Chương 12: Kim ốc tàng kiều

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Build cẩn thận dùng tay cảm nhận nhiệt độ của vị tổng chỉ huy cao cao tại thượng trước mặt, nhiệt độ vẫn cao, nhưng ít nhất đã cải thiện so với ngày đầu.

"Tôi còn phải uống cái thứ này bao lâu nữa? Ngài y sĩ"

"Ngài mau uống, nếu không sẽ không hết bệnh được"

Build cầm cốc lên, đưa tận miệng Bible.

"Ui cha, nổi hết da gà"

Cậu giật mình với tiếng nói xa lạ vừa rồi, xém chút nữa ụp nguyên ly thuốc vào mặt Bible.

Hắn ở kế bên cậu thì chau mày, thái độ mất kiên nhẫn quát.

"Mày có cút đi nhanh chưa? Nhà của tao không cần thêm lính canh"

Jeff lủi thủi mang bộ mặt hờn dỗi, đi đến chiếc ghế ban nãy mình ngồi, với tay lấy cái tay nải mà Jumpol bỏ quên. Không quên liếc mắt nhìn hai người bên kia.

"Lấy đồ thôi, làm dì căng?"

Anh trong phút chốc lại phóng đi bằng đường cửa sổ, đáp xuống mặt đất rồi leo lên chiếc xe ngựa như chưa hề có cuộc chia ly.

"Sao rồi?"

Jumpol bày ra vẻ mặt chờ đợi, lại hoà cùng chút nét tinh nghịch hiếm có.

"Anh tò mò thì tự mình đi mà nhìn, em vừa vào đã bị mắng không ngóc đầu lên nổi, còn là trước mặt thằng nhóc kia, xem có mất mặt không chứ?"

Hắn cười hà hà, dù sao cũng đoán trước được.

"Nhưng sao lại tìm hiểu thằng nhóc y sĩ đó? Từ lúc đi vào em đã thấy nó ngồi đọc sách rồi, không có gì đáng ngờ"

Nhắc đến đây, sắc mặt hắn có chút trầm lắng, lắc đầu nói với Jeff.

"Không, nó cực kỳ đáng ngờ, khí chất trong người nó, anh đã gặp ở đâu đó rồi"

Một luồng cảm giác khiến Jumpol phải nghi ngờ, hẳn là không phải một người bình thường.

Jeff không tọc mạch thêm, dù sao anh cũng không nhận diện được mấy cái khí hậu khí chất gì đó mà hắn nói. Anh lần nữa xoay người, nhảy ra khỏi cỗ xe ngựa, dùng chân đạp vào những cành cây mà thám thính tình hình xung quanh.

-

Bible khó khăn nuốt hết ly thuốc, cái mùi này, uống bao nhiêu lần vẫn không thích nghi được.

"Ngài Wichapas, có chuyện này tôi muốn hỏi ngài"

Build ấp a ấp úng kéo cái ghế bên cạnh giường, hạ mông ngồi xuống.

"Bible"

"Sao ạ?"

"Gọi tôi là Bible"

Hắn sửa lại cách xưng hô cho cậu, điều mà trước nay hắn chưa từng làm.

Build hơi ái ngại tiếp nhận mấy lời này, nhưng vì gấp gáp muốn hỏi chuyện nên phải đành đồng ý.

"Được, Bible, anh có biết khi nào thì thầy tôi sẽ trở về không ạ?"

Bible suy nghĩ một chút, cuối cùng quyết định nói ra.

"Cậu đã bao giờ nghe về phiên xét xử tối cao chưa?"

Hắn cực kỳ nghiêm túc nói ra, con ngươi chính trực nhìn thẳng vào mắt Build.

Phiên xét xử tối cao, chính là để định tội một người của hoàng tộc, ở phiên xét xử tối cao, không có ai cấp bậc cao hơn thẩm phán tối cao. Mà người thẩm phán này, chính là môn đồ chính thống của Thần Mặt Trăng, là đứa con gần gũi nhất với người.

Điều đó tức là, ngay cả đức vua của các vương quốc, nếu phạm phải tội trạng thì cũng phải cúi thấp đầu trước thẩm phán.

Build gật đầu, cậu đã nghe qua về phiên xét xử. Nhưng chung quy, tuổi cậu còn quá nhỏ, tuy là đại hoàng tử nhưng cũng chưa từng bước chân vào nơi xét xử đó.

"Từng nghe qua rồi"

"Chúng tôi từng nghĩ, việc lây lan dịch bệnh chỉ là do giao thương giữa Đông quốc và ngoại quốc. Nhưng phía sau việc đó, là kế hoạch đê tiện của chúng. Dẫn đến việc, ngài thẩm phán đã triệu tập những bên liên quan. Thầy của cậu là người đại diện của nhóm y sĩ, có thể ông ấy sẽ nán lại để tham gia phiên xét xử thứ nhất"

"Thầy Chaidi không có mưu đồ tạo phản, nhất định không liên quan đến thầy ấy"

Build tức đến đỏ hốc mắt, thầy của cậu chỉ đi cứu người, sao lại vướng vào đại nạn này chứ.

"Tôi biết rõ, ông ấy chỉ đơn thuần đến góp lời, tôi không nói ông ấy là tội đồ, cũng không bao giờ tin ông ấy là phản đồ"

Bible nhìn cậu run rẩy đến bật khóc, không kiềm lòng được đặt hai bàn tay thô ráp lên vai cậu, trấn an cậu bằng những lời nhẹ nhàng nhất mà hắn từng phát ra.

"Build, tôi cũng lo cho ông ấy, nhưng cậu cứ yên tâm, bằng mọi cách tôi sẽ đem ông ấy trở về"

"Được không..Build?"

Hắn khẳng định bằng giọng chắc nịch khiến tâm trí cậu an ổn phần nào, cậu chỉ có thầy ấy là chỗ dựa duy nhất, nếu không có thầy cậu không biết phải chống chọi làm sao.

Build nghiêng đầu, áp chiếc má mềm vào mu bàn tay hắn, khao khát được xoa dịu.

-

Một dáng người cao lớn tựa vào chiếc ngai vàng nguy nga, bàn tay chạm vào chóp mũi che đi khoé miệng đang nhếch cao

"A, kim ốc tàng kiều, hoá ra trong lâu đài nguy nga của tổng chỉ huy Cung điện Mặt Trăng có chứa thứ còn cao quý hơn ngàn vàng"

Hades - vị vua trẻ tuổi nhất của liên quốc - đức vua vương quốc Mùa Đông lẩm nhẩm mấy câu chứa đầy ẩn ý, bật ra tiếng cười khi tên tay sai báo cáo chuyện của Bible cho mình.

"Wichapas, cháu trai yêu quý của ta"













_____________

Tuy nói Hades trẻ nhất nhưng ổng cũng U40 rồi nha anh em ✌🏼


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net