Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm hôm sau Lộc Hàm hẹn Ngô Thế Huân ra nói chuyện.
Lộc Hàm: Em có chuyện muốn nói
Ngô Thế Huân: Chuyện gì?
Lộc Hàm: Em...em thích anh
Ngô Thế Huân: À...ừ anh cũng thích em - Anh nói xong ôm cậu vào lòng
Giờ phút này Hàm Hàm rất hạnh phúc
" Lộc Hàm, tại sao em ngốc quá vậy?? " Hàn Đông Quân suy nghĩ
*** Hàn Đông Quân: Alex, đại thiếu gia tập đoàn Hàn thị. Từ nhỏ đã thích Lộc Hàm, luôn luôn âm thầm theo dõi cậu. 22 tuổi. Bạn chơi từ nhỏ với Sehun và Luhan.
[ Trong canteen ]
Ngô Thế Huân: Mày lại đây tao nói nghe.
Hàn Đông Quân: Chuyện gì mà mặt mày hớn hở vậy?
Ngô Thế Huân: Lu thích tao, tao giả bộ nói cũng thích nó mà nó tin thiệt luôn mày

Hàn Đông Quân: Mày thôi làm trò đó với Nai nhỏ đi - Anh ta đập bàn rồi đứng lên đi chỗ khác để lại anh với vẻ mặt khó hiểu. Đó giờ ai Alex cũng ủng hộ Thế Huân trêu đùa tình cảm mà sao hôm nay lại vậy nhỉ ??
Trịnh Khải đã nghe hết mọi chuyện và chạy đi tìm cậu nói chuyện rõ ràng
[ Trong kí túc xá ]
Trịnh Khải: Nai nhỏ ơiiiiiii
Lộc Hàm: Tớ đây, có gì không báo săn nhỏ??
Trịnh Khải: Thật r..ra thì anh mình lừa cậu đó! - Suy nghĩ một hồi Khải cũng quyết định nói ra. Dù gì hai người cũng là bạn thân
Lộc Hàm: Anh cậu bảo cậu thử lòng tớ đúng không??
Trịnh Khải: Bó tay với cậu rồi, sau này sẽ rõ
Ba tuần sau....
[ Lộc Gia ]
Lộc Hàm: Con muốn cưới Thế Huân. Không cho con cắt tay cho coi
Lộc Hưng: Được rồi, cha sẽ cố gắng
Lâm Thu: Cha con đã vậy, mẹ không có ý kiến
Chẳng biết Lộc Gia làm thế nào mà sau 3 tháng tổ chức hôn lễ giữa cậu và anh
( Lợn tua một khúc nha )
Linh mục: Bla...bla...
Lộc Hàm: Con đồng ý
Linh mục: Bla...bla...
Ngô Thế Huân: Đồng ý
Linh mục: Hai con chính thức trở thành vợ chồng
[ Đêm Tân hôn ]
Một cảnh xuân hiện ra trước mắt....................
( Lợn lười viết H )
Nhìn xuống ga giường thấy mảnh màu đỏ ấy, Ngô Thế Huân nhếch mép
" Lộc Hàm, cậu xem tôi trả thù như thế nào"
( Ấn nút tua )
Sáng sớm theo như thường lệ Thế Huân đã đi làm( nghỉ học đi làm) Tiểu Lộc VSCN rồi xuống lầu ăn sáng. Thấy không có anh, cậu rủ người làm ngồi xuống ăn cơm rồi trò chuyện rất vui vẻ. Chẳng mấy chốc đã gần một năm, cuộc hôn nhân cũng vẫn lạnh nhạt lắm. Tuy có người làm trò chuyện nhưng người Lộc Hàm cần là Ngô Thế Huân. Hôm nay sinh nhật cậu, anh lấy lý do là vì công tác để nói tối nay không về được,nhưng thật ra lại bên nhân tình chẳng nghĩ gì đến sinh nhật cậu. Màn đêm dần buông xuống, Hàm Hàm nhìn cái bánh kem mà trong lòng chua xót. Là anh thực sự quên hay chẳng quan tâm? Hoặc là có nhân tình cũng nên.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net