CHƯƠNG 81: NGƯỜI UỐNG SAY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDITOR: YUKI NGÂN HÀ


"Cậu cũng không có làm mình thất vọng." Leo xốc áo choàng tàng hình lên, gấp áo choàng tàng hình và đặt ở trên tảng đá, sau đó y ngồi xuống bên cạnh Draco. Qua một lúc lâu, Draco giống như không có hoàn toàn tỉnh táo, Leo suy nghĩ muốn đùa giỡn một chút nên đem vòng tay quàng lên bả vai của Draco đẩy về phía mình, Draco đang mơ mơ màng màng ngả đầu dựa vào trên vai y. Leo nghiêng đầu dịu dàng nhìn Draco, mỉm cười nghịch ngợm đùa giỡn mái tóc ngắn của Draco, "Có phải hay không, Godric?"

Draco nhắm mắt lại mơ mơ màng màng, nhưng nghe thấy một tiếng "Godric", cậu mở mắt, cau mày, bỗng nhiên nhìn thấy Leo, "Di ——" mơ hồ không rõ kéo dài âm điệu.

Leo lập tức trở nên căng thẳng, nhưng y có vẻ vô cùng trấn định nhìn Draco.

Draco bình tĩnh nhìn vài giây, bỗng nhiên mỉm cười ngây ngô, "Salazar —— Salazar cậu đã về rồi ——"

Leo nhẹ nhàng thở ra, "Ừ, mình đã trở về." Y dịu dàng sờ sờ mái tóc của Draco.

"Chà......mình biết mà...... Cậu khẳng định sẽ trở về...... Cậu luyến tiếc, cậu luyến tiếc mình ——" Draco uốn lượn nói, "Tình cảm của chúng ta, tốt như vậy —— cậu làm sao mà...... Làm sao mà có thể ném xuống mình một người chứ......"

Leo cảm thấy trái tim của mình đều phải tan chảy.

"Sinh nhật ——!" Draco bỗng nhiên hô một tiếng, chui ra từ trong lòng ngực của Leo và cậu lung lay đứng lên, Leo vội vàng cùng nhau đứng lên sợ cậu sẽ ngã xuống một cái rất đau. "Sinh nhật vui vẻ —— Salazar ——"

"Cậu còn tốt đi, Godric?" Leo lo lắng hỏi.

Đôi mắt mê ly say lờ đờ của Draco nhìn bốn phía, "Mình...... Mình chỉ uống một chút rượu...... Di...... Helga, Helga bọn họ đi đâu rồi?"

"Bọn họ không ở đây." Leo dỗ dành cậu giống như dỗ dành trẻ con vậy

Draco hít hít cái mũi, bỗng nhiên lớn tiếng hô lên, "Cậu, cậu xem ——! Đều là bởi vì cậu đi lâu như vậy! Các cô ấy đều, đều không có tới chúc mừng sinh nhật cậu ——! Đều là cậu sai!"

Leo hoảng loạn nhìn cậu, thiệt tình sợ hãi Draco bỗng nhiên khóc lên, "Đúng đúng đúng, đều là mình sai, đều là mình sai...... Cậu xem cậu uống nhiều rượu như vậy làm cái gì chứ."

Draco lảo đảo dưới chân vài bước, Leo căng thẳng giang hai tay ra đề phòng khi cậu té ngã thì có thể đỡ được cậu, "Mình chỉ uống một chút rượu......" Draco nói một cách hàm hồ, "Nhưng mình rất tỉnh táo...... Mình, mình chỉ có một chút choáng váng......"

Leo đỡ lấy cánh tay của cậu, nhưng Draco rất nhanh tránh ra, "Mình...... Mình đi tắm rửa một cái đã......" Cậu mê mang nhìn một vòng hoàn cảnh chung quanh, nghiêng ngả lảo đảo đi về phía bụi gai, "Tắm rửa xong chúng ta đi xem —— đi xem Helga bọn họ ——"

Leo hoảng sợ, y túm chặt lấy Draco, "Đợi chút lại tắm đi!"

