Phần 34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 34 (A)

Shiron không ngủ được, trằn trọc một lúc lâu trên giường. Ngoài trời không có quá nhiều sao, báo hiệu hôm sau sẽ là một ngày mưa. Ánh sáng bên ngoài phả vào căn phòng rộng vừa chói, vừa đáng ghét. Cuối cùng cậu cũng không chịu được, ngồi dậy, đi tìm chút nước uống.

Shiron lôi laptop vẫn nằm yên trong ngăn bàn từ ngày được "bị" ngài Thống đốc cất vào, mở ra. Cậu vào khung chat liên lạc giữa các thành viên trong nhóm luật sư, bắt đầu trao đổi một số nội dung liên quan đến buổi điều trần ngày hôm sau. Tiếp theo gọi điện cho một số người cậu quen biết, tiến hành việc giúp đơn khởi kiện của những người có liên quan đến mấy phút đầu giờ của buổi điều trần thuận lợi vượt qua người của bộ trưởng tài chính đến tay tòa án. Cuối cùng là nhắn tin cho anh Seward đang ở cách mình mấy phòng kia, bàn luận về buổi điều trần sáng nay.

Có lẽ đến bây giờ lão bộ trưởng kia cũng đã phát giác ra điều bất ổn rồi. "IH-489" sau khi thực hiện xong, trong nhóm những người bị làm khó dễ bao lâu nay mà không tìm được cơ hội thăng tiến, hơn một nửa đã đẩy qua làm việc cho ngân hàng nhà nước, nơi thuộc sự quản lý trực tiếp của thống đốc ngân hàng – ngài Thompson. Đây cũng là người lão muốn loại bỏ khỏi bộ nhất, không chỉ vì người này từng là ứng cử viên sáng giá cho chức bộ trưởng hay ngài ấy từng bị nghi ngờ liên quan đến việc cựu bộ trưởng trước đây đột ngột đổ bệnh, hoặc yếu tố quan trọng hơn cả, chính là việc ngài ấy vẫn được kha khá người hậu thuẫn và ủng hộ. Những việc này đối với một nhà cầm quyền như lão Robert cực kỳ bất lợi. Nếu không phải từ trước tới nay, xuất thân và tài năng của ngài Thompson quá lớn thì có lẽ đá bị gã đá bay từ lâu rồi. Chút e ngại này của lão Robert dạo gần đây dường như đã vì nhiều chuyện mà mất đi. Nên những việc dính tới ngân hàng nhà nước là một điểm rất nhạy cảm, mà cái điểm nhạy cảm này, trong buổi điều trần vừa rồi đã bị cạy tới.

Phạm vi hoạt động của Shiron vốn rộng, điều này không thể phủ nhận, dự án và công trình có tên cậu tham gia không hề ít. Nhưng tỉ mỉ thống kê lại, những việc liên quan tới ngân hàng vô duyên vô cớ lại có nhiều uẩn khúc cần giải trình hơn. Không biết là do các vị quan chức cấp cao trong bộ thường ngày không ngó tới nên phải hỏi kỹ hay là vì lý do gì.

Nói một cách dễ hiểu như anh Seward thì chính là "người của ngân hàng nhà nước chắc chắn sẽ bị gọi đến vào buổi điều trần hôm sau". Bởi vậy, cậu mới hỏi ngài Thompson có thứ gọi là "bùa hộ mạng" không.

Sự kiêng dè của lão Robert có hạn, nếu không có một thứ vững chắc chống đỡ, đến khi lão thật sự tức nước vỡ bờ, không biết sẽ làm ra những chuyện gì.

