Chương 53: Omega bảo bối của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bàn tay thon dài liên tục vỗ nhẹ lên tấm lưng gầy của Trương Triết Hạn, hắn biết cậu đang vì Phó Mạch Hàn mà cảm thấy áy náy. Người mang thai vỗ dĩ rất dễ bị các tác động bên ngoài làm ảnh hưởng đến tâm trạng, Cung Tuấn không mong Trương Triết Hạn sẽ buồn bã vì những chuyện không vui.

"Em cứ sầu lo như vậy, bảo bảo nhìn thấy nhất định sẽ không vui. Em yên tâm, có anh ở đây rồi."

Nghe thanh âm ôn nhu văng vẳng bên tai, Trương Triết Hạn lẳng lặng thở dài, nhỏ giọng lẩm bẩm.

"Nếu bảo bảo không vui thì đã đá em rồi."

"Bảo bảo có sức đá em sao?" Cung Tuấn bất đắc dĩ cười khổ, hắn cúi đầu hôn lên vầng trán bóng loáng mịn màng, không tiếng động hít nhẹ mùi hương thoang thoảng từ người Trương Triết Hạn. Tâm trạng omega không tốt, hương thơm cũng vì vậy mà vơi đi mấy phần. Cung Tuấn đau lòng xoa xoa mái tóc rối tung, hỏi.

"Em muốn anh lo sao?"

"Không có."

"Vậy phải phấn chấn lên chứ, đây không phải lỗi của em. Bây giờ, em vừa phải sống cho mình, vừa phải sống cho bảo bảo của chúng ta. Nếu tâm trạng em cứ không tốt, bảo bảo cũng sẽ không vui."

Trương Triết Hạn phì cười, vòng tay qua ôm lấy cổ hắn, "Vậy anh định làm gì để em vui lên đây?"

Vừa dứt lời, cánh môi liền ấm áp một mảng. Cung Tuấn nhẹ nhàng hôn lên môi cậu, cẩn thận mân mê như đang nghiền ngẫm cảm nhận một bảo bối quí giá nhất trên đời. Trương Triết Hạn ngồi im để hắn hôn lên, không tráo lưỡi, cũng không kịch liệt, chỉ đơn giản là hôn một cái.

Lâm Ngạn Tuyết chậc lưỡi đứng dậy, đi vào bếp chuẩn bị thức ăn. Cô sợ nếu mình cứ ngồi đây thì sẽ no nê mất, với một người không có ai yêu như cô thì nên giữ một tâm hồn thật trong trắng, hảo hảo làm một cô gái để nửa kia bảo vệ thì tốt hơn. Biết nhiều cũng không hay cho lắm.

Lâm Ngạn Tuyết càng nghĩ càng cảm thấy đúng đắn, vì vậy tự thôi miên mình trở thành một cô gái nhẹ nhàng nhu mềm, tốt nhất là nên ngây thơ không biết cái gì cả.

Lâm Ngạn Tuyết vừa cắt hành lá, vừa lẩm bẩm tự hỏi.

"Sao không tráo lưỡi nhỉ? Hay tại mình ngồi đó nên họ không dám làm."

Bên kia, Trương Triết Hạn phì cười đẩy vai hắn ra, đè giọng nghịch ngợm hỏi.

"Anh cố tình đuổi chị Lâm đi à?"

"Sao em lại nghĩ vậy? Chị ấy không đuổi anh là may lắm rồi." Cánh tay săn chắc ôm lấy vòng eo mềm mại, Trương Triết Hạn vẫn ngồi trên đùi hắn, đung đưa hai chân, tâm tình giờ phút này đã tốt lên một chút, cười nói.

"Theo em thấy thì chị ấy sẽ không đuổi anh đi đâu. Dù sao đồ đạc cũng đã mang qua hết rồi, chị ấy không ác tới mức ép anh dọn đồ đi lần nữa."

Bầu không khí nháy mắt trở nên nhẹ nhàng hơn, Trương Triết Hạn mím môi, đột nhiên phóng xuống đất khiến Cung Tuấn giật nảy, theo quán tính nhanh tay níu chặt eo cậu. Trương Triết Hạn bất ngờ quay đầu, chớp mắt hỏi.

"Anh làm gì vậy?"

"À, sợ em ngã."

Nhận ra người kia chân chạm đất, đi đứng vững chãi không có gì gọi là lảo đảo. Cung Tuấn ngại ngùng buông tay, gượng gạo nói.

"Lần sau nếu em muốn phóng xuống thì nói với anh nhé."

