CHƯƠNG 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yana dạo này đang giúp New làm một số công việc trong nhà homestay với tư cách là bạn gái, tâm trạng thất thường gần đây của New, Yana cho rằng cậu làm việc quá mệt mỏi, nên cô muốn chia sẻ những lo lắng giúp bạn trai mình.

"Xin chào, đây có phải là nước anh gọi không?" Yana lấy nước khoáng và đưa cho khách.

"Ừ" Tay đưa tay nhận lấy nước Yana đưa qua, sau đó hắng giọng nói, "Chúng ta có thể trò chuyện được không?"

Yana bối rối, cô không biết mình phải nói chuyện gì với ngôi sao lớn này, nhưng cô vẫn ngồi xuống, “Được thôi”

Yana đợi rất lâu cũng không đợi được câu tiếp theo của Tay, cô không khỏi sốt ruột hỏi, "Tôi có làm gì sai hay đắc tội với anh không? Anh cứ nói đi"

Con gái vốn rất nhạy cảm, mấy ngày ở lại, Yana có thể phát hiện ra sự thù địch khó hiểu của Tay, nhưng cô cũng không biết mình đã làm sai điều gì với anh.

Tay trầm ngâm nói với cô,  "Cướp người yêu của tôi có được xem là đắc tội không?" Có lẽ vì cảm thấy Yana không phản ứng, Tay tiếp tục nói, "New là người yêu của tôi"

Câu trả lời này là điều Yana không ngờ tới, hai người tưởng chừng như không hợp nhau hóa ra lại là người yêu của nhau, người đàn ông trong lòng New hóa ra lại là Tay! 

"Xin lỗi tôi không biết"

Cuộc gặp gỡ hôm nay vốn là do Tay cố ý sắp xếp nên anh đi thẳng vào vấn đề, "Chia tay với em ấy đi!"

Tay tuy biết cô gái này không có sức uy hiếp đối với mình, nhưng anh vẫn ghét cái cách New lấy lý do yêu người khác liên tục từ chối anh, anh ghét cậu thuộc về người khác trên danh nghĩa, càng ghét cái việc cậu tìm mọi cách trốn anh xem anh là người lạ, anh buộc phải cho cậu không còn nơi nào để trốn nữa.

Giọng điệu ra lệnh của Tay khiến Yana cảm thấy khó chịu, nhưng Yana vẫn kiên nhẫn giao tiếp với anh, "Tại sao?"

“Bởi vì em ấy không yêu cô” Tay nói rất chắc chắn, tựa như đang đại diện cho New, anh lập lại, “Bởi vì em ấy không có yêu cô”

Yana cảm thấy khó chịu trước sự thô lỗ của Tay, giọng nói ngày càng lớn hơn, "Sao anh lại nói như vậy! Tôi nhớ anh cũng chỉ là người yêu cũ của anh ấy mà thôi"

Tay bình tĩnh đáp, "Bởi vì tôi đã thấy cách em ấy yêu một người... em ấy yêu không ngừng nghỉ, không biết mệt mỏi và liều lĩnh... nhưng thật đáng tiếc em ấy không đối xử với cô như vậy"

"Anh muốn nói rằng anh ấy đã làm điều đó với anh sao?" Trong lời nói của Yana bắt đầu tràn ngập địch ý, cô không thể chịu đựng được người khác chỉ trích tình yêu của mình.

Tay uống một ngụm nước rồi mỉm cười, làm ngơ trước sự tức giận của cô, anh dường như không quan tâm tới những gì cô nói, "Cô có hứng thú nghe chuyện của chúng tôi không?"

Yana biết mình nên từ chối lời mời, nhưng cuối cùng cô không thể từ chối, cô tò mò không biết người đàn ông này sẽ nói gì về New, một người yêu một người không biết mệt mỏi là như thế nào!

