Rắn và Hoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
huynh, mở miệng ra."

Đầu óc Thanh Minh như đình trệ, hắn thẹn thùng hé miệng. Ngay lập tức chiếc lưỡi dài của Đường Bảo đã xông vào khoang miệng càn quấy, cuốn lấy chiếc lưỡi đỏ hỏn rụt rè.

"Ưm.. Ư ưm..."

Thanh Minh rên rỉ trong cuống họng, hắn bối rối không biết nên đặt tay ở đâu, đầu ngón tay toan muốn đẩy gã ra thì bị lồng ngực nóng ran dọa cho rụt lại. Đường Bảo để ý thấy hành động này của Thanh Minh bèn cầm tay hắn khoác lên vai mình, hiểu ý gã, nữ nhân vòng hai tay qua đầu Đường Bảo ôm lấy tấm lưng rộng, gã cũng dùng tay mình giữ gáy của hắn, đưa nụ hôn càng sâu hơn.

Chậc chậc.

Tiếng môi lưỡi ướt át vang khắp phòng, tay còn lại của Đường Bảo cũng không rảnh rỗi mà mò xuống gỡ bỏ đai lưng của đạo nhân.

"Dừ... Ừng lạ- Bảo..."

Thanh Minh bấu chặt lấy bờ vai rộng của gã, cố nói ra một tiếng trọn vẹn. Phổi hắn như muốn nổ tung vì thiếu khí, ánh mắt mông lung mở ra chạm với ánh mắt nóng rực của nam nhân. Hắn giật mình, ánh mắt này chưa từng xuất hiện trên khuôn mặt thờ ơ của Đường Bảo, nó giống như chỉ cần lơ là gã sẽ nuốt luôn hắn vào bụng mình một cách ngon lành.

Trong giây phút bần thần, Đường Bảo cắn vào môi dưới của Thanh Minh, liếm qua vết cắn vài lần rồi dứt khỏi nụ hôn.

"Ha... Ha..."

Sợi chỉ bạc long lanh vương trên mép miệng của cả hai, Thanh Minh thở dốc một cách khó khăn. Chưa kịp lấy lại nhịp thở thì ngực hắn đã bị hai bàn tay to bóp lấy.

"OÁI!"

Thanh Minh ré lên một tiếng quãng cao, sau đó xấu hổ bịt miệng mình lại, lườm Đường Bảo tóe lửa.

"Haha, huynh cứ rên la thoải mái đi. Ba tầng dưới không có ai đâu."

"Tên khốn... Ư, ngươi âm mưu sẵn rồi đúng không?"

"Không có, chỉ là vô tình thôi. Ta sợ huynh hóa điên đập phá đồ nên mới phong tỏa trước, chứ đâu ngờ mọi chuyện sẽ thế này đâu."

Đường Bảo bóp chặt lấy ngực Thanh Minh, bộ ngực núng nính mềm như thạch, căng tràn bóng bẩy, hai tay của gã giống như tan chảy ngay khi vừa chạm vào. Miệng gã cười nhưng ánh mắt ngày càng tối đi, bàn tay mỗi lúc càng ác ý, gã bóp, gã véo, gã mơn trớn khắp bầu ngực đầy đặn rồi đưa đẩy lắc lư.

Thanh Minh cắn chặt môi kìm nén tiếng rên rỉ, cảm giác kì lạ khi bộ ngực bị trêu đùa khiến hắn có phần hưng phấn.

Đai lưng lỏng lẻo rơi xuống sàn, đạo bào bung ra hờ hững, gã nhẹ nhàng vén áo sang hai bên để lộ bộ ngực căng tràn sức sống, núm vú hồng hào dựng đứng vì bị kích thích, rộ lên như một đóa hoa mai diễm lệ trên nước da trắng trẻo mê người.

Phần thân trên bị cởi ra bất ngờ khiến Thanh Minh rùng mình vì lạnh, nhìn cơ thể của chính mình khiến hắn vô cùng xấu hổ, dẫu gì bản chất Mai Hoa Kiếm Tôn cũng là một nam nhân, chưa bao giờ tiếp xúc với cơ thể người khác giới, bây giờ tự nhìn bản thân giống như hắn đang nhìn một người phụ nữ xa lạ vậy.

"Đ-Đường Bảo."

