Chap 3: Red eye (mắt đỏ )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ảnh trên của Cao Khánh An
P/s:ảnh chỉ mang tính chất minh họa :v
-------------------
"Bịch"
Vầng
Dù bạn có phải là fan của truyện ngôn tình hay phim tình cảm gì ko thì theo kịch bản chắc hẳn nam chính sẽ đỡ  lấy nữ chính khi cô ấy ngã hoặc đại loại gì đó mà chắc chắn nó sẽ tạo ra một khung cảnh lãng mạn. Ánh mắt cả hai giao nhau,rồi đùng 1 cái nảy sinh tình yêu rồi sống chết đòi bên nhau. Vượt qua những thử thách họ đám cưới rồi sống hạnh phúc bên nhau thế là hết truyện
Nhưng chính xác thì thực tế chứng minh rằng cái đó không bao giờ xảy ra . Chứng cứ là nó vừa rơi từ trên cây mà đập thẳng cái bộ mặt xuống đất, ôm hôn 1 cách thiệt là thắm thiết luôn :D
-Ass...-nó chống tay ngồi dậy,liếc nhìn cái tên vừa hại nó ngã đập mặt. Hừ! Mặt bình thản,còn nhắm mắt lại mà ngủ nữa cơ à. Nó có thể cho cậu ta 1 cú đấm đúng không? Nhìn bộ dạng cậu ta chắc là đang thèm đòn đây mà !!
Xí!! Cậy đẹp trai mà chảnh hả? Tên này đích thị là phải cho biết thế nào là lễ độ..
-Này cậu kia,lúc nãy cậu đã nhìn thấy cái gì hả??- nó túm cổ áo cậu ta nhấc lên
-Bỏ...-Khánh An nói,từ từ mở đôi mắt của mình ra
Nó có màu đỏ, đỏ rực hơn cả màu tóc
Nó O_O
Nhìn nhìn và nhìn chằm chằm ,mặt cứ thế mà đưa lại gần. Tư thế ám muội này nếu để người khác nhìn thấy thật không biết sẽ nói sao nữa
A! ! Tống Dạ Thảo !!!!! Thể diện,sự lạnh lùng??
Thể diện mày vứt đi đâu rồi hả???
Nhanh chóng lấy lại tinh thần,nó nhìn vào cặp mắt đỏ mà vô hồn kia,chậm rãi lên tiếng:
-Nói!Cậu đã nhìn thấy thứ gì?
-Nếu tôi đã nhìn thấy?
-Tôi sẽ cho cậu 1 trận!
-Cô dám?
-Sao tôi lại không dám?
-Cô muốn bị đuổi học?
-Đuổi thì tôi sang trường khác, bộ tưởng ở đây có mỗi cái trường này hả?
-Cô! Tên?
-Cậu nói trước!
-Cao Khánh An
-Ờ, tôi là Tống Dạ Thảo
-Lớp?
-12B! Mà cậu hỏi làm cái gì?
-Cho biết!
-Cậu....rốt cuộc thì lúc nãy cậu đã thấy được những gì? - nó thật muốn nổi khùng lên với cái tên ăn nói lạnh lùng không kém nó là mấy này
-Ko thấy thứ gì hết!
-Thật không đây? -nó nghi hoặc hỏi lại
-Tùy cô -cậu ta gạt tay nó ra khỏi cổ áo mk ,nhìn nó
Chả có gì đặc biệt toát ra từ cô gái này
-Hừ, tôi tạm thời tin tưởng! -nói rồi nó nằm xuống cạnh cậu ta 1 cách cực kì có "duyên" mà theo người ta gọi thì đó là "vô duyên " ấy-,-
-Làm cái gì? -Khánh An nhìn nó
-Ngủ
-Ra chỗ khác!

-Cậu đi mà ra!
-........
Lúc sau chỉ còn âm thanh là tiếng thở đều của 2 đứa cúp tiết trốn ra ngoài và vài chiếc lá vàng rơi xuống nền cỏ xanh mềm mại
Yên ắng đến tĩnh mịch. ...
-Này Khánh An!
-.......
-Ủa! Ngủ rồi à? Tên này dễ ngủ thế?..ko biết sao mắt cậu ta có màu đỏ rực vậy nhỉ?
