Chương 34: Trở mặt.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Văn kiện đưa cho Jung Sewan, là đoạn băng năm ấy vất vả lắm Jung Hoseok mới tìm lại được.

Xung quanh nơi hắn và bà từng ở, Jung Sewan cho lắp đặt rất nhiều camera ẩn.

Nhìn người khác chật vật như thế nào sống ở chốn nhà không ra nhà ấy, nhìn bà hắn tự mình dằn vặt từng giờ từng ngày tháng...

Những đoạn băng năm ấy đều không rõ đã được xoá đi hay vẫn còn giữ lại...để ông ta chậm rãi nuông chiều thứ sở thích xấu xí của chính mình.

...

Ba năm trước, Hoseok nhận được bưu kiện giấu tên.

Bên trong chỉ có đoạn băng ghi lại thời điểm người bà hắn yêu nhất bên dưới áp bức của người đàn ông bà dành cả đời để bao dung chậm rãi tan rã...

Đã ba năm rồi...ba năm tức giận căm ghét...hiện tại tất cả đều không cần nhịn nhục nữa.

Hắn có đoạn băng ông ta vất vả che dấu, có nhân chứng quan trọng cả đời ông ta có đoán cũng đoán không ra...

...

 Tuy mang danh con cháu thế gia, Hoseok lại vốn chưa từng được hưởng một chút xíu nào lợi tức.

Jung Sewan ở thời điểm hắn nhỏ xíu đã luôn miệng bắt hắn học hành.

Hoseok rất ngoan ngoãn, thành tích vẫn luôn ổn định.

Jung Sewan nói với hắn năm mười tuổi, tám năm nữa sẽ giao lại toàn quyền Jung Thị cho Hoseok.

Jung Sewan của tám năm sau lời hứa, hết lòng tỏ ra lo hắn không quản nổi, muốn hắn từ vị trí thấp nhất bò lên.

Hoseok lúc đó đã nhận thức được ông ta chả đáng tin, thế nhưng hắn bỏ qua.

Kệ đi. Cũng chẳng mấy quan trọng.

...

Vừa lấy xong bằng MBA (bằng thạc sĩ kinh tế), công việc đầu tiên hắn làm, chính là đạo diễn quay quảng cáo, cực đến không gì cực hơn.

Sáng sớm đã làm việc, một đoàn chỉ có năm người, mang danh đạo diễn, thế nhưng kể cả dựng hiện trường cùng thiết kế hình ảnh cũng phải làm.

Từ vị trí thấp nhất, trong hai năm nỗ lực vươn lên đến giám đốc bộ phận kế hoạch, từ thiếu niên tươi sáng như hoa, thu liễm một chút khí tức, trở thành vương tử ôn nhu như nước. 

Lại trong khoảnh khắc đó, gặp được Park Jimin.

Lúc trước chỉ có mình hắn, hiện tại trách nhiệm lại tăng lên một tầng. Hắn chỉ có thể tự nhắc nhở mình phải leo cao hơn nữa, phải nỗ lực hơn cả trăm lần bây giờ. 

Biết đối tượng yêu đương của mình khác thường, cho nên để đi xa hơn, hắn chỉ có thể dốc sức cố gắng, chỉ cần chỗ đứng đủ vững chắc, nhược điểm sẽ không còn là điều đáng để tâm nữa.

Yêu đương ngọt ngào được một năm, Jung Sewan lại hấp ta hấp tấp, vội vàng chuyển giao công ty cho hắn.

Hoseok chưa từng nghĩ đỉnh cao sẽ đến quá nhanh, trong tấm lưới Jung Sewan giăng trên mình hắn, chắc chắn có sẵn bẫy rập.

Quả nhiên, sau khi nắm được Jung Thị, nó chỉ còn là một cái vỏ trống không nặng nợ nần.

Jung Sewan rửa tiền, sau đó dùng mọi cách để xoá sạch tội lỗi mà đem đi đầu tư khắp nơi, cách chi không đúng, cuối cùng dang dở đủ đường.

Chuyện này...là Jung Hoseok tự mình tra ra.

...

Sau đó, ông ta ngoài mặt làm một lão già an phận, sau lưng hắn âm thầm gây sức ép cho người yêu hắn, thậm chí ép công ty nhỏ của Park Jihyun đến sắp chống đỡ không xong.

Hoseok một mặt chạy Đông chạy Tây lo liệu công ty, ngày đêm đối diện với nguy cơ phá sản đến muốn điên đầu. 

Thời điểm tất cả mọi chuyện đè nặng đôi vai hắn, người bà mà hắn yêu thương nhất tan rã đau đớn...

Đêm tang thương bao trùm lấy màn mưa như trời long đất lở, Hoseok một thân một mình quỳ ở mộ phần của bà suốt một đêm.

Tất cả mọi chuyện đêm đó đều sáng tỏ...

Hắn biến mất một tháng trời, đem Jung Thị nghiêng thành đổ bể gầy dựng lại nền móng.

Khó khăn vừa lặn xuống giữa biển, người hắn yêu ngay thời khắc ấy lại nói muốn từ bỏ...

.

Mệt mỏi hé ra đôi mắt, điện thoại trên bàn rung lên, có tin nhắn mới.

Thư kí Kim: "Chủ tịch, bài báo ngài  có vợ hứa hôn vừa mới được đăng tải."

Hoseok cười lạnh.

Jung Sewan nghĩ mình thông minh bao nhiêu, thực chất cũng chỉ là cái vỏ bọc tự mình hão huyền.

...

Lại sắp có chuyện để nói rồi.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net