"Vâng, đại huynh?"

"Thế này... Có hơi lạ."

"Thế à?" Tiếng trả lời giống như tiếng thở hắt ra, mỗi người lại chìm vào suy nghĩ riêng của mình.

Toàn thân Thanh Minh bùng lên một màu đỏ nhạt. Hơi thở hắn gấp gáp vì đầu vú đang bị Đường Bảo vân vê, gã cảm thấy mình có thể chơi với bộ ngực này cả ngày không chán. Thanh Minh đang ngồi trên đùi Đường Bảo khó chịu xê dịch mông, bị gã vỗ cho một cái.

"Này!"

"Huynh ngồi yên đi."

Khuôn mặt Đường Bảo úp vào ngực Thanh Minh, gã tham lam hít hà ở nơi rãnh ngực, bàn tay bưng lấy bộ ngực vĩ đại áp vào mặt mình.

"Cái tên này!! Biến thái!"

Thanh Minh thẹn đến sắp nổ đầu, tròng mắt hắn quay vòng khi thấy cảnh tượng sư đệ tham lam hít hà ngực mình như nghiện. Hai tay túm tóc cố gắng kéo gã ra, nhưng tên cứng đầu đó vẫn chẳng chịu nhúc nhích.

"Đại huynh, đại huynh thật tuyệt..."

Đường Bảo đưa lưỡi liếm đi giọt mồ hôi chảy xuống khiến Thanh Minh giật bắn, gã lấy từ trong tay áo ra một sợi dây chắc chắn, nắm lấy hai tay Thanh Minh cột chặt lại phía sau lưng.

"NGƯƠI!?"

Mắt hắn mở to đầy bất ngờ, Đường Bảo cũng ngẩng đầu lên. Lúc này Thanh Minh mới thấy được biểu cảm trên mặt gã, khuôn mặt đỏ bừng, trên môi giữ nét cười ranh ma nhưng ánh mắt lại chứa đầy dục vọng.

"Đệ... Đệ..."

Hắn không biết phải nói gì trong tình huống này.

"Đại huynh vùng vẫy ghê quá, cứ để mọi thứ cho ta lo, nhé?"

Gã hôn lên vầng trán ướt mồ hôi, rồi mắt lại nhìn xuống hai quả đồi cỡ đại.

Chẳng nói chẳng rằng, gã cúi xuống đưa lưỡi liếm một đường từ đầu vú đến hết bầu ngực.

"A!" Thanh Minh hét lên.

Đường Bảo ngậm lấy đầu ngực nhô ra, tham lam bú mút tạo ra tiếng kêu dâm mỹ khó tả. Một tay gã đỡ lấy eo Thanh Minh, một tay nắn bóp phần ngực còn lại trêu đùa.

"Dừng lại, dừng lại! A... Đệ hết tuổi đòi bú rồi đấy?"

Thanh Minh sợ hãi trước khoái cảm ướt át, lắc lư eo muốn tránh nhưng cánh tay Đường Bảo như gọng kìm khóa chặt hắn lại. Gã không trả lời mà thậm chí còn ác ý cắn lên đầu vú nhạy cảm.

"Ối!"

Đường Bảo tiếp tục cắn ở khắp phần ngực bên phải của Thanh Minh, khuôn ngực vốn chi chít vết sẹo ngang dọc giờ lại có thêm vô số dấu răng. Gã dừng lại nhìn chằm chằm 'thành tựu' mình làm ra, Thanh Minh thấy thế thở hổn hển, cất âm thanh bực tức:

"Đệ là chó à?"

"Vâng."

Gã lại nhào vào làm điều tương tự với phần ngực bên trái. Mặc kệ tiếng chửi bới của người kia, chẳng mấy chốc Thanh Minh đã bị cắn cho chảy nước mắt, rưng rưng nhìn thủ phạm vẫn đang mê muội nắn bóp ngực mình.

"Đệ thật sự thích bộ ngực này quá. Đại huynh, đệ có thể đùa với ngực huynh cả ngày."

"Câm miệng. Đừng đùa nghịch nữa mà hãy nhanh chóng kết thúc chuyện này đi!"