Draco ngã xuống mặt đất, Leo vội vàng đem cậu ôm vào trong lòng ngực, Draco gác cằm lên trên vai Leo và Leo không thể không ôm eo cậu, nhưng đó cũng không có cách nào ngăn cản Draco không tiếp tục ngã xuống nên cuối cùng bọn họ cùng nhau ngồi ở trên mặt đất, "Đợi chút nữa tắm, thì sợ không kịp —— Helga bọn họ —— bọn họ sẽ lập tức ngủ mất......"

"Không có việc gì, mình không thấy các cô ấy cũng được ——" Leo nói, "Ngày mai chúng ta có thể đi xem các cô ấy, có đúng hay không? Hiện tại đã khuya đã khuya rồi."

"Đúng vậy......" Draco ngẩng đầu nhìn thoáng qua không trung, sau đó nằm xuống trên mặt đất. "Chậm quá đi...... Chúng ta, chúng ta nên đi ngủ......"

Leo bị Draco lăn lộn không hề có một chút tính tình nào hết, "Đừng ngủ ở chỗ này......"

Draco lăn một vòng ở ngay tại chỗ, né tránh cánh tay mà Leo đang nắm của mình, "Mình biết mình đang làm gì, mình đang nằm ở trên giường...... Mình muốn đi ngủ...... Mình đang ngủ......"

Leo yên lặng che mặt lại. "Cậu uống say......"

"Mình không uống say ——" Draco vươn một cánh tay vung lên ở trên không trung, bỗng nhiên lại nở nụ cười, "Mình nói mình không uống say —— thật ra mình say...... Đầu của mình choáng váng......" Draco bỗng nhiên túm chặt áo choàng của Leo, che mặt mình lại và rên rỉ, "Ngày mai, cậu quên chuyện này đi được không? Rất mất mặt......"

Leo ngồi xổm bên cạnh Draco, giúp cậu chải vuốt lại mái tóc lộn xộn. "Không có việc gì, không phải mình chưa bao giờ thấy qua chuyện càng khiến cậu mất mặt hơn."

"Uh, mình không có làm chuyện gì mất mặt...... Mình biết mình đang làm cái gì...... Mình chỉ không khống chế được...... Mình biết mình đang làm gì...... Mình đang nói chuyện phiếm với Salazar......"

Leo thở dài một hơi rất dài, y cúi đầu nhìn Draco đang nằm trên cỏ miệng thì không biết đang lẩm nhẩm lầm nhầm nói cái gì đó, luôn cảm thấy Draco như vậy trông rất đáng yêu.

Ừm, có một câu danh ngôn đã nói như thế này, con trai nếu thích một người thì sẽ khống chế không được luôn muốn chạm vào......

Leo có chút chột dạ cúi đầu xuống, khi chóp mũi của y chạm vào chóp mũi của Draco, thì Draco vẫn cứ nhắm mắt lại rên rỉ mơ hồ, Leo hơi nghiêng đầu chậm rãi nhắm ngay môi của Draco và khống chế không được mà đã hôn lên đó.

Y rời đi rất nhanh, cảm thấy cả khuôn mặt đều sắp bị thiêu cháy, trái tim đập loạn xạ.

Nhưng Draco không hề phản ứng mà tiếp tục nhắm mắt lại nằm ở chỗ đó, Leo hít một hơi thật sâu để làm bình tĩnh tâm trạng của mình lại một chút, nhớ lại dư vị một chút, cái...... Cảm giác kia...... Thật sự, rất mềm......

Đầu của y còn chưa có phản ứng lại thì thân thể đã di chuyển, lúc này đây y đã tìm đúng vị trí chính xác, lại một lần hôn lên. Draco vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, vì vậy Leo thử cảm nhận thật tốt một chút loại cảm giác kỳ diệu này, trên môi y có xúc cảm mềm mại, làm y từ tận đáy lòng toát ra một cảm xúc vui sướng khiến đầu óc của y choáng váng.

