[TG2] Học bá ngoài lạnh trong nóng (phần 2) (19 - 31)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


(11)

"Along with the development of technologies, what kind of innovations do you think create the biggest difference for student's studies?"

"......" Vân Y hiểu câu hỏi này, nhưng mà bởi vì hệ thống phát thông báo. Hai tiếng nói xen kẽ với nhau, khiến phản ứng của cô chậm đi. Ngẩn người một lúc mới suy nghĩ được.

Cái này cũng là câu hỏi trong cuộc sống thường ngày? Không phải nói chỉ hỏi câu hỏi thường ngày sao?

Nhưng mà, cũng bởi vì câu hỏi này, cô bị loại rồi...

Trở lại phòng học, Vân Y có chút suy sụp, dù sao, cô vốn muốn nhân cơ hội này ở chung một mình với học bá cơ.

Bây giờ, cơ hội gì cũng không có nữa.

"Làm sao thế?" Đồng Giai Trạch về lớp, nhìn bộ dáng của Vân Y, hiếu kỳ chọt chọt cô.

"Tớ vốn muốn cùng cậu tham gia cuộc thi cả nước, nhưng mà cậu xem, bây giờ không còn cơ hội nữa."

Vân Y có chút hối hận vì sao bản thân mình lại không chịu học tập cho tốt cơ chứ.

Đồng Giai Trạch nhìn Vân Y, không nói gì, trong mắt lóe lên tia sáng mà Vân Y không nhìn thấy.

"Giai Trạch, cậu phải cẩn thận một chút nha, nhất định không được..." Cách nữ sinh khác quá gần.

Vân Y chưa nói không xong, kìm lại trong lòng, nói không ra lời.

Bởi vì, cô biết mình không có tư cách này, cho dù độ hảo cảm là 55, cô cũng không mù quáng cho rằng đây là tình yêu, không chừng đây có lẽ là tình bạn đơn thuần.

"Hửm?" Đồng Giai Trạch nhướn mày nhìn Vân Y, cũng không nghe được Vân Y lẩm bẩm điều gì.

Vân Y lắc lắc đầu, tỏ vẻ không có gì.

Đồng Giai Trạch nhìn Vân Y như vậy, cũng không nói gì nữa.

Rất nhanh, một tuần nữa lại qua đi. Vân Y dựa vào cốt truyện tính toán ngày. Hiện tại cách ngày nữ chính chuyển đến không xa, nếu không có gì ngoài ý muốn, chính là trong tuần này.

55 điểm độ hảo cảm, chắc là hẳn sẽ có ưu thế hơn so với nữ chính nhỉ...

"Giai Trạch, bài này nên giải thế nào?" Vân Y đang làm bài vật lí, có thể là vì không hiểu lắmmôn học này.

Đồng Giai Trạch nhìn đề bài, nhíu mày, đề bài chuyển động rơi tự do...

Vân Y nghiêm túc lắng nghe, gặp phải chỗ nào không hiểu liền hỏi ngay, thần sắc nghiêm túc suy nghĩ, khiến Đồng Giai Trạch giảng bài cũng chăm chú theo.

Vân Y cũng không ngốc, một lát liền hiểu được. Vẻ mặt Đồng Giai Trạch trẻ nhỏ dễ dạy khiến Vân Y không khỏi xấu hổ. Lúc trước, không biết có bao nhiêu người "trẻ nhỏ không dễ dạy" tìm đến hỏi Đồng Giai Trạch các loại vấn đề đấy.

【Đinh – Độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm là 60, ký chủ không tồi, không ngừng cố gắng! Tiếp tục cố lên!】

Thời điểm Vân Y đang rối rắm vấn đề này, hệ thống đột nhiên vang lên một thanh âm.

"Bốp bốp".

Một tiếng vỗ tay vang lên, các bạn học trong lớp đều đồng loạt nhìn về phía bục giảng, chỉ thấy giáo viên chủ nhiệm tiến vào cũng một bạn gái lạ mặt.

Cô gái nhỏ mặc một chiếc váy trắng, xương quai xanh xinh đẹp như ẩn như hiện, chất liệu váy trắng như trong suốt, hơi hơi phản chiếu, tay áo váy xòe ra giống như đôi cánh của thiên thần.