Thanh Minh gào lên vì tức giận, nhưng trong mắt Đường Bảo nó dễ thương vô cùng. Nữ nhân khóe mắt ướt đẫm nước mắt sinh lý, vì xấu hổ mà mặt đỏ bừng gào thét. À, có lẽ đầu gã thật sự có vấn đề rồi.

"Như ý huynh."

Gã đổi tư thế đưa tay lột quần Thanh Minh ra. Dù đã biết trước kiểu gì mình cũng phải phô bày phần thân dưới, nhưng hắn vẫn không thể ngăn mình muốn chạy trốn.

Đường Bảo bắt lấy mắt cá chân của Thanh Minh hôn lên một cái trấn an, gã chen mình vào giữa hai chân của "đại tỷ", thân hình to lớn ép cho háng hắn phải mở rộng, lộ ra nơi tư mật đã có phần hơi ướt.

Gã chết lặng mà đơ ra vài giây.

Hoa huyệt hồng nộn ẩn sau lớp lông mao nhạt màu, giống như đang mời gọi hãy đến mà khám phá. Ánh mắt gã ghim chặt vào khe hở giữa hai chân Thanh Minh, khiến hắn xấu hổ không để đâu cho hết.

"Nhìn đủ chưa? Bộ nó kì lắm à?"

"Không..."

Gã nuốt nước bọt, tay run rẩy chạm vào mép đùi non khiến hắn giật bắn.

"Nó đẹp, nó đẹp lắm, đại huynh."

Đường Bảo lẩm bẩm như người mất hồn. Thanh Minh xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu lên nhìn bộ phận sinh dục của mình, hắn nghiêng đầu nhắm chặt mắt lại, cứ mở mắt ra là bộ ngực đồ sộ lại đập vào mắt hắn, khiến hắn không thể quên sự thật rằng lúc này mình đang là một người phụ nữ hàng thật giá thật, hắn đang dang chân ra trước sư đệ mình như một người phụ nữ cầu hoan.

'Đây chỉ là chữa bệnh, đây chỉ là chữa bệnh."

Hắn tự lẩm nhẩm trong đầu mình hết lần này đến lần khác. Cho đến khi cảm giác bị ngón tay sờ soạng nơi khó nói chặt đứt dòng suy nghĩ ấy.

"A..."

Thanh Minh run rẩy vì cảm giác kỳ lạ, ngón tay thô ráp của Đường Bảo đang vuốt ve nơi tư mật của hắn, gã ta sờ soạng mép hoa huyệt nhạy cảm, làm cho Thanh Minh trong vô thức ưỡn người lên.

'Nóng, và ẩm."

Đường Bảo mê ly vì cảm giác trên tay mình. Một suy nghĩ táo bạo hiện lên trong đầu gã.

Gã xốc nách Thanh Minh ngồi dậy, hắn chẳng hiểu gì chỉ biết ngơ ngác tùy gã sắp xếp. Nữ nhân bị trói hai tay nửa quỳ trên sàn, nam nhân đang ôm eo hắn. Rồi chợt, vị nam nhân đấy ngửa người ra sau, chỉnh cơ thể sao cho mặt gã đúng ngay giữa háng người kia.

"Cái quái!???"

Thanh Minh hoảng hốt suýt thì ngã ra sàn, nhân lúc hắn còn chưa ổn định Đường Bảo đã bắt lấy eo thon, bắt hắn ngồi sụp xuống.

"Đường Bảo! Đệ làm trò quỷ gì!?"

Hơi thở nóng rực của Đường Bảo thổi vào nơi tư mật làm hắn rùng mình muốn khép đùi lại, nhưng không thể vì hai tay của gã đã giữ chặt lấy chân hắn.

"Đừng sợ, ta sẽ chăm sóc đạo sĩ sư huynh mà."

Nói rồi gã đưa lưỡi ra liếm vào hoa huyệt, Thanh Minh hét lên, muốn gã dừng lại, nhưng cái lưỡi quỷ quyệt vẫn không ngừng luân chuyển, đầu lưỡi ướt át và nóng ran liếm qua toàn bộ nơi tư mật, đến âm vật bé nhỏ cũng không tha.

"A... A, không, lạ quá... Ô, cảm giác lạ quá. Bảo à."

"Thơm quá, đại tỷ."

Toàn thân Thanh Minh run lẩy bẩy, mỗi khi đầu lưỡi đâm chọt hay liếm qua hột lựu nhỏ là cơ thể Thanh Minh như bị rút hết sức lực, mềm nhũn người ngồi đó để Đường Bảo 'chăm sóc'.