-Dị ngươi
Óa má ơi ,thằng này tính dọa chết người à? Hỏi thì không thèm lên tiếng, lẩm bẩm một mình thì đột nhiên nói làm người ta nhảy dựng ngược lên. Mà cậu ta vừa nói gì?
Dị ngươi sao ?
À....
Thảo nào lại có màu mắt đẹp như vậy. ..
--------------
Giờ nghỉ trưa
-Muahahaha! Ông thầy giáo kia! Chuẩn bị tốn tiền sửa xe đi là vừa! !.-nó nham hiểm cầm cây compa quay quay  trên tay rồi từ từ tiến vào bãi đậu xe . Ông thầy kia hãy chống mắt lên mà xem cái xe thân yêu của mình đi. Nhưng
-Ố!!! Có 2 con xe LH sao? Chiếc xe nào của ông ta đây chứ? Mà thôi, kệ nó đi,coi như chủ nhân chiếc xe kia xui xẻo vậy!
Nó vừa nói vừa cười nham hiểm rồi ngồi xuống cạnh chiếc xe đầu tiên
Bụp
Xì! !!!!!
Nó cắm compa vào bánh xe,nhanh chóng cái bánh xe đã xẹp lép như con tép  xuống
"Đáng đời nhà ông . Ha ha xem sau này ông còn dám đắc tội với tôi nữa ko.
Sau đó nó lặp lại động tác với chiếc xe kia. Xong việc nó ngắm thành quả rồi ngoảnh mông  bỏ đi như chưa từng có gì xảy ra
Một lúc sau người ta nghe thấy tiếng thét khủng khiếp của ông thầy giáo và bộ mặt đen sì của play-boy -Huỳnh Hiểu Phong
-TRỜI ƠI LÀ TRỜI !!!!!! CÁI XE MỚI MUA CỦA TÔI! !!!!AI ĐÃ LÀM RA CHUYỆN NÀY ,NẾU ĐỂ TÔI BIẾT ĐƯỢC THÌ ĐỪNG TRÁCH! !!!LẠI CÒN DÁM VẼ HƯƠU VẼ VƯỢN LÊN ĐÂY NỮA CHỨ! !!!!!
Ờ thì lúc nãy nó ngứa tay, lại còn có cây bút dạ cắm ở cây compa nữa thế nên là nó vẽ gà vịt chim bướm bay bay lên kính xe, thật không ngờ ông thầy lại nhìn ra hươu vượn. Nó nên chê mình vẽ xấu hay ông ta không biết nhìn tranh đây?
-V~ . đứa nào dám làm hỏng xe của thầy Ác Quỷ zậy tụi mày?
-Nhằm nhò gì,đến xe của Hiểu Phong cũng thế kia...
-Thật không biết họ đã đắc tội với ai.
Nó đứng trên tầng thượng của trường,nhìn xuống mà cười đau cả bụng
-Ha ha!! Hoá ra là xe của tên đẹp trai kia?sorry nha~~
-Mày làm à?-Uyển Nhã nhìn nó ngạc nhiên rồi hỏi
-Tại ổng phá tao trước chứ bộ!!!
-Thế sao mày phá xe của Hiểu Phong? ?
-Tao có biết đâu,tại 2 cái xe giống nhau quá mờ!!!Có biết là của tên mỹ nam nhân  đó đâu =~=
- Ờ -.-
-À phải rồi Nhã Nhã,mày có biết ai tóc đỏ mắt đỏ trong trường này ko?
-Mắt đỏ tóc đỏ? - Uyển Nhã xoa cằm, cái này,sao mà giống....-Nói!Sao mày biết Khánh An! -Uyển Nhã chợt chuyển sắc mặt
-Lúc nãy tao có gặp,nói thật là xinh khủng khiếp luôn
-Tránh xa cậu ta ra!
-Hả???
-Tao nói thế thôi,đừng hỏi nhiều!
-Ít nhất cũng phải cho tao biết lý do chứ!