Tính ra cũng là nhờ phúc của Phó Mạch Hàn, nếu không phải anh đột nhiên xuất hiện áp chế Trương Triết Hạn thì Cung Tuấn cũng sẽ không lo trước lo sau như bây giờ. Nhìn Trương Triết Hạn đi ra ngoài ban công, hình như là đang muốn nói chuyện với ai đó. Tuy Cung Tuấn không đi theo cậu nhưng mắt hắn cứ nhìn chằm chằm tới, không rời một khắc.

Cung Tuấn nằm xuống sô pha, chống cằm quan sát Trương Triết Hạn. Tâm trạng của cậu tốt hơn nhiều rồi, nói chuyện cũng cao hứng hơn bình thường, Cung Tuấn bấm bấm đầu ngón tay, liếm môi lẩm bẩm.

"Mông cong thật đấy."

Dáng người của Trương Triết Hạn rất đẹp, đường nào ra đường đấy. Hơn nữa, do cậu là omega nên đường nét rất mềm mại, tạo cảm giác nhỏ nhắn cần được người ta bảo vệ. Cung Tuấn si mê nhìn cậu không rời, càng nhìn càng thấy omega nhà mình thật xinh đẹp.

Nói thật, hắn đã từng phủ nhận việc kết hôn với người cùng giới giải trí. Bởi vì hắn biết, giới giải trí vốn dĩ là một đống tạp nham được người ta che chắn rất cẩn thận. Bộ mặt mà công chúng nhìn thấy chỉ là phần tốt do các nghệ sĩ đã gắng sức xây dựng lên để che đi mặt ô uế của mình.

Tuy không phải ai cũng vậy, nhưng Cung Tuấn đã không còn tha thiết gì với 'đồng nghiệp'. Mẹ hắn từng thúc hắn xem rất nhiều mối, nhưng hắn không quan tâm, tùy tiện từ chối bằng những câu nói đại loại như lo cho sự nghiệp trước. Mẹ Cung ngoài mặt tuy không trách cứ gì nhưng bên trong đã lo đến sốt vó.

Nhưng ai ngờ, hắn lại gặp Trương Triết Hạn, cũng tự mình phá vỡ quy tắc ngầm đã đặt ra từ trước. Trương Triết Hạn rất thuần khiết, nhưng cũng rất mạnh mẽ, kiên cường. Hắn cảm thấy khi ở bên cạnh cậu, hắn đột nhiên rất muốn bảo vệ người nọ, thương yêu người nọ. Lúc Trương Triết Hạn phát tình, hắn có thể chọn cách giải quyết khác an toàn hơn như tiêm thuốc ức chế, đưa đến bệnh viên... Vậy mà, hắn lại chọn cách độc chiếm, đánh dấu cậu.

Hắn không hối hận, hơn nữa còn rất vui mừng vì quyết định đó.

Bây giờ, Trương Triết Hạn đã mang thai con của hắn rồi.

Cung Tuấn thấp giọng cười khúc khích, u mê nhìn bóng dáng đang cười nắc nẻ phía ngoài ban công.

Nụ cười của hắn đột nhiên cứng lại, nheo mắt nhìn tới.

Nói chuyện với ai mà vui vẻ vậy?

Không những vui vẻ mà còn vô thức làm nũng.

Cung Tuấn chau mày bước xuống ghế sô pha, không tiếng động ép sát vào bờ tường cạnh ban công. Nghe lén.

"Đúng vậy, con rất tốt, rất cao hứng."

"Mẹ đến ở với con nhé, dù sao Cung Tuấn cũng là alpha. Không biết cách chăm sóc omega mang thai đâu."

"Không cần đâu, mẹ đi rồi thì ba phải làm sao đây? Mẹ cũng biết ba rất dính mẹ mà, lỡ như ông ấy cũng cuốn gói đi theo thì công ty phá sản mất." Trương Triết Hạn ôm cây cột ngoài ban công, dựa mình vào đó nhỏ giọng nói thêm, "Alpha của con tuy không biết chăm sóc con nhưng anh ấy có thể học mà."

"Mấy hôm trước còn nói con với Cung Tuấn quen nhau chỉ là chiến lược tạo nhiệt. Mấy hôm sau liền chúc mừng con và hắn có hỷ. Đúng là không hiểu nổi."

"Mẹ đừng để ý tới, nghe vui là được rồi."

"Con còn dám nói? Người ta nói con như vậy. Thân là mẹ của con, mẹ không cảm thấy tức giận sao? Nhưng mà con yên tâm, mẹ đã khâu miệng bọn chúng lại rồi."

"Hửm? Mẹ làm gì vậy?"

