Chap 23 : Canh Gà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Dương Quý Phi nũng nịu dựa vào lòng ngực Tử Hiên, Tử Hiên vòng tay qua ôm lấy nàng ta vào lòng :

- Thật sự tệ đến vậy sao ?

Dương Quý Phi gật gật đầu :

- Trẫm biết rồi.

Lúc này bên phía cung nàng, nàng đang không ngừng cầm ấm trà uống lấy uống để, A Nhan đứng bên cạnh nhìn nàng uống mà cười khúc khích :

- A Nhan pha thêm ấm trà nữa đi.

A Nhan cầm lấy ấm trà đi ra ngoài, nàng nhìn chén canh gà trên bàn mà không khỏi lắc đầu, đột ngột cửa sổ mở ra một thân ảnh màu đen lao tới chỗ nàng :

- Bẩm nương nương thần thăm dò được hoàng thượng nước Đại Tề đang chuẩn bị binh mã tấn công nước ta .

Nàng mỉm xoay xoay chén canh gà ở trên bàn :

- Vậy là cuối cùng vẫn không thể trách khỏi thương vong rồi. Ngươi tiếp tục thăm dò xem  tình hình bên đó có động tĩnh gì liền về đây báo cho bổn cung.

- Thần tuân mệnh.

Nói dứt lời thân ảnh màu đen ấy rời đi, nàng suy nghĩ gì đó một chút liền đứng dậy đi về phía ngự thiện phòng đến gần nồi canh gà mà Tử Hiên nấu nàng nêm nếm lại cho vừa ăn sau đó núp sau cánh cửa, một lát sau Tử Hiên bước vào :

- Triệu công công múc cho Trẫm một chén canh gà trẫm phải thử vị của nó ra sao .

Triệu công công nghe theo liền lấy chén múc canh gà đem dâng đến cho Tử Hiên, Tử Hiên cầm muỗng múc một miếng canh đưa lên miệng :

- Trẫm cảm thấy rất ổn mà khanh thử xem.

Triệu công công đón lấy chén canh gà húp một ngụm lớn :

- Hoàng thượng thật biết cách nấu ăn nha, ăn rất ngon luôn ạ.

- Chắc chắn là vị giác của Thanh Mai có vẫn đề. Mau kêu Dương Quý Phi đến đây nếm lại canh gà. Trẫm đi lấy ít hoa quả .

Triệu công công đi trước, Tử Hiên cũng rời đi sau đó. Nàng rón rén bước đến nồi canh gà lại lấy muỗng múc lấy một muỗng lớn đổ vào nồi canh khuấy đều rồi lại tiếp tục nấp sau cánh cửa một lát sau trên tay Tử Hiên cầm quả đào vừa đi vừa ăn, Dương Quý Phi cùng Triệu công công đi theo phía sau bước vào ngự thiện phòng Tử Hiên chỉ vào nồi canh :

- Nàng nếm thử lại xem, vị nó rất ngon mà .

- Phải đó quý phi.

Triệu công công bưng một chén canh gà mới đưa cho Dương Quý Phi, Dương Quý Phi ngần ngại một chút cũng đành đem chén canh đến miệng hớp lấy một ngụm vừa vào miệng cảm nhận được vị của nó liền phun ra :

- A ...bệ hạ còn mặn hơn cả lúc đầu nữa ấy.

Tử Hiên vẻ mặt không vui liền hất đổ lấy nồi canh gà :

- Thanh Mai nàng cố tình chê bai trẫm đúng không ?

- Không phải thiếp nói thật mà.

Tử Hiên tức giận đùng đùng rời đi, Dương Quý Phi liền lật đật chạy theo sau, nàng mỉm cười bước ra, liền ra hiệu cho Triệu công công đang vui vẻ xem kịch :

- Ngươi đi theo xem sao.

- Dạ vâng thưa nương nương.

Nàng vui vẻ quay lại tẩm cung vừa đi vừa hát ngâm nga vừa về đến tẩm cung liền thấy Tử Hiên đang tức giận cùng với Dương Quý Phi đang xoa dịu cơn tức ở một bên :

- Nhược Thanh nàng quay về rồi nàng nói xem canh gà của trẫm nấu có phải rất ngon đúng không ?

Nàng kiểu bỡ ngỡ suy nghĩ " Giờ này vẫn còn nói đến vụ canh gà à " thu lại kiểu mặt bỡ ngỡ nở một nụ cười :

- Đúng đúng rất ngon .

Nàng thấy chén canh gà trên bàn liền đem chén ấy dẹp qua một bên. Ngồi xuống bên cạnh Tử Hiên :

- Sao lại tức giận thế ?

Tử Hiên trừng mắt nhìn Dương Quý Phi :

- Thanh Mai nàng về tẩm cung đi trẫm tạm thời không muốn thấy mặt nàng.

- Nhưng mà bệ hạ thiếp.....

- Đi ngay.

Dương Quý Phi ấm ức rời đi ,nàng tỏ vẻ mặt an ủi xoa xoa lấy lưng của Tử Hiên :

- Đừng tức giận nữa .

- Nhưng trẫm nấu ngon mà phải không ?

- Ngon rất ngon bệ hạ nấu ăn ngon nhất kinh thành luôn đó haha.

Nàng cố gắng mỉm cười, Tử Hiên quay sang nhìn nàng :

- Nhược Thanh trái tim nàng dạo này khỏe không ?

Nàng nghe đến đây cảm giác vui vẻ vừa rồi liền biến mất :

- Bệ hạ hỏi để làm gì ?

Tử Hiên xua tay mỉm cười :

- À trẫm chỉ muốn hỏi thăm nàng chút thôi ấy mà .

Tử Hiên hớp lấy ngụm trà mỉm cười nhìn nàng, đôi mày nhăn lại tay trái gõ gõ vài nhịp xuống bàn giống như đang suy nghĩ điều gì đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net