"Không, không..."

Thanh Minh cong người, không thể ngăn nước miếng chảy ra nơi khóe miệng. Mái tóc đuôi ngựa bù xù bám lên mặt đẹp, hắn lắc đầu yếu ớt, liên tục lẩm nhẩm muốn chống lại khoái cảm dồn dập này.

Chụt.

Đường Bảo hôn lên âm vật sưng tấy, thấy sống lưng người kia giật bắn, gã càng thích thú mà hôn nhiều hơn. Gã cố tình tạo ra âm thanh thật vang làm Thanh Minh xấu hổ đến khắp mặt đỏ bừng. Không biết là nước mắt sinh lý hay là do khóc thật, giọt nước như viên pha lê chảy ra từ khóe mắt hắn, càng ngày càng nhiều.

"Không mà... Bảo ơi, dừng lại..."

Âm thanh nỉ non của nữ nhân như rót mật vào tai. Đường Bảo miệng vẫn không ngừng trêu đùa âm đạo, một tay gã đưa vào cái hũ đã chuẩn bị trước ở cạnh mình, bên trong là chất lỏng nhớp nháp, chẳng mấy chốc đã phủ đầy tay. Vòng tay ra sau eo Thanh Minh vuốt ve lỗ hậu, ngón giữa của Đường Bảo đâm vào cúc huyệt đang mấp máy.

"OÁI!"

Bất ngờ bị dị vật xâm nhập, đôi mắt ậng nước của Thanh Minh mở to kinh hãi. Tên khốn này, gã định chơi cả hai lỗ sao?

Tỉnh táo được đôi chút nhưng chẳng mấy chốc Thanh Minh đã bị khoái cảm ở cả hai nơi đánh cho đầu óc trắng xóa. Lưỡi Đường Bảo đâm vào trong hoa huyệt, càn quấy bên trong, ngón tay cũng không chịu để yên cho lỗ sau mà moi móc ác liệt. Thanh Minh bất lực rên rỉ, hai tay hắn bị trói chặt sau lưng, nội lực thì rối loạn, bây giờ mọi thứ Mai Hoa Kiếm Tôn lẫy lừng có thể làm là rên rỉ và phó mặc bản thân cho Ám Tôn thích làm gì thì làm.

"A... A... Sau vụ này ta, ha, ta chắc chắn sẽ đập chết đệ!"

Số ngón tay bên trong lỗ hậu Thanh Minh đã tăng thành ba ngón, âm đạo bị liếm cho ướt sũng, mồ hôi lấm tấm trên cơ thể cả hai, không thể giữ vững cơ thể hắn phải ngửa người ra sau chống tay lên phần bụng Đường Bảo, khiến cho phần bên dưới áp sát vào mặt gã hơn.

"Ta... ta, a, hư ưm..."

Đường Bảo thổi một hơi vào nơi đã bị mình liếm cho ướt sũng, mép hoa huyệt co giật nhìn thích mắt vô cùng. Gã chuyển sang chú tâm hơn vào lỗ huyệt, ngón tay lần mò cố gắng nới rộng nơi chật hẹp.

Tiếng ọp ẹp vang lên không ngớt, chất lỏng nhầy nhụa chảy xuống ướt đẫm áo Đường Bảo nhưng gã không mảy may quan tâm. Bàn tay đè ép lớp thịt non mềm, nhích từng chút một để không bỏ lỡ nơi nào trong lỗ huyệt.

Ngón tay đen đúa moi móc, bàn tay còn lại thì vuốt ve đùi Thanh Minh như đang trấn an. Hắn lúc này tầm mắt đã mờ mịt, luôn có một cảm giác chưa tới, khoái cảm đánh liên hồi nhưng hắn vẫn cảm thấy mình thật trống vắng.

"Đường Bảo, Đường Bảo, ha. Ta cảm thấy lạ quá."

"Huynh thấy lạ chỗ nào vậy? Đại huynh của ta."

"Ta cảm thấy thiếu thứ gì đó, nhưng ta không biết là thiếu cái gì..."

