Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- "Vì sao ngươi lại đi theo?"_ Hai hàng lông mày Snape gần như dính chặt vào nhau khi trên giường chính mình lại có thêm hai con người một lớn một nhỏ chiếm cứ.

- "Thế sao lại không? Harry có thể ở đây mà?"_ Tom tinh thần sảng khoái lăn qua lăn lại trên cái giường lớn.

- "Riddle ngoại lệ, còn cậu tự có phòng!"

- "Ai dô ai dô, nếu không phải phòng em bị Sirius quậy banh tành thì đã sớm đem Harry đi rồi chứ không phải ở đây!"

Harry bên cạnh Tom quay người, trừng mắt nhìn hai người đàn ông một đứng một nằm đang cãi nhau, lạnh giọng nói: "Ngủ đi, thật ồn ào"

Snape hừ lạnh một cái rồi đi vào phòng tắm, còn Tom lập tức ngoan ngoãn im lặng, mắt đăm đăm nhìn trần nhà.

Tuy nói ngủ nhưng cậu lại không ngủ được, thầm oán hôm nay nhọ thế nào ấy chứ, hai lần ngủ cứ bị dọa cho đứng tim thế này rồi hơi đâu ngủ tiếp được nữa.

- "Harry, em tính đeo cái này mãi sao?"_ Tom xoay người giúp cậu gỡ băng bịt mắt ra lại bị cản lại, cậu đổi chủ đề: "Gellert hiện có ở trường không?"

Y nhăn mặt, khó chịu đáp: "Không! Nếu có chẳng lẽ em muốn đi tìm ông ta sao?"

Cậu xoay người không buồn đáp.

Mãi sau lúc Snape vừa tắm xong đi ra thì lại xuất hiện tiếng đập cửa dữ dội, anh cau mày sát khí đăm đăm đi ra mở cửa.

Chỉ mới 10 tức sau anh đã đi vào, Tom thấy liền nhướn mày hỏi: "Ai vậy?"

- "Một con chó thôi.... à, còn có tên sói"_ Snape hừ lạnh ngồi xuống giường, nằm cạnh Harry.

- "Họ nói gì?"_ Tom lén đưa một tay vòng qua eo cậu, cố ý như vô ý nằm sát lại gần, lợi dụng hít lấy hít để mùi hương trên tóc cậu.

Cậu ngước mắt lên nhìn Snape, ngay khắc này chợt cậu nhận ra có gì đó vô cùng không đúng... Thế quái nào Snape bỗng nhiên thành soái cưa thế này??? Tóc không còn dầu bóng bẩy và da mặt sáng hơn rất nhiều trông như trẻ hơn tới mười mấy tuổi!

- "Đi tìm Riddle--"

- "Harry"_ Cậu chặn ngay họng ăn lại, lạnh nhạt nói.

- "Cái gì?"

Cậu bật từ trên giường đứng xuống đất, không kiên nhẫn liếc mắt sang hướng khác, lẩm bẩm đủ người đối diện nghe: "Người có thể gọi con là Harry, thưa-giáo-sư!"

Phải biết rằng tâm trạng hôm nay của Harry cực kì không tốt, muốn lễ phép với giáo sư là một điều khó nhằn biết bao.

Snape nhìn thái độ của cậu mà tâm trạng cũng tuột dốc không phanh, hừ ra bằng mũi tiếp tục: "Sau này hạn chế dùng năng lực"

- "Phải rồi Harry, không phải em vẫn đang tập khống chế năng lực sao? Vậy làm sao em dễ dàng tìm đến anh như vậy?"_ Một tia ngạc nhiên xoẹt qua mắt Tom, anh cười vui vẻ nói, nói thẳng ra anh rất thích khi người khác bị Harry đối xử lạnh lùng nha!

- "Không biết!"_ Giọng cậu mang theo vẻ tức giận vang lên, sát khí nồng đậm chỉ trong phút chốc đã bao quanh cả căn phòng, Tom và Snape cũng không thể không kinh hãi mà bật dậy.

