7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi mẹ hắn quay về biệt thự, hắn và em cũng tách ra để làm việc riêng của mình. Em nhìn đống bát bẩn trong bồn rửa, dù không biết phải làm gì, nhưng em vẫn muốn thử. Dù sao em hiện tại đang ở nhờ nhà hắn, nếu chỉ ăn và ngủ thôi thì thật sự không hay lắm..

Em xếp chồng bát đĩa theo thứ tự lớn bé, rồi loay hoay xả nước, nhưng ngay sau đó thì tắt nước vì nhớ ra là không chỉ xã nước thôi là sẽ sạch sẽ ngay, em mở hết các ngăn tủ lớn nhỏ tìm xà phòng, âm thanh lạch cạch vô tình lọt vào tai hắn. Jiwoong mở cửa, nhìn thấy em đứng đó gãi đầu, hắn nhíu mày, omega này rốt cuộc là muốn nghịch ngợm cái gì đây ?

" Cậu định phá nhà tôi à ? "

Cheonye giật thót, quay lại nhìn hắn, tên alpha này mặt mũi lúc nào cũng nhăn nhó khó chịu, nhìn chỉ muốn ném đồ vào.

" Rửa bát "

" Có máy "

Em ồ lên một tiếng rồi để hắn hướng dẫn sử dụng chiếc máy rửa, thế này thì sau này em không cần phải học rửa bát, cũng không phải lo làm vỡ bát rồi bị hắn cằn nhằn nữa.

" Nhưng mà cậu phải học cách tự rửa, không phải cứ hai ba cái bát là ném vào đâu, tôi không thích nhà cửa bừa bãi, chén bát lại càng phải ngăn nắp gọn gàng "

" Không biết rửa "

" Sao gia đình cậu dám để cậu đi lấy chồng thế không biết. Hôm nào tôi sẽ hướng dẫn cậu, ngày mai tôi phải đến công ty, cậu cũng đến trường nên đừng làm ồn. Tôi cho cậu ra ban công ngủ đấy "

" Biết rồi, như thế này bảo sao chẳng ai cưới anh, đồ ông già "

Cheonye cởi tạp dề ra rồi ném xuống sàn sau đó co chân chạy lên tầng, alpha mặt mũi tối sầm cầm chiếc tạp dề lên, mùi hoa nhài ngọt ngào lần nữa xộc vào mũi hắn. Omega này lúc nào cũng dùng nước hoa sao ?

Buổi tối thứ hai cũng không có vấn đề gì xảy ra, Cheonye ngoan ngoãn lên giường nhắm mắt lúc mười giờ đúng, trong lòng có chút háo hức vì còn sắp được gặp lại người bạn cũ, là người bạn em gặp năm cấp hai khi du lịch ở Hàn, cứ thế mà chơi tới tận bây giờ, tuy ít gặp nhau, nhưng tình cảm rất tốt. Còn có Seungeon - một omega cùng khóa em mới quen tháng trước nhờ trao đổi ý tưởng thiết kế trong một kì thi trên mạng xã hội. Một người sẽ giúp em ghi nhớ mọi thứ ở Seoul, còn người kia sẽ giúp đỡ em ở trường nên Cheonye hoàn toàn không có lo lắng gì cả, chỉ sợ bản thân khó hòa nhập mà thôi.

Kim Jiwoong tan làm lúc 7 giờ 30 phút, theo quy tắc hằng ngày mà bản thân hắn tự lập ra là sẽ quét dọn bậc thềm bên ngoài trước, rồi sẽ dọn vào bếp và phòng khách, dù tan làm rất mệt nhưng nếu không dọn dẹp thì sẽ thấy thiếu vắng gì đó, không thể yên tâm nghỉ ngơi, nên dù về sớm hay muộn cũng đều sẽ làm việc nhà một chút, rồi bắt đầu nấu nướng, tự thưởng cho mình một bữa ăn ngon sau một ngày làm việc mệt mỏi rồi đi ngủ.

Sáng nay trước khi đi làm hắn đã nhờ em dọn dẹp bát đũa hộ, hắn liếc vào bồn rửa, nhìn đống bát đũa bị quăng ném lung tung, không bất ngờ lắm...

