Chương 55

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tối Lễ Giáng Sinh, Harry và Sirius cùng nhau trang trí cây thông Noel, bọn họ treo lên cây thông Noel rất nhiều thanh kẹo và các quả trân châu, dưới thân cây còn trải một thảm lông dê ấm áp nên bọn họ có thể ngồi ở đó từ từ mở quà. Remus từ bên ngoài gọi Harry và Sirius vào dùng bữa tối, phòng khách được Kreacher quét dọn sạch sẽ, trần nhà còn có chùm đèn toả ánh vàng lấp lánh, toàn bộ phòng khách được trang trí đẹp mà trở nên ấm áp.

"Harry, Sirius đã làm xong hết chưa ? Xong rồi thì hãy vào dùng bữa." Remus giọng ôn hoà kêu lên.

"Đợi lát nữa thôi, Remus tới đây xem thành quả của hai cha con tớ này." Sirius ngoắc tay gọi Remus.

"Chú Remus nhìn xem, con còn treo những cây kẹo được sáng tạo bởi anh em Fred, một lát nữa chúng ta có thể cùng nhau chơi một trò chơi, ai thua người đó phải ăn một viên." Harry chỉ vào những cây kẹo, nói.

"Một đề nghị tuyệt vời." Remus xoa nhẹ tóc Harry, dịu dàng nói: "Những vật phẩm sáng tạo của hai anh em Weasley chắc sẽ không như những thứ kia, trong lớp học hai anh em rất hoạt bác tuy rằng mấy trò đùa của hai anh em đó còn khủng khiếp hơn so với thời đại của chú. Sirius còn muốn trao đổi chút mấy trò đùa của chúng."

"Đi dùng bữa thôi, tớ muốn chứng nghiệm tác dụng của những viên kẹo đó như thế nào !?" Sirius vỗ vỗ tay, lôi kéo Harry và Remus ngồi vào bàn dùng bữa.

Đây là lần đầu tiên bọn họ cùng nhau trải qua kỳ Lễ Giáng Sinh cho nên Sirius từ chối lời mời đến gia tộc Malfoy của Narcissa để đón Lễ Giáng Sinh cùng Remus và Harry. Bọn họ cũng chỉ trang trí cho cây thông Noel một chút, quét dọn phòng khách và chuẩn bị bữa tối cùng một tay Kreacher làm. Sau ngày Harry thương lượng với bà Black, Kreacher bắt đầu lấy lại chức trách của một gia tinh vì chủ nhân mà phục vụ, không còn nhục mạ Sirius là đứa con bất hiếu của gia tộc Black.

Xong bữa tối, Harry đánh cờ phù thuỷ với Sirius, Harry đối với trò chơi này không thể nào thành thạo được và lúc nào cũng thua, chính vì vậy mà cậu là người chịu phạt nhiều nhất.....tức là người ăn kẹo của hai anh em Fred nhiều nhất. Những sản phẩm của hai anh em Fred đều liên quan đến Thuật Biến Hình, lần này hai anh em đưa cho Harry những viên kẹo biến hình thành những động vật vì vậy Harry một chốc lại biến thành mèo con, một chốc lại biến thành cú mèo.

"Ôi trời, Harry, chúng ta chơi trò khác đi, mắc công Remus lại bảo ta khi dễ con." Sirius thấy Harry biến thành con này sang con khác liền cười nghiêng ngả muốn suýt té ghế, ông xoa bụng chịu đựng.

"May là viên kẹo chỉ tác dụng trong hai phút." Remus đỡ cậu bé đang thở hổn hển từ dưới sàn ngồi dựa vào ghế sau khi viên kẹo hết tác dụng, một tay lấy khăn lau mồ hôi trên trán cậu.

"Mấy món hai anh em bọn họ đưa con chỉ đều là sản phẩm thử nghiệm, nhất định là bọn họ sẽ còn đem con làm vật thí nghiệm dài dài." Harry ổn định tinh thần liền lấy ra một bộ bài phù thuỷ, đây cũng là sản phẩm của hai anh em song sinh đó. "Chúng ta chơi trò này, con chắc chắn lần này sẽ không thua."

