Chương 1: Sóng gió Livestream

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Với sự phát triển của thời đại, cùng với ngành công nghiệp nghệ thuật lên ngôi, nhu cầu của con người với âm nhạc, phim ảnh ngày một nhiều hơn, vì thế sự xuất hiện của những minh tinh màn ảnh hay những nhóm nhạc thần tượng là điều hiển nhiên, và THUNDER cũng không phải là điều ngoại lệ

THUNDER là một nhóm nhạc nam gồm bảy thành viên với độ tuổi ngang nhau, đều là những chàng trai đầy nhiệt huyết của tuổi đôi mươi, có thể nói hiện THUNDER là nhóm nhạc nam có độ ảnh hưởng nhất và đi cùng với lượng fan khổng lồ, tuy vậy nhưng họ không vì thế mà kiêu ngạo, đây cũng là lí do khiến công ty luôn ưu ái cho THUNDER

"Buổi chiều nay sau khi kết thúc ghi hình cá nhân, chúng ta sẽ có buổi livestream nhóm tại biệt thự, mọi người chuẩn bị một chút"

"Khoan đã chị Mạnh, chó con Kiều Quân ghi hình chương trình ở thành phố khác, khi về tới đã rất mệt mỏi rồi..."

"Chỉ là livestream ăn cơm trò chuyện cùng fan, cậu yên tâm"

"Vâng, mọi người sắp xếp hợp lý là được, dù sao em và Xuyên Xuyên ở gần nhau, tụi em sẽ về chung, còn A Hân sẽ đi cùng tiểu Nghiên về, tiểu Nguyên và tiểu Diệp sẽ về trễ hơn một chút"

"Chị đã biết, cậu cũng nhanh chuẩn bị đi thôi"

------------------------------------------------------

Đội trưởng là thế, luôn quan tâm và lo lắng cho các thành viên trong nhóm, thân là nhóm trưởng, Mục Chiêu cũng thế, cũng luôn đem sức khỏe và sự an nguy của anh em đặt nơi đầu tim.

Sau khi kết thúc lịch trình, Mục Chiêu gọi điện thoại cho em út Kiều Quân để nhắc nhở em chú ý an toàn, không cần phải vội vàng về nhà, sau đó lại tạt ngang qua đón Đào Xuyên về cùng

"Ayyy! tiểu Chiêu ca ca sao lại về muộn thế này?"

"Hỏi Xuyên Xuyên, em ấy muốn ăn bánh rán đậu xanh, nên dừng lại một chút, không liên quan đến anh"

"Xuyên Xuyên, sắp đến giờ cơm rồi mà cậu còn dám ăn vặt???"

"Suỵt! A Nghiên đừng nói lớn, tớ chỉ ăn hai cái bé tí ti thôi"

Mục Chiêu nghe đứa em trai mình "chăm nom" từ lúc gia nhập công ty đến bây giờ nói dối không chớp mắt thì liền cho đối phương một cái liếc mắt cùng một cái cười khẩy

"Mục Chiêu! Thằng bé muốn ăn thì thôi đi, cậu còn hùa theo, chiều quá sinh hư, cậu không sợ..."

"Ngưng, nếu cậu bị thằng bé nắm chặt tay áo sau đó chớp chớp mắt nhìn cậu thì cậu có chiều không?"

Đặng Hân bị nói tới á khẩu, đúng thật là vậy, Đào Xuyên là bông hoa của nhóm nói chính xác hơn là đoàn sủng, không ai có thể cưỡng lại khi Đào Xuyên làm nũng, Đặng Hân bất lực mà quay sang chỉ vào em trai

"Là em muốn ăn, nếu một lát không thể ăn nổi cơm thì tự mình gánh lấy, không liên quan tới tụi anh"

" Hân Hân ca~"

"Gọi anh cũng vô dụng"

--------------------------------------

Sau khi tất cả các thành viên đã về lại nhà chung, quản lý Mạnh Tiên liền cho phát sóng trực tiếp, vừa mở livestream không lâu thì bình luận đã như vũ bão kéo tới, điều này đã quá quen thuộc rồi, Mục Chiêu nhìn vào màn hình cười nhẹ một cái sau đó mới bắt đầu

"Xin chào mọi người, chúng em là THUNDER"

"Xin chào, em là đội trưởng của THUNDER, THUNDER Mục Chiêu"

"Xin chào, em là THUNDER Đặng Hân"

"Xin chào mọi người, em là THUNDER Trần Nguyên"

"Hallo, em là THUNDER Đào Xuyên"

"Hallo, em là THUNDER Kiều Quân"

"Hi, em là THUNDER Hạ Nghiên"

"Hello mọi người, em là THUNDER Diệp Tùng"

"Hôm nay rất vui vì có cơ hội tụ họp ở đây để cùng ăn cơm và trò chuyện với mọi người"

"Đúng vây đó, lâu lâu muốn đánh úp mọi người nhưng có vẻ không thành công rồi haha"

............