Trên không trung từ phía sau lưng Harry khi cậu không để ý đã xuất hiện hai cậu nhóc, họ chạy tới giữ chặt lấy hai cánh tay của cậu, Potter hoảng sợ nói: "Harry! Bình tĩnh lại!"

Tom ngây người, lại nhíu mi nhìn ba đứa nhóc nhìn như tam sinh đang gắt gao bám lấy nhau.

Cậu hít một hơi thật sâu, nhắm nghiền mắt lại và sát khí đang dần thu đi hết. Sau đó bên mắt xanh của cậu mở to ra nhìn thẳng vào hai người đàn ông trước mặt, cười khẩy tự giễu: "Anh biết lí do em luôn phải đi tìm Gellert rồi chứ?"

Sau đó cậu lại nhìn qua hai người bên cạnh, thở phào nhẹ nhõm một hơi, ý tứ rõ ràng là "các cậu đến thật đúng lúc".

- "Harry, em thật sự rất kì lạ... chẳng lẽ tất cả Harry đều như vậy? Về năng lực và cả... thứ đó nữa...?"_ Tom ngây ngốc không rõ sự tình đưa tay chỉ trỏ hết đứa này đến đứa nọ.

- "Đúng, và lần đầu gặp cậu nhỉ, Riddle? Tôi là Nott"_ Harry Nott lờ đi Tom, buông tay cậu ra rồi gật gù cúi chào.

- "Sau này sẽ giải thích nhé chú Riddle, tụi con đem Riddle nhỏ đi trước"_ Potter xách hai bên nách cậu lên, lúc đó khiến cậu hối hận vô cùng khi biếng ăn, bây giờ so với đám Harry thì cậu thật nhỏ bé... thú thật chẳng khác gì đứa trẻ 9 tuổi vậy...

Chớp mắt một cái cả ba đã xuất hiện ở trong một căn phòng lớn, chính giữa là một cái bàn dài, còn có thêm ba Harry còn lại nữa.

- "Chúng ta tới đây làm gì? Phòng Cần Thiết ư?"_ Cậu lạnh giọng nhìn lướt qua khắp căn phòng rồi lại dừng ở Potter, mặt đối mặt.

- "Có việc a!"_ Potter bỗng lên cơn ôm chặt lấy cậu, thậm chí còn công khai làm hành động nựng má khiến đám còn lại mắt xanh mắt đỏ không thôi.

Tuy nhiên rất nhanh bị cậu đẩy ra tránh né, không phải do chán ghét nhưng là do tên này "câu người" quá rồi! Đẹp không cưỡng nổi, cậu tin nếu cứ tiếp tục cậu sẽ bị gục bởi vẻ đẹp yêu nghiệt đó! Nhưng mà giờ nhìn kĩ lại thì... Harry nào cũng có một vẻ đẹp riêng, đều hoàn hảo theo một hướng nào đó. Ví dụ như Nott thì đẹp theo kiểu Châu Á nè!

- "Là khắc phục việc ma lực hỗn hợp với nhau thôi"_ Nott nhẹ nhàng xoa đầu cậu rồi tiến tới cái ghế sô pha ngồi xuống, vỗ vỗ bên cạnh ý nói cậu ngồi cùng.

- "Riddle, nghe Draco nói cậu rất thích kẹo, cho nè!"_ Một Harry nào đó hô to rồi quăng cho cậu một túi kẹo.

Cậu có hơi khựng lại khi nghe tên Draco, lại nheo mắt nhìn quanh thấy mọi người rất bình thường không có vẻ gì là ganh tị. Ơ khoan đã, đừng nói là có mỗi mình cậu chưa được gọi tên thánh của Draco đấy nhé!?

Cậu lặng lẽ ôm túi kẹo ngồi xuống bên cạnh Nott, lười biếng tựa đầu vào vai anh, lại không hề hay biết đang có tới mấy cặp mắt như viên đạn đang muốn bắn xuyên người anh.

- "Cái này có thể khắc phục sao? Ngay cả Gellert cũng chưa tìm ra cách"_ Cậu chẹp chẹp miệng thản nhiên hỏi.

