Chương 11: Truy tận gốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bible cựa mình thoát khỏi mộng mị, tay nâng nâng đỡ vầng trán. Cơn mệt mỏi vẫn còn đó chứ chưa hề rời đi, hắn cố nhấc cơ thể trĩu nặng ra khỏi giường.

Bỗng, hắn giật mình phát hiện ra gì đó. Build ở bên cạnh giường, đang nghiêm túc đọc sách, lúc này như thể đã cảm nhận được sự thức dậy của hắn nên xoay sang xem xét tình hình.

"Ngài tỉnh rồi?"

Cậu biết hắn tạm thời chưa thể cử động, vội đứng lên kéo phần chăn thấp xuống cho hắn dễ chịu hơn. Bible thế mà lại cực kỳ biết hưởng thụ, xuyên suốt quá trình đều chỉ nằm yên nhìn cậu chăm sóc mình.

"Ừm, tỉnh rồi"

Bible lúc ngáy ngủ thật sự rất buồn cười, hắn cứ chau mày rồi lại dãn mày, đôi mắt mơ mơ màng màng nhìn vào hư không. Tuyệt nhiên, chỉ có âm thanh trầm trầm trong thanh quản là phát ra ngày càng quyến rũ. Giọng nói như thể cuốn Build vào một chiều không gian tĩnh lặng, xung quanh bốn bức tường cậu chỉ nghe thấy tiếng nói dìu dắt đó và tiếng tim cậu đập loạn.

Thịch..thịch..thịch.

"Cậu hẳn là người tình cảm lắm, nhịp tim đập rõ đến vậy?"

"Tôi nghĩ là do tai ngài thính đấy ạ"

Build tuy tay chân mềm nhũn như muốn tan ra nhưng miệng vẫn rất cứng, chọc cho tinh thần Bible thêm phần hưng phấn.

Chiếc má hây hây đỏ dần hiện rõ trên gương mặt trắng nõn, đôi mắt to tròn chơm chớp lãng tránh đi chủ đề vừa rồi.

"Tôi-tôi sẽ ra ngoài trước.."

Build đi lùi lại góc bàn, cầm nhanh cuốn sách đang đọc dở rồi nói tiếp.

"P'Jen sẽ đem bữa sáng cho ngài liền áaaaa"

Dứt lời, cậu vụt đi như một cơn gió, để lại trong phòng một người hoang mang xen lẫn vui vẻ. Hỡi ơi! Lần đầu tiên trong cuộc đời ngài Wichapas gặp một đứa trẻ tinh ranh mà đáng yêu đến độ này. Từng cử chỉ đều rất chân thật mà lại không một chút suồng sã.

-

"Ngài thật sự không cần y sĩ ạ? Tôi không nghi ngờ trình độ của Build nhưng em ấy chỉ là một đứa trẻ, thưa ngài.."

Jen ra sức khuyên nhủ người đang thản nhiên ăn sáng kia.

"Không cần, chẳng phải nó đã bảo kiến thức y học của nó rất uyên thâm sao? Vậy cứ để nó thử"

Bible nhấp một ngụm trà, nuốt xuống cảm nhận hậu vị vừa thơm lừng vừa đắng chát.

Quả nhiên, hắn vẫn cân cấn trong lòng về câu nói của cậu. Nam nhân này quá là giận dai đi ha!

"Thưa ngài, còn chuyện quyết định của phiên xét xử thứ nhất, họ nói sẽ chờ ngài trở lại rồi tiến hành tiếp. Hiện tại, cung điện Mặt Trăng cũng tạm ngừng các phiên họp mặt của các bô lão rồi ạ"

Trong hơn một tháng qua tình hình liên quốc vô cùng rối rắm, đặc biệt là sự lây lan của dịch bệnh. Toàn liên quốc đang tiến hành điều tra ngọn ngành của 'cơn bão cao liên hồng'. Lần này, Vương quốc Mùa Đông nhất định không tránh khỏi sự phán xét.

