CHƯƠNG 06

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ros: nhắc nhở thân thiện, đây là chương tác giả update với trong ngoặc là tìm lỗi, có nghĩa là có khả năng sẽ có thay đổi tình tiết trong chương, khi nào đổi Ros sẽ cập nhật lại nha!!!

CHƯƠNG 06

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Đợi đến lúc Voldemort xuất hiện, các Tử thần Thực tử ở đây tất cả đều bị các Thần Sáng một lưới bắt hết, cho dù Chúa tể Hắc ám giận dữ điên cuồng vung vẫy đũa phép mơ mộng hão huyền biến Bộ Pháp thuật thành đống gạch vụn nhân cơ hội chiếm lĩnh chỗ giàu quyền lực nhất thế giới pháp thuật, nhưng mà Dumbledore không gì làm không được vẫn như cũ kiên cố không phá vỡ nổi, cụ giống như là gỗ sam cắm rễ trên mảnh đất này, thân hình cao lớn và ma lực dồi dào nghiền nát từng cái pháp thuật của Chúa tể Hắc ám, giống như một vị trí giả ôm bao dung tha thứ rộng rãi mà nhìn ma đầu giận giống như muốn nổ tung kia.

Chúa tể Hắc ám mang theo cấp dưới còn thừa lại vội vàng hoảng hốt mà thoát khỏi Bộ Pháp thuật, hội Phượng Hoàng lại một lần nữa đánh lui hắc ám.

Mà sau khi thắng lợi liền là nên thu dọn chiến trường cùng với giáo dục đám học sinh trốn học này.

"Vì cái gì các cháu lại xuất hiện ở nơi này?" Thân là Thần Sáng Kingsley hiện tại cũng không phải là đại biểu cho hội Phượng Hoàng, chú vươn tay về phía Harry, "Chú thấy cháu sử dụng ma pháp, Harry, dựa theo điều lệ của Bộ Pháp thuật chú nhất định phải kiểm tra đũa phép của cháu."

"Cháu cần phải đi Wizengamot sao?" Harry mím mím miệng.

"Bọn cháu đang tìm Siri..." Ron miệng rộng mà la hét, còn chưa nói hết tên này thì ăn một cùi chỏ từ Hermione, cậu lập tức sửa miệng lại, "Bọn cháu là tới bảo vệ quả cầu tiên tri! Harry nằm mơ thấy chuyện Tử thần Thực tử nghĩ muốn đoạt lấy quả cầu tiên tri, trước đó cậu ấy nằm mơ thấy ba cháu gặp chuyện không may —— giấc mộng của cậu ấy quá mức đáng tin! Nói không chừng nhà Potter thì có dòng máu tiên tri á!"

Kingsley lắc đầu, "Cháu coi nơi này đều sắp biến thành kiến trúc nguy hiểm rồi! Tình huống Wizengamot chỗ ấy còn không biết, nói không chừng cũng cần sửa chữa phục hồi một lần. Thân là học sinh không thể sử dụng pháp thuật bên ngoài, đây là pháp luật quy định —— nếu như Bộ Pháp thuật phái những người khác tới, các cháu nên trả lời như thế nào đây chứ?" Chú sau khi kiểm tra xong đũa phép trong tay nhìn về phía Harry.

Kỳ thực kiểm tra hoàn toàn không có cần thiết, bọn họ đều nhìn thấy pháp thuật cuối cùng Harry sử dụng, anh nổ tung suối phun pháp thuật —— ở cùng lúc quân cứu viện Tử thần Thực tử đến, nhìn qua hoàn toàn là vì ngăn cản Tử thần Thực tử, mà cửa anh nổ tung, lại khiến các Thần Sáng chạy tới phát hiện Bellatrix Lestrange cùng với Lucius Malfoy phía dưới. Pháp thuật này thật sự là quá tài tình!