Ma lực hỗn hợp tựa là giống như cậu vừa nãy, là có hai ma lực mạnh mẽ trộn lẫn vào nhau khiến chúng đều bộc phát ra ngoài, đa số cũng phụ thuộc vào trạng thái của chủ thể như tức giận, khổ sở hoặc thậm chí buồn bã, nếu tâm trạng càng cùng cực hơn nữa thì càng khiến chúng mạnh hơn, có thể phát nổ.

- "Sẽ có người giúp chúng ta"_ Một Harry bỗng xuất hiện bên cạnh cậu, mỉm cười ẩn ý vân vê một lọn tóc đen dài của cậu nhưng mắt lại dán ở nơi ngực bí ẩn của cậu vô cùng cuốn hút khi áo sơ mi bị xộc xệch.

Cậu khẽ liếc mắt qua nhìn người này, một Harry sở hữu mái tóc đỏ giống Lily, đôi mắt lại đen sâu thẳm như Snape, ơ khoan đã...

- "Ngạc nhiên? Ở chỗ tôi thì cha mẹ tôi là Lily và Severus"_ Cậu ta vẫn duy trì nụ cười ấy nhưng giọng lạnh đi rất nhiều.

- "Thật... kì lạ..."_ Cậu lẩm bẩm, chắc chắn Snape sẽ vô cùng hài lòng về thế giới đó cho coi.

- "Đúng thế, mỗi thế giới đều khác nhau đấy Riddle, ví dụ như chỗ tôi có Ron Weasley chính là vào nhà Slytherin!"_ Lại thêm một Harry cười cười lộ ra cặp răng khểnh xinh xắn.

Cậu ngờ vực xoa cằm, Ron vào Slytherin... chắc nhà Weasley sốc lắm nhỉ? Nghĩ tới đây cậu mới nhận ra mình bỏ quên hai người bạn kiếp trước rồi, thầm nghĩ ngày mai sẽ thử đi gặp xem sao.... làm bạn lại từ đầu...

- "Cậu không ăn sao?"_ người bên cạnh cậu lên tiếng hỏi.

Cậu theo mắt cậu ta nhìn xuống túi kẹo nằm trên cặp đùi trắng trẻo, nghiêng đầu cười nhạt nói: "Ăn khuya sẽ bị sâu răng đấy"

Potter theo bản năng ôm lấy ngực, đau tim quá rồi... chợt một ý nghĩ lóe lên trong đầu y... Riddle sẽ thuộc về mình, chỉ mình thôi!

Những Harry còn lại cũng hơi ngây người, cười nhạt đã thế thì cười thật sẽ còn hút người thế nào đây!? Tuyệt đối không thể để người khác thấy!

Potter quắc mắt nhìn họ, khinh bỉ lắc đầu. Đáng tiếc tôi thấy cậu ta trước đó rồi, thương thay những sinh vạt nhỏ bé không được thấy vẻ ngây thơ của Riddle lúc đó.

Sau đó các Harry xã giao qua lại với nhau, ngay khắc Riddle đang mơ màng ngủ gật trên vai Nott thì bụp cái xuất hiện 4 con người.

Bốn Harry đứng lên lịch sự hành lễ chào, riêng Nott không đứng được vì Riddle.

- "Thật vinh dự cho chúng tôi khi được tiếp kiến các ngài... Gryffindor, Hufflepuff, Ravenclaw và Slytherin"_ Potter nhanh chân tiến lên chắn trước Riddle, thay mặt tất cả, toàn thân toát ra khí chất vương quyền trịnh trọng nói.

- "Gọi tên là được rồi"_ Godric xua tay cười rạng rỡ, ánh mắt cư nhiên lại nằm trên người cậu nhóc đang ngủ mà Potter đang cật lực che giấu kia. Cả ba người còn lại cũng rơi vào trầm tư nhìn theo.

Potter thầm đổ mồ hôi, quả nhiên là... không giấu được, y thở dài tránh ra một bước.

Riddle vẫn chẳng hay biết gì cả, vô tư vô lo mà thoải mái ngủ.

- "Ôi, một cậu bé chưa đủ tuổi có thể vào trong trường sao?"_ Helga tiến lại gần xoa nắn má Riddle, cảm thán: "Làm sao lại có thể dễ thương như vậy!"