Lúc Vân Y nghe thấy tên cô gái, ánh mắt lơ đãng mà co thắt lại, đây chính là nữ chính...

"Chào mọi người, tớ là học sinh mới chuyển trường, tên tớ là Trưởng Tôn Lộ, sau này xin mọi người giúp đỡ nhiều hơn." Trưởng Tôn Lộ vẻ mặt lanh lợi, để lại ấn tượng là một nữ sinh ngoan ngoãn.

Chỉ là nếu như tiếp xúc rồi thì sẽ phát hiện, đó chỉ là vẻ ngoài của cô ấy, hoạt bát, náo động.

(12)

Thành tích học tập của nữ chính có thể nói là đứng thứ nhất từ dưới đếm lên, chỉ là trong cốt truyện, Trưởng Tôn Lộ sau này được Đồng Giai Trạch kèm cặp, miễn cưỡng có thể vào đại học.

Trưởng Tôn Lộ nhìn một lượt mọi người trong lớp, lúc nhìn Đồng Giai Trạch, đôi mắt đột nhiên tỏa sáng, cứ nhìn chằm chằm vào cậu ấy.

Đồng Giai Trạch đương nhiên cũng không phải không có chút cảm giác nào, ánh mắt Trưởng Tôn Lộ nóng bỏng như vậy, làm cậu có chút không thoải mái nhíu mày một cái.

Từ lúc Trưởng Tôn Lộ đi vào lớp, Vân Y vẫn luôn quan sát cô ta, đương nhiên cũng không bỏ qua hành động lúc cô ta nhìn về phía Đồng Giai Trạch, hai mắt sáng lấp lánh.

Mà Đồng Giai Trạch.....quả nhiên y như đúc trong cốt truyện.

"Chủ nhiệm, em muốn ngồi cùng bạn kia" Ngón tay Trưởng Tôn Lộ chỉ một cái, chỉ về hướng Đồng Giai Trạch đang ngồi.

Chủ nhiệm lớp thấy Trưởng Tôn Lộ yêu cầu vô lễ như thế, có chút khó xử. Đồng Giai Trạch có bạn cùng bàn rồi.

Nhưng mà cũng không còn cách nào khác, hiệu trưởng đã nói, phải chiếu cố học sinh này thật tốt...

Mà Đồng Giai Trạch, cũng là bảo bối của trường, cũng cần phải chiếu cố...

"Vân Y, em xem hiện tại như thế này..." Chủ nhiệm lớp quay đầu nhìn về phía Vân Y, lúc này có thể sai khiến, cũng chỉ còn Vân Y.

Mà Vân Y đương nhiên sẽ không đồng ý, tự mình nhường chỗ cho Trưởng Tôn Lộ ngồi cùng Đồng Giai Trạch, thế không phải là ngu à?

Ta còn phải tiến đến tự do, thành công công lược nam chính được không?

"Chủ nhiệm, chỗ này đã có người ngồi rồi." Vân Y cũng không nể tình, nhìn chủ nhiệm lớp của mình, cũng không còn sự...tôn kính như lúc trước.

Nhìn thái độ có sự nịnh bợ lấy lòng của chủ nhiệm lớp với Trưởng Tôn Lộ, đời đúng lắm chông gai.

Chủ nhiệm lớp nhếch khóe miệng một cái, có chút lơ đãng nhìn Trưởng Tôn Lộ đang đứng bên cạnh "Nếu bạn Vân Y đã nói thế, em Trưởng Tôn Lộ..."

"Không được" Trưởng Tôn Lộ không dễ dàng thỏa hiệp như vậy, bước tới bàn Vân Y.

Vân Y đột nhiên nhớ tới một việc trong cốt truyện, dường như khi đó, dưới âm uy của Trưởng Tôn Lộ, cuối cùng nguyên chủ cũng nhường chỗ cho cô ta.

Nhưng mà, cô cũng không phải nhát gan yếu đuối như cô ấy.

"Bạn này, chỗ này tương đối gần bảng, tớ lại bị cận, bạn có thể nhường vị trí này cho tớ không?" Trưởng Tôn Lộ ai oán, dáng vẻ như bị ai bắt nạt.