"Pháp luật quy định ở trong phạm vi Anh quốc không được xuất hiện pháp thuật hắc ám, cháu nhìn thấy phù thủy hắc ám có nghĩa vụ ngăn cản bọn họ sử dụng pháp thuật hắc ám. Mà bọn cháu ấy mà đều là những học sinh nhỏ yếu, nếu như cháu không nâng đũa phép lên, các chú chỉ có thể nhìn thấy thi thể của bọn cháu, về tình về lý cháu cần phải nâng đũa phép lên chống lại Tử thần Thực tử." Harry tỉnh táo mà trả lời nói.

"Nâng đũa phép lên bảo vệ mình càng là không phạm pháp. Hành vi của cháu hoàn toàn phù hợp pháp luật." Đoạn kinh nghiệm của anh ở sở pháp luật ngoại trừ khiến anh quen thuộc pháp luật thế giới pháp thuật ra, anh đối với mở phiên tòa và biện hộ của Wizengamot càng là rõ như lòng bàn tay, những chính khách đó sẽ làm sao bắt sai lầm này của anh lại rồi công kích anh, mà anh nên như thế nào phản kích —— anh đã quen thuộc đến có một loại tình trạng bất mãn, không có hứng thú chút nào, càng không muốn ở trên này lãng phí thời gian.

"Nga, Harry, cháu nói đến thật là đúng rồi. Ở lúc đối mặt uy hiếp tính mạng, ở bên ngoài trường không được sử dụng pháp thuật này có là là một câu nói nhảm!" Kingsley cười ha ha, chú tán thành mà vỗ xuống bả vai Harry, "Cháu là cậu bé có dũng có mưu nhất chú từng thấy đó! Cháu sẽ có một tương lai sáng láng! —— có muốn cân nhắc sau khi tốt nghiệp tới ban chỉ huy Thần Sáng hay không nào?"

"Cháu sẽ cân nhắc." Harry gật đầu, "Như vậy bọn cháu có thể rời khỏi sao?"

Anh đang hỏi ra câu nói này cùng lúc vươn tay cầm lại đũa phép của anh, anh đã không thể chờ đợi được mà nghĩ muốn đi về, tìm một chỗ không người —— anh nhất định phải nói vài lời với Rachel, xác nhận con bé bình an.

"Đương nhiên." Kingsley gật đầu, chú vẫy vẫy tay về phía Tonks, sau khi giao Harry bọn họ cho Tonks, chú đi đến chỗ Dumbledore, hiện tại hiệu trưởng nghiễm nhiên trở thành tiêu điểm ở đây.

Mà lúc này Fudge từ văn phòng chạy tới há lớn miệng khó nén thất thố mà nhìn đình trong Bộ Pháp thuật gần như trở thành đống gạch vụn, ở khi ông ta đi tới chỗ ban đầu nên là suối phun pháp thuật mà bây giờ chỉ còn lại có một cái lỗ lớn có thể thấy lầu dưới không khỏi quỳ rạp xuống đất, trong miệng lầm bầm, "Xong, tất cả đều xong."

Nhiệm kỳ của ông ta không sai biệt lắm đã chấm hết. Chúa tể Hắc ám lại xuất hiện Bộ Pháp thuật, chuyện lớn như vậy đã không dối gạt được.

Đợi đến Harry một nhóm về tới Hogwarts, bọn họ mới vừa hạ xuống trái tim nhỏ còn chưa có thoải mái bao lâu lại nói tới —— giáo sư Ma Độc Dược học mặt đen lại giống như đang ôm cây đợi thỏ, đếm thời gian bọn họ trở về.

"Để cho ta xem một chút nào, đây đều là đám người nào đó sau khi phát hiện tìm không được giáo sư nào đồng ý liền một mình chạy ra ngoài? —— Potter, Weasley, Granger, Longbottom. Chậc, thật đúng là những khuôn mặt quen thuộc a!" Snape quái gở mà nói, giống như là một con rắn độc phát uy, lộ ra răng nọc sắc nhọn, thì chờ một ngụm nuốt bọn họ vào bụng!

"Gryffindor trừ 50 điểm, mỗi người." Y không nhanh không chậm mà phun ra những từ này, trên mặt lộ ra nụ cười vui sướng, giống như nghe được tiếng kêu rên của các Gryffindor đã khiến y vô cùng sung sướng.