THUNDER dùng phương thức này để trò chuyện cùng fan, vừa ăn vừa tán gẫu vừa đọc bình luận của fan, cứ như vậy mà trôi qua nửa bữa cơm

Bỗng nhiên bình luận ầm ầm nhảy lên, đến staff ngồi canh cũng giật cả mình, hóa ra là vì Đào Xuyên đang mải mê bấm điện thoại đọc bình luận và cái cách Kiều Quân nhìn Đào Xuyên

Trên màn hình các dòng bình luận liên tục ập tới, các thành viên trong nhóm đều hiểu ý, sâu xa ho nhẹ một cái

Lập tức quay sang nhìn người nào đó vẫn đang nghịch điện thoại mà không chịu ăn cơm, lại quay sang nhìn người nào đó với khuôn mặt đang trở nên đen dần

- Ăn cơm ăn cơm đi con trai, đừng nghịch điện thoại nữa

- Mau ăn mau ăn đi bảo bảo, chó con tức giận rồi, mau ăn mau ăn

- Uầy, mặt chó con căng thế, sắp có biến, bảo bảo mau nhìn

- Fan cp não tàn các người nhìn đâu ra chó con nhà chúng tôi tức giận thế thật nực cười

- Toi rồi toi rồi, bảo bảo sắp toi rồi, nghe lời ăn cơm đi con... p/s lầu trên không thấy nhưng cả thế giới đều thấy ple

- Chó con bình tĩnh, bình tĩnh nha, để mẹ kêu bảo bảo bỏ điện thoại xuống nha, không tức giận

"Chó con" mà mọi người gọi ở đây chính là Kiều Quân, vì trong một buổi ghi hình game show Đặng Hân buột miệng gọi ra, tổ chương trình thấy thế liền thêm vào phần hậu trường, vì thế fan đã bắt chước gọi theo

-----------------------------------------

"Được rồi, tụi em cũng đã ăn xong rồi, bây giờ có một điều cần thông báo đến mọi người đây"

"Đúng vậy, đó chính là THUNDER tụi em sẽ cùng tham gia một chương trình thực tế"

"Tên là 《Hương vị cuộc sống》ạ"

"Hy vọng mọi người sẽ ủng hộ tụi em"

"Tụi em chỉ thông báo sẽ tham gia, còn lịch trình cụ thể sẽ được thông báo đến mọi người sau ạ"

"Hôm nay cảm ơn mọi người vì đã ở đây trò chuyện cùng tụi em"

"Mọi người ngủ ngon nhé, tạm biệt"

Sau khi tắt livestream, tổ hậu cần dọn dẹp lại mọi thứ cùng dàn staff lần lượt ra về, cả quản lý Mạnh Tiên cũng yên tâm rời đi, thì lúc này đây đến phần mà các thành viên lo sợ nhất

Có vẻ chó con tức giận rồi. Đào Xuyên định đem dẹp đĩa trái cây vào tủ lạnh để tránh ánh mắt lạnh băng của ai kia, nhưng tay còn chưa kịp đụng vào vành đĩa đã bị ngăn lại

"Anh lên phòng đi, đừng động vào"

"Anh... nhưng mà anh..."

"Mau"

Năm thành viên còn lại đứng một bên ăn dưa cũng cảm thấy dưa này nuốt không trôi, thấy tình hình không ổn bèn vội vàng tìm cớ trốn đi

"À cái đó... anh phải đi đọc kịch bản, anh lên phòng trước"

"Đúng đúng đúng ngày mai anh phải đi ghi hình sớm, anh ngủ trước nha"

"Anh phải quay video nộp bài tập diễn xuất, anh đi quay nhé"

"Anh cùng tiểu Diệp phải thảo luận một số thứ cho ghi hình ngày kia, hai người... ừm..."

"Chó con, làm gì cũng phải có chừng mực, ngày mai chúng ta còn phải ghi hình, em xem..."

"Em tự biết chừng mực, anh đừng lo, mau đi đi"

Nói xong lại liếc mắt qua người nào đó với bộ dáng uỷ khuất bĩu môi cầu cứu mọi người đang đứng ngay bên cạnh, lạnh lùng bảo

"Một là anh lên phòng đợi em, hai là cứ đứng ở đây, tự anh chọn"

"Anh... anh lên phòng... em hung dữ..."