Vân Y nhìn Trưởng Tôn Lộ...Đây không phải là bạch liên hoa trong truyền thuyết sao?

"Xin lỗi cậu, tớ cũng bị cận" Vân Y cự tuyệt rồi nhìn về phía chủ nhiệm lớp.

"Chủ nhiệm, bạn học nào cũng có thể không để ý đến kỷ luật của lớp, tùy ý đổi vị trí không ạ? Nếu là như vậy, thầy cô giáo còn sắp xếp chỗ ngồi để làm gì?"

Vân Y vừa nói như thế, mặt thầy chủ nhiệm lớp hơi xanh lại tím sau đó nhìn về phía Trưởng Tôn Lộ.

"Hừm, em Trưởng Tôn Lộ, tôi nghĩ em nên ngồi vị trí bên kia, nơi đó có một chỗ trống, cũng rất gần với bảng" Chủ nhiệm chỉ vào một vị trí bên phải.

Trưởng Tôn Lộ thấy cả lớp bắt đầu bất mãn với mình...Đặc biệt là một ít nữ sinh. Cô ta câu môi cười, đây là ghen tị, bọn họ chỉ biết ghen tị cô ta xinh đẹp. Lúc trước còn ở trường khác, không phải cũng là như vậy sao?

(13)

Ghen tị với cái đẹp là thiên tính của phụ nữ, những người đó, không chịu được khi người khác đẹp hơn mình.

Trưởng Tôn Lộ bĩu môi, đi tới vị trí mà chủ nhiệm nói.

Cô ta vốn định gần quan được ban lộc, nhưng mà không sao, dù sao cũng học cùng một lớp mà.

Không vội không vội.

Tiếng chuông nghỉ tiết vang lên, Trưởng Tôn Lộ lập tức đi đến bên cạnh Đồng Giai Trạch.

"Xin chào, tớ tên là Trưởng Tôn Lộ, bạn này, bạn tên là gì vậy?"

Đồng Giai Trạch vốn định lấy sách Toefl ra xem, nhưng mà bên cạnh liền có một vị khách không mời mà đến, đứng đó nói ríu rít.

Liếc mắt một cái: "Cậu có chuyện gì sao?"

"Không có gì, tớ chỉ là cảm thấy, vừa đến trường mới, mọi thứ đều rất xa lạ với tớ, cho nên tớ muốn làm quen thêm với các bạn mới mà thôi." Yêu cầu và ý muốn này của Trưởng Tôn Lộ nghe qua cũng không có gì là quá đáng.

Giáo dục tốt không cho phép Đồng Giai Trạch mở miệng mắng người, chỉ là cậu cũng không muốn nói chuyện.

Đồng Giai Trạch không thèm để ý đến Trưởng Tôn Lộ. Mà Vân Y đứng bên cạnh nhìn, tự nhiên cười một cái, xin thứ lỗi khi cô cười trên nỗi đau của người khác.

Bất quá...

Vân Y nghe đủ rồi, đi đến trước mặt Trưởng Tôn Lộ, thân thiện nói: "Xin chào bạn Trưởng Tôn Lộ, tớ tên là Vân Y."

Trưởng Tôn Lộ vốn đang nói chuyện cùng Đồng Giai Trạch, Vân Y đột nhiên đi tới, cô ta liền lộ vẻ bất mãn.

Cô ta liền không thèm để ý đến Vân Y. Vân Y đứng đó cười cười, có chút lúng túng nhìn Đồng Giai Trạch.

Đồng Giai Trạch nhìn vẻ mặt Vân Y, có chút không đồng tình nói với Trưởng Tôn Lộ: "Nếu người ta đã đến chào cậu rồi kìa, cậu muốn làm quen với bạn mới, không phải sao?"

Lời của Đồng Giai Trạch vừa dứt, đừng nói là Trưởng Tôn Lộ, đến cả Vân Y cũng cảm thấy sửng sốt.

Thấy thái độ Trưởng Tôn Lộ vẫn như cũ, Đồng Giai Trạch lại càng...