Mà trong những người kêu thảm này chỉ có một ngoại lệ, đó chính là Harry. Nhưng trên mặt của anh cũng không có giận dữ hoặc là bất mãn đè nén dưới giận dữ mà Snape tưởng, cái này khiến Snape vô cùng kỳ quái, cảnh này khiến y nhìn Harry nhiều thêm mấy lần, mà này khiến y vững tin —— y chỉ thấy được một đôi mắt xanh biếc bình tĩnh đến không thể lại bình tĩnh hơn được, xuyên thấu qua tròng kính lạnh như băng kia, giống như vượt qua thật nhiều năm tháng đi tới nơi này để mắt nhìn mắt với y.

Lẽ nào thằng nhãi này ở lúc không ý thức học được Bế quan Bí thuật? —— Snape hơi hơi nhíu mày lại, y chỉ có thể làm ra suy đoán như vậy.

Đương nhiên, Harry thực sự thuần thục nắm giữ Bế quan Bí thuật, thế nhưng hiện tại cũng không phải là lúc dùng đến Bế quan Bí thuật. Ở thời khắc nhìn thấy Severus sống sờ sờ đó, trái tim Harry không khống chế được mà đập nhanh chút, anh tốn chút thời gian mới khiến trái tim đập bịch bịch của mình bình tĩnh lại, không đến mức giống như một chàng trai trẻ —— mà cái này cũng khiến anh bỏ lỡ thật nhiều câu, thẳng đến một câu trừ điểm cuối cùng. Trong đầu Harry chỉ toát ra ý nghĩ ngày mai đá quý Gryffindor có thể không giữ được, trừ cái đó ra liền không còn gì nữa.

Anh không phải là một học sinh chân chính, tuy rằng điểm học viện và cúp học viện là vinh dự mỗi học sinh cần phải bảo vệ, anh cũng vì những thứ này mà từng nỗ lực từng bảo vệ, cũng vì học viện của anh đoạt được quán quân nhiều lần.

Thế nhưng hiện tại anh có chuyện quan trọng hơn, chú ý của anh ở phía trên cái khác. Mà vị giáo sư Snape trước mặt anh này vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, anh còn chưa nghĩ ra nên như thế nào chào hỏi với y.

Có lẽ anh hoàn toàn không cần thiết suy nghĩ nhiều như vậy, tay Harry âm thầm sờ đồng hồ quả quýt cách túi kia.

"Bọn em có thể đi về rồi sao? Giáo sư Snape." Harry duy trì bình tĩnh của anh, ngay cả hô hấp đều chỉ có chính anh biết trong nháy mắt đó dồn dập một chút, lòng bàn tay anh đổ mồ hôi, nhưng anh đã nắm chặt nắm đấm.

Tất cả như là tim đập nhanh hơn, mồ hôi ướt cùng với biểu hiện khác có thể cho thấy anh ngượng ngùng, tất cả đều bị anh cẩn thận từng li từng tí mà ẩn giấu đi. Hiện tại Severus này hoàn toàn không hiểu anh, thì tính toán y phát hiện ngượng ngùng anh gắng hết sức ẩn dấu, y chỉ sẽ cảm thấy anh kỳ quái, nhưng sẽ không miệt mài theo đuổi, có lẽ sẽ nhiều thêm một cái ý nghĩ đầu Harry Potter bị hư.

Mà Snape lại phát hiện chỗ kỳ quái của Harry —— cậu ta đang ngẩn người. Chẳng lẽ là chuyện Bộ Pháp thuật dọa sợ nó choáng váng? Snape cười lạnh một tiếng, Thần Sáng mọi việc đều chậm mất một bước, nếu như Bộ Pháp thuật có thể có chút tác dụng, cũng sẽ không tùy ý Tử thần Thực tử xông vào Bộ Pháp thuật còn làm ra động tĩnh lớn như vậy.

"Cút đi." Y phất tay áo choàng xuống, tận mắt nhìn chăm chú vào đám Gryffindor giống như là trâu nghé tự do nhanh chân chạy về tòa tháp Gryffindor.