Thanh Minh giọng nức nở, hắn nhắm chặt mắt, lông mi run rẩy và khuôn mặt lấm lem nước mắt. Dáng vẻ bị bắt nạt trông thật đáng thương, nhưng điều đó càng làm gã trai kia hưng phấn.

Đường Bảo mỉm cười, gã nhẹ nhàng ngồi dậy. Ôm Thanh Minh vào lòng.

"Đại huynh, để ta kể cho huynh một bí mật."

"Hả?"

"Thật ra khi ta uống thuốc cơ thể ta cũng bị biến đổi."

"???"

Thanh Minh đang mơ màng trong khoái cảm bỗng chốc tỉnh táo lại. Thế là hắn bị lừa à?

"Cái con rắn độc này???"

Vị 'nữ nhân bất đắc dĩ' vùng vẫy muốn thoát khỏi vòng tay gã, nếu không phải do đang bị trói thì giờ Đường Bảo đã bị bóp cổ cho kêu ặc ặc.

"Ta thực sự có ý định chơi khăm huynh, nhưng ta không nghĩ huynh sẽ biến thành con gái như này, xin hãy tin ta."

"Ồ, thế giờ nhà ngươi nói ra làm gì hả? Mong muốn được tha mạng à? Trước sau gì ta cũng đập vỡ đầu đệ thôi, xin xỏ vô ích!"

"Không, ta nói ra là để..."

Gã nhẹ nhàng đặt Thanh Minh nằm xuống thảm, bắt đầu thoát y.

Thanh Minh mở to mắt trừng gã, như đang đợi gã nói tiếp câu ban nãy để suy xét xem nên chặt khúc nào trên cơ thể trước mặt khi hắn đã trở về bình thường.

Đến khi chỉ còn mỗi cái quần, gã nắm cạp quần nhìn Thanh Minh bằng con mắt ái ngại:

"Huynh bình tĩnh nhé..."

"Rốt cuộc là đệ bị gì-"

Đường Bảo vạch quần ra, khi nhìn thấy phần thân dưới của gã, âm thanh Thanh Minh phát ra càng lúc càng nhỏ dần.

"..."

Sừng sững trước mặt hắn là hai con hàng cực khủng.

HAI CON HÀNG. CỰC KHỦNG!

Mắt hắn trố ra, miệng há hốc như có thể nhét nguyên một quả trứng gà vào mồm.

Mai Hoa Kiếm Tôn đời này hành tẩu giang hồ cũng không nhiều, nhưng hắn có thể chắc chắn trên đời chưa từng có trường hợp nào một người đàn ông có tận hai dương vật!

Như chưa đủ dọa người, phía trên con hàng đó còn có những chiếc gai cùn lởm chởm bao toàn thân, đầu dương vật phình to ra, dựng đứng.

Thanh Minh sắp ngất, phải, sắp ngất.

Khuôn mặt hắn tái mét như miếng thịt bò luộc, bao nhiêu ngôn từ phong phú dùng để chửi Đường Bảo đã sớm thoát ra ngoài theo linh hồn của hắn.

'Chưởng môn sư huynh! Cứu đệ!!!!'

Hắn lại sắp khóc rồi.

"Đệ... Đừng nói đệ tính đ-đút cái thứ đó vào bên t-trong t-ta nhé?"

Thanh Minh lắp bắp, đôi vai hắn run rẩy. Được rồi, hắn thừa nhận lần nay hắn sợ thật, có ai đó làm ơn đến và đưa hắn về được không?

"Ta sẽ cố nhẹ nhàng."

"hS#&G9d CÚT RAAAA!!!!"

Gián tiếp trả lời cho câu hỏi của Thanh Minh, gã cởi dây trói, đè nữ nhân đang la hét cầu cứu xuống. Đường Bảo lấy một chiếc gối nhét vào tay Thanh Minh, giữ chặt:

"Huynh có thể ôm cái này cho bớt mỏi."

"Đường Bảo, ĐƯỜNG BẢO. Bình tĩnh lại nào, chúng ta cùng nghĩ cách khác, nha? Ta không làm nữa, ta không làm nữa."

Thanh Minh cố gắng vùng vẫy, nhưng nội lực của hắn không đủ để chống lại Đường Bảo, trong thân thể của một nữ nhi lại càng không. Hắn chỉ có thể tuyệt vọng tìm cách cứu vãn tình hình.