Vân Y nhìn vẻ mặt của Đồng Giai Trạch, cô thật sự muốn biết, độ hảo cảm của nam chính học bá khi lần đầu tiếp xúc với nữ chính ...

Nhưng mà, hệ thống không cho cô quyền lợi này.

"Hệ thống hệ thống, alo thống thống, có cách nào để thể biết độ hảo cảm của nam chính với nữ chính không?" Trong lòng Vân Y ngứa ngáy, thật sốt ruột, làm sao đây, online chờ.

【Có thể, dùng điểm mua, nhưng mà điểm cô không đủ, cần 100 điểm】Hệ thống máy móc đáp, mang theo chút cót két làm Vân Y rùng mình một cái.

Thấy Vân Y run người cúi đầu, Đồng Giai Trạch còn tưởng rằng do Trưởng Tôn Lộ khiến Vân Y không vui.

"Đi thôi." Đồng Giai Trạch kéo tay Vân Y đi ra ngoài,

Đồng Giai Trạch nắm tay Vân Y đi ra ngoài như thế khiến cô ngây người, không tự giác đi theo cậu ta.

Đồng Giai Trạch nắm tay Vân Y làm các bạn học trong lớp đồng thời nhìn hai người. Mà các nữ sinh đều nhìn hai bàn tay đang nắm lấy nhau của Đồng Giai Trạch và Vân Y, quào thật là ghen tị.

"Giai Trạch?" Đứng trên sân thượng, Vân Y có chút mê man nhìn cậu, không hiểu sao cậu lại làm vậy.

Đồng Giai Trạch lúc này cũng hối hận, mình đang làm gì vậy?

Vào lúc nhìn thấy vẻ mặt kia của Vân Y, Đồng Giai Trạch chỉ cảm thấy đầu óc mình trong lúc nhất thời nở cả hoa...

Nhìn khuôn mặt đang hối hận của Đồng Giai Trạch, Vân Y không nói gì, chỉ nhìn cậu, trong mắt thấp thoáng tia cảm xúc mờ ảo.

"Không có gì" Đồng Giai Trạch cười nhẹ một tiếng, có lẽ biểu tình của Vân Y quá mức ngốc manh, khiến Đồng Giai Trạch không nhìn được vươn tay sờ sờ mái tóc mềm của Vân Y.

(14)

Đứng trên sân thượng, cảm nhận hương vị làn gió xuân thổi qua, dưới làn gió nhè nhẹ, tóc dài của Vân Y theo chiều gió mà bay đến trước ngực Đồng Giai Trạch.

Đồng Giai Trạch cuối đầu nhìn Vân Y, vừa vặn Vân Y cũng ngước mắt nhìn cậu.

【Đinh – Độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm là 65, ký chủ cố lên!】

"Đồng Giai Trạch"

Vào thời điểm bầu không khí đang tốt đẹp, bỗng nhiên vang lên một âm thanh phá hư.

Trưởng Tôn Lộ?

Vân Y híp mắt nhìn lại, đúng rồi, hình như cô nhớ ra rồi, trong thế giới này, còn có cái gọi là bàn tay vàng của nữ chính.

Tóm lại là cho dù chuyện gì đi nữa, cuối cùng, bàn tay vàng sẽ khiến nam chính vẫn tiếp nhận nữ chính, để hai người ở bên nhau.

Đồng Giai Trạch cũng quay sang nhìn, lúc nhìn thấy Trưởng Tôn Lộ, trong mắt cậu bất giác là vẻ không kiên nhẫn.

Trưởng Tôn Lộ lại không biết mình đã quấy rầy người khác, không biết xấu hổ mà đi lên phía trước: "Mình biết tên cậu rồi, là Đồng Giai Trạch...Tên thật là đẹp. Xin chào, mình là Trưởng Tôn Lộ."

Nhìn Trưởng Tôn Lộ, Vân Y cảm thấy có chút mất mặt giùm.

Đồng Giai Trạch không thèm để ý đến Trưởng Tôn Lộ. Cô ta thấy vậy, lại gắt gắt nhìn chằm chằm vào Vân Y.

Vân Y cũng không để ý, chỉ kéo kéo tay áo của Đồng Giai Trạch, rất lịch sự, cũng không mượn việc này mà tiếp xúc da thịt cùng Đồng Giai Trạch.