Kiều Quân đưa mắt dõi theo từng bước đi chậm chạp của Đào Xuyên, nặng nề thở hắt ra, sau đó lại chuyên tâm dọn dẹp phần còn lại.

Dọn dẹp xong, Kiều chó con tiện tay với lấy cây sáo đạo cụ ở ngay chân cầu thang, một mạch đi thẳng lên phòng

Đẩy cửa phòng vào liền thấy Đào Xuyên đang đứng ngay bàn làm việc, cúi đầu nhìn hai tay vò vò vạt áo, Kiều Quân thở dài một hơi, chậm rãi đi đến ngồi xuống bên giường nhìn chằm chằm vào Đào Xuyên một lúc lâu khiến cho y lo sợ đến toát mồ hôi lạnh

"Xuyên Xuyên, anh bước qua đây"

"Không đâu, em hung dữ... anh không qua... hức"

"Em nói bước qua đây!"

Đào Xuyên ngước mắt lên nhìn Kiều Quân đang hừng hực lửa giận, nơm nớp mà nhích đến gần Kiều chó con

Vừa bước được mấy bước đã bị Kiều Quân kéo mạnh về, lại để bản thân Đào Xuyên đứng giữa hai chân Kiều Quân

"Xuyên Xuyên, trước khi em về anh đã ăn những gì rồi?"

"Anh... anh chỉ... hức... anh chỉ ăn mấy cái bánh đậu xanh..."

"Anh giỏi thật đấy, đã ăn vặt ở bên ngoài lại còn ăn đến no nhỉ"

"Không... không mà... hức"

"Em đã dặn là không được ăn vặt trước giờ cơm rồi đúng không? Anh xem lại anh gầy xuống bao nhiêu rồi? Hả?"

Nói đến đây khiến Kiều Quân càng tức giận hơn, bèn nắm lấy cái tay đang vò áo của Đào Xuyên lên, dùng tay mình đánh vào lòng bàn tay của Đào Xuyên một cái thật mạnh

Chát

"Hức... Đau..."

"Anh còn biết đau? Anh bị đánh đau có bằng em đau lòng anh không?"

Chát... Chát....

Đào Xuyên bị bàn tay to lớn mạnh mẽ của Kiều Quân đánh đến đỏ chót nóng hổi, theo bản năng muốn rụt tay lại nhưng không được, đã vậy còn bị đánh thêm một cái đau điếng, nước mắt chảy xuống ngày một nhiều, tiếng khóc cũng ngày một lớn, điều này khiến cho các anh em đứng ở ngoài cửa sốt hết cả ruột

Đoàn sủng của mọi người đang khóc đến tê tâm liệt phế nhưng mọi người lại không thể làm gì được

Chát

"Em nói lại đây là lần cuối cùng em nhắc anh về việc này, nếu để em biết có lần sau thì cây sáo này sẽ tiếp xúc thân mật với anh đấy"

"Hức... anh... hức..."

"Nghe rõ hay chưa? Xuyên Xuyên?"

"Hức... anh biết... biết rồi... hức... em hung dữ..."

"Được rồi, đi rửa mặt đi rồi ra đây với em"

Chung quy thì Kiều Quân cũng đang xót anh người yêu, đánh mấy cái cảnh cáo là được. Kiều Quân nắm tay Đào Xuyên kéo vào phòng tắm để anh rửa mặt, bản thân lại ra ngoài ngồi dựa lưng vào thành giường

Đào Xuyên rửa mặt xong liền đem bộ dạng vẫn còn đang nấc từng cái cùng khuôn mặt đỏ bừng bước ra, chậm rãi đi đến trước mặt Kiều Quân thì dừng lại

Kiều chó con nhìn thấy điệu bộ ngoan ngoãn của người yêu cũng không nhịn được mà mỉm cười, ngồi thẳng dậy rồi dang rộng hai tay, Đào Xuyên thấy vậy liền nhào thẳng vào lòng Kiều Quân, cọ cọ khuôn mặt lên vai của chó con, đưa mũi đến cần cổ chó con mà sụt sùi

Kiều Quân mặc dù đã quen nhưng lần nào cũng bị điệu bộ này của Xuyên Xuyên làm cho toàn thân đều mềm nhũn, bàn tay to lớn vuốt vuốt lưng anh người yêu, rồi thỏa mãn híp mắt ngửi lấy mùi hương vương trên người Đào Xuyên

Lúc này năm anh em đang rình rập ở bên ngoài mới thở phào nhẹ nhõm, hai cái đứa này, một đứa là em út của nhóm, một đứa là anh tư của nhóm, một đứa so với một đứa càng không bớt lo được, hôm nay lại lên hot search rồi...


——————————

2023.09.06


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net