Trong sự tò mò của Yana, Tay đã kể lại câu chuyện anh và New gặp nhau, quen nhau và yêu nhau như thế nào. Không phải chỉ đơn giản kể lại cho Yana nghe mà anh cũng tự đưa anh về miền kí ức năm ấy. Trong trí nhớ của anh, New càng tốt thì Tay càng không có biện pháp từ bỏ cậu, anh càng nói thì càng cảm nhận rõ ràng về quá khứ của họ đã từng yêu nhiều đến mức nào, càng làm cho anh biết rằng anh yêu New nhiều ra sao, 

"Lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau là ..."

--- 

Nghe Tay kể lại, cô mới nhận ra rằng New đã từng yêu một người là như thế nào, hóa ra New đã bị tổn thương rất nhiều, yêu đến mức thương tích đầy mình! May mắn thay, hiện tại có cô bên cạnh New, "Có thể trước đây anh ấy đã yêu anh, nhưng đó là trước đây. Anh đã nói rằng anh không cần anh ấy rồi phải không? Anh ấy hiện tại là bạn trai của tôi, anh ấy thuộc về tôi"

Điều duy nhất không thay đổi ở Tay trong những năm qua là tính chiếm hữu của anh đối với New, cho dù họ có chia tay, nhưng anh biết rằng New sẽ luôn là của anh. Hiện tại cô gái này không biết xấu hổ nói rằng New thuộc về cô, điều này khiến Tay cảm thấy buồn cười, "Thuộc về cô?"

"Em ấy đã từng quan hệ với cô chưa? Em ấy có bao giờ hoàn toàn thuộc về cô không? Cô có biết trên người em ấy có bao nhiêu nốt ruồi không? Cô có biết chúng ở đâu không? Cô có biết nơi nào em ấy nhạy cảm nhất không? Cô có biết ở trên giường giọng em ấy hay thế nào không? Cô có biết cách em ấy ôm tôi và nói rằng em ấy muốn tôi nhiều hơn không? Cô có biết em ấy bị làm đến khóc rồi thì dáng vẻ có bao nhiều phần câu nhân không?”

Yana chưa bao giờ nghĩ rằng những lời này sẽ phát ra từ miệng Tay, cô không dám tin nhìn anh, làm sao một người đàn ông đẹp trai mang phong thái lịch lãm trầm tĩnh trên màn ảnh lại có thể nói những lời vô liêm sỉ như vậy với một cô gái! Chỉ vì muốn cô từ bỏ New thôi sao? Yana cảm thấy xấu hổ, khó chịu và không biết phải trả lời lời nói của anh như thế nào, thì đã nghe anh tiếp tục nói, 

“Em ấy với tôi quen biết nhau bốn năm chính thức ở bên nhau ba năm! Cô biết điều này có ý nghĩa là gì không?” 

Tay nhìn Yana, “Chúng tôi là lần đầu tiên của nhau, trong suốt ba năm đó chúng tôi yêu thương nhau, em ấy bị tôi chiếm hữu, dục vọng của em ấy đến từ tôi, điều đó khiến em ấy không hứng thú với phụ nữ, cô sẽ không làm thoả mãn được em ấy. Em ấy khẳng định không bao giờ thuộc về cô! Cơ thể của em ấy không cho phép điều đó và cả trái tim của em ấy càng không cho phép điều đó!”

Yana chỉ biết trước đây New từng yêu một người đàn ông, cô cho rằng bản thân không để tâm là được, nhưng khi người đàn ông này kể những điều thân mật họ từng làm, cô lại phát hiện bản thân không thể tiếp nhận được, những lời đó khiến cô đứng ngồi không yên và khiến cô phải tin rằng New sẽ không bao giờ thuộc về cô.

--- 

"Chúng ta chia tay đi" 

New không phân biệt được là năm năm trước hay bây giờ, giọng nói của Yana trong đầu cậu trùng lặp với giọng nói của Tay năm năm trước, khiến cho cậu có cảm giác như đang ở trong hầm băng. Trong đời này, cậu sẽ không bao giờ có thể thoát khỏi số phận bị bỏ rơi.

