng tác, sản xuất âm nhạc đồng thời cũng sẽ bồi dưỡng một thế hệ giọng hát mới”

Một giọng nữ phóng viên vang lên: "Vậy anh định rời khỏi làng nhạc à? Sự lựa chọn của anh có liên quan gì đến người yêu công khai của anh không?"

“Mọi người đừng lo lắng, tôi không rời khỏi làng nhạc, chỉ giảm bớt những cơ hội biểu diễn, tập trung cho sáng tác và sản xuất âm nhạc, tôi cũng sẽ cho ra ca khúc mới gửi đến những người yêu thương tôi vào mỗi năm” 

Câu trả lời của Tay khiến cho fan của anh âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Tay tiếp tục,

“Sự lựa chọn của tôi không liên quan gì đến người tôi yêu, tất cả là sự lựa chọn của riêng tôi. Tôi đã vì âm nhạc mà làm chuyện có lỗi với em ấy, khiến em ấy chịu ấm ức. Đã đến lúc để âm nhạc chịu ấm ức vì em ấy rồi. Nhưng thực ra chỉ cần em ấy ở đây âm nhạc của tôi sẽ ở đây, em ấy chính là âm nhạc của tôi!”


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net