CHƯƠNG 82: MẠCH NÃO KHÁC BIỆT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDITOR: YUKI NGÂN HÀ


Ngày hôm sau Draco thật sự bị hỏng mất.

"Xin lỗi, cậu nói lại lần nữa được không?" Harry ngồi ở dưới gốc cây lớn bên hồ, trong tay cầm cuốn sách 《 Quidditch khởi nguyên 》, với biểu cảm ngạc nhiên.

Draco ngồi ở dưới gốc cây, chật vật cuộn tròn thành một quả bóng, "Ngày hôm qua mình uống say, đem Leo trở thành Salazar......"

Trong lòng Harry có một ngàn tên Giám Ngục đang điên cuồng bay ra.

"Cậu ấy khẳng định cho rằng mình bị bệnh tâm thần......" Draco ôm đầu buồn bực nói, "Quá mất mặt."

Cậu ôm mặt rên rỉ một tiếng.

"Cho nên sáng sớm tinh mơ cậu phát hiện chính cậu đang ngủ trên cỏ cùng với Leo, sau đó té ngã lộn nhào chạy?" Harry há to miệng.

"...... Nơi nào có té ngã lộn nhào! Mình thấy cậu ấy còn chưa tỉnh —— thì đi trước một bước!!" Đầu của Draco bởi vì say rượu nên rất đau đầu. "Chờ khi mình phản ứng lại thì mình đã trở lại lâu đài."

Harry cúi đầu vuốt ve trang sách, chần chờ nói, "Nhưng, mặc kệ nói như thế nào, đêm qua cậu ấy chăm sóc cậu uống say cả một đêm. Buổi sáng khi cậu dậy thì phát hiện Leo ngủ ở bên cạnh cậu và chưa nói một câu nào thì đã chạy đi rồi đúng không...... Có phải có chút giống như không chịu trách nhiệm hay không?"

Draco hít hít cái mũi, ôm hai tay lại đặt ở trên đầu gối, đem cằm gác ở trên cánh tay, vẻ mặt vô cùng đáng thương nhìn Harry, "Không phụ trách nhiệm sao? Sao cậu lại nói như vậy?"

"Không phải mình nói như vậy nha......" Harry lật một trang sách qua, "Cho dù cậu lay người ta tỉnh lại rồi nói một câu cảm ơn với người ta cũng được đi? Vậy mà cậu lại chạy trối chết?"

Draco càng co chặt lại hơn. "Đã nói là không phải chạy trối chết —— nhưng...... Nếu là hôn cậu ấy thì sao?"

Harry đột nhiên nhấc đầu lên, thiếu chút nữa là gãy cổ, "Cái gì?!"

Draco buồn bực nhìn Harry, "Chẳng lẽ mình thật sự không trưởng thành theo cách bình thường?"

Harry đóng cuốn sách lại, vội vàng tiến lại gần, "Cậu còn nhớ rõ cái gì?"

Draco cúi đầu đếm ngón tay, "Thì nhớ rõ mình không ngừng kêu cậu ấy là Salazar, cậu ấy kiên nhẫn làm bộ là Salazar để chăm sóc mình. Mình còn nhớ rõ không biết tại sao mình luôn đi về phía bụi gai ở trong khu rừng, còn may là cậu ấy kéo mình lại ...... Sau đó mình không ngừng nói với cậu ấy là mình rất tỉnh táo, sau đó...... Sau đó mình nhớ rõ mình hôn hắn một chút...... Hoặc là vài cái? Mình không biết......" Cậu lại rên rỉ một tiếng, "Tại sao mình sẽ hôn cậu ấy chứ?! Tại sao!? Tại sao sẽ như vậy chứ!? Chuyện này không khoa học!"

Harry ngẩng đầu nhìn trời, "Khoa học đã chết từ lâu kể từ khi cậu, mình và Ron cùng nhau đi đến đây......"

Khi bọn họ ở bên hồ một người đang rối rắm còn một người thì đang an ủi, không ai phát hiện ra Leo đang đứng ở cửa sân và đứng ở nơi xa nhìn bọn họ với vẻ mặt vô cảm.

Alice đi đến phía sau Leo.

"—— Draco và Harry Potter, tình cảm rất tốt, có đúng không?" Leo cố gắng làm giọng điệu của mình nghe bình tĩnh một chút.

Alice liếc mắt nhìn hai người đang ngồi ở dưới gốc cây, cô luôn cảm thấy cảnh tượng Draco và Harry ở bên nhau khiến cô hơi bối rối.

"Giống như, là khá tốt." Cô nàng bĩu môi, hơi khó chịu nói, "Nghe nói khi bọn họ học năm nhất, toàn bộ lễ Giáng Sinh Harry đều ở trong phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin cùng với Draco."