Y thử vươn đầu lưỡi, nhưng lại không dám tiến vào, e lệ mà vội vàng xẹt qua khe hở giữa môi của Draco, y cảm nhận được một mảnh ẩm ướt và ấm áp.

Leo đỏ mặt rời đi đôi môi của Draco, y che miệng lại giống như y đều không thể tin tưởng được rằng chính mình vậy mà làm ra chuyện như vậy.

Nhưng y rất nhanh lại cúi người xuống một lần nữa, nhưng lúc này khi y cúi đầu xuống thì phát hiện ra Draco đã mở mắt ra, đang nhìn y bằng đôi mắt buồn ngủ mông lung.

Leo căng thẳng cứng đờ cơ thể lại, lo lắng nhìn cậu.

"Mình muốn ngủ......" Draco không biết có nhận ra người trước mặt mình hay không, sau đó cậu xoay người lại.

"Vậy cậu ngủ đi. Uống say thì nên ngủ sớm một chút." Leo chột dạ nói.

"Không cần......" Draco nhỏ giọng lầm bầm lầu bầu, "Mình nhịn xuống...... Mình chờ chút nữa rồi ngủ...... Lại chờ chút nữa......"

Leo thò lại gần, nhịn không được xoay người Draco lại, vô cùng rối rắm mà nhìn thẳng vào Draco, ở trong cơ thể của y có hai con người nhỏ đang giao chiến với nhau.

Draco mỉm cười nhìn y, "Thịt gà a, thịt gà a...... Mình ăn được rất nhiều, vui vẻ, cậu không ăn được, hihi."

Leo cong khóe miệng lên.

"Mình không thích uống bia ——" Draco vặn vẹo cơ thể, cuộn người thành một quả bóng, cau mày không vui oán giận, "...... Mình uống bia sẽ có cái bụng lớn......"

Leo che cái trán lại và thở dài, y bắt lấy cánh tay của Draco, kéo cậu lên khỏi mặt đất, "Godric, mình có một việc muốn nói với cậu."

Draco mê mang nhìn y.

"Mình thích cậu. Rất thích cậu." Leo ỷ vào Draco đang uống say, nên đặc biệt tự hào nói, "Cậu phải nhớ kỹ là Salazar Slytherin thích cậu, cho nên cuối cùng y mới có thể rời đi Hogwarts. Bởi vì y không có cách nào đối mặt với cậu, cậu là một tên ngu ngốc."

Draco choáng váng ngã xuống mặt đất, "Cậu nói cái gì...... Mình nghe không hiểu...... Cậu, cậu giải thích đơn giản một chút......"

"...... Trước kia không phải cậu là không phải ngàn ly thì không sai sao......"

"Cậu, vì mình mà cậu không vui sao!"

Leo thở dài.

"Mình không uống nhiều......" Draco nói, "Mình chỉ uống có một chai...... Cậu, cậu giải thích đơn giản một chút, câu quá dài mình nghe không hiểu......"

"Mình thích cậu."

"Tớ đau đầu......" Draco nức nở.

"Mình thích cậu, mình muốn hôn cậu. Cứ như vậy." Leo nói.

"Hôn?" Draco không rõ nguyên do nhìn Leo, "Mình hôn a a! Mình thích —— cậu, cậu kêu Salazar trở về —— mình hôn y......"

Draco dừng một chút, "Hắn là ai?"

Leo bất đắc dĩ ngồi xuống trên cỏ, "Mình là ai đây?"

Draco nheo đôi mắt lại và nhìn về phía này, "...... Cậu...... Cậu là...... Cậu là Leo! Leo, học sinh năm nhất —— mình biết......"

Draco bụm mặt muốn bò dậy, "Uh...... Thủ tịch uống nhiều quá...... Cậu không cần để ý...... Ngày mai sẽ tốt...... Cậu quên đi nha......"

Leo ngồi dưới đất nhìn cậu lung lay đứng lên, thở dài. Đây là tiếng thở dài thứ mấy của y trong buổi tối hôm nay chứ?

