Chương 2: Về tới nhà thì lên phòng anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rạng sáng 5 giờ, đèn đóm tại biệt thự đều được bật sáng lên, nhân viên hóa trang, stylist, và dàn staff đều phải chạy tới chạy lui tất bật chuẩn bị cho THUNDER để kịp giờ ghi hình sớm. Bản thân các thành viên cũng phải gác lại cơn mê ngủ mà chuẩn bị tiếp tục chiến đấu

"Mục Chiêu, 7 giờ chúng ta phải có mặt ở phim trường, cậu trông chừng mọi người giúp chị, hôm nay chị sẽ không đi theo mọi người được"

"Em biết rồi chị Mạnh, nếu có vấn đề gì thì chị gọi điện cho trợ lý của nhóm nhé ạ"

"Ừ, nhớ chú ý an toàn"

Mạnh Tiên nói rồi liền vội vàng rời khỏi biệt thự, hôm nay cô còn phải đi đàm phán một thương hiệu mới cho nhóm, nên mọi việc đều nhờ cả vào nhóm trưởng Mục Chiêu vậy...

"A Hân, một lát cậu phụ tớ để ý bọn nhóc này nhé, hôm nay chị Mạnh không đi theo chúng ta"

"Ừ tớ đã biết, cậu..."

Két

Lời Đặng Hân muốn nói còn chưa nói hết đã bị tiếng kéo lê ghế mạnh bạo của Diệp Tùng cắt ngang, anh không vui mà ngước nhìn y

"Trời còn chưa sáng hẳn, tính khí lại lớn như vậy? Thái độ như vậy là thế nào đây?"

"Mục ca, Hân ca, chào buổi sáng, em không... haiz cũng không biết nói như thế nào, chỉ là em cùng tiểu Nghiên có chút bất đồng quan điểm, nên..."

"Diệp Tùng nghe đây, ở đây là nhà, tụi em cãi nhau giận nhau cũng bình thường, nhưng một khi bước chân ra khỏi nhà thì em phải thu cái tính tình này lại, nghe rõ chưa?"

"Em nghe rồi mà anh..."

"A Hân nói đúng, ở đây là nhà, có thể tùy hứng, ra ngoài thì chú ý một tí, để anh đi nói chuyện với tiểu Nghiên"

Mục Chiêu đau đầu đứng dậy đi về phía phòng khách, vừa hay Hạ Nghiên cũng đang ngồi ở đó bấm điện thoại, thấy Mục Chiêu đi tới liền ngồi thẳng dậy

"Mục ca, chào buổi sáng"

"Chào buổi sáng, tiểu Nghiên, nói thật cho anh biết, em và tiểu Diệp tại sao lại cãi nhau?"

"Ách... Mục ca..."

"Ok, em không nói cũng được, nhưng chuyện này A Hân cũng biết rồi, em không giấu nổi cậu ấy, đúng không?"

"Haizzz, thật ra cũng không hẳn là cãi nhau ạ, chỉ là tiểu Diệp cậu ấy giận dỗi thôi... hôm qua em lỡ là bể chai nước hoa của cậu ấy, em cũng có nói rằng sẽ mua lại nhưng cậu ấy một hai không đồng ý, còn lớn tiếng với em, em... haizzz..."

"Em làm vỡ chai nước hoa nào?"

"Chai pha lê đỏ ấy ạ, em vô tình làm vỡ thôi mà..."

"Em đã xin lỗi em ấy chưa?"

"Em... vẫn chưa kịp nói ạ... em đang định mở miệng thì cậu ấy lại kêu lọ nước hoa đó là do chị họ đang ở nước ngoài của cậu ấy tặng, không thể thay thế được, nói rồi đùng đùng bỏ ra ngoài..."

"Haizz, anh nói cho em biết, sau khi quay xong thì phải đi xin lỗi em ấy ngay, với cả, không được đem sự giận dỗi ấy vào công việc, nếu không đừng trách bọn anh"

"Vâng, em biết rồi ạ"

Mục Chiêu nói rồi đứng dậy, vỗ vỗ mấy cái lên vai Hạ Nghiên sau đó mới quay lại vị trí makeup của mình

Khi đi ngang qua Đào Xuyên còn tiện tay xoa nắn vài cái lên khuôn mặt trắng hồng mềm mại đang mơ màng ngái ngủ của em trai, cười khà khà mãn nguyện khi thấy mặt Kiều Quân bắt đầu trở nên đen thui

7 giờ sáng tại phim trường quay dựng quảng cáo đại ngôn nước uống, đâu đâu cũng tấp nập người người qua lại để chuẩn bị cho buổi quay, diễn viên quần chúng đã chờ sẵn ở một bên, THUNDER cũng đã sẵn sàng để tiến hành quay chụp.