Leo khó có thể khống chế được cảm giác uể oải của mình, nhưng rất nhanh lại trở nên bực bội.

Nima các người một người sáng lập học viện Gryffindor và một học sinh Gryffindor cùng nhau chạy đến học viện của ta để trải qua lễ Giáng Sinh làm cái gì vậy chứ!

Giống như đã nhận ra cảm xúc của Leo không được tốt, Alice suy nghĩ một chút rồi nói, "Ngài không vui...... khi Draco và Harry Potter ở bên nhau?"

Mỗi một lần cô hô lên cái tên đã từng là của chính mình nhưng lại để xưng hô người khác, tâm trạng của cô sẽ trở nên rất xấu.

Leo hừ lạnh một tiếng, không có trả lời. Alice nhìn hai người ngồi dưới gốc cây, cũng không biết là Harry Potter nói gì đó mà Draco nở một nụ cười xán lạn.

"Ngài là người sáng lập nhà Slytherin, ý chí của ngài chính là quy tắc của Slytherin, tôi sẽ truyền lại giúp ngài." Alice bỗng nhiên nhỏ giọng nói một câu.

Leo kinh ngạc nhìn cô, còn chưa kịp nói gì đó thì Alice đã rút đũa phép ra xoay người đi về phía gốc cây kia.

Draco dựa vào trên gốc cây ngây ngốc nhìn mặt hồ, Harry nằm ở bên cạnh hắn và gối đầu lên cuốn 《 Quidditch khởi nguyên 》, câu được câu không kể cho cậu nghe về ân oán tình thù giữa Ron và Hermione.

Draco lập tức phát hiện ra Alice đang đi về phía này, cậu nhìn thoáng qua thì thấy một bóng dáng vô cùng quen thuộc đứng ở cửa sân, khi trong đầu nảy ra ý nghĩ đó "Là Leo" thì cậu cũng đã cứng đờ dời ánh mắt của mình đi.

Leo mím chặt môi lại.

"Alice?" Harry ngồi dậy, chớp chớp mắt —— ông trời làm chứng, cậu không phải cố ý muốn nhìn thẳng vào ngực của cô nàng —— cậu chỉ theo bản năng muốn nhìn một chút xem cô nàng có mặc áo ngực hay không...... Từ từ tại sao càng giải thích thì càng biến thái vậy!?

Alice nâng cằm lên —— cái động tác quen thuộc này khiến dạ dày của Harry cảm thấy hơi đau, "Để tôi đoán thử xem, hả? Harry Potter nổi tiếng cùng với —— anh trai của tôi," Khi Harry không xác định được cô nàng đang nói "Tôi" hay vẫn là nói "anh trai", thì một tiếng cười nhạo vang lên, "Ở dưới gốc cây lớn bên hồ, ồ, cùng nhau nhìn xem...... Ừm, 《 Quidditch khởi nguyên 》?"

"Ở cái nơi được xem là thánh địa của người yêu?" Alice nhướng lông mày lên, Harry thấy cô theo thói quen tính nghiêng người sang một bên —— đó là cô đang ám chỉ cho hai người tùy tùng trước đây của mình là Goyle và Crabbe, nói cho hai chàng trai có phản ứng trì độn rằng nên phối hợp với cô phát ra tiếng cười nhạo.

Nhưng từ sau khi hai cái tùy tùng của cô nàng thăng cấp thành hai người theo đuổi, cô nàng giống như không muốn ở chung một chỗ với bọn họ nữa —— tuy nhiên thoạt nhìn cô nàng còn không quen khi đi gây chuyện với người khác mà không có hai tên to con ở sau lưng.

"Alice, rốt cuộc thì em muốn nói cái gì?" Draco khó hiểu nhìn cô nàng.

Alice khó chịu mím môi lại, "Ồ —— tôi phải nói cho anh biết —— hành động của anh khiến cho một người cảm thấy rất tức giận ——"

Draco nhìn Alice rồi lại nhìn Harry, cậu thử thăm dò mà nói với em gái của mình: "Bởi vì anh...... Vẫn luôn chiếm giữ Harry?"

Harry yên lặng che kín mặt lại. Khi cậu nhìn thấy Leo chậm rãi đi về phía này, cậu có lẽ đã hiểu là đang xảy ra chuyện gì.

"Alice." Leo rất dễ dàng làm Alice đang có khuôn mặt đỏ bừng đèn nén sự tức giận ngập trời của mình lại, Alice hung hăng trừng mắt liếc nhìn Harry một cái và ngoan ngoãn đứng ở phía sau Leo.