Sống bao năm trong giới chính trị, gã bộ trưởng này hẳn đã thẳng tay loại trừ không biết bao nhiêu người. Chẳng như anh bạn trai của cái chị hay say xỉn cặn căn hộ chung cư nhỏ cậu vừa trả cách đây không lâu. Vốn dĩ Shiron cũng không khác mấy nhưng đặc biệt hơn ở chỗ, người khác đa phần là vì thất trách, còn cậu liên quan tới nguồn dữ liệu mật và an ninh quốc gia. Mà bộ trưởng, hẳn là có vài thứ không thể để người ngoài biết được. Thẳng tay trừ khử cậu thì cũng được thôi nhưng việc tìm ra người phía sau cậu mới làm gã đắn đo hơn nhiều.

Nếu nhát dao này gã đâm sai, sợ rằng chính là một đòn chí mạng cho chính gã. Gã không rảnh tự mình đến coi một buổi điều trần vô giá trị như vậy. Gã chỉ đến nhìn xem trong số những kẻ hằng ngày cúi đầu tuân mệnh đi theo mình, có kẻ đáng ngờ nào đang cố ý cài người vào đánh cắp thông tin mật của gã. Và tìm ra mục đích của kẻ này. Nhưng vì nguồn tin ban đầu và các số liệu không phản ánh tới tòa nhà bên cạnh bộ tài chính nên ngài Thompson hẳn nhiên không bị lão Robert nhìn tới. Nay mọi thứ dần đẩy đi xa và bất ổn, sự nghi ngờ của bộ trưởng không còn giới hạn bởi những kẻ xung quanh mình nữa, mà đã lan rộng ra rồi.

Shiron truy cập vào hệ thống dữ liệu, bắt đầu tìm kiếm thông tin. Đến khi nhìn lại đồng hồ trên tường, kim đồng hồ đã bắt đầu vòng tuần hoàn mới được hơn một phần tư chặn đường. Cậu lúc cả hai vai đều mỏi, mười ngón tay vì vận động nhiều trong thời gian dài trở nên cứng đờ. Shiron nhìn đến màn hình dữ liệu trước mắt như vô vàn kí tự khó hiểu, lúc này mới miễn cưỡng tắt máy, quăng đại qua một bên, nằm phịch xuống giường, chợp mắt.

Bên ngoài thư viện nổi lên một trận gió lớn lung lay khắp các tán cây cao rộng. Cơn mưa sáng nay đọng lại vô vàn giọt nước trên lá cây xanh mướt, giờ phút này vì vậy mà tạo thành một trận "mưa" nhỏ khắp khoảng sân dài.

Dọc theo các dãy bàn được bố trí trong thư viện không có ai trừ Shiron cần mẫn lăn lộn suốt giờ trưa. Trước mặt cậu là một đống báo cáo về lịch sử các đời bộ trưởng, sắp xếp cao hơn đầu cậu rồi. Những báo cáo nghiên cứu này đều là do học viên trong trường tự làm. Nên chỉ người đặc biệt mới được phép vào đây. Nếu trước đây cậu không tham gia vào cơ quan tình báo quốc gia một cách chính thức, cũng từng là học viên ưu tú của trường, và cả thân phận đặc biệt khi được chính người góp công xây dựng nên ngôi trường tự mình dẫn tới, hẳn là phần trăm cơ hội vào đây sẽ thấp đến âm vô cùng.

Shiron nhìn tên người tiếp theo làm báo cáo, hơi cong môi mỉm cười. Bên trong khác biệt với các báo cáo khác, lưu lại nhiều bản viết tay của người này.

"Seward Williams."

Lúc trước anh Seward không theo chính thức đi theo con đường làm lính bắn tỉa. Chuyên ngành của anh ấy là luật. Lúc học rất nhiệt huyết theo nghề đến cùng. Nếu không phải do cái ông Đại tướng nào đó chẳng hiểu vì lý do gì kéo về thì có lẽ bây giờ anh ấy vẫn còn đang là một trong những luật sư được tìm kiếm nhiều nhất rồi.