Tại sao ai cũng đưa tới cho cậu những viên kẹo bọc đạn thế này? Lúc đầu thì ngọt ngào lúc sau thì ai cũng không thương tiếc mà vứt bỏ cậu. Cậu cảm giác cậu giống như một con mèo, trong cơn mưa gió gặp được một chút thương cảm lại liền nghĩ đó là nhà…

“Em đang ở đâu?” New như mất đi lí trí, cậu nóng lòng muốn thay đổi vận mệnh chết tiệt này.

“Ở nhà” Yana không thể tiếp tục ở bên cạnh cậu, ở bên cậu cô sẽ nghĩ tới hình ảnh cậu và người đàn ông đó, điều này khiến cô cảm thấy nan kham.

---

*Ding dong ding dong...*

New trong đêm khuya vội vã chạy tới, không biết bây giờ cậu muốn cứu lấy Yana hay là Tay năm năm trước, New đứng ở cửa với tâm trạng bất an.

Một lúc sau, cậu nghe thấy tiếng khóa cửa xoay, một giọng nói quen thuộc vang lên, “Đến rồi”

Yana nhìn New, trên mặt hiện lên vẻ lúng túng không giấu được, mọi lời nói đều xa lánh, "Khuya rồi anh đến đây làm gì?"

"Tại sao chúng ta lại chia tay? Anh đã làm gì sai? Anh chưa đủ tốt?" Cậu thật sự không hiểu.

Đột nhiên trong hành lang vang lên tiếng bước chân, Yana lùi lại, ra hiệu cho cậu bước vào nói chuyện, “Trước đây anh và Tay là người yêu của nhau à?”

“Ừ” New cũng không muốn giấu diếm, “Sao em lại biết?”

“Sao trước đó anh không nói cho tôi biết?” Yana trực tiếp bày tỏ nội tâm của mình, "Cho dù anh ta có bỏ rơi anh thì anh vẫn nghĩ đến anh ta, phải không?"

Sự mặc nhận của New làm Yana bị tổn thương, cô lại đắm chìm trong lời nói của Tay. Khi nhìn thấy cậu, trong đầu cô tràn ngập hình ảnh của cậu cùng người đàn ông kia da kề da, khiến cô cảm thấy… ghê tởm. 

“Anh không cần nói với tôi sự tình, có người thay anh nói rồi… anh ta đã nói rất chi tiết, rất hoàn chỉnh… đủ để tôi khó có thể chấp nhận được”

Ánh mắt của Yana lãnh đạm xen lẫn vài tia chán ghét, cô tựa hồ như đang trách móc cậu không biết liêm sĩ, điều này khiến cho New cảm thấy khó chịu, “Anh ta đã nói gì với em?”

"Anh hãy tự đi hỏi xem anh ta đã nói gì. Tôi ngượng miệng không nói ra được. Chúng ta dừng lại thôi”

"Mặc kệ anh ta nói gì, đừng tin anh ta. Chuyện đó đã là quá khứ. Bây giờ anh chỉ muốn ở bên em thôi" Cậu bước tới và nắm lấy tay Yana.

Khi đối mặt với người mình thích, người ta luôn mềm lòng và sẵn sàng cho đối phương một cơ hội, Yana vòng tay qua cổ New, ngẩng đầu lên và từ từ đến gần cậu, đúng lúc cô chuẩn bị hôn, thì New lại quay đầu đi.

Yana bất lực mỉm cười, sau đó buông cậu ra, yêu thương và mong đợi trong mắt cô chuyển sang chán ghét, "Tôi không thể dây dưa với gay nữa"

Tất cả những lời chuộc lỗi trong lòng New đều mắc kẹt lại trong cổ họng cậu. Gay? ! Bản thân thực sự là vậy sao? ! Chắc có lẽ là vậy! Ở bên cạnh một người đàn ông, có lẽ được coi là gay rồi? New nghĩ cậu sẽ không thể thoát khỏi cái mác này trong suốt quãng đời còn lại của mình.