-Ko cần biết
Xí! Ko nói chị đây cũng cóc cần biết
-Ok ko nói thì thôi nhưng mày cho tao danh sách mấy a đz trong trường đê, ha~~
-Mày =_=
- Nhanh ko tao xử mày nha Uyển Nhã -nó thay đổi 380 độ, quay sang nhìn Nhã Nhã với ánh mắt kinh cmn dị
-.........đ. ư. ợ. c. ..-Uyển Nhã toát mồ hôi hột. Cứ mỗi lần như vậy Tống Dạ Thảo nhất định phải biết cho bằng được, nếu ko hậu quả thật sự khó lường a~
- ây cưng! Tao đùa ha,ko cần sợ như vậy ha -Nó quay sang vỗ bồm bộp vào lưng con bạn
Thiệt là....lại làm người ta sợ rồi,cái tính cách này phải nhanh chóng sửa đổi thôi . Nếu còn như vậy nó sợ một ngày sẽ dọa người ta chết mất
-Rồi! Nghe kĩ nè
-Thì tao đang nghe đây nè!
-Mà mày muốn bắt đầu từ ai?
-Cái tên mắt đỏ đó!
- -_- Thôi tao nói xong rồi nhá!  *nhẹ nhàng đứng dậy rồi ngoảnh mông đi thẳng *
-Ơ! Mày đã nói gì đâu ...ơ này, đi đâu đấy. ...con kia. .-Mặc cho nó í ới sau lưng,Uyển Nhã chả thèm ngoảnh mặt lại mà dần dần khuất sau cánh cửa của sân thượng
-F*ck
------------------------
Phòng hội trưởng
-Ồ! Cao Khánh Minh - hội trưởng hội hs, sao đỏ của trường, lớp phó 12A. Chẹp! Thảo nào cậu ta nghiêm túc thế =.=.Trần Thiên Lam - hội phó hội hs, lớp trưởng 12A .À tên đầu nho! .Huỳnh Hiểu Phong -Lớp phó văn thể mỹ . Ố! Là tên xấu số hồi nãy. A!đây rồi Cao Khánh An -lớp phó 12A,đội trưởng đội bóng rổ.....
Cứ thế nó ngồi lục tung cả cái phòng của người ta lên chỉ để  đọc hồ sơ của mấy ảnh
Sau gần 1 thế kỉ ẻm mới ra ngoài,mà khoan
Nó nhìn căn phòng rồi nở nụ cười ác quỷ
---
-Khánh Minh, có phải sắp tới chúng ta sẽ tổ chức thăm quan? -Thiên Lam vừa đi vừa hỏi người trước mặt
-Ờ! Nghe nói là đi 2 ngày,tao không có hứng thú! -Khánh Minh trả lời, vẻ mặt ko mấy là quan tâm.
-Yes, tao rất thích ra ngoài hít thở ko khí đó,lâu rồi cũng chả được ra ngoài. Mama của tao nghiêm kinh khủng-Hiểu Phong tỏ cái bản mặt phấn khích rồi lại xụ xuống như đứa trẻ mất kẹo khi nói về mama đại nhân
-Đi tán gái thì có - Thiên Lam ko để tâm đến mama Phong nói mà quăng cho thằng bạn 1 câu rồi bỏ đi như chưa từng có gì xảy ra
-Kệ mẹ tao đi ,tao thích làm gì  tao làm . Mày phải má tao đâu mà quản!
-Ờ!
-Bộ mày muốn đánh nhau hả?
-Ờ!tao muốn đánh nhau giống như 2 thằng trong phim í!
-Phim gì,2 thằng nào?
-Thằng Natsu và Naruto trong Conan !-Thiên Lam buông ra 1 câu nói như đúng rồi với cái bộ mặt ko thể nào ngu hơn
-Tuổi thơ mày bất hạnh hả?
-Hạnh hạnh cái quần,tao đùa
-Định mệnh, hôm nay tao phải cho mày 1 trận
-Nhào dzô
Khánh Minh lắc đầu nhìn 2 thằng bạn, cậu thực sự ko hiểu sao lại có thể làm bạn thân với 2 đứa tăng động này. Một ngày phải cãi nhau tới chục lần, nhưng lại không giận nhau bao giờ nhau
Haizzz, cuộc sống của Khánh Minh này nếu không có hai tên kia chắc là nhạt nhẽo lắm đây
"Cạch"
------quác quác quác--------------------Vịt bay-----------
-CÁIIII GÌIII ĐÂYYYY ????-giọng ca thánh thót của Hiểu Phong được cất lên với chỉ số volume to nhất có thể khiến nguyên một đám chim trên cây bay toán loạn
-Chuyện gì....mày...-Thiên Lam định ra đập cho cái thằng to mồm kia phát thì lập tức cũng đứng giọng nhìn căn phòng trước mặt
-Ủa tao vào nhầm phòng hả mày? - Hiểu Phong quay qua hỏi Thiên Lam với bộ mặt ngu ko tả nổi
-Nhầm nhầm cái con khỉ, biển ghi rõ ràng là "Phòng hội trưởng" mà -Thiên Lam ngước lên nhìn
-Nghĩa là có người vào đây lục lọi? - Khánh Minh
-Nhưng ai dám vào đây đâu cơ chứ? -Thiên Lam
-Có 1 người đấy, phải không Khánh Minh?-Hiểu Phong nhìn Minh,đại ý trong lời nói toát lên vẻ chán ghét
Khánh Minh nhếch môi, tạo nên một đường cong hoàn hảo,khóe miệng khẽ nói :
-Cao Khánh An!