Harry ở sau khi lên phân nửa bậc thang quay đầu lại nhìn bóng lưng của Snape, anh khe khẽ mà hít mũi một cái, bỗng nhiên hoài niệm bức tranh sẽ cùng anh chào hỏi. Mỗi ngày đều có buổi sáng tốt lành và buổi tối tốt lành, mà một năm có 365 ngày, mười năm lại ba tháng mười một ngày anh đều trải qua như vậy. Thói quen là rất khó phá bỏ.

"Harry." Ron kéo Harry dừng lại ở tại chỗ.

"Tớ không sao." Harry quay đầu lại lộ ra nụ cười theo thói quen, anh bước nhanh tới bên các bạn của anh.

Chờ về tới ký túc xá, Ron, Neville, Seamus và Dean bốn người làm thành một đoàn, trong nháy mắt biến thành hội chuyện kể trước khi đi ngủ, ở dưới sự thêm mắm thêm muối của Ron mạo hiểm bọn họ từng trải ở Bộ Pháp thuật hoàn toàn biến thành dũng sĩ Harry và các đồng bạn của cậu ấy dũng cảm đấu Tử thần Thực tử, Harry ở dưới nói khoác của cậu biến thành chiến sĩ không gì làm không được, có thân hình cao lớn cơ thể phát triển và tinh thần thể xác cường tráng, tay không là có thể xé Tử thần Thực tử thành cặn bã.

Mà vị dũng sĩ Harry có thể dùng tay xé Tử thần Thực tử hiện tại đang núp ở trong chăn, anh sau khi buông màn che giường xuống bỏ thêm bùa phong tỏa, dưới tất cả cái này giường ký túc xá của anh thành một cái không gian bịt kín, mà bùa chú cách âm và bùa chú chống nghe trộm có thể bảo đảm trò chuyện của anh sẽ không bị nghe.

Sau khi làm xong tất cả cái này, Harry cẩn thận từng li từng tí mà móc đồng hồ quả quýt ra, ngón tay anh vuốt ve mặt đồng hồ màu vàng, mở ra liền có thể thấy kim đồng hồ bên trong không ngừng chuyển động.

"Rachel, bây giờ có thể nói chuyện với ba sao?"

Mặt ngoài đồng hồ quả quýt màu vàng xuất hiện vằn nước dao động, ở sau khi vằn nước yên ổn, một bé gái cỡ bảy tám tuổi xuất hiện ở trước mặt Harry, cô bé có tóc dài màu đen hơi cong cong, mắt to hình hạnh nhân màu đen, nhìn qua đặc biệt giống với Harry khi còn bé, đáng yêu làm cho người khác nghĩ muốn xoa xoa bóp bóp mặt cô bé.

"Con làm sao bị rút lại rồi?!" Harry kêu lên một tiếng, tay anh vừa mới chuẩn bị chạm đến con gái bảo bối của anh, lại bổ nhào vào khoảng không, "Đây là có chuyện gì?" Anh nhìn tay xuyên qua con gái, ngay cả một đoàn không khí đều chạm không tới.

"Con không có trở lại quá khứ, con chỉ là mượn đồng hồ này nói chuyện với ba. Con cho rằng ba sẽ yêu thích dáng vẻ này của con!" Rachel nói hai gò má phồng lấy, giống như tức giận vậy.

"Thì tính là ba không thích, con hiện tại cũng không có biện pháp biến về 17 tuổi nhá, chỉ có thể làm quen với dáng vẻ này thôi!"

"Là năng lượng không đủ sao?" Harry cách không khí "sờ sờ" đầu Rachel. Anh nặn ra một nụ cười, nhưng nhìn lên rất khó coi, "Con vẫn còn sống đi."

"Ừm, con để cho vật ô nhiễm tạm thời ngủ say." Rachel nhíu nhíu mày, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé hoàn toàn không làm được vẻ mặt nghiêm túc, thật sự là quá mức đáng yêu.