Bỗng nhiên Draco lập tức nhào đi lên, ủy khuất ôm cổ Leo oán giận, "Salazar, Salazar mình nói cho cậu biết, nhưng gia tinh đó thật sự rất quá đáng...... Mình đi phòng bếp muốn uống rượu, chúng nó chỉ cho mình có một chai, mình, trước kia mình đi lấy thì chúng nó đều cho mình một thùng, tại sao a, không vui, ăn hiếp người khác."

Leo đem cái trán để ở trên má Draco, tâm trạng bỗng nhiên tốt lên rồi, "Bởi vì cậu không thể uống quá nhiều, cậu còn nhỏ."

Draco ô ô ân ân nói thầm trong chốc lát, bỗng nhiên ngẩng đầu khó hiểu hỏi, "Di...... Leo đâu......? Salazar...... Cậu, cậu có thấy Leo không......?"

Leo ngẩng đầu nhìn trời, "Không có, cậu ấy không ở đây."

"Di...... Cậu gạt người, cậu ấy rõ ràng ở đó." Draco quay đầu lại nhìn tảng đá trên đất trống, "Cậu ấy ở chỗ đó ——"

Tâm trạng của Leo rất tốt ôm eo Draco, Draco ngây ngốc ngồi dưới đất,, "Cậu ấy không để ý đến mình —— như vậy không tốt, mình để ý đến cậu ấy, cậu ấy không để ý đến mình."

"Không có, cậu ở chỗ này." Leo ôm khuôn của Draco nhìn thẳng vào chính mình, Draco mở to hai mắt, "Leo —— tại sao cậu ở chỗ này? Salazar đâu?"

"Uh...... Y, vừa rồi y có việc đi rồi." Leo bỗng nhiên phát hiện chơi đùa với Draco cũng không tệ lắm.

Đầu của Draco đụng phải bả vai Leo, "Thì ra vừa rồi Salazar không để ý đến mình, cả ngày cậu ta đều chạy đi xem cái xà quái kia, mình không thích, như vậy không tốt, mình không thích xà quái."

"Helbo sao?"

"Không cần biết, Leo, không được, mình không thích xà quái...... Quá nguy hiểm...... Không vui...... Nhưng mình nhẫn nhịn......"

Leo vuốt ve mái tóc ngắn của Draco, yên tĩnh nghe lời hắn nói, Draco kéo kéo cổ áo của Leo, "Tớ muốn đi ngủ...... Tớ buồn ngủ......"

Leo mỉm cười, "Cậu không phải nói muốn nhẫn nhịn sao, cậu là một kẻ lừa đảo."

"Ừ, mình nhẫn nhịn......" Draco mơ mơ màng màng nói, "Mình, mình nhẫn nhịn đến bây giờ......"

"Mình rất đói a, Godric." Leo thở dài, "Đem cậu biến thành đồ ăn cho mình ăn được không?"

"Được, cậu ăn......" Draco nhắm mắt lại nói chuyện, "Ăn mình...... Mình thịt nhiều, nhưng vị không ngon lắm......"

"Tại sao?"

"Bởi vì...... Bởi vì quá già rồi......" Draco mơ mơ hồ hồ nói, "Mình, mình ngủ...... Salazar mình ngủ...... Thật sự, mình đi ngủ...... Ngủ ngon......" Cậu bỗng nhiên lại nói, "Ngày mai, cậu đem việc này quên đi được không, hôm nay mình mất mặt...... Bình thường mình không như vậy...... Mình chỉ uống nhiều một chút...... Ngày mai mình không như vậy, mình, mình ngủ......"

Leo mặt mày tràn đầy ý cười đem đầu của Draco ấn lên trên vai của mình, "Ngoan, thật ngoan."

Nhưng Draco bỗng nhiên lại tỉnh, cậu bò dậy ngốc ngốc nhìn Leo, "Cậu, cậu vừa rồi hôn mình."

Hắn nhào lên tới, hôn Leo một chút, cảm thấy mãn nguyện nằm xuống ngủ, "Ừ, hòa nhau."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net