Trong lòng New như có một tảng đá nặng đập vào một cái, cậu hoảng hốt, bất lực, sợ đến mức như thể bản thân đang bị nuốt chửng. 

Ai? Ai có thể giúp cậu nói ra con người cũ lúc trước của cậu. Đừng đi xem thi đấu, đừng tò mò cuộc sống của người khác. Năm tháng ấy, đừng vì một ánh mắt mà rung động, đừng vì một dáng vẻ mà khắc cốt ghi tâm, đừng đồng ý những lời tán tỉnh của anh, đừng dùng hết tất cả chân thành mà yêu một người. Anh sẽ biến cậu thành gay trong miệng người khác, rồi anh sẽ nhẫn tâm, tàn nhẫn mà bỏ rơi cậu.  

Ai có thể thực sự chấp nhận việc bạn trai mình đã từng cặp kè với một người đàn ông khác, không ai có thể rộng lượng như vậy, một người bị vị thần của mình bỏ rơi sao có thể xứng đáng được hạnh phúc?

“Được rồi, chúng ta dừng lại thôi” New nói xong, cậu liền mở cửa rời đi. ​​​​​

Chỉ là trong một giây phút này, đột nhiên cậu rất muốn làm loạn một lần. Nhưng trên mặt, lại cứ giả vờ bình tĩnh như vậy. Sự tan vỡ thế này không làm tổn thương người khác, nhưng lại làm đau chính mình. Cậu cho đến bây giờ không biết cậu đã làm cái gì sai? Phải chăng từ cái lúc bắt đầu để tâm đến anh quá nhiều là sai rồi? Không phải tổn thương nào cũng có thể chữa lành. Đôi lúc, thời gian rất vô dụng, nó không xoá nhoà được gì cả…

--- 

Dù là lần đầu gặp mặt hay là lần gặp lại, Tay đều mang đến những thay đổi long trời lở đất trong cuộc đời của New, anh càng hùng hổ doạ người, New càng sợ anh, càng tránh xa anh và coi anh như một tai họa.

Cậu không có cách ở lại với Tay nữa, cậu không biết Tay có làm điều điên rồ nào khác nữa hay không. New không còn chỗ nào để đi, cũng không thể làm phiền Off được, cậu không còn lựa chọn nào khác đành trở về Hat Yai. Cậu chỉ mong anh sớm hoàn thành bộ phim, sớm rời khỏi thế giới của cậu, trả lại cho cậu những ngày tháng yên bình.

Tay sao có thể để cho New đi dễ dàng như vậy, anh điên cuồng gọi điện cho New, dường như nhất quyết không bỏ cuộc cho đến khi tìm được cậu, cậu vì nhu cầu công việc không thể tắt điện thoại nên phải đành chặn số điện thoại của anh lại, nhưng anh kiên trì hơn cậu tưởng tượng, anh dùng điện thoại của người khác gọi điện cho cậu.

"Em định trốn anh bao lâu?" Giọng điệu của Tay nghe có vẻ mệt mỏi và bất lực.

“Trốn cho đến khi nào không trốn được nữa” New để lại những lời này xong thì cúp điện thoại, cậu cảm thấy Tay quả thực là nói tai này ra tai kia.

Những ngày tiếp theo, Tay yên ắng trở lại nhưng sự phẳng lặng này càng làm cho New hoảng sợ bất an. Cậu không biết anh đang tính toán cái gì! Không biết Tay xúc động lên làm ra loại chuyện gì!

Sự thật chứng minh, suy đoán của cậu là đúng, Tay quả thực đã chuẩn bị một nước cờ lớn, đang chờ đợi New phía trước.

"New Thitipoom!" Người gọi tên cậu không ai khác chính là cha cậu, bình thường chỉ khi cậu phạm sai lầm lớn thì cha cậu mới dùng cái ngữ khí này, "Đây là cậu à? Cậu nhìn xem đây là cái gì?"