Quay được một phân cảnh thì nhân viên cầm máy chụp đã tiến lên nhắc nhở, có vẻ như anh không hài lòng với hiệu quả hình ảnh cho lắm

"Hạ Nghiên, Diệp Tùng, hai cậu đứng sát vào, rồi nhìn lại ống kính, mặt cười tươi nào..."

Sự giận dỗi trẻ con của hai người rất nhanh đã bị đạo diễn cùng dàn staff phát hiện ra, bọn họ chỉ biết cười trừ, đúng thật là những đứa trẻ to xác mà...

Đào Xuyên đi lấy nước khoáng lại vô tình nghe thấy tiếng thảo luận và tiếng cuời khúc khích của staff ở hiện trường thì mới biết chuyện hai bạn đồng niên này lại dỗi nhau rồi

Cậu vui vẻ chạy lon ton đến chỗ Kiều Quân và Trần Nguyên đang ngồi nghỉ gần đó để khoe khoang

"A Quân, Nguyên ca, em có một bí mật, hai người có muốn biết không? hihi"

"Chuyện gì thế Xuyên Xuyên bé nhỏ của anh, à không phải của anh..."

Kiều Quân thấy Trần Nguyên vui tới nỗi cười híp cả mắt thì vỗ đùi anh một cái, lại quay sang nhìn Đào Xuyên

"Anh phát hiện ra gì rồi?"

"A Nghiên đó, A Nghiên và tiểu Diệp giận nhau rồi, ai ya, hiếm có giận nhau công khai như thế này, hai người nói xem có kích thích không cơ chứ, khà khà"

Trần Nguyên và Kiều Quân nghe xong liền im bặt, hai người quay sang nhìn nhau cùng với một bầy quạ đen đang bay trên đầu "quạc quạc quạc", Trần Nguyên chuyển từ ngơ ngác qua phụt cười

"Xuyên Xuyên bé nhỏ ơi, chuyện này có gì là bí mật đâu, tụi anh đều biết từ sáng sớm khi còn ở nhà cơ"

"Bây giờ anh mới biết à Xuyên Xuyên? Haha"

Đào Xuyên bị bọn họ cười nhạo liền phồng má giận dỗi, hừ, ai cũng biết mà không nói cho cậu biết, đáng ghét quá đi...

Sau thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, cả đoàn lại tiến hành quay phân cảnh tiếp theo, mọi người đều nâng cao lại tinh thần của mình, nghiêm túc hoàn thành công việc để được về nhà sớm

Vật vã trôi qua một buổi sáng, phần quay NG cũng không ít, Hạ Nghiên cảm thấy không ổn liền kéo Diệp Tùng qua một bên để nói chuyện riêng, chứ nếu không cứ với cái tình hình này thì cả hai sẽ bị Hân ca bem đầu mất...

"Tiểu Diệp, là tớ sai tớ vô ý làm vỡ quà của cậu, tớ xin lỗi, tớ sẽ dẫn cậu đi mua một lọ khác có được không? Cậu thấy đó, nếu như chúng ta vẫn giận dỗi như vậy thì hiệu quả ghi hình sẽ không được tốt, mình làm lành trước rồi về nhà hãn giận tiếp có được không?"

"Haiz, không phải tớ muốn giận cậu nữa, chỉ là tớ không biết phải đối mặt với cậu thế nào, xin lỗi vì đã lớn tiếng với cậu..."

"Không sao không sao, cậu không giận nữa là được, bọn mình về phòng nghỉ ăn cơm thôi, kẻo mọi người lại chờ"

Hạ Nghiên như được bôi dầu vào chân, nắm lấy tay Diệp Tùng rồi chạy một mạch về phòng nghỉ, vừa mở cửa phòng đã cảm nhận được sự căng thẳng từ trong truyền ra, năm cặp mắt đang nhìn thẳng về phía hai người họ, Hạ Nghiên sợ hãi nuốt nước bọt, từ từ đi vào trong cùng Diệp Tùng

Đặng Hân đã nhịn cả một buổi sáng, cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa mà nói thẳng

"Hai đứa mà đem việc riêng vào việc công một lần nữa thì đừng trách anh"

"Có việc riêng nào đâu cơ chứ, tụi em..."