- "Một Harry... bé tuổi?"_ Salaza tựa phi tiếu cười khẩy, tất nhiên y đã nhìn ra nhờ vết sẹo kia rồi. Vốn vết sẹo tia chớp đã bị cậu xõa tóc che mất nhưng hiện tại do nghiêng đầu nên lộ hết cả ra.

- "Không ạ, cậu ấy bằng tụi con"_ Lestrange vẫn không ra vẻ gì là thiếu tôn trọng nhưng giọng nói lại biểu tình ngược lại, chính là ngái ngủ.

Một trong số họ đã ngủ rồi, hơn một nửa đều trong trạng thái buồn ngủ, chỉ có số ít Potter và Nott là tỉnh táo, hiện tại đã là nửa đêm rồi nha!

- "Ưm... để ta đem cậu bé về, hôm nay cũng chỉ là gặp mặt làm quen thôi mà nhỉ?"_ Godric gãi gãi đầu, phải thừa nhận y có hơi... tranh thủ.

Một số ánh mắt như dao găm ngắm thẳng vào y, chỉ một thoáng sau lại biến mất như chưa từng có gì.

- "Được"_ Rowena ngáp một hơi, tùy tiện phẩy tay.

Godric sung sướng gần như nhảy cẫng lên, hoàn toàn lờ đi sát khí của Salaza mà bế Riddle biến mất trước mắt tất cả, tuy nhiên chỉ vài giây sau lại xuất hiện chỗ cũ, y gãi đầu hỏi: "Cậu bé ở nhà nào nhỉ?"

- "Ở Hufflepuff ạ!"_ Longbottom nhanh nhảu nói.

- "Sai rồi! Hiện tại đang ở chỗ giáo sư Riddle mà?"_ Flint gân cổ tranh cãi.

Lestrange lười biếng xoa hai bàn tay vào nhau, gật gật đầu đồng tình: "Mới vừa nãy bên Hufflepuff còn nháo nhào lên đi tìm nha, có mấy giáo sư nữa và họ nói Riddle nhỏ đang ở chỗ giáo sư Riddle"

- "Ừm chính xác là đang ở cùng giáo sư Riddle tại phòng giáo sư Snape"_ Nott đứng dậy cầm theo túi kẹo bị bỏ quên trên ghế, tiến lại nhét vào tay Godric: "Nói với họ là của cậu ấy"

- "Vì sao không ở phòng mình mà lại phải đi ở cùng phòng người khác chứ? Sợ hai tên kia còn muốn bánh mì kẹp thịt với cậu bé luôn quá!"_ Helga ôm lấy cánh tay Rowena, nghịch ngợm áo choàng của cô.

Đám Harry thầm loạn tưởng ra cảnh ba tên khác người ở cùng nhau... một người miệng phun nọc độc, một người mắc bệnh con trai khống và một người thì kiệm lời hết sức... vậy không phải chiến tranh bùng nổ sao? Riddle nhỏ không quản sự đời, Riddle lớn tiện đà lấn tới đấu khẩu với Snape vì hắn luôn châm chọc Harry!

- "Thật ra họ không làm gì được cậu ấy đâu, yên tâm!"_ Lestrange mỉm cười ẩn ý. Các Harry cũng gật gật đầu đồng tình, là hai người kia đánh nhau chứ Riddle nhỏ mới là người không liên quan.

- "Nhưng lí do gì phải đi ở nhờ?"_ Rowena nhíu mi.

- "Bạn cùng phòng của cậu ấy, Credic Diggory kể lại là lỡ vấp chân ngã vào người cậu ấy, sau đó cậu ấy cứ cư nhiên biến mất trước mắt anh ta!"_ Potter nghiến răng nói.

- "Ồ? Ngã vào đâu mà khiến cậu bé... tức đến mức không về phòng?"_ Helga tựa phi tiếu nói.

Các bạn trỏe Harry nghe vậy lập tức nháo nhào lên "thông cảm" nói, người ra người vào:

- "Chỗ hiểm..."

- "...Vùng tam giác"

- "Chắc đau lắm nhỉ?"

- "Kể từ đó họa mi không còn hót nữa!"