"Con không lên mạng đọc tin tức sao? Sao con lạc hậu vậy? Tiểu minh tinh sau khi mang thai liền bận rộn tới mức đến tin tức liên quan tới mình cũng không biết?"

Trương Triết Hạn mờ mịt không rõ, cậu vừa bị Phó Mạch Hàn dọa một trận đương nhiên không còn tâm trạng xem cái này cái nọ. Bây giờ nghe mẹ Trương nói vậy, cậu càng không biết nên đáp lại thế nào. Về sự vụ Phó Mạch Hàn lén lút đột nhập vào nơi cậu ở, mẹ Trương có lẽ còn chưa biết nên mới bình tĩnh như vậy.

"Để lát nữa con lên xem sao."

"Đợi con lên là hết chuyện vui rồi."

Mẹ Trương lầm bầm, Trương Triết Hạn bất đắc dĩ cười khổ.

"Con cũng không thể suốt ngày canh xem tin tức được, dù sao có tin tốt cũng phải có tin xấu. Ngày nào cũng bị dọa như vậy, chắc con không chịu nổi mất."

Hóa ra là nói chuyện với mẹ vợ. Cung Tuấn nhẹ nhõm thở phào, lén lút bước về sô pha, ngồi xuống. Chiếu theo lời mẹ Trương nói, Cung Tuấn thử lấy điện thoại ra xem thử.

Đột nhiên, hai mắt hắn mở lớn đến cực đại, thành công bị tin hot trên màn hình dọa cho chết đứng.

Chủ đề: Tập đoàn Trương thị và Cung gia đồng loạt lên tiếng xác nhận sự việc Trương Triết Hạn và Cung Tuấn quen nhau. Đã ra mắt hai bên gia đình, cũng đã được phụ huynh hai bên đồng ý mối quan hệ hôn nhân. Lễ đính hôn được tổ chức trong thầm lặng trước sự hiện diện của gia chủ hai bên. Đồng thời, Cung Tuấn và Trương Triết Hạn đã trải qua đánh dấu, hiện tại Trương Triết Hạn đã mang thai được ba tháng. Tin tức này do chính Cung Tuấn đăng tải, đồng thời có xác nhận từ bệnh viện trung ương. Scandal gần đây chỉ là tin đồn sai sự thật với mục đích hạ thấp uy tín và danh dự của Cung Tuấn, gây tổn hại tới sự nghiệp của anh.

Lầu 1: Giành ghế đầu, vừa cái nư!

Lầu 2: Gáy lên nào! Đâu hết rồi? A lô?

Lầu 3: "Đây chỉ là chiến lược tạo nhiệt" Cười sảng, hôm kia ma nào rên câu này đó đấy? Lên đây rên cái nữa đi.

Lầu 4: Gia đình hai bên đã xác nhận, còn lên la ó bao che là thiến nha!

Lầu 5: Hôm nay yên bình thế? Không ai lên phản bác gì à?

Lầu 6: Cụ tổ đội mồ về thắt cổ từng đứa chứ ở đó mà phản bác.

Lầu 7: Tội cho hai bảo bối nhà tôi yêu đương lành mạnh thế kia, lại bị tên họ Phó nào đó hất nước bẩn.

Lầu 8: Không thể không kêu tên anh tôi được à?

Lầu 9: Bắt được một con ma này, anh cô họ Phó sao?

Lầu 10: Người họ Phó trên đời rất nhiều, vì vậy  lầu 7 nên kêu cả tên lẫn họ nhé. Phó Mạch Hàn.

Lầu 11: Các người lấy lí do gì nói Mạch Hàn nhà chúng tôi hất nước bẩn? Đừng có suy bụng ta ra bụng người.

Lầu 12: Này đứa trẻ u mê, hôm trước lầu có online không? Có thấy video trích xuất từ camera an ninh, hình ảnh Phó Mạch Hàn chụp lén Cung Tuấn và Liên An Sơ không? Tung lên mạng che mắt khán giả, biến chất sự việc khiến Cung Tuấn thân bại danh liệt.

Lầu 13: Tội của anh ta rất lớn, bôi nhọ danh dự của omega. Bản chất alpha đâu rồi? Phát ngôn gây thù hận vậy?

Lầu 14: Là do các người áp đặt tư tưởng sai lầm lên người anh tôi, không cho anh tôi cơ hội giải thích.

Lầu 15: Có tên phạm nhân nào chịu nhận tội không? Nhưng yên tâm, vài ngày nữa cô sẽ được thấy Phó Mạch Hàn trên tòa, để xem có tâm phục khẩu phục?

Lầu 16: Này lầu trên, cô quên rồi sao? Phó Mạch Hàn có tiền, nói không chừng lại được thoát tội.