"Cũng tốt, vậy thì Người sẽ đỡ mệt đầu"

*Người: là ám chỉ Thần Mặt Trăng đó các cậu, ý ổng bảo mấy người đó nói nhiều làm Thần Mặt Trăng mệt=))

-

Build ngó đông ngó tây quan sát, cơ thể nhỏ bé nép sau cây cột nhà to tổ bố, đến khi chắc rằng không có sự hiện diện của Bible mới thở phào một hơi, bẽn lẽn ngồi xuống cái ghế ở bàn trà.

Cậu chỉ là đang thu thập thêm thông tin về bệnh cao liên hồng, thuận tiện cho việc chữa trị cho Bible. Cậu phải cho hắn biết mình lợi hại như thế nào.

Đột nhiên từ phía cổng lớn, một đoàn xe ngựa kéo ùn ùn tới, hù cậu muốn rớt con tim ra ngoài. Cậu dùng đầu óc thẩm định tình hình. Cỗ xe ngựa lớn, viền trang trí màu vàng kim, ở liên quốc cỗ xe này chỉ dành cho hoàng tộc và quân hoàng gia. Nhưng cỗ xe ngựa của hoàng tộc có màu rất sáng, không giống như đoàn xe đang ở trước mắt cậu, chúng đều là màu nâu sẫm của gỗ.

Vậy, quân hoàng gia cất công đến tận đây, chắc chắn không phải để thăm bệnh. Nhất định có chuyện.

-

"Ngài Jumpol, mời ngài theo lối này"

Jen đưa mắt sang phía Prim, đại ý muốn nói cô mau pha trà tiếp khách. Tiếp đó, dẫn Jumpol đi dọc theo đường hành lang.

"Chẳng hay ngài muốn gặp tổng chỉ huy của chúng tôi có chuyện gì vậy?"

"Biết quá nhiều, thành ra lại không tốt"

Anh lạnh mặt, nhướng mày đáp.

"A, tuyệt mật"

Jen cười ngượng lui về phía sau, hướng tay về phía thư phòng của Bible, mời Jumpol tiến bước

"Tôi sẽ đi thông báo cho ngài ấy, phiền ngài đợi một chút ạ"

"Cảm ơn"

-

Bible trên người vẫn là bộ đồ ngủ, lười biếng đi đến bên cánh cửa thư phòng.

Lúc hắn mở cửa, vừa hay cũng có một bóng dáng nhảy vào từ cửa sổ. Nó nhìn thấy hắn, lại không sợ sệt kiên nễ mà cười hề hề.

"Anh tới đây là được rồi, có cần dắt theo cục nợ này không?"

Bible nhăn nhó phàn nàn với Jumpol.

"Ai là cục nợ? Thằng kia"

Jeff tức giận bước xuống từ thành cửa sổ, chỉnh lại quần áo bị mình làm cho xộc xệch.

"Được rồi, vào vấn đề chính"

"Cậu định sẽ xử lý thế nào?"

Jumpol rất nghiêm chỉnh, phong thái lại điềm đạm, giọng nói đều đều.

"Tôi cần đến Cung điện Mùa Đông lần nữa, xác định lại vài thứ trước phiên xét xử"

Hắn híp mắt, trong ánh mắt sắc lạnh chỉ toàn là lửa giận.

"Xác định gì? Xem chúng có cấu kết với ngoại quốc không à?"

Jeff chen lời hỏi, bắt chéo chân nâng tách trà trước mặt. Bible nghiêm mặt, bỗng nhếch khoé miệng kéo thành một nụ cười nham hiểm.

"Không, xem chúng muốn chết như thế nào"













_______

*Jeff: nhân vật Jeff nhỏ tuổi hơn Jumpol và bằng tuổi Bible nha mọi người.

Phi Tep xuất hiện, tham gia hội chúa hề cùng Khun Off Jumpol & Khun Wichapas=)))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net