Nhưng hành động tỏ vẻ tôn kính của cô nàng khiến Draco cảm thấy vô cùng chói mắt ——

Bởi vì Alice vẫn luôn là công chúa nhỏ được người nhà che chở lớn lên trong ngàn vạn cưng chiều, cô nàng tùy hứng, cô nàng kiêu ngạo...... Cho dù là đối với Draco, cô nàng cũng chưa bao giờ nhường nhịn ——

Leo cái tên này đã làm gì đối với Alice!?

Vẻ mặt của Draco lập tức trở nên âm trầm.

Harry hiểu được mạch não của Leo, vừa quay đầu lại thì phát hiện mạch não của Draco lại làm lỗi......

Hai người các người...... Thật đúng là...... Bạn tốt một ngàn năm......

Trán của Harry giật giật nhìn Leo nhìn chằm chằm Draco từ vẻ mặt phức tạp đến vả mặt vô cảm, Draco cũng nhìn chằm chằm Leo với vẻ mặt âm trầm.

Alice kiêu hãnh đứng ở phía sau Leo và rất đắc ý mà nhìn Harry, cô nàng biết rất rõ ràng là Harry biết thân phận thật sự của Leo —— nhưng cô nàng cảm thấy kinh ngạc và khó chịu chính là Harry cũng không có lộ ra vẻ kính sợ hoặc là sợ hãi. Giống như tứ đại đầu sỏ đối với Harry mà nói cũng chỉ giống như vậy mà thôi, cậu vẫn kiên định đứng ở bên cạnh Draco như cũ.

Cô nàng đương nhiên không rõ đối với Harry mà nói, tuy rằng đùi của xà tổ rất to nhưng...... Bản thân là một học sinh nhà Gryffindor, mặc kệ nói như thế nào thì ôm đùi sư tổ mới là đúng!

Leo chậm rãi nhăn mày lại, "Cậu nhìn chằm chằm tôi như vậy là có ý gì?"

Alice vội vàng đem tầm mắt chuyển dời đến chiến trường của hai đại đầu sỏ.

Draco đứng lên, nhìn Leo rồi lại nhìn Alice đang quan tâm chặt chẽ tình hình chiến đấu của hai người bọn họ. Trong nháy mắt Harry cảm thấy giống như nhìn thấy được cảnh tượng lúc trước khi Ron bắt gặp Ginny và Dean hôn môi.

Tuy rằng cậu cảm thấy Draco chắc chắn đang hiểu lầm cái gì đó...... Nhưng...... Draco cậu ta rốt cuộc hiểu lầm cái gì a!!!

"Cậu không cảm thấy cậu......" Draco vốn dĩ cũng muốn nói luôn cả Alice nhưng sau đó lại vẫn luyến tiếc dạy dỗ em gái nhà mình, nên đem "hai người" biến thành "cậu", "Còn quá nhỏ một chút sao?"

Hai người mới năm nhất, mười một tuổi! Nói chuyện tình yêu gì chứ!! Draco bực bội nghĩ.

Leo sửng sốt —— mạch não của y là cái dạng này: Mình biết cậu thích mình —— nhưng cậu còn quá nhỏ.

"Vậy thì," Leo lập tức trở nên vội vàng, y căng thẳng hỏi, "Khi nào mới có thể?"

Harry tuy rằng không biết sao lại như thế này, nhưng cậu cảm thấy bọn họ tuyệt đối không phải nói cùng một việc, cậu cho rằng cũng chỉ có hai đại đầu sỏ mới có thể nói chuyện giống như vậy được.

Draco bực bội nghĩ —— cái tên này! Harry còn nói chắc chắn rằng cậu thích tôi, thì ra là cậu muốn thông đồng với em gái của tôi! Còn không biết xấu hổ tới hỏi tôi khi nào mới đồng ý được!?

Cậu vốn muốn lạnh lùng nói một câu vĩnh viễn đều không được, nhưng thấy em gái ngây thơ trong sáng đứng bên cạnh —— từ từ ngây thơ trong sáng? —— em gái, nhớ tới Alice từng tuyên bố nói không muốn gả chồng, trái tim lại mềm mại —— nếu Alice thật sự thích Leo thì —— thiệt tình thích Leo thì......

Draco ủy khuất gục đầu xuống, "Chờ một chút đi, mình suy nghĩ lại."

Nhưng cậu ủy khuất ở Leo trong mắt, thì lập tức biến thành rối rắm và ngượng ngùng, đôi mắt của Leo lập tức sáng lên, "Cậu nói thật sao?!"

Harry bỗng nhiên phát hiện chính mình hình như nhận ra được cái gì đó! Nháy mắt yên lặng đến nội thương......


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net