Shiron hơi thở dài, lật qua mấy trang dài trong báo cáo. Hầu hết đều được soi chiếu dưới góc độ tuân thủ luật pháp là nhiều. Người học luật quả nhiên nhìn sự việc khác đi không ít, đều căn cứ vào pháp lý làm nền tảng rồi mới đánh giá dưới các khía cạnh khác hơn mang tên "tình tiết tăng nặng" và "tình tiết giảm nhẹ".

Thật ra, Shiron cũng không mong muốn anh Seward sẽ theo con đường này. Nhiệt huyết bao nhiêu cũng không thể che dấu được một chút gượng ép. Nếu hoàn toàn muốn làm luật sư, cũng không cần trở thành học viên hệ trọng điểm của trường quân đội, sau khi ra trường không đi tu nghiệp ở nước ngoài lại tập trung vào việc làm ở vùng tranh chấp biên giới, nơi có lực lượng quân đội đang quản lý.

Làm lính bắn tỉa, tuy không phải nguyện vọng tốt nhất nhưng ít nhất cũng thỏa mãn được một phần nào đó, khát vọng của một người, từng được gọi là con trai của một vị tướng anh dũng, có công với quốc gia.

Shiron đóng lại báo cáo, ngáp dài một cái. Giấc ngủ không đủ luôn khiến cậu có một buổi trưa không mấy dễ dàng. Đúng là không nên thức nguyên đêm tới tận sáng thật...

Shiron chịu hết nổi, gục mặt trên một trang báo cáo hạ mi mắt xuống.

Ngủ một chút, nếu không cậu sẽ không tỉnh táo vào buổi chiều được.

Mùi thơm của giấy trong ánh sáng dịu nhẹ mang đến một cảm giác khoan khoái cho Shiron. Cậu nhớ lúc trước từng vào thư viện của trường, điên cuồng tìm tài liệu về một người để làm báo cáo. Đương nhiên người đó không phải vị quan chức từng có công danh hiển hách hay đang là người nhận được sự quan tâm của xã hội. Chỉ là một người cậu muốn tìm hiểu triệt để. Nghĩ đến, Shiron lại không khỏi cảm thấy bản thân trẻ con thật.

Nói là "tìm hiểu triệt để" thực tế là một mớ thành tích của người nào đó ghép lại thành báo cáo, tìm không ra chút tiếng xấu nào. Người này, là người cậu từng nghe nói có "qua lại" nhiều hơn người khác với ngài Thompson. Cũng chính là người nhận nuôi anh Seward sau này, khi ba anh ấy hy sinh trong lúc bình định vùng tranh chấp tại biên giới.

Brishen Josephson.

......

Shiron thầm trách bản thân trong lòng, lúc ấy sao hành động thiếu suy nghĩ như vậy. Tức đến độ báo cáo viết cũng không nên hồ, không biết đã lạc vào góc khuất nào dành cho các nghiên cứu chưa hoàn thành, chưa có chứng cứ xác thực. Chứ ai đâu lại ghép một mớ thành tích của người khác phía trên rồi, rồi lập luận một cách có logic rằng người ta chưa hẳn là "chưa làm việc xấu" hay "rất có khả năng là một người xấu tính" phía bên dưới cơ chứ...

Cũng may... mấy cái báo cáo này không phải như bài kiểm tra định kỳ. Ngài Thompson chắc chắn là chưa biết tới được đâu. Lúc sau, thầy giáo chủ nhiệm đã phải bỏ thời gian phụ đạo cậu làm một cái khác về những nhân vật đáng được đề cử làm bộ trưởng bộ giáo dục sắp tới rồi. Bài thầy kèm,... đương nhiên viết rất tốt. Cậu còn nhớ cả chỗ để trong thư viện, phòng trường hợp ngài Thompson hôm nào đó quan tâm hỏi tới thì có cái ứng phó.

