chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ hm......

'Đã bao lâu rồi nhỉ?'

'Thật chán.'

'Lại phải thức dậy.'

'Khi nào mới tìm đc vợ yêu đây.'

'Thật phiền.'

'Không biết ngoài kia thay đổi thế nào, lần trước thức dậy hình như con người lại tạo ra tàu lửa ấy nhỉ.'

'Thật đáng chờ mong.'

'Mà... Phải đi ăn thôi. Nhớ cái mùi thơm ngon của rồng đuôi gai , hương vị ngọt ngào của veela và của phù thủy nữa.'
.
.
.
_KHÔNG !!! ' Không được ta phải thủ thân như ngọc vì vợ yêu , không được ăn những gì liên quan đến con người dù là hình dáng ,ta chỉ có thể ăn vợ thuii !!!'

_Lord ! Ngài không sao chứ. Ngài không hài lòng sao ,có cần đổi không thưa ngài.

_ Không việc gì ,lui xuống.

'Thật phiền ,cả một lũ nuôi mập thây không lo giúp ta tìm vợ mà cả ngày chỉ toàn đi xum xoe ,khoe mẽ.'

_Đáng chết!!!!!!!

.............
Đó là nỗi lòng của ng nào đó vừa mới tỉnh dậy sau giấc ngủ... năm ,vẫn chưa tìm đc vợ.
..............
Và sau đây sẽ tả toàn cảnh
...............

Hôm nay là một ngày âm u _  ngày tuyệt vời cho những sinh vật Ko «ưa» nắng.

_ahhh... Ta hạnh phúc quá ...ahh... Ahhhh......_ Sinh vật Ko «ưa» nắng số 1 nói .

_Ta cũng hạnh phúc quá .... Ahhh....ah....ahhhh..._ Sinh vật Ko «ưa» nắng số 2 thưa rằng.

_Đúng vậy toàn bộ chúng ta  đều sẽ vỡ òa vì vui sướng ah.. Chứng kiến giây phút này ahh..._ Sinh vật Ko «ưa» nắng số 3 phát biểu.

_ Mọi người đang nói gì mà có vẻ vui thế ?_ một em nhỏ đặt câu hỏi

_ ma mới à, nhìn cũng xinh đấy mấy tuổi rồi ?_  lưu manh trêu

_Câm mồm và di chuyển nhanh lên ta không muốn đến sau nhóm của Jason._ thủ lĩnh của nhóm sinh vật Ko «ưa» nắng trách mắng với giọng điệu «Tao nhã».

_Sẽ không đâu, vì ta đang chạy với tốc độ mà chiếc máy giám sát tiên tiến nhất cũng chỉ có thể ghi lại những cái bóng mờ mà thui nên sẽ đ*o có thằng nào vượt mặt được hết . Từ đó suy ra ông có thể im để tụi tui thể hiện niềm hạnh phúc lớn lao của cả bọn giành cho sự trở lại của Lord được rồi! _Đồng chí Will (sinh vật Ko «ưa» nắng số 3) đã dũng cảm nói lên nỗi lòng của mọi người.

_ này chú em , trả lời đi không cần sợ khúc gỗ ấy đâu._ Will từ anh hùng trở thành lưu manh nói

_em chỉ mới gia nhập từ khoảng 50 năm thôi nên các tiền bối ... XIN MỌI NGƯỜI CHỈ BẢO _

_ Well , bình tĩnh nào chú em. Chuyện thì dài lắm mà ta thì không được rảnh cho lắm nên là câu hỏi đó để sau._ người hùng vô trách nhiệm đã để lại câu nói này và chạy lên đằng trước trò chuyện rôm rã với những người khác , để lại một bé ngoan có vô số dấu hỏi treo trên đầu phía sau .

Sau đó mọi thứ đều trở lại bình thường .  Tiếng lá cây xào xạc _ Một khu rừng nguyên sinh không có dấu chân của con người. (Tôi xin nhắc lại là con người).