"Quy tắc là gì ?" Sirius tò mò nhìn những bức hoạ của những người nổi tiếng trong giới phù thuỷ trên những lá bài đẹp mắt.

"So từ nhỏ đến lớn, mỗi người lấy ba lá bài, bài của ai lớn nhất thì sẽ thắng, chú Remus có thể chơi cùng." Harry nói, hồi nãy chơi cờ phù thuỷ chỉ có Harry và Sirius chơi, còn Remus ngồi cạnh đút cho họ ít đồ ăn thức uống.

Ba người chơi đến tận khuya cho đến khi tiếng chuông đồng hồ vang lên mới chấm dứt.

"Ngủ ngon, Harry." Sau khi chúc ngủ ngon Sirius và Remus thì Harry lên lầu một mình, phần dọn dẹp thì Sirius và Remus xung phong làm.

Đêm nay là đêm Giáng Sinh hạnh phúc nhất, có cha đỡ đầu có Remus và cậu chờ mong hôn chúc ngủ ngon của người thân.

Harry hạnh phúc nhảy lên giường chuẩn bị ngủ, đột nhiên nghe tiếng "Bang bang" phát ra từ phía cửa sổ. Harry đi đến cửa sổ cẩn thận mở ra liền nhìn thấy trường bào màu trắng và Lucius đang cưỡi chổi dừng trước cửa sổ phòng ngủ của cậu, mái tóc bạch kim của hắn phất phơ trong gió cùng với bầu trời đầy sao lấp lánh khiến Lucius trông giống như thiên thần tạ thế trang nghiêm lại thần bí.

"Lucius !!" Harry nhỏ giọng kêu, lúc này Sirius và Remus đã ngủ, cậu lo lắng không muốn đánh thức họ. "Làm sao ngài lại đến đây ?"

"Harry, em có biết đã bao lâu rồi em không nói chuyện với ta không ? Lần trước em tới Trang viên Malfoy, ta không có ở đó." Trong thanh âm của Lucius có chút oán giận.

"Chẳng phải mới một tuần thôi sao, ngài không phải không biết tôi không có cách nào nói cho chú Remus và cha đỡ đầu về quan hệ giữa hai chúng ta ?" Harry dựa đầu vào ô cửa sổ.

"Lại đây, Harry. Ngồi lên chổi của ta." Lucius mỉm cười, hắn thích nhất trông thấy gương mặt bối rối của Harry, vì buồn rầu mà hai hàng lông mày tú lệ nhăn lại khiến Harry trở nên đáng yêu hơn.

"Khả năng cưỡi chổi của ngài thế nào ?" Harry lo lắng nhìn Lucius.

"Em xem trình độ cưỡi chổi của Draco thì coi như đó là trình độ của ta, ta thời còn đi học cũng đi thi đấu Quidditch nên không cần lo lắng ta sẽ làm em ngã." Lucius biết Harry đang lo lắng cái gì. "Tuy rằng đã lâu rồi ta không cưỡi chổi nhưng kỹ thuật không bao giờ bị lãng quên."

"Vậy à ?" Harry leo lên khung cửa sổ rồi ngồi trước người Lucius. "Lỡ chúng ta bị ai đó nhìn thấy thì sao ?"

"Không sao, ta đã ếm hai ta bùa chú Xem Nhẹ nên Muggle không nhìn thấy hai ta đâu." Lucius mang theo Harry bay lên cao.

"Ngài cưỡi chổi không tồi đâu." Harry tán thưởng.

"Vậy, có thưởng gì cho ta không ?" Môi Lucius dán lên vành tai của Harry rồi liếm một chút khiến cậu chấn kinh làm cả thân người cậu nằm trọn vào lòng hắn.

"Đồ dê, không cho đụng !!" Harry cúi thấp đầu phát hiện lỗ tai bên kia cũng bị "ấn công".

"Ha ha." Bên tai nghe được tiếng cười trầm thấp, hơi thở ấm áp phà vào lỗ tai làm Harry không thể không cựa quậy trong lòng hắn.