-----------------
-Ha!chắc 3 cái tên kia đang nổi khùng lên với căn phòng!
Nó cười đểu
Chả là nó xem hồ sơ của mấy ảnh xong thì chợt nhớ lại hai cái tên kia. Giận cá chém thớt kiểu gì mà lỡ tay làm sập 1 kệ sách, lục tung đống hồ sơ chỉ có vài "trăm" tờ bay lả tả, đống giấy quan trọng cũng lẫn lộn ko biết đâu là đâu, vài quyển sách cũng rách mất vài  (chục) trang
Hây da!
Nếu để người ta nhìn vào chắc chắn sẽ nói đó là bãi rác chứ không phải một phòng hội trưởng 
-hahaha! Thật đáng đời! Ai bảo ra lệnh cho bổn cô nương, còn lập biên bản gì đó. Cũng may là ta ko phải kẻ thù dai!
Nó chính là đang nói một mk như một trẻ tự kỉ
-Ê mày! Nghe nói anh em Cao Khánh lại cãi nhau à?
-Ờ, hình như Khánh An làm lộn xộn phòng hội trưởng
-Khánh Minh đang đến phòng tập bóng rổ giải quyết
-Đúng là anh em cùng cha khác mẹ, ghét nhau đến như vậy là lẽ đương nhiên
-Chúng ta đến đó xem đi
-Ừ!
"Hửm? Cao Khánh...Khánh An....Khánh Minh...anh em cùng cha khác mẹ. ...lẽ nào. ."
Nó gần như hiểu ra mọi chuyện. Mà khoan
Phòng....phòng hội trưởng
-Mổ? Là mình phá hoại mà.  Sao liên quan đến mắt đỏ??
Chết thật! Phải qua đó thôi .
----------
-Khánh An!Mày hôm nay chơi bóng chả có khí thế gì cả, đang nhớ em nào à?-Anh Kiên  lấy khăn lau mồ hôi trên mặt, nở nụ cười rồi nhìn nhìn thằng bạn thân
-Ờ!
-Thật á? ?????? Tao nói rồi nha, mày cấm được có bạn gái trước tao đâu đấy, nam tử hán đã nói là không được phép nuốt lời. Mà mày nhớ bạn gái à? Tên gì? Có xinh không? Học lớp mấy??? Bla bla -Anh Kiên cứ thế xổ 1 tràng mà không hề nhận ra cái mặt đang dần đen vào của Khánh An
-Tao nói có bạn gái khi nào,mày nói ít thì chết à ?-ko thể chịu đựng được nữa, Khánh An gằn giọng lên tiếng
-1..2..7..10..13..TRỜI ƠI! !!!Hôm nay thằng An nó nói đến mười ba từ lận. Có phải hay ko hôm nay là ngày tận thế, hoặc động đất sóng thần. Hay tôi đang nằm mơ, ko thể nào trong mơ thì chắc chắn thằng này không bao giờ nói nhiều như thế được Bla bla -Anh Kiên "lại" tiếp tục thao thao bất tuyệt ,đã thế còn nói với âm lượng ko hề nhỏ
-Câm! - Khánh An chính là bị khủng bố lỗ tai rồi nha~,cáu rồi nha~,giận rồi nha ~. Trừng mắt nhìn thằng bạn với ý :"Mày thử nói nữa xem"
-Dạ em ngoan  (._.)
-Tốt!
"RẦM!!!"
-Cao Khánh An!!!
------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net