"Sắp vào lớp rồi, chúng ta trở về thôi" Vân Y nói xong, Đồng Giai Trạch gật đầu.

Trước khi đi, Vân Y nhìn về phía Trưởng Tôn Lộ, cười hữu nghị một cái.

Chỉ là trong mắt Trưởng Tôn Lộ, con ranh này đang trắng trợn mà trào phúng cô ta.

Thời gian sau đó, Vân Y cảm thấy thế giới quan của mình được reset một lượt.

Trưởng Tôn Lộ thật sự là...

Để có thể nói vài câu cùng Đồng Giai Trạch, hoặc là để khiến Đồng Giai Trạch ghi nhớ cô ta... Lại không biết, làm vậy chỉ khiến ấn tượng của Đồng Giai Trạch với cô ta càng kém hơn thôi.

Trưởng Tôn Lộ mỗi lần nhìn bóng dáng hai người Đồng Giai Trạch và Vân Y cạnh nhau, trong mắt đều là ngoan độc.

"Muốn làm gì?" Sau lưng Trưởng Tôn Lộ, vang lên một âm thanh trầm thấp có từ tính.

Trưởng Tôn Lộ xoay người lại, một khuôn mặt đang cười xấu xa in vào trong mắt cô ta.

Hai hàng lông mày rậm, thật giống như luôn mang theo nụ cười, cong cong, giống như huyền nguyệt sáng trong trong bầu trời đêm.

Trưởng Tôn Lộ nhìn người trước mắt, làn da trắng nõn làm nổi bật lên đôi môi màu hồng đào nhàn nhạt, ngũ quan tuấn mĩ nổi bật, một gương mặt hoàn mỹ.

Đặc biệt là khuyên tai kim cương lóe sáng bên tai trái, khiến cho cậu ta đứng dưới ánh nắng mặt trời càng nổi bật.

Chẳng qua, trong nụ cười của người này, có thứ gì đó khiến cô ấy kinh hãi mà run sợ.

Trưởng Tôn Lộ nhíu mày, rồi lùi lại một bước, rất cảnh giác nhìn tên nam sinh trước mắt này.

"Cậu là ai?"

Trưởng Tôn Lộ cảnh giác, nhưng lại khiến nam sinh đối diện buồn cười.

"Cô, đừng động đến cậu ấy, thì tôi, cũng sẽ khoogn làm gì cậu."

Nam sinh kia nhìn Trưởng Tôn Lộ, thấy cô ta không có phản ứng gì, bước lên nói: "Biết chưa?"

Ánh mắt cậu ta sâu thẳm mang theo hung ác, chỉ là, Trưởng Tôn Lộ không nhìn thấy được.

Trưởng Tôn Lộ lại đặt tầm mắt lên Vân Y và Đồng Giai Trạch vừa rời đi, mà nam sinh đứng bên cạnh, đã bị cô ta bỏ quên.

(15)

Tuy rằng nam sinh này lớn lên đúng là đẹp trai, so với Đồng Giai Trạch mà nói...Có thể còn hơn.

Chỉ là, trên người nam sinh này luôn toát ra vẻ khiến cô ta cảm thấy nguy hiểm, không phải người mà cô ta kiểm soát được!

Nam sinh kia nhìn thấy biểu cảm của Trưởng Tôn Lộ, cười lạnh một cái, sau đó mới đem tầm mắt đặt lên người đã rời đi, như nghiền ngầm điều gì, khiến người khác khó đoán.

Ngày hôm sau, Trưởng Tôn Lộ diện một chiếc váy ngắn hơn đồng phục một đoạn, nút áo trước ngực không cài, mặc trên người cô ta, kết hợp với vóc người thon thả, cực kỳ bốc lửa. (ủa đi học không mặc đồng phục hả bà nội?)

Mà những người trong lớp, hoàn toàn không nhìn ra, cô gái nhìn ngoan ngoãn như công chúa này, lại có một vóc người bốc lửa như vậy.

Vốn dĩ, Trưởng Tôn Lộ muốn đi quyến rũ Đồng Giai Trạch, đáng tiếc, Đồng Giai Trạch lại không để ý tới.