Thật là... cậu cũng không hiểu được bản thân, vì sao cứ phải chọn một đối tượng khó như người đang nắm giữ chức Đại tướng hiện tại làm "đề tài nghiên cứu" cho bằng được. Nhưng người trong quân đội vốn khó tìm thấy thông tin, sau này dù có tham gia vào tổ chức tính báo, Shiron cũng thử vài lần nhưng không có kết quả. Báo cáo này nếu lật lại, Shiron cũng sẽ như cũ, ở trên viết vài dòng minh bạch đã được "kiểm chứng", phía dưới là một đống suy luận ác ý mà thôi. Cùng lắm... sẽ ít nói xấu vô căn cứ hơn một chút.

Hẳn... là phải vậy. Dù sao cũng là người mình không có chút ấn tượng tốt đẹp nào.

24/02/2020


---------------------

Phần 34 (B)

Thư viện trống vắng bỗng xuất hiện một tiếng động nhỏ, Shiron thực sự đã bị cơn buồn ngủ làm cho lười biếng không muốn động đậy.

Tiếng bước chân rất êm di chuyển trên mặt sàn. Cuối cùng dừng lại, giữa một khoảng cách rất gần với Shiron rồi ngừng lại.

"Ngài không đi làm sao?"

Shiron hơi động đậy mi mắt, giọng nói đều là uể oải hỏi một câu như vậy.

"Bộ trưởng bảo ta đi khảo sát một hôm đi."

Shiron từ bàn ngóc đầu dậy. Ánh mắt vẫn mơ màng nhưng thần trí thì rất tỉnh táo.

"Ngài cứ vậy đi sao?"

Ngài Thống đốc quay ghế lại, ngồi đối diện với Shiron rồi nhẹ nhàng gật đầu. Tay lại thư thả mang nắp hộp đựng đồ ăn mở ra. Lớp thủy tinh giữ nhiệt phản chiếu hình ảnh của nui rau củ đủ màu, cùng một phần salad dưa hấu. Còn có một cốc nước ép rau củ giữ lạnh. Nhìn qua, cực kỳ bắt mắt.

Ngài Thống đốc mang muỗng nĩa đặt qua phía cậu, mỉm cười nói.

"Ăn thôi."

Shiron thiệt muốn mè nheo ghê, người ta cất công bỏ cả buổi trưa làm đồ ăn cho cậu. Cậu dù là tâm can sắt đá cũng trụ không được, huống hồ... cậu được ngài Thống đốc nuôi lớn từ kẹo bánh ngọt ngào, nào có tí sắt đá nào.

Tâm tình Shiron như bị mèo con cào nhẹ một cái, nhột nhột, hơi chút khó chịu, lại không muốn buông móng mèo nhỏ này ra. Ấy thế mà, lại cầm nĩa di di trong hộp nui đủ màu, chưa động tay.

Ngài Thống đốc ngồi một bên tâm tình rất vui vẻ xoa xoa tóc mái mềm mại bị cậu làm rối bù khi nằm bẹp trên bàn lúc nãy. Mở hộp, lấy ra một chiếc khăn tay thấm nước ấm, cầm qua. Tay ngài mang theo độ ấm của mặt vải mềm mại, lau trên khuôn mặt như mèo con chưa tỉnh ngủ vừa ngáp một cái dài của cậu.

"Xem con kìa, sao giờ này còn chưa tỉnh ngủ."

Ngài Thompson vừa hỏi, lại vừa cần mẫn làm việc của mình, chăm sóc cho cậu nhóc trước mặt thật chu đáo. Dù sao trong thư viện không có camera, cũng đã hạn chế người ra vào, ngài Thompson đã bước vào đây, cửa ngoài kia cũng như bị gài khóa rồi, không cần lo người khác làm phiền hai người.

Tay ngài ấy dịu dàng đến đâu thì tay cầm nĩa của Shiron lại không còn chút lực nào đến đấy.

Mọi người xem xem, là ngài Thompson chủ động trước, không phải là cậu muốn mè nheo làm khó đâu nha...