"Ngậm miệng lại, hai đứa giận nhau cãi nhau như thế nào anh không cần biết, nhưng đừng để cho người khác thấy được hai đứa bất hoà, hiểu?"

"Vâng, em biết rồi, em và tiểu Nghiên đã làm hòa rồi ạ...xin lỗi mọi người..."

"Quay xong chương trình, về tới biệt thự thì hai đứa tới phòng của anh"

"Anh~"

"Đừng gọi anh, anh vẫn còn đang rất giận hai đứa..."

"Xong đời rồi, cho hai cậu chừa..."

"Xuyên Xuyên anh ăn được những gì rồi mà lại hóng hớt nữa thế?" - Kiều Quân thật sự cứu không được anh người yêu của mình mà, Đặng Hân ca đang giận như thế mà còn chọt chân vào...

"Hì hì, anh đang ăn, Hân ca cũng ăn đi nè"

Đào Xuyên gắp lấy một con tôm chiên xù bỏ vào chén của Đặng Hân, lại nhìn anh mà híp mắt cười khiến cơn giận của Đặng Hân bỗng chốc tan thành mây khói

Anh cạn lời mà vươn tay nhào nặn hai cái má bánh bao của em trai, xoa xong lại bật cười, ai nấy thấy được nụ cười này của Đặng Hân thì đều thở hắt ra một hơi nhẹ nhõm, đúng là chỉ có Đào Xuyên mới có siêu năng lực này mà thôi...

Sau khi mọi việc đã được xử lý thì bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy rằng hiệu suất công việc đang được đẩy lên cao, mọi cảnh quay cũng như hình ảnh hiện trường rất nhanh cũng đã được quay chụp xong

THUNDER trịnh trọng cảm ơn tổ đạo diễn và mọi người trong đoàn, chào hỏi xong thì cùng nhau trở về biệt thự

"Hai đứa đi tắm rửa thay đồ đi rồi qua phòng anh"

Đặng Hân nói rồi trực tiếp xoay người lên phòng cùng Mục Chiêu, hai đứa này không trị không được mà...

"A Hân, bây giờ tớ phải qua công ty một chuyến, thư và quà của fan vẫn chưa lấy về, để ở đó nhỡ lại lạc mất thì không hay"

"Ừ cậu đi đi, nhớ chú ý an toàn, lúc về thì ghé mua một cây kẹo táo nhé, Xuyên Xuyên thích ăn"

"Được rồi, tớ  nhớ rồi"

Mục Chiêu lắc đầu cười, thật là, bản thân A Hân cũng rất chiều Xuyên Xuyên nhưng lại đi cấm mọi người không được chiều thằng bé quá, thôi kệ vậy, sự thật đúng là nên chiều.

Mục Chiêu vừa bước ra khỏi phòng thì thấy hai đứa em trai không bớt lo của mình đang đứng ngoài cửa, liền lắc đầu cạn lời

......

"Hân ca... tụi em đây ạ..."

"Hai đứa đi qua đứng quay mặt vào bức tường bên kia đi, đứng đó suy nghĩ lại hành động của mình ảnh hưởng đến bao nhiêu người, đứng đó hai mươi phút, sau đó lại đây viết cam kết cho anh"

"Anh~, tụi em lớn rồi mà ~"

"Tiểu Diệp nói đúng đó anh...tụi em biết sai rồi ạ..."

"Hai đứa đứng thêm mười phút nữa đi, cứ nói thêm một câu tăng lên mười phút, mời hai đứa qua bên kia đứng, anh phải đọc kịch bản nữa"

Hạ Nghiên và Diệp Tùng liếc nhìn nhau, cuối cùng cũng bất lực mà đi úp mặt vô tường

Lần cuối cùng hai người bọn họ bị phạt như vầy đã là chuyện của sáu năm trước rồi, không ngờ hôm nay lại có "cơ hội" được trải nghiệm lại cái hương vị này, thật bất ngờ mà...

Đúng lúc này, Trần Nguyên cũng đem theo một bộ kịch bản gameshow đi vào tìm Đặng Hân để thảo luận

Nhìn thấy hai đứa em mình đang bị phạt như thế thì không nhịn được mà cười phá lên, đến khi bị Đặng Hân đá một cái vô đùi thì mới mím môi lại nhịn cười mà thảo luận kịch bản với Đặng Hân

Đúng là dù lớn thế nào thì cũng là em trai của anh, sai thì anh phạt ngoan thì anh thươnggggg

—————————————-

Nước hoa pha lê đỏ



2023.09.21


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net