New bối rối nhặt tờ báo bị cha cậu ném xuống đất, tờ báo tràn ngập tin tức về mối quan hệ đồng tính công khai của Tay, tuy ảnh mờ nhưng cũng đủ để những người xung quanh New nhận ra đây là cậu.

Bàn tay cầm tờ báo của New run rẩy, Tay lần này không để lại một lối thoát cho chính mình và cả cho New nữa, anh dùng sự ảnh hưởng của mình để trói buộc cậu bên anh, New sống chết đều sẽ luôn ở bên anh, với cái danh hiệu là người yêu của Tay, cậu nhất thời không biết nên khóc hay cười!

“Vâng, là con” New  không thể mở to mắt mà nói dối, trước mặt là chứng cứ trần trụi, cậu chỉ có thể thừa nhận.

Lời chấp vấn của cha cậu còn chưa kịp vang lên, thì điện thoại của mẹ cậu reo lên, “Chị hai!”

Cha cậu giật lấy điện thoại, nhấn nút tắt nguồn, tức giận ném điện thoại xuống ghế sô pha, sau đó một tiếng chát vang lên, nhất định lực đạo không hề nhỏ mới khiến đầu cậu lệch hẳn sang một bên, ông nạt nộ cậu,

“Cậu hài lòng rồi chứ! Muốn chúng tôi giải thích với mọi người xung quanh thế nào đây! Làm sao có thể nói ra được, cậu và một người đàn ông cùng…”

Mẹ cậu im lặng lau nước mắt, chậm rãi bước tới nắm lấy tay New, dùng ánh mắt cầu xin nhìn cậu nói, "Là cậu ta lừa con, phải không? Con không phải tự nguyện, đúng không?"

New cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt mẹ, cậu biết mình sẽ làm mẹ thất vọng, đây chính là nguyên nhân lớn nhất khiến hai người năm năm trước không công khai mối quan hệ, vấn đề không phải do Tay, vấn đề nằm ở gia đình cả cậu. Gia đình của New quá truyền thống. Cha mẹ cậu đều là giảng viên đại học, đều là nhân vật nổi bật trong xã hội, họ không thể chấp nhận việc con trai duy nhất của họ là gay!

“Dạ” Người mẹ hiển nhiên cảm thấy nhẹ nhõm trước câu trả lời của New, nhưng câu trả lời tiếp theo của cậu đã dập tắt hy vọng của bà, “Là… con tình nguyện”

Mẹ cậu không thể tin được đứa con trai mình nuôi dưỡng lại thành ra như thế này, giọng nói cũng không còn dịu dàng nữa, “Vậy là con đã nói dối mẹ, trước đây con nói con có bạn gái!”

“Không phải” Cậu nhanh chóng giải thích, “Những gì con nói đều là sự thật”

Tâm trạng của cha cậu đã dịu đi một chút, nhưng giọng điệu vẫn hung hãn như cũ, "Vậy thì chuyện này là sao?"

“Chúng con đã chia tay từ lâu rồi” New không dám nhìn thẳng vào mắt cha mẹ mình, họ dường như đang trách móc cậu là kẻ vô liêm sỉ, đại nghịch bất đạo.

Lời giải thích của cậu khiến bầu không khí căng thẳng ở nhà dịu đi đôi chút, mẹ cậu ôm lấy cậu, "Vậy thì tốt, vậy thì tốt... Làm sai biết sửa là tốt"

Sự việc này ảnh hưởng rất lớn đến cha mẹ cậu, họ ngồi xuống sô pha trầm mặc rất lâu mới nói,

“Hãy tìm thời gian đưa bạn gái về nhà ăn tối, đưa con bé đi gặp người thân họ hàng, bạn bè, để cho mọi người biết đó đều là tin đồn”

*Ding dong ding dong...* 

New định lên tiếng nói gì đó thì bị tiếng chuông cửa cắt ngang, mọi người đều biết hiện tại không phải là lúc tốt nhất để nói chuyện này, cha mẹ cậu chỉnh đốn lại bề ngoài, cố gắng giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, bảo vệ tôn nghiêm của nhà Techaapaikhun, mà New cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, tạm thời phiên toà cũng kết thúc. 