Quay lại với nhóm sinh vật đang lướt qua như một cơn gió. Hôm nay là một ngày đặc biệt đối với bọn họ vì vị chúa tể , người đứng đầu ,kẻ lãnh đạo...  vô trách nhiệm của bọn họ sắp tỉnh lại sau giấc ngủ ngàn thu vì buồn đời , muốn thoát kiếp F.A đến phát điên mà không ai cần, dù : đẹp trai cao ráo sáng sủa gâu gâu, lộn , là sáng sủa thôi , hơn hết là rất GIÀU *giàu đến mức mà rồng bay ngang qua là muốn chiếm luôn ổ ( dù đã có cả kho tàng châu báu )mà vẫn muốn đánh cướp , mà đ*o được * vẫn không có vợ. Không một chàng trai cô gái nào nhìn trúng mà rước đi tạo phước cho đời, cứ để ổng một mình bơ vơ nhìn thấy người ta có đôi có cặp là bắt đầu lên cơn ,hành xác thuộc hạ.

Và người đó chính là ... LORD...
Xin thú thực là cục nợ này đã tồn tại rất lâu rồi, lâu đến mức mà xã hội cũng không thèm quan tâm đến nó nên  .... Bỏ qua đi . Không ai nhớ với lại không được gọi tên nên cứ Lord là được.

[ người nào đó kháng nghị _ Này ta có tên đấy nhá mà chỉ có vợ ta được gọi thui!!! chúng mi không được nói ta quên tên chính mình .....tỉnh lược 1000 từ]

Quay lại chủ đề chính, người đó chính là một huyết tộc cổ xưa có từ thời nào đó không biết , có ước muốn là kiếm được vợ và sống an nhàn đến khi nào thì đến. Vì ước muốn quá đơn giản nên sẵn tiện thành lập nên tổ chức W.I.F.E 'nhỏ xiú' để kiếm tiền nuôi vợ .( chưa có vợ nên kiếm được tiền thì để giành).

Vì cuộc đời quá dài + nản nên ổng sẽ ngủ khoảng ... năm sau khi đi vòng quanh thế giới (10-20 năm) kiếm vợ.

_Và hôm nay chính là ngày ổng tỉnh đấy!_ * nước mắt pha nước mũi trộn nước miếng * các sinh vật Ko «ưa» nắng tỏ vẻ
..........
Tua nhanh đến lâu đài, nơi đang có một cái quan tài chứa vị vua luôn đợi vợ tới rước mà chưa có động tĩnh gì xảy ra.
..........

Ở sâu trong khu rừng đó , tọa lạc một tòa thành theo phong cách Âu cổ . Xung quanh được bao bọc bởi một con sông với dòng nước trong veo tạo cho ta cảm giác thấy được tất tần tận về con sông ấy. Một cung điện nguy nga tráng lệ thông qua mắt của con người.

Thực chất tòa thành ấy chiếm diện thích gần bằng một thành phố cỡ nhỏ, bức tường màu đen được làm bằng một loại đá không rõ tên khi nhìn xa thì cảm giác chả có gì đặc biệt nhưng khi đến gần ta sẽ thấy  những hoa văn màu bạch kim lưu động chậm rãi, buff cho tòa thành vẻ đẹp huyền bí ,thần thánh + sinh động . Cả tòa thành như đang sống.

Ở mặt sông những con sóng nhỏ màu bạc lăn tăn , dòng nước nhịp nhàng lung linh hấp lánh mang sức mạnh có thể phá hủy cả tàu ngầm quân dụng.

