#17 : Hẻm Xéo (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ôi thật không thể tin được, là anh sao Godric ?

- Anh cứ tưởng rằng chỉ có một mình anh cô đơn ở đây thôi chứ ?! Vậy là anh không có một mình.

     Hai người mải nói truyện đến mức quên luôn giáo sư Sprout đã tạm biệt giáo sư McGonagall từ khi nào rồi. Cô ấy quay sang nói :

- Có vẻ hai trò đã làm quen rồi nhỉ ? Vậy thì giờ chúng ta đi, cô sẽ dẫn các con đi.

     Nói rồi cô quay lưng bước đi, hai người bước theo, Grant hỏi :

- Vậy ở đây em tên là gì ?

- Helen, Helen Heulwen. Còn anh chắc là Grant Griffith rồi.

- Ờ, vậy thì anh vẫn có thể gọi em là Hela.

     Hai người dừng cuộc trò truyện khi giáo sư Sprout dẫn qua quầy rượu vào một cái sân nhỏ có tường bao bọc. Ở đó không có gì ngoại trừ một cái thùng rác và mấy đám cỏ dại. Cô ấy đang đếm những viên gạch, lẩm bẩm :

- Ba dọc... hai ngang... Bên phải. Đây rồi.

     Cô ấy dùng một cái que nhỏ dài tầm cẳng tay, gõ gõ vào những viên gạch. Những viên gạch như rùng mình, rồi chúng co lại, ở chính giữa xuất hiện một cái lỗ. Cái lỗ ấy to dần, rồi trước mặt họ là một cái cổng lớn. Hai người được phen khá là ngạc nhiên :

- Kì diệu ! - Godric nói, không biết có thật lòng hay không

- Một loại mật khẩu mới sao ? Có thể áp dụng đấy chứ !

     Cánh cổng này mở ra một con đường trải đá cuội quanh co khúc khuỷu, hai bên hàng quán san sát nhau đồ đạc bày tràn ra ngoài và những người mua bán tấp nập. Giáo sư Sprout cười nói :

- Chào mừng các con đến với Hẻm Xéo.

Nguồn : Google (Có rất nhiều ảnh trên google trông như thế này đến từ các nguồn khác nhau)

     Gần giữa trưa, mặt trời chiếu rực rỡ trên hàng đống vạc chất bên ngoài cửa hàng gần họ nhất, có nhãn hiệu : Tự khuấy - xếp gọn được. Nhộn nhịp tiếng mua hàng trả giá. Rất nhiều trẻ con đang ịn mũi vào cửa kính ngắm những cán chổi thần bày bên trong. Ba cô trò chen qua đám người, đến trước một tòa nhà trắng như tuyết, cao vượt lên những hàng quán thấp lè tè, có ba tầng với những cột nhà xiêu vẹo như có thể đổ bất cứ lúc nào.

- Đây là Gringotts - ngân hàng phù thủy. Hai trò sẽ đổi tiền ở đây.

     Họ bước lên những bậc cầu thang trắng lên bậc thềm. Đứng bên cạnh cánh cửa đồng bệ vệ là những gã yêu tinh trong bộ đồng phục tía và vàng. Hắn cúi chào khi ba cô trò đi qua. Bây giờ họ đối mặt với cánh cửa khác bằng bạc, với những dòng chữ này khắc trên cánh cửa :

Khách lạ, mời vào, nhưng chú ý :

Hễ tham thì thâm.

Những ai hưởng mà không hiến,

Đến phiên thì trả gấp nhiều lần vay...

     Vế sau thì hai người không đọc hết được vì giáo sư Sprout đã kéo chúng đi đến trước những dãy bàn cao, nói với một gã yêu tinh đang rảnh :

- Chúng tôi đến để đổi tiền Muggle sang tiền phù thủy.

     Sau một lúc không lâu chờ đợi thì ba cô trò cũng bước được chân ra khỏi Gringotts với cái túi rủng rỉnh tiền. Vừa để hai "đứa trẻ" nhìn ngắm những đồng bạc, giáo sư Sprout giải thích :

- Đồng vàng gọi là Galleon, mỗi đồng vàng ăn mười bảy Sickle bạc, và mỗi Sickle ăn hai mươi chín Knut đồng. Nhiêu đây cũng đủ cho hai học kì. Giờ thì đi mua đồ thôi.

     Ba người vừa bước xa ra mấy bước thì nghe tiếng náo loạn nháo nhào, Grant hỏi :

- Cái gì vậy giáo sư Sprout ?

- Chẳng có gì đâu, chắc lại đám yêu tinh hay trẻ con nghịch ấy mà, có gì chấn động thì thảo nào cũng có lên báo, rồi chúng ta cũng sẽ biết thôi. Giờ thì đi nào, trước khi trời tối.

     Ba cô trò chen lấn qua đám đông để đến những sạp hàng, mặc kệ sự ồn ào vọng đến phía sau. Họ đến tiệm Trang phục cho mọi dịp của phu nhân Malkin trước tiên, cơ bản là vì nó gần nhất và danh sách ghi đồng phục đầu tiên.

     Thấy Helen cứ mãi ngoái nhìn theo một vị khách trước vừa bước ra khỏi quán, Grant hỏi :

- Có chuyện gì sao Hela ?

- À, không. Chỉ là... bạn vừa nãy khá giống với Rowena...

-----

♪ Bạn muốn mua chổi bay ?

Bạn muốn mua chổi thần ?

Đến Hẻm Xéo ngay ! ♪

Cảm ơn vì đã theo dõi hành trình này !

Chúc một ngày tốt lành ! 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net