- "Ai dô, cậu ấy chắc chắn số cực may đến nỗi còn chưa mất khả năng duy trì nòi giống nhỉ?"

- "Haha, đúng!"

  Godric lại lần nữa biến mất, chỉ vài giây sau đã trở lại, đầu đầy hắc tuyến ngồi xuống ghế.

- "Sao vậy?"_ Helga tủm tỉm cười.

- "Rất xui xẻo"_ Godric đen mặt.

Tên tóc đen ngắn mắt đỏ được gọi là Tom vậy mà lại tưởng y bắt cóc cậu bé từ chỗ đám nhóc Harry này kia chứ? Làm sao lại có một tên ngu ngốc như vậy dạy ở trong trường được nhỉ!?

Potter thầm liếc Godric một cái, cười nhạt. Ngài không biết, chỉ khi ở cùng Harry thì Tom mới làm quá lên như vậy nha.

Helga quay đi, Godric không muốn nói thì kệ y, cô tiếp tục nghịch mái tóc của Rowena.

- "Năng lực mấy đứa là gì?"_ Salaza xoa cằm.

- "Ừm..."_ Potter cũng xoa cằm theo, cố ý ngân dài: "Có thể di chuyển nha!"

Di chuyển khác độn thổ, không mất nhiều ma lực lại còn không có cảm giác cơ thể bị ép theo nhiều chiều hướng khác nhau gây cảm giác chóng mặt buồn nôn cho người lần đầu tiếp xúc, ngược lại rất tiện.

- "Nhưng Riddle nhỏ tới bây giờ vẫn không làm chủ được"_ Flint chống cằm xoay xoay ngón trỏ vẽ ra một đường tròn trên bàn.

- "Không hỏi cái đó, năng lực riêng cơ!"_ Helga nhướn mày nói.

- "Con trước"_ Potter mỉm cười u ám_ "Biến thành đồ vật, nghe suy nghĩ người khác"

Cả đám Harry trừng Potter tóe lửa, vậy là từ đầu tới giờ bọn này đều bị đọc thấu sao?

- "Nhưng không phải là giống Chiết tâm trí thuật sao?"_ Godric.

- "Cái này là nghe không phải đọc, thưa ngài. Năng lực của con khác Chiết tâm trí thuật ở chỗ không chỉ đọc được của một người mà nghe thấy của tất cả những người trong bán kính 5m, nghe như nói chuyện bình thường luôn"_ Potter.

- "Con là nói chuyện được với động vật và tàng hình"_ Nott.

- "Tàng hình? Vậy không phải ăn gian sao!?"

Đám Harry trừ Nott ra đều nhốn nhào lên, Nott cư nhiên bắt chéo chân chống cằm không đếm xỉa tới họ.

- "Ngưng động thời gian và tạo khoảng không gian mới"_ Longbottom.

- "Vậy, cậu trốn đi thật dễ"_ Lestrange dở giọng khinh bỉ.

Longbottom nghe vậy liền gãi gãi đầu cười ngượng.

- "Thay đổi thời tiết, thu phục nô lệ"_ Flint.

- "A! Vậy chẳng lẽ muốn chạm tới cậu là còn phải vượt qua cả một đội quân luôn sao!?"_ Longbottom sững sờ hô.

Tuy nhiên bị Flint chợp mắt lại lười đáp.

- "Lấy sinh vật chết làm con rối và thay đổi kí ức"

Vừa dứt lời, tất cả ánh mắt đều đổ dồn vào Lestrange. Cậu nhíu mày phất tay: "Sinh vật chết chứ có phải người còn sống đâu? Còn nhẹ nhàng hơn thu phục nô lệ đấy!"

- "Vậy còn hai đứa hiện không có mặt thì sao?"_ Rowena lên tiếng hỏi.

Longbottom: "Karkaroff chưa gặp lần nào nên không biết"

Lestrange: "Là thôi miên và đi trên không trung"

- "Thôi miên!"_ Đám Harry sững sờ.

Potter mỉm cười bí ẩn tiếp lời: "Riddle nhỏ là nhìn trong bóng tối, năng lực thứ hai còn là bí ẩn"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net