Thôi thì, dù sao hắn lấy vợ cũng không phải vì để làm việc nhà cho hắn, nên cũng không trách em được, Tuyền Duệ được nuôi dưỡng với trình tự của một alpha, lại còn là phú nhị đại, nên chắc chắn không động tay chân vào việc nhà. Còn hắn ngày bé ở cùng ông nội là cựu chiến binh, nên được dạy dỗ vô cùng nghiêm khắc, lại có tính tự lập, nên tất cả việc lớn nhỏ đều biết, lại còn là anh lớn, nên càng giỏi đảm đương mọi thứ.

Hắn sắp bát vào máy, rồi nhìn thấy một chiếc bát ở trên kệ có dán một tờ note, hắn nhíu mày, cầm chiếc bát lên, nó lập tức vỡ ra làm hai mảnh, còn tờ note kia nghuệc ngoạc ghi ba chữ xiêu vẹo bằng tiếng hàn " Xin lũi nha ".

Ha, " xin lũi nha " , Thẩm Tuyền Duệ tiếng Hàn còn viết sai chính tả, chữ cũng không dễ nhìn, hắn vừa tức vừa buồn cười, đem tờ note bỏ vào túi, định bụng chút nữa sẽ xử lý em, rồi ném chiếc bát vỡ đi.

Cuối cùng cũng nấu xong buổi tối, đã hơn tám giờ, hắn suy nghĩ một chút, omega kia hôm nay sao lại ngoan ngoãn vậy, một chút tiếng ồn cũng không có, bình thường vào giờ này sẽ yên tĩnh thế sao ? Có nên gọi em xuống cùng ăn không ? Dù omega đó siêu đáng ghét, nhưng cũng sẽ là vợ hắn, lại vừa đến Hàn Quốc, chắc cũng chưa thông thạo việc dùng app gọi đồ ăn,  cũng là một bữa ăn thôi, nhìn mặt em vài phút chắc cũng không quá khó chịu.

" Này "

Hắn gõ cửa, nhưng bên trong không có tiếng trả lời, hắn bắt đầu gọi lớn hơn, nhưng người bên trong vẫn im lặng, cuối cùng hắn đẩy cửa vào, phòng tối om, con mèo ngốc đó chưa về.

Hay là đi lạc mất rồi ?

Không có khả năng, mẹ em đã thuê tài xế riêng cho em, không thể nào đi lạc được, chỉ có thể là ham chơi quên đường về, hắn không buồn bận tâm nữa, bắt đầu thưởng thức bữa tối một mình rồi suy nghĩ về hôn sự của cả hai, bây giờ chưa kết hôn đã rắc rối thế này rồi, sau này kết hôn rồi có con, omega ngốc nghếch kia liệu có thể chăm sóc cho gia đình không ? Có thể chăm sóc cho con cái của cả hai không ? Hắn không yêu cầu em phải trở thành người của gia đình, không cần phải tất bật lo lắng việc nhà cửa bếp núc, nhưng hắn biết tâm nguyện tuổi già của bố mẹ hiện tại chỉ là muốn hắn có con, các em trai của hắn đều có con cái cả rồi, chỉ riêng hắn ngay cả vợ cũng chưa có, mối tình gần nhất đã là ở năm cuối đại học, chuyện con cháu không phải chỉ bố mẹ hắn mong muốn, ngay cả hắn không thích trẻ con vẫn muốn có một bé con xinh xắn, tốt nhất là có đôi mắt to tròn, hàng mi cong, đôi môi nhỏ chúm chím, nhìn giống một bé mèo nhỏ xinh. Đáng yêu giống Thẩm Tuyền Duệ thì càng tốt.

Khoan đã, sao đột nhiên hắn lại nghĩ tới chuyện con cái với em vậy nhỉ... Omega đó bản thân còn chưa chăm sóc được, có con rồi sợ sẽ khóc nhè tranh đồ chơi với con mất.

Không được, hắn có một đứa con là đủ rồi, thêm vợ trẻ con nữa sẽ chẳng chịu nổi đâu.

" Này, mở cửa cho tôi ! "

Bên ngoài bỗng oang oang tiếng gọi, hắn đỡ trán, rồi nhìn lên chỗ treo chìa khóa, đúng như hắn dự đoán, đồ ngốc đó sẽ quên chìa khóa.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net