Rắn và Hoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
mỏi nhừ của nữ nhân.

Côn thịt ra vào còn mãnh liệt hơn trước, mỗi lần vào đều đưa tận gốc, lông dưới rậm rạp cọ vào hột lựu nhỏ của Thanh Minh. Đường Bảo để hắn nằm xuống sàn, bàn tay đen đúa nắm gọn tay của hắn. Đưa đẩy mạnh bạo khiến bộ ngực lớn không ngừng xóc nảy, tại chỗ giao hợp nước văng tung tóe. Mắt Thanh Minh trợn trắng, có gì đó sắp ra.

Nhận thấy sự co giật của người dưới thân, Đường Bảo biết hắn sắp đến giới hạn. Tốc độ càng thêm điên cuồng, Thanh Minh có cảm giác chỗ đó của mình đã bị dập đến đỏ ửng rồi không biết chừng. Khi gã chuẩn bị bắn ra, một tay Đường Bảo mò xuống bên dưới, bóp lấy hột âm vật nãy giờ không đụng vào.

"Aaaaaa!"

Hai người ra cùng một lúc, cỗ dịch nhầy nóng bỏng phun vào cả hai lỗ của Thanh Minh khiến bụng phẳng phồng lên đôi chút. Dương vật đâm sâu vào cổ tử cung, Đường Bảo giữ nguyên tư thế như thể muốn rót đầy tử cung của Thanh Minh bằng tinh dịch của mình. Ánh mắt Thanh Minh mơ màng, âm đạo giật giật, lần đầu làm tình của hắn thế này là quá sức.

"Ngủ đi, ta sẽ lo chuyện sau đó."

Đường Bảo vén tóc mai bết dính trên trán của Thanh Minh lên rồi đặt lên đó một nụ hôn, trước khi bất tỉnh, hắn vẫn không quên chửi gã là đồ khốn.

"Ừ, ta là đồ khốn, đồ khốn này yêu huynh."

Không biết người kia có nghe được hay không, Đường Bảo thủ thỉ rồi rút nam căn ra khỏi nơi giao hợp. Chất lỏng trắng đục tuôn ra xối xả, đặc biệt phần tinh tuôn ra từ hoa huyệt có chút hồng do có trộn lẫn với máu trinh.

Đường Bảo bọc lấy cơ thể Thanh Minh bằng lục bào của mình, dịu dàng bế hắn đi về phía phòng tắm.

Trân quý hắn giống như báu vật.

Một ngày kỳ lạ mà cũng thật nhiều cảm xúc.

--------

Sáng hôm sau tất cả trở lại bình thường, Đường Bảo bị đập cho như chó, nhưng sau đó vẫn rước được Mai Hoa Kiếm Tôn về làm người yêu.

|10.10.23|

Phá trinh người già =))))
Cuối cùng cũng chạy kịp sinh nhật Thanh Minh. Không thể tin được mình đã viết con sếch này chỉ trong hai ngày.
Btw đây là lần đầu mình thử sức với sếch BG, nên có thể vẫn còn nhiều thiếu sót. Hy vọng mọi người ai có góp ý sẽ nhẹ nhàng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net