Sau khi mở cửa, giọng nói của mẹ cậu rõ ràng đã chuyển từ bình tĩnh sang kích động, "Cậu làm gì ở đây? Ở đây không hoan nghênh cậu"

"Cháu chào cô, con đến gặp New. Em ấy đã phớt lờ con một tuần rồi" Người đến chính là kẻ đầu têu thói xấu – Tay Tawan!

“Ai vậy?”, giọng nói của cha cậu vẫn còn ẩn ẩn sự tức giận trước đó.

Khoảnh khắc Tay bước vào tầm mắt của New, New chỉ có thể nghĩ ra ba chữ, “Kết thúc rồi”

Anh chào hỏi với thái độ hết sức thân thiện, 

“Chào chú, đây là lần đầu tiên chú cháu ta gặp nhau, con nghe New nói chú rất thích uống trà Phổ Nhĩ nên con mang đến đây cho chú, nếu mà chú thích sau này con sẽ mang đến thường xuyên hơn ạ”

Tay làm như con rễ gặp bố vợ, khiến cha New hoàn toàn tức giận, ông ném trà của anh ra khỏi cửa đồng thời cũng lên tiếng đuổi anh, “Cút ra khỏi đây! Ở đây không chào đón cậu!”

Tay hoàn toàn không để ý đến sự đối xử thô bạo của “cha vợ”, vẫn lịch sự nhã nhặn nói, “Cha đừng nói đùa, cha mẹ của New cũng như là cha mẹ của con. Cha, mẹ, trong tương lai con sẽ thường xuyên đến thăm cha mẹ hơn”

Lời nói của anh như đổ thêm dầu vào lửa, cha cậu đẩy Tay một cái, “Ai là cha mẹ cậu? New sẽ không ở bên một người đàn ông như cậu! New đã có bạn gái. Xin cậu hãy tránh xa chúng tôi ra”

Tay nhìn New một cái, "Họ đã chia tay rồi! Em ấy không nói gì sao?"

 
New chết chân tại chỗ cậu không biết làm gì mới đúng, cậu thật sự rất mệt mỏi, nội tâm cậu đang kháng cự với thanh âm của thế giới này, lời qua tiếng lại khiến đầu cậu ong ong, cậu không muốn nghe bất kỳ lời của ai nói nữa, cái gì cậu nghe cũng hiểu nhưng lại không muốn hiểu gì cả, nhưng New ép bản thân phải tỉnh táo, nhất định phải tỉnh táo đối mặt với nó…

Sự chú ý của cha mẹ cậu chuyển từ Tay sang New, người mẹ vốn dĩ nắm tay cậu, dùng ánh mắt mắng mỏ người đàn ông dụ dỗ con mình, nghe xong liền buông tay cậu ra, không dám tin tưởng hỏi, "Những gì cậu ta nói có phải là sự thật không?"

“Cha, mẹ….con…”

New bị cơn thịnh nộ của cha cậu cắt ngang, “Có thật hay không?”

“Là thật”

Hôm nay dưới sự kích thích không ngừng, cha của New đã hoàn toàn bị con trai mình làm cho phát điên, ông nhặt ấm trà trên bàn ném về phía New, trông như ông ước gì mình chưa từng có đứa con trai này.

“Tay…”

So với tốc độ ném của cha cậu, thì Tay nhanh hơn một bước ôm trọn cậu vào lòng. Mặc dù trong lòng New ghét một Tay không từ thủ đoạn như vậy. Nhưng khi nhìn thấy anh đứng chắn ở trước mặt mình, New vẫn lo lắng cho anh, có lẽ cậu cũng không có tiến bộ gì, dù là năm năm trước hay bây giờ, cậu cũng không chịu được khi thấy anh bị thương. 