"Huynh à, huynh đã thấy có ai đốt nhà rồi kêu nó đừng cháy nữa chưa? Ta đã nhịn tới giới hạn rồi."

Dương vật ngoe nguẩy như hưởng ứng câu nói của gã, Thanh Minh cảm thấy đầu váng mắt hoa.

Đút tay vào cả hai lỗ để kiểm tra lần cuối, Đường Bảo khẽ thì thầm ta vào đây rồi đút từ từ dương vật bên dưới vào lỗ hậu của Thanh Minh.

"A- ẶC!"

Dương vật khổng lồ đâm vào lối nhỏ chật hẹp, dù rằng đã được nới lỏng thật kĩ càng nhưng hiển nhiên không thể so sánh kích cỡ thứ này với ba ngón tay. Thanh Minh bí bách muốn tắc thở, gai cùn kích thích bên trong lấp đầy cái khoảng trống ban nãy hắn cảm thấy.

Đường Bảo vào được một nửa thì dừng lại, gã cúi xuống hôn lên khuôn mặt lã chã nước mắt, thấp giọng an ủi, vỗ về 'người trong lòng' để hắn dần nới lỏng.

"Thả lỏng ra nào. Đại huynh, ngoan."

Thanh Minh thở hổn hển, chiếc gối trên tay hắn bị bấu chặt đến sắp rách đến nơi, hắn cố gắng làm theo lời Đường Bảo nói, thả lỏng cơ thể để giảm bớt đau đớn. Đường Bảo cũng vuốt ve cơ thể để hắn giảm đi sự chú ý.

Thấy người kia phối hợp gã đặt lên chóp mũi Thanh Minh một nụ hôn tán thưởng. Bọn họ giữ nguyên tư thế cho đến khi giọng nói lí nhí của nữ nhân vang lên:

"Đ-Được rồi."

"Vâng?"

"Ta bảo được rồi, đệ làm cho xong đi."

Hắn xấu hổ cầm lấy gối che mặt. Đường Bảo thử nhúc nhích hông thấy đúng là dễ vào hơn thật, gã hôn nhẹ vào vành tai đỏ bừng, thủ thỉ:

"Xin lỗi huynh trước nhé."

"A!"

Gã một đường lút cán, toàn bộ con hàng khủng đã đi vào.

Cần cổ thiên nga ưỡn ra hết cỡ, toàn thân Thanh Minh run rẩy. Gã gặm cắn xương quai xanh hắn, để lại vô số vết hôn ngân trên đó.

Lại chờ đợi thêm một lúc nữa, gã không muốn làm đại huynh đau, nên cho dù muốn động lắm rồi gã vẫn chờ để Thanh Minh ổn định trước.

Đâm vào, rút ra.

Gã bắt đầu luân động một cách nhẹ nhàng, tuy nhiên đây mới chỉ đi được nửa chặng đường.

Khi cảm thấy lỗ bên dưới đã trơn tru, gã lại đặt đầu khấc tím đen lên miệng hoa huyệt.

"Cái ******** ngươi là đồ súc sinh! ĐƯỜNG BẢOOOO!!!"

Thanh Minh dùng hết sức bình sinh hét lên khi nhận thấy cỗ nhiệt nóng hổi đặt ở trước cửa mình của mình.

"Về mặt sinh học mà nói, cơ thể ta đã giống như loài rắn, nên huynh chửi ta thế cũng không sai."

"PO2NF'Y*#(%)FPM{"#:Ư!"

Thanh Minh tức đến mức hồ ngôn loạn ngữ, nhưng điều gì đến cũng sẽ đến, bên dưới hắn vẫn phải tiếp nhận con hàng thứ hai.

"A... hic..."

Máu trinh chảy dọc theo côn thịt, đâm vào 'cô bé' có vẻ dễ dàng hơn hậu huyệt, chẳng mất nhiều thời gian Đường Bảo đã đưa được cả hai nam căn vào hai lỗ của Thanh Minh. Cả hai đều thở hắt ra nặng nề, Đường Bảo chưa vội di chuyển, gã lại vùi đầu vào bộ ngực khủng của Thanh Minh, bú mút hăng say.

Đầu Thanh Minh cứ lâng lâng, cảm giác được lấp đầy rõ ràng thoải mái hơn ban nãy rất nhiều, hắn vặn vẹo eo nhỏ, bây giờ hắn muốn nhiều hơn.