"Đã bảo con ngủ sớm rồi. Ngày nào đến bộ tài chính làm việc, ngoại trừ lúc cười tươi rói đứng cạnh máy pha coffee nói chuyện với nữ đồng nghiệp thì thời gian còn lại toàn là bộ dạng ma ngủ cũng phải sợ này."

Lời không nói, cuối cùng cũng nói rồi. Ngài Thompson rõ ràng là để ý đến chuyện này mà.

"Người ta là... người cùng tổ chức với con."

Shiron nhỏ giọng biện bạch, còn chưa kịp nói rõ ràng thì đã bị ngài Thompson lên tiếng lấn.

"Vậy ngoại hình cũng không cần xuất sắc như vậy. Tiêu chuẩn sắc đẹp để chọn đồng đội của con cũng cao quá rồi đấy."

"Tự lau đi."

Ngài Thompson giọng tỉnh queo, mang khăn úp trên mặt cậu, nói như vậy. Không có cái vụ ghen tuông nóng nảy, cũng không có việc chiến tranh lạnh, chỉ có thế này thôi.

Shiron được lau mặt đã có chút tỉnh, hơi cười, cầm lấy khăn ấm, áp vào má mình, ngọ nguậy. Ánh mắt cậu đặt trên người ngài Thompson đang mặc bộ vest đậm chất thống đốc ngân hàng với từng sọc nhỏ chạy dài. Cậu không khỏi nhớ đến lần đầu tiên được ngài Thompson đưa tới đây học tập. Ngài Thompson lúc ấy đứng nói chuyện với hiệu trưởng đang mừng rỡ đón tiếp từ xa, còn cậu thì chạy khắp khuôn viên của trường khám phá. Ký ức đó trải qua bao nhiêu năm vẫn như gần gũi cạnh bên cậu.

"Đi gặp thầy hiệu trưởng chưa?"

Ngài Thompson trở lại như bình thường, hỏi Shiron vẫn đang dùng ánh mắt biết cười đó dịu dàng nhìn mình.

Shiron nghe xong câu hỏi này mới hơi nhổm người dậy, từ từ trả lời.

"Hôm trước con tới, thầy bận đi công tác rồi. Đợi xong việc này, con sẽ đi gặp thầy."

Ngài Thống đốc không nói gì, mang muỗng nĩa bỏ vào tay cậu, hàm ý rất rõ ràng, quá giờ ăn trưa rồi, mau ăn đi.

Shiron dù muốn nằm im bỏ bữa cũng không nỡ, dù sao cũng là ngài Thống đốc cất công mang đến cho cậu, nhanh chóng dùng bữa.

.......

Giờ nghỉ trưa rất ngắn ngủi cũng phải kết thúc, sau đó ngài Thống đốc thu dọn đồ đạc đi làm việc. Shiron cũng mang máy laptop ra, xem xét lại các công tác chuẩn bị, liên lạc với một số người hỗ trợ của cậu. Tới tận khi xong việc thì trời cũng đã tối. Học viên bên ngoài cũng đã trở về kí túc xá để nghỉ ngơi. Sân trường đầy cây xanh chỉ còn lại ánh sáng đèn soi rọi.

Shiron bước trên đoạn đường dài, từng đợt gió thổi mang theo lá cây bay bay làm tâm hồn cậu thoáng chốc cũng trở nên khoan khoái. Trước giông bão mà lòng cứ thấp thỏm cũng không được gì. Bao năm qua cậu đã đối mặt với không ít việc cam go rồi. Lần này cũng giống như vậy thôi, hơn nữa, cậu vẫn còn có ngài Thompson bên cạnh mình. Lo âu này cũng âm thầm được người nào đó gánh vác thay cho cậu thật nhiều.