New bị Tay ôm chặt, ấm trà đập thẳng vào vai trái của anh, nước văng tung toé may là nước trong ấm không còn nóng nữa, anh nghiến răng nghiến lợi kiềm chế không hét lên, nhưng New vẫn nhận thấy cơ thể anh run rẩy nhẹ.

Sau khi bị chủ hộp đêm đánh trọng thương, vai trái của Tay không lành hẳn, vẫn còn dư chấn tái đi tái lại, một đòn này không thể nghi ngờ là trúng ngay vết thương cũ, New đẩy anh ra, nhẹ nhàng kiểm tra vết thương của anh, nhịn không được lo lắng cũng phải hỏi, “Anh không sao chứ? Có đau không?"

Hành vi này lọt vào mắt cha cậu chắc chắn là chọc giận ông, "không biết xấu hổ!"

“Cha…con…”

Lời giải thích của cậu lại bị thêm một cái tát của cha cậu cắt đứt, trên đôi má trắng nõn của cậu hằn lên dấu tay, “Tôi không có đứa con ngang ngược và bất hiếu như cậu!”

Cha của cậu bị cao huyết áp, huyết áp của ông tăng mạnh do hôm nay bị kích thích, lúc ông sắp ngất đi thì New đã đỡ ông, “Cha… đừng làm con sợ”

Mẹ cậu vội vàng la lên, “Thuốc… thuốc hạ huyết áp”

Tay ôm lấy vai mẹ cậu, giọng nói trầm ấm mang lại cho hai mẹ con cậu một cảm giác an toàn mãnh liệt, “Thuốc để ở đâu?”

“Trong tủ đó, ngăn kéo thứ hai bên trái”

Tay vội vàng chạy đi tìm thuốc, rót một ly nước đưa tới, nhẹ nhàng vỗ vai cậu an ủi.

Cha New lấy lại bình tĩnh, liền muốn đẩy con trai mình ra, nhưng lại không đủ sức, giọng điệu yếu ớt nhưng thập phần tức giận, “Đưa nó ra khỏi nhà tôi, tôi không muốn thấy nó nữa, ngôi nhà này không cần đứa con như nó…”

Cậu cắn chặt môi, hốc mắt đỏ lên, cậu từ khi thấy tờ báo, đến lúc cha mẹ trách mắng, thậm chí bị đánh hai lần cũng không rơi nước mắt, nhưng chỉ vì câu “không cần nó”. Một lần nữa cậu lại bị bỏ rơi sao? Một lần nữa lại có người nói không cần cậu, âm thanh ứ đọng thật lâu mới thốt lên được một tiếng,

“Cha…” đừng không cần con. Nhưng vế sau cậu dường như không nói nổi.

Mẹ cậu đang vuốt vuốt ngực cha cậu, nhìn New với ánh mắt đầy thất vọng, "Con đi trước đi, đừng ở đây chọc tức cha con"

--- 

Đêm cuối đông trời rất lạnh, gió bấc thổi vù vù, không gian trầm lắng, khắc khoải, đèn đường vàng mờ mờ, hàng cây hiu quạnh, New chậm rãi đi từng bước trên con đường vắng, vốn dĩ lẽ ra cậu nên cùng cha mẹ ở nhà làm bánh, tận hưởng khoảng thời gian dịu dàng, nhưng bây giờ đây... tất cả chỉ là vì của người đang đi đằng sau cậu.

Tay im lặng đi theo sau New, giữ khoảng cách ba bước chân. Anh ngẩng đầu nhìn cậu, cảm thấy rất đau lòng, rõ ràng chỉ là muốn đối xử tốt với cậu, nhưng lần nào anh cũng lảm cậu thương tích đầy mình, Tay không dám

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net