Đáy sông , nơi mà không một tia nắng có thể len lỏi vào, là nhà của người cá *Sinh vật xinh đẹp, hoa lệ nhưng vô cùng máu lạnh hung tàn ,chúng có thể tấn công xé nhát bất cứ thứ gì đi vào địa bàn của chúng, sẵn sàng giết chết con mình nếu chúng không làm vừa lòng bản thân. Khác với người cá phù thủy nhỏ được dạy, chúng đẹp đến mức mà bất cứ con người nào nhìn thấy đều không thể quên được dù dùng thần chú hay độc dược lãng quên. Chúng vô cùng sợ nắng nên chỉ cần không lặn xuống nước thì sẽ khá an toàn .*

Ở bìa rừng và bờ hồ là hàng loạt các ma pháp trận , bẫy rập được cập nhật mỗi năm (nên số lượng có thể so với mấy số sau dấu phẩy của Pi) + các loại sinh vật quý hiếm ,hung tàn sống rải rác . Cách duy nhất để có thể sống sót bước vào / ra là phải có được sự cho phép của chủ thành /  thành chủ phu nhân .

Và khoảng ... năm các sinh vật Ko «ưa» nắng nào đó sẽ được đặt chân vào , sau khoảng thời gian nào đó nơi này tiếp tục đóng cửa ... Một vòng tuần hoàn cứ như thế mà xảy ra ...đến khi nào có thành chủ phu nhân thì thui. ^^

Mặt hồ bắt đầu đóng băng (dấu hiệu) Lord đã chấp thuận việc cầu kiến, cùng lúc đó 6 sinh vật không ưa nắng bước ra. Ba sinh vật đi đầu mạc áo choàng đen bao kín từ đầu đến chân phân biệt là Eliza bên trái vóc người nhỏ nhắn đã xác nhận là nữ tính , Jason bên phải dáng người lực sĩ đã xác nhận là nam , thuộc tính công và Fill vóc người bình thường hơn khi so với 2 người kia ,nam ,thuộc tính chưa xác định.
Ba người đằng sau theo thứ tự Emillia ,James và William.

Sau khi con sông kết băng hoàn toàn , cánh cổng của tòa thành dần hé mở , các sinh vật có hình dạng con người di chuyển vào bên trong với tốc độ không tưởng (đừng hỏi tui vì sao bít là di chuyển mà không phải dịch chuyển,vì tui là tác giả mà)
Bước vào tòa thành đập vào mắt là khu vườn trải rộng với các loài hoa(độc dược) quý hiếm ,nền đất được phủ bằng mặc ngọc dẫn đến tòa lâu đài chính của tòa thành.

Cung điện được xây dựng theo phong cách xa hoa,  lấy pha lê , kim cương và các loại đá quý trong suốt làm chủ đạo. Với vẻ ngoài khi đêm đến cũng có thể tỏa sáng của tòa cung điện đủ hiểu phẩm vị của chủ nhân nơi này rồi.

Các loại điêu khắc tinh xảo, tỉ mỹ ,chính xác đến từng micromet làm cho các bức tượng ,hoa văn vật dụng đạt đến giá trị đỉnh cao.

Người ngồi ở trong cung điện ấy là vị vua tối cao ,người sở hữu vẻ đẹp thần thánh uy nghiêm lộng lẫy làm người khác phải ghen tị. Đừng bị lừa nhá ổng mà thần thánh cái gì ,ổng chỉ đang trang B hòng có người tia trúng ổng thôi.

Eliza(vị nữ sĩ dũng cảm) đã lên tiếng đánh vỡ bầu không khí quái dị _ Lord ,ngài muốn đi săn ở trang viên cổ xưa của phù thủy hay ở thành phố tôn giáo của Italy ?_

_...._

Vị dũng sĩ tiếp tục lên tiếng

_ thưa Lord, ở trang viên cổ xưa là một ý kiến hay vì ở đó ta có thể thoải mái săn bắt , những pháp trận phòng ngự dù hơi phiền nhưng ta có thể tự do hành động._

_...._

_ trang viên Malfoy là một lựa chọn tốt, vừa phù hợp thẩm mỹ của ngài ,vừa rộng rãi, ma pháp phòng ngự có hơi suy yếu vì ảnh hưởng của chiến tranh._

_...._

_Lord? _

_...._

_ my Lord?_

_KHÔNG!!!!!_

...
Và câu chuyện diễn ra như cũ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net