"Bảo... Động đi."

Giọng nói lười biếng của Thanh Minh lọt vào tai Đường Bảo lại thành một giọng nói dâm đãng, mắt gã sáng lên, ngước nhìn đôi mắt mơ màng của người dưới thân.

"Vâng, như ý đại huynh."

"Ư-"

Hai dương vật đang nằm ở lưng chừng giờ đâm sâu vào bên trong. Thanh Minh ôm chặt lấy gối, nhưng hắn cảm thấy không thỏa, ném văng chiếc gối đi. Mai Hoa Kiếm Tôn cứng rắn ngày thường giờ bỗng nhiên hóa thành mỹ nhân yếu đuối, mở rộng hai tay hướng đến nam nhân đang thượng mình:

"Bảo, Bảo ơi, ôm... A, ôm ta."

"Chết tiệt, là huynh dụ dỗ ta đấy nhé!"

Đường Bảo ôm lấy Thanh Minh, dương vật cũng theo đó thọc sâu vào. Cánh tay của nữ nhân quá bé so với một nam nhân như Đường Bảo, Thanh Minh bấu víu tấm lưng săn chắc, chịu đựng khoái cảm dồn dập ở cả hai nơi mang lại. Phần thân dưới Đường Bảo liên tục đưa đẩy, bên trong Thanh Minh nóng ẩm, lớp thịt mềm bao chặt lấy trụ thịt như không muốn rời. Những chiếc gai cùn cào loạn lên vách thịt nhạy cảm, khiến cho vị đạo nhân đó giờ chưa từng nếm trải tư vị ái dục phải rên la không ngậm được miệng. Mỹ cảnh dâm loạn diễn ra trên tầng cao nhất của tửu lâu khiến bất cứ ai mà nhìn thấy cũng phải mặt đỏ tim đập.

Chỉ tiếc rằng còn lâu Đường Bảo mới cho phép ai nhìn thấy đại huynh gã lúc này.

"Của ta, của ta."

Theo mỗi câu 'của ta' là mỗi lúc nhịp độ càng tăng nhanh, Thanh Minh ú ớ muốn kêu gã chậm lại, nhưng sự tàn nhẫn mà hai dương căn đem lại làm cho hắn cứ hé miệng ra là rên rỉ ỉ ôi. Tức giận, hắn cố rướn người lên cắn mạnh vào bả vai của gã, răng nanh sắc nhọn ghim vào da thịt, chẳng mấy chốc máu đỏ đã chảy ra. Đường Bảo bị đau không những không dừng mà ngày càng phấn khích, giờ phút này trong Đường Bảo chỉ còn suy nghĩ gã muốn 'yêu' đại huynh và muốn đại huynh cảm nhận được 'tình yêu' của gã.

"Ha, đại huynh của ta, huynh thật tuyệt..."

"A, ặc, c-chậm lạ-"

Vòng tay cơ bắp của Đường Bảo ôm chặt lấy nữ nhân, ngực của Thanh Minh áp sát với ngực gã đến biến dạng. Tiếng bành bạch ướt át vang khắp phòng, tấm lưng vốn đầy sẹo của Ám Tôn cũng có thêm vài vệt cào rướm máu.

"Đại huynh này, bây giờ huynh đang là nữ nhân, liệu huynh có thể sinh con không?"

Đường Bảo chợt suy nghĩ đến tử cung của nữ nhân, gã làm chậm lại, mong đợi một câu trả lời:

"Ha... Ô, đệ bị điên à... Ta, hộc, là đàn ông!"

Thanh Minh cố lấy lại nhịp thở của mình, bỗng nhiên hắn cảm thấy bực bội vì Đường Bảo làm chậm giữa chừng, cản trở thứ đang 'đến' của hắn.

"Dù sao sau lần này huynh cũng trở về làm đàn ông, nhưng ta vẫn muốn thử."

Gã vuốt mái tóc đang rũ rượi trên trán, điều chỉnh tư thế để dương vật tiến vào sâu hơn, khi Thanh Minh vẫn còn đang bất ngờ vì sự thay đổi đột ngột. Gã áp môi mình lên đôi môi sưng tấy, đùa nghịch khoang miệng đã

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net