Giống như tối hôm nay, rời khỏi sân trường dài rộng, nơi cổng trường kia đã có một người đợi cậu cùng về, cùng dùng bữa tối. Chỉ vậy thôi, có lẽ đã là một điều gì đó rất tuyệt vời rồi.

.......

Trời bên ngoài hơi ửng nắng, buổi điều trần hôm nay diễn ra muộn hơn ngày đầu. Giờ nghỉ trưa chỉ cách đúng vài tiếng, nên không khí nửa gấp gáp, nửa chậm chậm này dường như mơ hồ xuất hiện.

Lúc Shiron tới nơi thì những dãy ghế phía trên đã có không ít người đến, đoàn luật sư của cậu đã sớm vào vị trí, bộ trưởng như trước, vẫn chưa thấy đâu.

Buổi điều trần ngoài dự kiến triển khai ngay sau đó ít phút. Nếu đủ hiểu biết có thể nhận ra nội dung của buổi hôm nay đã được điều chỉnh lại khác đi so với trươc đó.

Shiron như cũ trình tự trả lời các thắc mắc của lãnh đạo. Thi thoảng sẽ lẽ giải sâu hơn về quyết định lúc đó của mình. Miễn là không ảnh hưởng đến luật pháp, các quy định cần tuân thủ và đạo đức nghề nghiệp thì cũng không ai bắt bẻ được cậu điều gì.

Đến giữa buổi điều trần, thì có thêm sự xuất hiện của một vài người có chức vụ trong ngân hàng nhà nước tới. Các kế hoạch dài hạn mà cậu tham gia có đóng góp cho ngân hàng nhà nước bắt đầu được rà soát một cách tích cực hơn. Một số chứng cứ bên ngoài, được thu thập qua dữ liệu truy cập của các cá nhân nhằm đặt nghi vấn lên cậu cũng được đưa ra. Tuy nhiên việc này rất khó xác thực, vì phần lớn thời gian cậu đều dành cho công việc của mình ngay tại tòa nhà của bộ tài chính nhưng các lần xâm nhập đều đến từ những địa chỉ IP nước ngoài hoặc tại các vùng khác ngoài thủ đô.

Đến lúc hai bên dần có sự xung đột về quan điểm thì bộ trưởng cuối cùng cũng chính thức đến "góp vui". Mấy phút sau thì ngài Thống đốc cũng có mặt. Theo cậu đoán, có lẽ hai người đã "nói chuyện" với nhau trước đó. Thành thử ra lúc vào đây, bộ trưởng khá là không vui vẻ mấy. Dù sao thì cái việc viện cớ ép người đi khảo sát đột xuất rồi tranh thủ cơ hội lục soát phòng người ta cũng không thể tính là hành động đẹp cho được.

Khác với màn hùng hổ mắng người lần trước, bộ trưởng lần này hình như không có tâm trạng quan tâm đến ai, chỉ về chỗ thuộc về mình rồi quan sát mọi việc. Một gã chuyên đi theo bộ trưởng mang diễn biến của buổi điều trần thuật lại sơ lượt trước khi lão Robert quyết định nghỉ giữa giờ mười phút.

Trong khi đó thì ngài Thompson vào sau lại có vẻ bình tĩnh hơn. Những người thuộc về ngân hàng nhà nước vốn ngồi thành một cụm tại ở cánh trái, ngài Thompson đương nhiên cũng không ngoại lệ. Sau khi mọi người chào hỏi nhau vài tiếng, bên ngoài có người mang trà tới. Thì lúc này ngài ấy mới hỏi đến vị cấp dưới ngồi cạnh mình tình hình hiện tại.

Shiron nhìn qua mọi việc trong phòng, bên tai là tiếng thảo luận của nhóm luật sư cùng anh Seward. Mười phút này rất đáng giá, ai cũng có những dự định riêng của mình.