Ngay cả Trưởng Tôn Lộ đem phần ngực tròn trịa hạ thấp xuống tầm mắt Đồng Giai Trạch, Đồng Giai Trạch càng ghét cô ta hơn, dáng vẻ ghét bỏ.

Khiến Vân Y đứng một bên nhìn xem, cũng cảm thấy có chút buồn cười, IQ của nữ chính cất vào tủ khóa kĩ không mang đi học à?

Cũng bởi vì như thế, Trưởng Tôn Lộ chỉ trong một ngày đã đem hình tượng mà ban đầu cô ta tạo nên xóa mất đi, còn kéo theo thù hận của tất cả nữ sinh trong lớp.

Đặc biệt là những cô gái có tệp đính kèm, mà tệp đính kèm của mình luôn nhìn chằm chằm vào cái chỗ nào đó của bạn học hồ ly tinh.

Nhìn thôi cũng khiến người ta cảm thấy tức giận, muốn nắm.....không, không nắm bóp gì hết!!

Thấy dáng vẻ không nhúc nhích của Đồng Giai Trạch, Trưởng Tôn Lộ cũng không tự ti, không khổ sở, ngày thứ ba, tiếp tục cố gắng.

Lần này, là hình tượng một bông hoa sen nhỏ, chuyên môn làm bộ ngã trước mặt Đồng Giai Trạch...

Ngày thứ tư...

Ngày thứ năm...

Vân Y nhìn thủ đoạn kém chất lượng như vậy của Trưởng Tôn Lộ, đừng nói là Đồng Giai Trạch, người có não sẽ không thích sự giả tạo này.

Nhìn xem...

Thật sự là, mất mặt mũi chị em phụ nữ mà, vì một cậu trai thôi, nhất định phải như vậy sao.

Bất qua, trải qua một tuần thử nghiệm, Trưởng Tôn Lộ dường như đã hiểu, những thủ đoạn kia với Đồng Giai Trạch đều vô dụng.

Chỉ đành phải thay đổi sang cách khác.

Trải qua mấy ngày tìm hiểu Đồng Giai Trạch, mới phát hiện, Đồng Giai Trạch là một con mọt sách chính hiệu.

Ngoài việc đọc sách, đọc sách, cậu ta thích nhất vẫn là đọc sách.

Trưởng Tôn Lộ cầm một cuốn sách, đến trước mặt Đồng Giai Trạch: "Giai Trạch, tới có thể cậu một vấn đề học tập không?"

Đồng Giai Trạch lại đang học toán, bị Trưởng Tôn Lộ cắt ngang, cậu ngẩng đầu nhìn qua.

Trưởng Tôn Lộ?

Vừa nhìn thấy Trưởng Tôn Lộ, tâm tình học toán cũng giảm đi một nửa.

Sau khi nhìn đề bài trong tay Trưởng Tôn Lộ, Đồng Giai Trạch không muốn nói chuyện với người bạn này nữa.

Thấy vẻ mặt đó của Đồng Giai Trạch, Vân Y vẫn đang nghiên cứu cốt truyện và ký ức của nguyên chủ, tiếp xúc một thời gian, cô liền biết, vẻ mặt này đồng nghĩa với việc Đồng Giai Trạch đang mất kiên nhẫn.

Vân Y rất là thiện giải nhân ý hỏi một câu.

"Trưởng Tôn Lộ, không bằng, để tôi giải thích giúp cậu đi."

Ý tốt của Vân Y, Đồng Giai Trạch tự nhiên có thể cảm nhận được. Nhưng mà, trong mắt của Trưởng Tôn Lộ, Vân Y đang quấy nhiễu thời gian ở chung của mình và Giai Trạch.

Ánh mắt hung tợn trừng qua: "Ai mượn cậu nói, không biết tôi đang hỏi Đồng Giai Trạch à?"

(16)

Ngữ khí kia, giống như người phụ nữ đang tranh đoạt chủ quyền của mình, khiến Vân Y lại một lần nữa mà...xấu hổ giùm.