Lầu 17: Còn tiền sao? Anh ta bị công ty chủ quản ruồng bỏ, tiền hợp đồng thường còn không hết, đủ tiền nhồi vào họng người khác sao?

Lầu 18: Nói ra nếu không phải anh ta đụng tới Cung Tuấn trước thì cũng sẽ không có kết cục này.

Lầu 19: Phó Mạch Hàn hại tiểu Triết nhập viện, động thai đó. Nếu lỡ có nguy hiểm gì thì phải làm sao đây?

Lầu 20: Các người đúng là ác độc, dù sao Phó Mạch Hàn cũng là con người. Vì là người nổi tiếng nên phải bị vùi dập như vậy sao?

Lầu 21: Lầu trên, vì là người nổi tiếng nên cần phải giữ khuôn phép bản lề đạo đức trước. Có biết bao nhiêu người học theo anh ta, nếu anh ta cứ không màng đạo lí như vậy thì mọi người sẽ ra sao đây?

Lầu 22: Việc anh ta làm là giết người gián tiếp đó. Liên An Sơ cũng là omega, mà omega chúng tôi nhạy cảm nhất là việc bị người ta đồn đoán về trinh tiết. Như các người đã biết thì omega bị đánh dấu lần đầu rất quan trọng, Phó Mạch Hàn đưa tin như vậy chả khác nào đang nói Liên An Sơ vì tiền tài mà không ngại bán rẻ cái trong trắng của mình.

Lầu 23: Cái danh đó sẽ theo Liên An Sơ suốt đời, các người chỉ hết bênh vực thần tượng. Còn omega chúng tôi ra sao, các người từng nghĩ tới chưa?

Lầu 24: Ai bảo các người là omega, mà omega thì nên ngoan ngoãn sinh con đẻ cái đi.

Lầu 25: Buồn cười, lầu trên là alpha phải không? Chắc hẳn nhân cách cũng rách như giẻ lau chuồng gà.

Lầu 26: Lầu 24 còn là con người không đấy, thời đại nào rồi mà còn sinh con đẻ cái?

Lầu 27: Omega chúng tôi vẫn có thể kiếm tiền, vẫn có thể tạo ra tài lực về kinh tế. Trương Triết Hạn không phải đã làm được rồi sao? Tiền mà Tiểu Triết kiếm được có thể đè chết cả nhà lầu 24.

Lầu 28: Ồ, dù Trương Triết Hạn đã kiếm được tiền nhưng không phải bây giờ cũng mang thai cho Cung Tuấn sao?

Lầu 29: Nực cười, nhìn lại Cung Tuấn có con mừng như thế nào kìa, nói không chừng Lão Cung còn phải ở nhà phục vụ tiểu Triết.

Lầu 30: Sống hiện đại lên nào lầu 24. Nếu sống lạc hậu quá thì sẽ bị xã hội bài trừ đó.

...

Đính hôn lúc nào nhỉ? Cung Tuấn tự lẩm bẩm trong đầu, sau đó chợt nghĩ tới một khả năng, có lẽ hai nhà Cung Trương đã hợp tác nhau thêm bớt cái gì rồi. Nhưng không sao, tất cả đều có lợi cho Trương Triết Hạn.

Cung Tuấn cao hứng đóng điện thoại, nhưng chợt nhớ lại câu nói mỉa mai về Trương Triết Hạn trong dòng thảo luận ban nãy. Bọn họ nói omega nên ngoan ngoãn sinh con, còn nói Trương Triết Hạn có giỏi đến đâu thì cũng chỉ là công cụ sinh con cho hắn.

Đúng là không ra gì.

Cung Tuấn chau mày mở điện thoại lên, đăng nhập vào trang cá nhân.

Cung Tuấn: Omega bảo bối của tôi biếng ăn, tôi nấu rất nhiều món nhưng em ấy vẫn không chịu ăn món nào. Phải làm sao đây? Trương Triết Hạn.

Bên dưới là tấm ảnh chụp Trương Triết Hạn đang nằm ngủ vùi mặt vào gối, thoạt nhìn quá tựa như đang giận dỗi trốn tránh.

Cung Tuấn hài lòng tắt điện thoại, nhếch môi tiếp tục nhìn cậu vẫn đang nói chuyện với mẹ vợ.

Lầu 1: Cơm tró tới rồi.

Lầu 2: Ai tag cái lầu 24 ban nãy vô đây đi.

Lầu 3: Nghi vấn Cung Tuấn nằm vùng siêu thoại? Tin tức nhạy dữ thần.

Lầu 4: Đừng nói anh ta lén xem chúng ta nói chuyện đó nha?