"Ba, ba cần phải nhanh một chút, tìm thấy vật ô nhiễm sau đó hủy diệt chúng nó! Nghĩ muốn cứu vớt London, chỉ có thừa dịp lúc vật ô nhiễm còn chưa khuếch tán, ở lúc nó nhỏ yếu tiêu diệt nó."

"Thế nhưng ba hiện tại ở quá khứ, mỗi một lựa chọn ba làm khác biệt với quá khứ đều có thể thay đổi tương lai —— cái này sẽ ảnh hưởng đến con sao?" Harry không khỏi lo lắng nói.

Rachel buông lỏng vùng xung quanh lông mày ra, cô bé lộ ra một khuôn mặt tươi cười thật lớn, "Ba ba đang lo lắng cái này à! Con để cho Sigma tính toán rất nhiều loại có khả năng ba thay đổi quá khứ, nhưng vô luận là loại nào, London cũng sẽ đi về phía hủy diệt, tiếp theo liền là thế giới thất thủ. Nhưng con đã phong tỏa thời gian. Cho nên bất luận một loại khả năng nào, cuối cùng cũng sẽ đi về phía thời gian con phong tỏa. Con có thể lấy phương thức này xuất hiện giao lưu với ba ở quá khứ, chính là bởi vì trên nhánh thời gian cùng lúc tồn tại quá khứ ba đang trải qua và tương lai con phong tỏa bây giờ đây. Thẳng đến khi ba ở quá khứ hoàn toàn giải quyết vật ô nhiễm dẫn đến London nguy cơ, ở sau khi ngọn nguồn đó biến mất, thời gian ta bên này của con mới có thể thay đổi." Nàng nói khuôn mặt nhỏ nhắn tròn tròn lại trở nên nghiêm túc.

"Ba, con biết ba lo cho con, thế nhưng hiện tại cũng không phải là thời điểm do dự, ba thay đổi nhiều hơn nữa, tương lai đều là hủy diệt, còn không bằng buông tay đi làm!"

"Ba hiểu được." Harry bị đáng yêu của Rachel nhỏ chọc cười, "Nếu như ba đi đánh bại vật ô nhiễm mà nói, Rachel sẽ vẫn luôn làm bạn với ba sao?"

"Sẽ! Rachel sẽ vẫn luôn làm bạn với ba, thẳng đến một khắc cuối cùng!" Rachel gật đầu, cô bé vươn tay ôm lấy tay Harry, cho dù Harry hoàn toàn không cảm thấy bất kỳ xúc cảm, nhưng ở vào thời khắc này trái tim anh đều trở nên mềm mại, đâu đâu cũng thấy đều là bé gái tội nghiệp lại vừa đáng yêu của anh.

"Mộng đẹp." Harry khép đồng hồ quả quýt màu vàng lại, hôn đắp đồng hồ của đồng hồ quả quýt. Hiện tại nhiệm vụ chủ yếu trên thời gian biểu của anh liền tiêu diệt vật ô nhiễm, Voldemort và Tử thần Thực tử xếp hạng vị trí thứ yếu.

Đương nhiên, còn có Severus, nếu như có cơ hội —— không, có lẽ lúc này đây bọn họ sẽ không sinh ra quan hệ người qua đường, tựa như hai đường thẳng song song sẽ không bao giờ giao thoa. Đợi đến sau khi anh giải quyết nguy cơ thế giới hủy diệt, Severus là có thể thật tốt mà sống sót, sống qua năm 2018, thời gian sống quá càng lâu dài, có lẽ sẽ trở nên già đến không thể già hơn nữa. Chỉ cần trong cuộc đời y không xuất hiện một cậu bé lỗ mãng lại xung động luôn cần y bảo vệ.

________________________________________

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: giáo sư Snape cuối cùng cũng xuất hiện. Harry nghĩ đến rất tốt đẹp, thế nhưng hiện thực cũng không phải là tưởng tượng.

===---0o0o0o0---===

*Imperturbable Charm (Bùa bất khả xâm phạm) Mô tả: Tạo một màng chắn bảo vệ vô hình lên một vật thể, khiến các vật thể khác không thể tác động lên vật bị ếm.

---0o0o0o0---


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net