Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Nika
Beta

------------

Người đàn ông đi từng bước chân nặng nhọc trên hành lang dài ẩm ướt, bàn tay men theo bức tường để khỏi bị ngã. Hắn cảm nhận được mình đã đi một quãng đường dài đằng đẵng không thấy lối ra, và rồi hình ảnh cụ Dumbledore bỗng dưng loé sáng trước mặt hắn cứ như ánh sáng của Merlin.

Dù lão già kia đã chết rồi.

"Đứa nhỏ của ta, cậu đã trở lại rồi." Dumbledore vuốt chòm râu dài, vẻ hiền từ nhân hậu ấy vẫn chưa từng mất đi.

"Lão già, không có bức chân dung làm sao ông xuất hiện được ở đây?" Hắn nhíu mày nghi hoặc.

"Đây chỉ là ảo ảnh lúc trước ta để lại phòng hờ sự cố, nó vẫn còn kết nối kể từ khi ta chết đi, dù chỉ sử dụng được một lần nhưng khá là hiệu quả."

Chắc đây là một loại phép nào đó mà hiệu trưởng học được từ nhiều năm về trước, người đàn ông nọ thật sự chưa từng nghe về loại phép nào như vậy trước kia.

"Thế ông làm gì ở đây?"

"Ta cảm nhận được một chút phép thuật giao động dưới hầm sâu, nên mới xuất hiện xem thử, không ngờ có thể thấy được cậu."

"Ông cứ nói như thể ông biết trước chuyện gì sẽ xảy ra."

Hắn đã chết, rõ ràng vẫn còn cảm nhận được cơn đau khi bị hàm răng sắc nhọn của Nagini để lại, đứng trước cửa sinh tử đó không thể là trò đùa được.

"Ta không biết làm cách nào trò sống lại, chỉ hy vọng nó không liên quan đến bất cứ loại thuật cấm nào. Chết đi sống lại là trái ý trời, người thi triển thuật đó sẽ phải nhận hậu quả khá lớn."

"Ông có biết ai là người đưa tôi xuống đây không?" Hắn có cảm giác không lành về chuyện này.

"Ta không rõ." Dumbledore lắc đầu: "Ta đã chết, chỉ còn chút biển ý thức đang nói chuyện với cậu, nếu cậu muốn biết rõ hơn hãy hỏi các giáo sư khác, có thể là người quen đã đưa cậu xuống."

"Làm cách nào tôi rời khỏi đây?"

"Chỉ cần đi thẳng cậu sẽ tới nơi cậu muốn, nhưng trước hết, ta muốn cậu trở thành hiệu trưởng."

"Từ chối."

"Hahaa." Hiệu trưởng Dumbledore cười lớn, khiến cho người đàn ông nhíu mày sâu hơn nữa. "Từ chối cũng không có khả năng, vì cậu đang làm hiệu trưởng rồi."

Dừng một chút, hiệu trưởng Dumbledore lại nói: "Lúc trước Minevra chỉ lên làm hiệu trưởng tạm thời, chờ tới khi có người thích hợp bà sẽ nhường chiếc ghế hiệu trưởng lại cho người đó."

Vì hắn đã sống lại, nên cũng sẽ trở thành hiệu trưởng chính thức được Dumbledore truyền lại vị trí. Dù có hơi cấn cấn, nhưng hắn chẳng thể phản bác được nửa lời.

"Được rồi, tạm biệt Severus Snape."

------

Một loạt các nghi thức được diễn ra theo đúng quy trình mọi năm, chỉ khác vị trí của các giáo sư dường như thay đổi khá lớn. Severus nhìn quanh một lượt, ngoại trừ những gương mặt vẫn còn cống hiến trong công việc ra thì còn những gương mặt khá mới.

Hơi bất lịch sự nhưng ai cũng mắt chữ O mồm chữ A khi thấy người ngồi trên vị trí hiệu trưởng là Severus Snape chứ không phải Minevra McGonagall, như vậy càng khiến cho bầu không khí vốn phải náo nhiệt nay dần rơi xuống âm độ.

Severus dõi mắt nhìn đám phù thuỷ nhỏ đang bước tới trong sự vỗ tay nhiệt liệt của các phù thuỷ, cứ như những năm tháng trôi qua kia chỉ thoáng bằng một giấc ngủ say sau cái chết.

Sau khi giới thiệu sơ qua một vài chi tiết không đáng nhắc đến, Minevra mang ra chiếc nón phân loại trải qua hàng chục thế kỉ tới.

"Griffindor gan dạ dũng mãnh, Slytherin sắc sảo khôn khéo, Ravenclaw thông minh tài giỏi, Hufflepuff trung kiên chăm chỉ! Nào, hãy tới nơi mà các trò thuộc về, đừng để lòng mình lung lay!"

Ừa, ngắn hơn so với ngày xưa.

Ngay sau đó Severus nhìn thấy hai cái đầu bạch kim quen thuộc, và cho tới khi Minevra đọc lên thì chúng đã xác nhận suy đoán của hắn.

"Alan Malfoy."

"Ravenclaw!"

"Scorpius Malfoy."

"Slytherin!"

Hàng loạt những tiếng xì xào ngay lập tức xuất hiện khi một trong hai thành viên nhà Malfoy có tên trong danh sách Slytherin, thậm chí có kẻ không biết mặt mũi ác ý công kích hai đứa nhỏ.

Và tất nhiên những gương mặt đó đã bị Severus ghim trong lòng.

Theo ngay sau đó là thằng nhóc nhà Weasley, nhưng hình như cũng có chút đặc biệt, nên mũ phân loại đã phải ngẫm nghĩ một lúc lâu.

"À, con trai nhà Weasley." Mũ phân loại trầm ngâm một lát. "Truyền thống nhà Griffindor, nhưng lại đặc biệt để lọt một đứa nhóc có tố chất nhà Slytherin, ta nghĩ cháu vẫn sẽ theo nguyện vọng gia đình đúng không?"

"Không, cho cháu vào Slytherin." Halen lạnh lùng trả lời.

"Cháu chắc chứ?"

"Ngay từ khi bắt đầu."

"Vậy thì, Slytherin!"

Vừa hô dức câu, cả đại sảnh lạnh ngắt như tờ, không còn bất kì một âm thanh vang vọng hay tiếng nhỏ giọng nói chuyện nữa. Halen gỡ Mũ phân loại xuống, nhẹ đặt lên ghế rồi từ từ bước xuống dãy nhà Slytherin chỉ lác đác vài chục thành viên, chọn vị trí ngay bên cạnh Scorpius.

Sarus cũng nhíu mày, thế nhưng không dị nghị gì về lựa chọn của thằng nhóc mà anh không quen biết.

Chỉ hy vọng sẽ không gặp bất kì liên luỵ gì.

Sau khi kết thúc buổi phân loại, Severus đứng dậy, thuần thục cầm ly rượu của bản thân, nhàn nhạt nói: "Năm cũ qua đi năm mới bắt đầu, hy vọng các trò không làm bất kì trò ngu xuẩn nào khiến cho điểm của nhà mình trở thành con số âm."

Lạnh lẽo, dứt khoát, không một chút dư thừa, nói xong Severus bắt đầu bữa ăn.

--------

Đôi lời: Tự dưng có chút thiếu chất xám.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net