25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu lủi thủi đi ra ngoài điện anh

" bảo bối có chuyện gì sao?"

" m..mẹ"

" sao em lại khóc nói anh nghe"

" mẹ em quay về rồi"

" vậy tại sao em lại khóc?"

" em..nhớ anh"

" aiyo bé Jungkook nhớ anh rồi sao?"

" anh đáng ghét!"

" anh xin lỗi"

" Jimin chừng nào anh mới về?"

" ba tháng nữa về sớm đón giao thừa với em"

" được nhớ giữ lời đó"

" hứa! Anh thất hứa thì mấy vạn kiếp sau anh sẽ đợi em trong đêm giao thừa"

" ưm.. em cũng hứa như vậy"

" vậy bây giờ Jungkook có ngoan không đây?"

" có bé Jungkook ngoan mà"

" vậy thì bé phải nín mới được"

" được, được em nín"

Anh cầm điện thoại dỗ cậu cả buổi đến nỗi quản lý kêu cũng chẳng nghe còn cậu thì ngồi nói chuyện với anh mà không để ý đến mẹ cậu đang khó hiểu nhìn cậu

" con nói chuyện với Jimin sao?" bố cậu quen thuộc hỏi

" vâng"

" Jimin? Là cậu ca sĩ nổi tiếng sao?" mẹ cậu hỏi

" dạ vâng... mẹ không thích ạ" cậu nói nhỏ

" mẹ biết nhưng mà mẹ nghe báo nói hai đứa là hợp đồng sao?" vấn đề này bà rất bình thường nhưng vướng mắt bây giờ chỉ cậu mới có thể giải đáp

" vấn đề này..."

Cậu kể lại cuộc hôn nhân không thời hạn này cho bà nghe. Bà nghe xong thì cảm giác mình đúng là già quá rồi

" vậy thằng bé đâu rồi?"

" anh ấy đi lưu diễn rồi ạ"

" mẹ chắc con trai của mẹ sẽ hạnh phúc"

" thật vậy ạ"

" đúng vậy" bà xoa đầu cậu nhẹ nhàng nói

" con cảm ơn mẹ"

Lần đầu được tiếp xúc gần với con trai mà mình đứt ruột sinh ra lại bị chia cắt đến tận mấy mươi năm trời bây giờ gặp cảm giác cứ lâng lâng khó tả nhưng nhìn đứa con trai đang vô tư vô lo ngồi cạnh mình trong lòng bà lại tỏa ra một thứ gì đó ấm áp mà hai mươi năm qua bà không trải qua

" mẹ ăn đi này" cậu đưa cho bà một que kem

" cảm ơn con"

" này con bao nhiêu tuổi rồi mà còn ăn kem thế?" bố cậu cầm que kem trên tay nhíu mày hỏi con trai

" vẫn còn ăn được mà ạ"

" nhóc con siêu quậy" ông cốc nhẹ đầu con trai cười bất lực

Còn cậu thì cười hì hì ăn hết que kem trên tay

" bố ghé nhà con nhé"

" không ở nhà bố nữa sao?"

" con nhớ nhà"

" rồi rồi về nhà"

" còn mẹ sao không về nhà với bố con mình sao"

" mẹ con có việc ra nước ngoài rồi"

" vậy bố định ra nước ngoài luôn sao?"

" đúng là con trai bố đúng rồi đấy"

" vậy thì chúc bố theo đuổi vợ thành công"

" bố cảm ơn"

Cậu chào tạm biệt bố vào nhà vừa vào đến cửa mùi lavender quen thuộc ập vào người cậu

" mùi thân quen nhưng người thân quen chẳng thấy đâu"

Cậu lấy áo của anh từ trong tủ quần áo ra ôm chặt

" haizz... mùi vỏ cam này anh ấy mua ở đâu nhỉ?" cậu buông áo xuống đi đến phòng thay đồ xem chai nước hoa đó ở đâu

" chai này sao?"

" không phải vậy là loại nào đây?"

" mệt quá không tìm được"

Cậu đi lại chiếc giường quen thuộc ôm lấy chiếc áo của anh để mùi hương của anh quanh quẩn bao chặt lấy cậu để cho cậu một điểm tựa an toàn nhất




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net