Đến khi buổi điều trần tiếp tục một lần nữa, máy quay bắt đầu hiện lên chấm đỏ chớp nháy ghi hình thì gả bộ trưởng mới bắt đầu lên tiếng, lật lại vài điểm chưa được đào sâu trong suốt từ đầu buổi đến giờ.

Người khác có thể vì điều này mà hao hụt khí thế nhưng Shiron thì tính ra là ngoại lệ. Việc trả lời thắc mắc đương nhiên làm nhiệm vụ của cậu nhưng miễn là không phạm pháp, cậu vẫn có sự bảo hộ của pháp luật để phủ định những quan điểm sai sự thật và bảo trì sự im lặng nếu cần thiết.

Bộ trưởng tài chính vốn không còn đủ kiêng dè với Thống đốc ngân hàng hiện tại, mấy vấn đề được hỏi tới phía sau nếu không phải về việc tăng mức lãi suất tiền gửi cũng là các biện pháp được đề ra giúp đẩy lùi vấn đề lạm phát, tăng cường cho vay tín dụng hoặc nhiều thứ khác trực tiếp liên quan.

Nếu máy quay không phải đều nhắm về phía Shiron thì có lẽ mọi người sớm đã thấy được những người ngồi ở phía cánh trái của phòng họp sớm đã không giữ được nét mặt hòa hoãn ban đầu. Người không bị ảnh hưởng nhiều nhất có lẽ là ngài Thompson. Ngài ấy dường như đã nói gì đó với cấp dưới của mình nên họ sẽ không có động thái gì cho đến khi cần thiết phải lên tiếng. Kích động vào lúc này không phải là cách để đối phó với một gã luôn muốn chĩa mũi dùi về phía họ.

Mà thái độ của Shiron đối với những việc này khá là rõ ràng, chỉ dựa trên góc nhìn khách quan để đánh giá, không tán thành, cũng không trực tiếp phản đối với ý kiến của bộ trưởng đưa ra.

"Việc giảm lãi suất ngân hàng vào cuối tháng 3 năm 20XX đã gây ra thiệt hại lớn cho nền tài chính. Dù không có biểu hiện quá mức rõ ràng trên các báo cáo nhưng điều này đã gián tiếp dẫn đến sự đình trệ của kế hoạch PR-976. Là một người trực tiếp tham gia vào kế hoạch này, cậu có bất kỳ lời giải thích nào không?"

Shiron thật sự cũng khâm phục trình độ đổ tội cho người khác của mấy người này ghê, có thể đừng coi cậu là con dao trong tay họ để đâm vào các vị ngồi phía bên trái được không?

Nếu bây giờ mà cậu phản đối thì ngay lập tức sẽ bị quy chụp rằng người đứng sau ra lệnh cho cậu hành động lấy cắp thông tin từ chỗ bộ trưởng là người của ngân hàng nhà nước. Còn nếu đồng ý thì lại người của ngân hàng nhà nước bị dấy lên sự nghi ngờ về các quyết định của họ trong quá khứ và cả tương lai. Chuyện này không thể đùa được.

"Các hạng mục trong PR-976 bị đình trệ và đến nay chưa thể lấy lại tiến độ là do rất nhiều nguyên nhân dẫn tới, thưa ngài. Ở tình hình đó, lãi suất của ngân hàng thay đổi là do chính sách của nhà nước để ứng phó kịp thời với thị trường tiền tệ thế giới đang có những diễn biến phức tạp. Tuy nhiên cũng không thể phủ định, việc giảm lãi suất đã liên đới dẫn đến hạng mục 2.5 và 8.7 trong kế hoạch của bộ tài chính bị giảm tiến độ và thay đổi kế hoạch. Hiện tại, kế hoạch PR-988, hạng mục 3.9 và 9.7 dựa trên điều kiện hiện tại để nỗ lực để bù đắp lại phần đình trệ này. Là một người trực tiếp tham gia vào hai kế hoạch trên, tôi cũng hy vọng các vị có thể kiên nhẫn chờ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net