"Đừng cử động." Lucius nói với chất giọng động tình mị hoặc, Harry cứng người. Cậu có thể cảm nhận được cơ thể hắn đang nóng lên và dường như....có cái gì đó đằng sau cứng rắn.

Harry không dám cựa quậy nữa cứ cứng đờ trong lòng hắn, trong không gian yên tĩnh này cậu có thể nghe tiếng tim đập thình thịch trong lồng ngực Lucius.

"Harry, em còn chưa tặng quà Giáng Sinh cho ta !!!" Lucius sau khi thân nhiệt giảm xuống, tay phải nắm lấy cằm Harry để cậu quay lại nhìn hắn.

"Tôi không nói sẽ chuẩn bị cho ngài, là do chính ngài tự chủ trương." Harry muốn thoát khỏi bàn tay của hắn nhưng vô dụng. Tư thế này rất khó chịu khiến Harry không thể không chấp nhận, cậu thấp hơn hắn nên hứa sẽ tặng quà sau, xoay lưng liền bị hắn hôn nuốt hơi thở của cậu.

Hơi thở quấn quít lấy nhau, Harry cảm nhận được cánh tay Lucius đang bám trụ trên thắt lưng của cậu cùng trao đổi môi giữa bọn họ. Khoang miệng của cậu bị lưỡi hắn chiếm lấy cùng lưỡi cậu dây dưa chơi đùa khiêu vũ, cảm giác tê dại chạy đến óc khiến cậu quên mất phải kháng cự và quên mất cậu đang ở đâu.

Qua không biết bao lâu, Lucius buông tha Harry, môi hắn hôn từng nấc trên khuôn mặt cậu rồi liếm lên cánh môi sưng đỏ của cậu.

"Harry, đến khi nào em mới thuộc về ta, chỉ thuộc về một mình ta thôi ?" Lucius thấp giọng nỉ non bên tai Harry.

Harry không trả lời, cậu nhớ lại hình ảnh Ông Kẹ trong tiết học, cậu không biết tương lai sau này bọn họ có thể thành đôi được không hay có thể danh chính ngôn thuận công khai là bạn đời của nhau cho nên cậu không thể cho Lucius một đáp án chính xác nhưng sau tiết học ấy cậu thậm chí muốn chạy tới gặp hắn nói cho hắn biết rằng cậu thích hắn đến mức đã muốn yêu. Chỉ là dần tỉnh táo lại kể từ đó, cậu không có can đảm bày tỏ với hắn.

Giờ phút này, cậu cảm nhận được mối quan hệ giữa hai người đã có liên hệ sâu sắc hơn, tuy rằng cậu không thấy mối liên hệ chặt chẽ giữa hai bạn đời nhưng trong lòng cậu có một tiếng nói đang thúc giục cậu nói cho hắn biết tình cảm của cậu để Lucius không còn cảm thấy bất an nữa.

"Lucius, em thích anh, chỉ là so với yêu vẫn còn kém một chút." Harry quay đầu nhìn Lucius rồi hôn lên khoé mắt hắn, lúc này ánh mắt Lucius hiện lên ánh quang trong màn đêm.

"Harry, ta yêu em, so với thích nhiều rất nhiều và yêu rất nhiều." Lucius đáp lại, trong lòng thầm sung sướng vì Harry đã thay đổi xưng hô.

"Vậy em sẽ cố gắng yêu anh thay vì thích anh." Harry nở nụ cười, đôi mắt ngọc bích mang theo ánh nước long lanh.

"Ta sẽ chờ vào một ngày nào đó." Lucius nói. "Đừng để ta chờ quá lâu, Harry."

Hai người ngồi trên chổi cùng nhau nhìn lên bầu trời đêm đen đầy sao, giờ phút này khoảnh khắc này rất xúc động.

"Harry, ta rất vui vì được em đáp lại tình cảm này." Lucius cẩn thận giúp Harry vào phòng qua cửa sổ, đột nhiên nhớ đến một chuyện. "Đúng rồi, Harry, em ngày mai nhớ đến Trang viên Malfoy một chuyến, chúng ta cần đem các Trường Sinh Linh Giá tiêu diệt tất cả, em biết không thể an toàn nếu cứ để chúng tồn tại."