Lầu 5: Có thể.

Lầu 6: Mau dỗ dành đi! Omega đang không vui kìa.

Lầu 7: Tiểu Triết nhà tôi thật đáng yêu, nhưng mông hơi cong nhé.

Lầu 8: Lầu trên nhìn cái gì vậy? Người ta là hoa đã có chủ rồi đó.

Lầu 9: Mắt lia không biết dừng, mau cứu tôi!

Lầu 10: Cung Tuấn nấu món tình yêu màu hường đi, bảo đảm laopo sẽ thích.

Lầu 11: Tình yêu màu hường há há.

Lầu 12: Cười nết vào lầu trên, cười vậy bảo bảo sợ.

Lầu 13: Tại sao chúng ta lại có nết trong khi cả thế giới đều mất nết với chúng ta, phải không anh Phó Mạch Hàn?

Lầu 14: Ối ác độc, sao lại tag anh ấy vào? Không chừng bây giờ người ta đang hầu tòa nên không rảnh đâu, phải không Phòng Làm Việc Của Phó Mạch Hàn ?

Lầu 15:....

Lầu 16: Các lầu là thú sao? Công ty từ mặt anh ta rồi, còn tag vào làm chi. Đúng không Phó Mạch Hàn's Fans ?

Lầu 17: Triệu hồi ác quỷ rồi, hu hu.

Lầu 18: Ngon vào đây chiến nè, táp cụt đầu các người.

Lầu 19: Không ai lên tiếng, chắc ra tòa phục vụ thần tượng rồi.

Lầu 20: Tuy hơi lạc lõng nhưng mà Chu Lộ Chi.

Lầu 21: Sao lầu lại tag Chu Lộ Chi?

Lầu 22: Tôi không biết, nhưng không phải Chu Lộ Chi và Phó Mạch Hàn có quan hệ rất tốt sao? Mấy hôm trước còn đăng ảnh đi ăn trưa cùng nhau, bây giờ scandal nổ ra, Chu Lộ Chi đến công ty cũng không dám tới.

Lầu 23: Sợ hãi sao?

Lầu 24: Không làm chuyện xấu, sao lại sợ hãi? Nhất định là trong lòng có quỷ.

Lầu 25: À há, cá mè một lứa mới chơi chung với nhau được, thủy quân trước đây Phó Mạch Hàn bỏ tiền để mướn nhiều như vậy, không biết có ai tiếp sức không đây? Em nói chuẩn không Chu Lộ Chi?

Lầu 26: Ôi loài người, em yên tâm nhé. Dù thế giới này có nghi oan em bao nhiêu thì tôi cũng sẽ đứng về thế giới Chu Lộ Chi, yêu em

...

Sau khi nói chuyện thêm mười lăm phút nữa, Trương Triết Hạn rốt cuộc trở về phòng. Cung Tuấn cong môi nhìn theo từng bước chân của cậu, hỏi.

"Đứng mỏi chân không? Đến đây anh xoa cho em."

=============================

Chắc hẳn hôm nay mọi người khó chịu lắm. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa thì chúng ta cũng không được gục ngã đâu, chúng ta vừa là hậu phương vừa là fans sinh mệnh, Hạn nhi kiên cường 1, chúng ta phải kiên cường 10, như vậy mới có thể chống lại bão táp, tiếp sức cho anh. Đây là thử thách mà ông trời ban xuống để khảo nghiệm sự kiên cường được rèn dũa bao năm của Hạn, cũng là thử thách xem tinh thần đoàn kết của chúng ta. Tuy chúng ta không quen không biết, nhưng khi đã yêu Hạn thì chính là một gia đình, an ủi nhau, tiếp sức nhau và động viên nhau. Tôi không giỏi xoa dịu cơn đau của người khác, nhưng tôi đồng cảm với những gì mà mọi người đang chịu. Vì vậy, chúng ta không cô đơn đâu. Người đến người đi là điều hiển nhiên, chúng ta có quyền tiếp tục và rời khỏi. Người đi tôi sẽ nói lời "tạm biệt", người ở lại tôi xin thốt lên một câu "thật tốt khi bạn vẫn ở đây". Tiếp tục tin tưởng và chờ đợi phép màu kỳ diệu nào, Hạn là cây tùng không nghiêng mình trước gió, kiên cường của anh không dễ bị lay chuyển vậy đâu. Tay chúng ta không đủ dài để ngăn cản phong ba cho Trương Triết Hạn, nhưng trái tim chúng ta đủ nóng để Hạn được an tâm. ❤❤ yêu mọi người nhiều lắm, kiên cường nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net