Đồng Giai Trạch nhíu mày nhìn Trưởng Tôn Lộ: "Con người cậu làm sao vậy, đây chỉ là câu hỏi lý thuyết thôi, đọc sách cũng có thể khoanh được, lúc lên lớp cậu có nghe giảng không? Người như cậu, thân là một học sinh, lại không lo học hành, cậu không thấy có lỗi với cha mẹ sao? Không thấy có lỗi với chính bản thân sao?"

Đồng Giai Trạch nghiêm khắc phê bình, nhìn mắt Vân Y bị bắt nạt, trong lòng giống như bị nhéo một cái vậy.

Mà Trưởng Tôn Lộ, vẻ mặt không thể tin mà nhìn Đồng Giai Trạch, cậu ta, cậu ta, vì Vân Y mà mắng mình?

Thựcra trừ một mình Trưởng Tôn Lộ, tất cả nữ sinh trong lớp đều cảm thấy Đồng Giai Trạch nói không sai.

Nhưng mà, cũng có vài nam sinh trong lớp, cảm thấy Đồng Giai Trạch quá đáng, đứng lên, chỉ vào Đồng Giai Trạch chỉ trích: "Đồng Giai Trạch, sao cậu có thể nói như vậy với..."

Tiếp theo, nữ sinh trong lớp liền không vui...

Tiếp theo nữa, trong lớp hỗn loạn, cãi nhau...

Vân Y không nghĩ tới là, Đồng Giai Trạch này còn có thể khơi mào một trận hỗn chiến như vậy.

【Đinh – Độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm là 70, ký chủ cần tiếp tục nỗ lực!】

Vân Y đột nghiên ngẩng đầu, nhìn vào con ngươi trong veo của Đồng Giai Trạch, trong mắt của cậu ấy, phản chiếu lại bóng dáng của mình.

"Giai Trạch" Vân Y vừa bàn tay nâng lên, đang muốn chạm vào người Đồng Giai Trạch...Đã bị một tiếng nói lớn trên bục giảng gọi tỉnh.

"Các em đang ồn ào cái gì? Chuông vào lớp vang lên rồi, không biết quay về chỗ của mình à?" Chủ nhiệm lớp cực kỳ tức giận, khiến đôi nam nữ "thâm tình nhìn nhau" bị ngắt quãng.

Vân Y lập tức ngồi xuống, có chút hoảng hốt, tim đập nhanh hơn, khiến nguyên ngày sau đó, Vân Y cũng không dám nhìn Đồng Giai Trạch.

Rõ ràng, cô cũng không có làm gì sai mà...

Sau khi về nhà, Vân Y vẫn cảm thấy tim của mình đập không được bình thường.

"Hệ thống, ta bị làm sao thế?"

Vân Y hỏi hệ thống, đáng tiếc, cho dù hệ thống nghe được, cũng sẽ không trả lời.

"Vân Y đã về rồi à? Mau rửa tay, chờ ba con tan làm, là có thể ăn cơm rồi."

Mẹ của Vân Y trong phòng bếp chuẩn bị bữa tối. Mà ba, vẫn còn đang làm việc, chưa về nhà.

"Dạ." Vân Y vui vẻ đáp một tiếng, đối với mẹ của thân thể này, Vân Y rất tôn kính, cũng rất thích...

Trước kia khi nằm viện, ba mẹ tốn rất nhiều tiền chữa bệnh cho cô, cũng không tránh được việc họ bận rộn liên tục, hiếm khi gia đình được quây quần ngồi chung một bữa cơm....

Vân Y nghĩ đến những việc đã xảy ra trong hôm nay, cây bút trong tay cũng không dừng lại, hôm nay có rất nhiều bài tập, bởi vì cô luôn mất tập trung, cũng không nghe giảng được gì.

Sáng sớm, đường phố tĩnh lặng.

Khi tia nắng ban mai đầu tiên xuyên qua màn sương, đường phố liền nghênh đón một bình minh hơi ấm áp quá mức.

"Ba mẹ, con đi học đây." Trước khi ra khỏi nhà, Vân Y đều chào một tiếng.

"Vân Y, đợi chút, dự báo thời tiết nói sẽ mưa, con vẫn mang ô theo đi." Mẹ thấy Vân Y ra cửa, không mang gì theo, liền nhắc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net