Harry nhảy vào phòng rồi ghé qua cửa sổ. "Được, em biết rồi. Lucius ngủ ngon."

"Ngủ ngon, Harry. Ngày mai gặp." Nói xong, Lucius cưỡi chổi rời đi, Harry đóng kĩ cửa sổ rồi phóng lên giường ngủ, trên khuôn mặt còn nở một nụ cười tươi tắn.

Buổi sáng ngày hôm sau, Harry thay quần áo rồi xuống lầu liền nhìn thấy Sirius và Remus đang sắp xếp lại hộp quà dưới cây thông Noel.

"Giáng sinh vui vẻ, cha đỡ đầu Sirius, chú Remus !!!" Harry chạy tới chỗ họ.

"Giáng sinh vui vẻ, Harry !!" Hai người đồng thanh.

"Tất cả đều là của con, Harry." Sirius kéo Harry đến những món quà trước mặt.

Harry đem hộp quà sắp gọn gàng sau đó mở lần lượt. Hermione vẫn luôn tặng cậu những cuốn sách, Pansy và Blaise tặng cậu những món trang sức, Draco là dược chăm sóc sắc đẹp tuy rằng cậu không sử dụng nhiều, Neville tặng thảo dược và họ tặng cậu đủ loại quà. Ngày hôm qua cậu cũng đã gửi tặng bọn họ những món quà phù hợp nhất.

Cuối cùng, Harry thấy một cái hộp, là hộp quà của Sirius và Remus. "Đây là của hai người à ?"

"Ừ !!" Hai người gật đầu. Harry mở hộp quà ra, bên trong là một quyển sách rất dày chứa đựng những ký ức trân quý của Sirius, Remus và ba mẹ cậu, còn có ảnh chụp hồi nhỏ của Harry.

"Con rất thích món quà này !!!" Harry cảm động, trong ảnh chụp cậu có thể cảm nhận được ba mẹ thương yêu cậu biết nhường nào.

"Bọn ta muốn cho con thấy ký ức của James và Lily, về sau bọn ta sẽ thay bọn họ chăm sóc thương yêu con." Remus nói. "Ta và Sirius sẽ giống ba mẹ con vô cùng thương yêu con và sẽ không để con chịu khổ nữa."

"Con cảm ơn." Harry chân thành nói, cậu vẫn luôn chờ đợi người thân sẽ luôn yêu thương cậu và bây giờ nguyện vọng của cậu đã trở thành sự thật.

"Được rồi, Remus. Cậu suýt làm tớ khóc rồi, lát nữa chúng ta dẫn Harry đi thăm James và Lily để bọn họ thấy Harry đã lớn như thế nào." Sirius nháy mắt đem giọt nước mắt chực rơi xuống đọng lại trên mi.

"Vâng." Harry gật đầu rồi đem những món quà vào phòng cùng Sirius dẫn cậu đến thăm mộ ba mẹ.

Ba mẹ cậu hợp táng cùng một chỗ, một cái mộ bia to với ảnh chụp của hai người, ảnh chụp họ nở nụ cười nhìn Harry, vẻ mặt Lily vui mừng còn James có chút nhăn mặt với Harry. Một bên Remus và Sirius ở đằng sau Harry vẫy tay với họ.

"James, xem Harry đã lớn chừng này rồi, tớ và Remus sẽ chăm sóc tốt cho Harry vì vậy hai người đừng lo lắng nữa." Sirius cam đoan nói.

"Về sau Harry là con của bọn tớ, bọn tớ sẽ thay hai người chăm sóc yêu thương cậu bé." Remus cũng cam đoan.

Đứng trước mộ gần nửa ngày, ba người đi đến nhà cũ của gia tộc Potter sau đó quay lại nhà Black. Harry và Sirius tách ra, cậu đi đến Trang viên Malfoy còn Sirius và Remus phải đi làm việc riêng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net